Kho giống má trên cánh đồng chữ nghĩa!

Thứ Sáu, 8 tháng 11, 2013

Nhớ về vụ án oan của Trung tướng Hữu Ước | Đàm luận - Đối thoại

Nhớ về vụ án oan của Trung tướng Hữu Ước | Đàm luận - Đối thoại Phần nhận xét hiển thị trên trang

Đọc hay đừng? Có lẽ phải nghĩ đã!

TÀI LIỆU MẬT BỊ TIẾT LỘ - NGUY HIỂM QUÁ !

http://www.tredeponline.com/post/archives/31707
Phần nhận xét hiển thị trên trang

Một tý chuyện cũ:

GIAỈ MẬT TÀI LIỆU CỦA QĐ LIÊN XÔ LIÊN QUAN ĐẾN VIỆT NAM

Tổ chức cuộc tập trận đại quy mô năm 1979 để giải cứu cho Việt Nam ?

Vào năm 1979, Liên Xô đã khẳng định kiên quyết với những thế lực đầy tham vọng: Quân đội và nhân dân Xô Viết sẵn sàng sử dụng các giải pháp cuối cùng để thực hiện nghĩa vụ quốc tế của mình với Việt Nam.


Trong rất nhiều trường hợp khác nhau, các nước phải tiến hành nhưng hoạt động quân sự nhằm giải quyết những vấn đề xung đột chính trị mà các biện pháp ngoại giao thông thường không thể giải quyết vấn đề.

Nhưng trong lịch sử đấu tranh, có rất nhiều những tình huống mà những xung đột căng thẳng giữa các nước trên thế giới có thể được giải quyết bằng phương pháp phô diễn sức mạnh quân sự và khả năng sẵn sàng sử dụng sức mạnh đó.

Hơn một lần Liên bang Xô viết đã sử dụng khả năng biểu dương sức mạnh quân sự để ngăn chặn những thảm họa chiến tranh. Một trong những tình huống đó là năm 1979, Kremlin đã có những hành động quyết liệt biểu dương sức mạnh của các lực lượng vũ trang và khả năng sẵn sàng sử dụng sức mạn đó để giải quyết những mâu thuẫn chính trị. Và chính sự quyết liệt đó đã ngăn chặn một cuộc chiến tranh lớn ở khu vực Đông Nam Á. Tiền Phong trân trọng giới thiệu bài viết này.  ________________________________________


Diễn tập bắn đạn thật – là những hoạt động huấn luyện chiến đấu của các lực lượng vũ trang các nước với mục đích làm tăng khả năng sẵn sàng chiến đấu, khả năng điều hành tác chiến và liên kết phối hợp, đồng thời cũng kiểm tra thử nghiệm vũ khí trang bị phương tiện chiến tranh trên chiến trường. Nhưng trên thực tế diễn tập có bắn đạn thật là biểu dương sức mạnh quân sự nhằm mục đích răn đe, ngăn chặn hoặc thể hiện khả năng sẵn sàng chiến đấu của lực lượng vũ trang. Đồng thời, diễn tập cũng là phương thức nhằm đưa các đơn vị quân đội vào trạng thái sẵn sàng tiến hành một cuộc chiến tranh.

Một trong những yếu tố nhanh chóng làm tỉnh lại những nhà chính khách đã mê muội bởi tham vọng chính trị, với sự tự tin thái quá về khả năng của mình, đó là cho họ thấy được sức mạnh quân sự mà trong trường hợp họ vẫn không tự nhìn nhận lại tình huống, họ sẽ phải đối đầu trực diện. Thực hiện được điều đó thì phô diễn sức mạnh quân sự phải thật sự hiệu quả. Kinh nghiệm phô diễn sức mạnh quân sự nhằm đạt được mục đích chính trị, thông thường nước Mỹ hay nghiên cứu và áp dụng vào thực tiễn. Nhưng trong thực tế đấu tranh trên thế giới, Liên bang Xô viết vào năm 1979 đã triển khai sức mạnh quân sự của mình một cách quyết liệt và hiệu quả, khiến cho một cường quốc trên thế giới như Trung Quốc buộc phải chùn tay, còn cả thế giới nín thở với sự khủng khiếp chờ đợi ngày “D”.

Xung đột biên giới năm 1979

Sau khi quân tình nguyện Việt Nam cùng với các lực lượng yêu nước Campuchia tiến hành các chiến dịch quân sự chống lại lực lượng quân sự Khơ me Đỏ và chính quyền Pol Pot. Sức ép mọi mặt lên nhà nước Việt Nam ngày càng tăng cả về ngoại giao, kinh tế, quân sự...

Trên tuyến biên giới phía bắc Việt Nam, lực lượng thù địch đã triển khai một tập đoàn quân: Thê đội một 15 sư đoàn bộ binh, thê đội 2 – 6 sư đoàn dã chiến. Dự bị chiến dịch có 3 sư đoàn. Tổng thể cụm quân lực triển khai các hoạt động tác chiến trên biên giới có thể tăng cường đến 29 sư đoàn. Rạng sáng ngày 17 tháng 2, đội quân khổng lồ này ồ ạt tấn công trên toàn tuyến...

Cuộc chiến tranh biên giới phía Bắc năm 1979 (theo cách gọi của người Việt Nam) chính thức nổ ra...
Liên bang Xô viết quyết định thực hiện sứ mệnh vô cùng khó khăn trong điều kiện tình huống phức tạp và nguy cơ bùng nổ chiến tranh trên diện rộng – thiết lập lại sự công bằng và hòa bình trên bán đảo Đông Dương bằng phương pháp biểu dương sức mạnh quân sự. Nhưng với những cái đầu nóng, thực hiện giải pháp nửa vời và không quyết liệt là không thể, mà còn thúc đẩy quốc gia mang tư tưởng nước lớn muốn 'dạy một bài học' cho nước khác tiến hành cuộc chiến tranh ác liệt hơn. Matxcơva đã quyết định hành động rất cứng rắn và quyết liệt ngay từ ban đầu.

Cuộc diễn tập lớn nhất trong lịch sử quân sự thế giới
Các hoạt động biểu dương sức mạnh và ý chí được quyết định vào đầu tháng 3 năm 1979.
Trong giai đoạn từ ngày 12 đến ngày 26 tháng 3 ( với mục đích tạo áp lực quân sự lên Trung Quốc do những hành động gây chiến chống lại nước láng giềng) theo quyết định của Ban chấp hành Trung ương Đảng cộng sản Liên xô, trên tất cả các quân khu vùng biên giới phía Đông, trên lãnh thổ Mông Cổ và trên biển Thái bình dương tiến hành cuộc diễn tập hiệp đồng quân binh chủng và diễn tập hải quân có sử dụng đạn thật.
Trong cuộc diễn tập lớn nhất trong lịch sử quân sự có sử dụng lực lượng của 20 sư đoàn binh chủng hợp thành và không quân. Quân số tham gia diễn tập lên đến 200 nghìn quân nhân, 2600 xe tăng, 900 máy bay và 80 chiến hạm. Cuộc diễn tập bắt đầu từ thời điểm động viên lực lượng và đưa các đơn vị thường trực chiến đấu từ thường xuyên lên toàn bộ. Từ lực lượng dự bị động viên điều động 52 nghìn quân nhân dự bị động viên hạng 1, động viên từ các cở sở thuộc ngành Nông nghiệp hơn 5 nghìn xe ô tô các loại.
Những đợt diễn tập lớn nhất được thực hiện tại Mông Cổ, trong diễn tập có sự tham gia của 6 sư đoàn BBCG và Tăng thiết giáp, 3 trong số các đơn vị được điều động từ Siberia và Zabaikalia. Ngoài ra trên lãnh thổ Mông Cổ tham gia diễn tập có 2 lữ đoàn, 3 sư đoàn không quân chiến trường, các đơn vị và phân đội đặc chủng tăng cường.
Ngoài ra, cũng trong giai đoạn đó, đồng thời tiến hành các hoạt động diễn tập thực binh của các lực lượng trên vùng Viến đông và Đông Kazakhstan, có sự tham gia của các đơn vị binh chủng hợp thành và các đơn vị không quân, phối hợp với lực lượng Biên phòng.

Trong tiến trình diễn tập đã thực hiện nội dung liên kết phối hợp giữa các lực lượng. Các đơn vị và phân đội trong điều kiện khí hậu và môi trường khắc nghiệp đã tiến hành cơ động trên khoảng cách rộng lớn, từ Siberia đến Mông Cổ (hơn 2000 km). Các đơn vị được tổ chức biên chế thành đơn vị chiến đấu ngay trên tầu hỏa, được vận chuyển bằng đường không. Cụ thể, sư đoàn ĐBĐK
từ Tula được vận chuyển vào khu vực Chita trên quãng đường dài 5,5 nghìn km bằng máy bay vận tải quân sự một đợt bay trong thời gian 2 ngày. Các trung đoàn máy bay chiến đấu từ lãnh thổ của Ucraina và Belarusia được cơ động trực tiếp đường không đến các sân bay của Mông cổ.
Trên những khu vực biên giới với Trung Quốc, các đơn vị phòng thủ biên giới triển khai phác thảo các kế hoạch tổ chức phòng ngự, đánh chặn các đòn tấn công xâm phạm khu vực biên giới, kế hoạch phản kích các đòn tấn công và kế hoạch phản công.

Trên các vùng biển phía Đông và Nam Trung Quốc có gần 50 chiến hạm của hạm đội Thái Bình dương, trong đó có 6 tầu ngầm, tiến hành các hoạt động sẵn sàng chiến đấu và đồng loạt triển khai diễn tập các hoạt động tác chiến nhằm tiêu diệt lực lượng hải quân đối phương. Riêng vùng biển Primorie tiến hành diễn tập đổ bộ đường biển.Một trong những mối quan tâm đặc biệt là kinh nghiệm triển khai các cụm quân công kích chủ lực của Lực lượng Không quân trên biên giới với Trung Quốc, do đặc thù có ưu thế vượt trội về không quân, như một phương tiện tác chiến tầm xa, “phi tiếp xúc”. Trong giai đoạn ngày nay sẽ là yếu tố quan trọng làm nguội đi những cái đầu nóng của người láng giềng đầy tham vọng mà không tự lượng sức mình.

Theo các kế hoạch diễn tập, đã tiến hành tổ chức biên chế các cụm chủ lực hàng không công kích của các trung đoàn không quân trên các quân khu gần biên giới Trung Quốc. Các tập đoàn máy bay chiến đấu chuyển sang vị trí đóng quân cố định trong khu vực miền Đông, không chỉ là từ các quân khu lân cận, mà cả từ Pricarpathian trên quãng đường bay dài tới 7000km trong vòng hai ngày.Vấn đề không phải là vài chục chiếc máy bay chiến đấu, được rút ra từ các phân đội bay sẵn sàng chiến đấu thường xuyên, mà là các trung đoàn bay đầy đủ theo biên chế. Cùng với các máy bay chiến đấu, các máy bay vận tải vận chuyển luôn cả các đơn vị hậu cần kỹ thuật, các trang thiết bị, kỹ thuật dự trữ và cơ sở vật chất dự phòng theo biên chế.
Có những thời điểm trên không trung cùng lúc bay hàng chục trung đoàn không quân chiến trường. Ngay sau khi các đơn vị không quân hạ cánh, các đơn vị và phân đội không quân lập tức nhận nhiệm vụ và triển khai tham gia huấn luyện diễn tập. Trong quá trình tiến hành các hoạt động chuyển quân và diễn tập chiến đấu tiến công, các kíp lái đã cơ động hơn 5000h, sử dụng hơn 1000 quả bom và tên lửa.
Một khối lượng khổng lồ vũ khí trang bị, phương tiện chiến đấu, cơ sở vật chất, vận chuyển từ Liên bang Xô viết, đã giải quyết toàn bộ vấn đề về trinh sát đường không của địch trên lãnh thổ Việt Nam. Một bộ phận không quân đảm bảo vận tải trên lãnh thổ Việt Nam. Thành quả và khối lượng không thể tưởng tượng được của hàng không vận tải quân sự đã thực hiện trên cầu hàng không được thiết lập giữa CCCP và Việt Nam. Trong khuôn khổ chương trình diễn tập và vận chuyển khí tài chiến đấu trong không đầy một tháng đã tiến hành cơ động 20 nghìn quân nhân của lực lượng vũ trang Việt Nam, hơn 1000 đơn vị (unit) trang thiết bị chiến đấu, 20 máy bay quân sự và máy bay trực thăng, hơn 3 nghìn tấn vũ khí trang bị, đạn và cơ sở vật chất phục vụ chiến tranh.

Liên bang Xô viết đã thực hiện sứ mệnh cao cả của mình, bằng sự giúp đỡ của tinh thần đồng chí, tăng cường sức mạnh quân sự cho quân đội nhân dân Việt nam bằng giải pháp cung cấp khí
tài quân sự. Trong giai đoạn đầu tiên của cuộc xung đột vũ trang đến tháng 3 năm 1979 theo đường vận tải biển đã chuyển đến Việt Nam hơn 400 xe tăng và xe thiết giáp, xe bộ binh cơ giới, 400 khẩu pháo và súng cối, 50 tổ hợp pháo phản lực Grad BM-21, hơn 100 khẩu pháo phòng không, 400 tổ hợp tên lửa phòng không vác vai và hàng nghìn tên lửa, 800 súng chống tăng RPG-7, 20 máy bay tiêm kích.
Ngoài vũ khí trang bị, Liên bang Xô viết còn cung cấp các hệ thống trang thiết bị đặc chủng và các dây truyền sửa chữa xe máy công trình phục vụ bảo dưỡng và sửa chữa trang thiết bị, phương tiện chiến tranh. Tất cả các trang thiết bị, phương tiện chiến tranh và hệ thống sửa chữa, bảo hành trang thiết bị đi cùng đó đều được chuyển đến trong vòng một tháng. Vũ khí, trang thiết bị kỹ thuật đều trong trạng thái sẵn sàng chiến đấu và có thể đưa vào chiến đấu được ngay. Toàn bộ trang bị kỹ thuật, phương tiện chiến tranh được kiểm tra bởi các đoàn kiểm tra kỹ thuật nghiêm khắc nhất, để chuẩn bị đã điều động các chuyên gia, trong thực tế đã khai thác sử dụng triệt để các trang thiết bị đó và có kinh nghiệm sâu sắc về khai thác sử dụng. Như vậy, các phương tiện chiến đấu, từ các phương tiện vận tải, không cần có sự chuẩn bị bổ sung, có thể đưa thẳng vào chiến trường. Đây thật sự là một kỳ tích của hệ thống hậu cần, kỹ thuật, vận tải của quân đội Xô viết cả về tốc độ cung cấp và vận tải trang bị, số lượng vũ khí trang bị, khả năng sẵn sàng chiến đấu của vũ khí trang bị khi cơ động trên hàng chục ngàn km đường biển.

Trong thời gian diễn ra cuộc tập trận tổng lực của quân đội xô viết, người Trung Quốc căng thẳng theo dõi mọi diễn biến và có thể đánh giá được, thật sự họ đang ở trong một tình huống nghiêm trọng như thế nào? Đến mức họ không dám đưa lực lượng quân đội của họ từ vị trí đóng quân ra biên giới Xô – Trung. Ngoài biên giới, các phương tiện thông tin đại chúng tập trung toàn bộ sự chú ý, theo dõi và đưa ra những phỏng đoán về cuộc diễn tập quân sự, lớn nhất trong lịch sử chiến tranh hiện đại, diễn ra trong khu vực châu Á. Các hoạt động diễn ra rất quyết liệt, theo đúng thực tế chiến trường chứ không hề có cảm giác “tình huống giả định, một bước tiến – hai bước lùi”. Và áp lực chiến tranh nặng nề đè lên thế lực hiếu chiến, buộc họ phải suy nghĩ tỉnh táo và kiềm chế tối đa..

Không đạt được những mục tiêu chính trị, tổn thất nặng nề về binh lực, ngày 5 tháng 3 năm 1979, Bộ máy lãnh đạo Bắc Kinh quyết định rút quân khỏi lãnh thổ láng giềng. Quyết định đó bị thúc đẩy bởi hàng loạt các yếu tố chính trị và quân sự, những yếu tố then chốt đó là sự ủng hộ kiên quyết của Matxcơva đối với Hà Nội, yêu cầu ngay lập tức chấm dứt hành động xâm lược vô nhân đạo, khả năng sẵn sàng tiến hành các hoạt động quân sự mạnh nhất trên khu vực phía Đông; những mâu thuẫn và bất đồng chính kiến ngay trong nội bộ nhà cầm quyền Bắc Kinh; sự phản ứng mạnh mẽ của thế giới tiến bộ và yêu chuộng hòa bình; sự xuất hiện rõ nét những điểm yếu trong công tác huấn luyện và tiến hành các chiến dịch, thực hành các trận đánh của lực lượng sĩ quan chỉ huy quân đội PLA; trong biên chế các loại vũ khí, trang thiết bị hiện đại, phương tiện chiến tranh, khó khăn nghiêm trọng trong công tác vận tải cơ sở vật chất, hậu cần kỹ thuật.

Các cuộc tấn công chấm dứt từ ngày 20 tháng 3 bắt đầu rút quân trên toàn bộ các hướng chủ yếu. Cuộc rút lui được che chắn bởi hỏa lực dữ dội của pháo binh và các cuộc tấn công nghi binh. Trong quá trình rút quân, PLA sử dụng triệt để hỏa lực ngăn chặn của pháo binh, súng cối, gài mìn trên các tuyến đường, phá hoại cầu cống, hủy diệt các khu nông trại, hợp tác xã, làng mạc và khu dân cư.
Cuối tháng 3, Trung Quốc công khai tuyên bố đã rút hoàn toàn quân đội nhưng cuộc đấu tranh giằng co giữa đôi bên còn kéo dài đến tận năm 1989 mới chấm dứt.

Các hành động chính trị quân sự quyết liệt của Liên xô, được thực hiện dưới hình thức chuẩn bị quân sự toàn diện cho cuộc tấn công vào lãnh thổ Trung Quốc, đã đạt được những kết quả mong muốn về chính trị. Bộ máy lãnh đạo Bắc Kinh và quân đội PLA buộc phải từ bỏ hoàn toàn ý đồ của mình.

Cuộc diễn tập đã đạt được những mục tiêu quân sự cần thiết. Sức mạnh quân sự của Liên bang Xô viết đã chấm dứt những mưu toan nước lớn, những ý đồ trong vai trò “anh cả” và tham vọng điều khiển châu lục, buộc Trung Quốc nhìn lại ngay chính lực lượng quân sự của mình và những tham vọng của một "đại quốc".

Việt Nam đã tăng cường đáng kể sức mạnh quân sự, đủ để bảo vệ đất nước và đường lối chính trị độc lập của mình trên trường thế giới.
Quân đội Liên bang Xô viết đã chứng minh được khả năng sẵn sàng chiến đấu cao nhất, đáp ứng được những yêu cầu tác chiến hiện đại và sẵn sàng hoàn thành nhiệm vụ bảo vệ Tổ quốc và thực hiện nghĩa vụ quốc tế.
(Còn tiếp)
Trịnh Thái Bằng
(Tiền phong)

Phần nhận xét hiển thị trên trang

Không ai nợ ai!

Giải mã nhân loại

Dù phá bỏ những công trình cũ nhưng tôi vẫn phải xây dựng công trình mới trên nền tảng cũ, đã có từ thời lâu xa, trước cả khi những công trình hiện không còn hợp thời, rất cần tháo dỡ đã từng được dựng lên.
Nền tảng cũ đó là gì?
Đó là lòng người, lòng nhân loại luôn hướng về một xã hội loài người tươi đẹp, sáng rỡ, chan hòa,…
Nhân việc Hoa Kỳ vi phạm điều khoản can thiệp nội bộ các nước không đúng mực về vi phạm nhân quyền - dân chủ mà tôi sẽ nhắc lại một điều. Tôi đã muốn quên những mối hận, những hiềm khích xưa cũ để hướng về một tương lai tươi đẹp, bình đẳng hơn. Thế nên, đừng một ai cố tạo ra những rào cản, những ngăn cách ví như là tạo ra bức tường lửa vi phạm nhân quyền - dân chủ, tự do ngôn luận nửa vời, tự do thương mại với rào cản bảo hộ độc quyền, sở hữu trí tuệ, thuế chống phá giá, những quy chế phát ngôn chứa đựng sự dối lừa, che lấp sự thật, nhằm bảo hộ cho một nhóm người, một vài tổ chức đã làm điều sai trái, xấu xa, ghê tởm, giấu nhẹm những việc làm không hợp với lòng người,…
Bởi lẽ những điều đó sẽ khiến tôi nhớ đến những vết thương cũ, những niềm đau xưa, hận thù, nỗi căm hận sẽ được khơi gợi nuôi lớn rồi bùng phát, một đốm lửa nhỏ âm ỉ chỉ chờ tắt ngấm sẽ lại có dịp bùng cháy khiến tôi và bạn từ “Đôi bạn thân” trở thành những kẻ đối đầu, những kẻ thù truyền kiếp lại sẽ trả vay nhau bằng đòn thù, lửa hận,…
Có lẽ ở thời đại này bạn không thích điều đó, tôi cũng không thích những điều đó.
Vậy tại sao ta không dừng lại những trò trẻ con vô bổ, hại nhiều hơn lợi?
Phải chăng ta đã đủ lớn khôn để không dại khờ làm những đứa trẻ chơi dao hay trò chơi nghịch đùa với lửa,… những trò chơi mạo hiểm với rủi ro là hủy hoại rất nhiều người?
Có thể là tôi, là bạn sẽ bốc cháy, sẽ bỏ mạng, có thể là những người thân yêu của chúng ta hoặc những người xa lạ, những kẻ vô tội, hồn nhiên, lãnh đạm, ích kỷ sống bên đời. Khi họ chết hoặc tôi chết, có thể người ta sẽ dùng ngôn từ giả lập để nâng tôi hoặc bạn lên tầm cao mới - Anh ấy không chết, anh ấy đã hy sinh anh dũng. Lạy chúa! Một sự hy sinh vĩ đại. Anh ấy là một anh hùng dân tộc, một chiến binh lừng danh của nhân loại.
Ôi! Ngôn từ giả lập tráo trở, gây ra sự ngộ nhận thâm hiểm, những ngôn từ được dùng sai trái với mục đích, giá trị ban đầu của ngôn ngữ khiến lòng người mê mẫn, chẳng nhận rõ đâu là thật, đâu là giả? Hy sinh ư? Hy sinh có khác gì là chết, là bỏ mạng?
Bạn đến đất nước tôi xâm chiếm và trong cuộc đấu súng sống còn, bạn đã chết. Người của tôi nói rằng “Anh ta đã bỏ mạng oan uổng. Lẽ ra anh ta đã có cuộc sống tốt đẹp, hạnh phúc hơn bên gia đình cùng mẹ cha, vợ con, người thân hoặc những cuộc hẹn hò lãng mạn bên người yêu anh ấy…”. Với một sự cao thượng được chia đôi, có những tấm chân tình, nỗi xót thương đồng loại được bộc bạch, có những lời nói đãi bôi giả tạo, trơ trẽn “Thật tội nghiệp cho số phận một chiến binh, kẻ đánh thuê. Tôi tiếc cho anh, lời xin lỗi gửi về anh và xin được chia sẻ nỗi mất mát anh cùng với gia đình của anh. Ôi! Nỗi mất mát lớn lao, sự hy sinh thầm lặng. Lạy chúa nhân từ!...”.
Còn người của bạn đã nói gì?
Anh ấy là một chiến binh dũng cảm, là một vị anh hùng dân tộc trong thời đại mới, anh ấy đã chiến đấu oanh liệt và anh dũng nằm xuống, anh dũng hy sinh. Anh ấy sẽ luôn là, mãi mãi là tấm gương sáng cho chúng ta và thế hệ mai sau noi theo. Anh ấy không chết, anh ấy bất diệt, anh ấy sẽ sống mãi trong lòng của dân tộc, trong lòng tôi và trong lòng các bạn. Tôi và các bạn hãy tưởng nhớ về anh ấy. Phút mặc niệm bắt đầu…
Ôi! Những bài diễn văn hay đến lạ!
Nhưng sự thật thì sao?
Bạn đã chết và mọi người sẽ chóng quên bạn. Bạn chỉ còn là biểu tượng chết mà một số ít người đã dựng bạn đứng lên như thể là bạn hãy còn sống mãi, còn phục vụ cho quốc gia, bạn đã chết rồi mà họ vẫn không đặt bạn nằm xuống, yên nghỉ và người ta gọi bạn là Anh Hùng Dân Tộc. Và người của bạn sẽ giữ bạn trong cái tên chung đó để nuôi giữ niềm tự hào, mối hận thù cho những thế hệ mai sau, chiến tranh được ấp ủ, nuôi giữ.
Và … về sau lại có một số người hoặc nông nổi hoặc cùng đường sẽ noi theo tấm gương của một vị anh hùng. Còn mẹ bạn, gia đình bạn được nhận huân chương, huy chương, lời khen tặng, một số tiền để “đánh đổi” giá trị mạng sống của bạn.
Những huân chương danh giá như là huân chương Bắc đẩu bội tinh nghe cao sang, quyền quý, oai hùng. Bắc đẩu bội tinh một chòm sao hướng đạo cho loài người thời xa xưa cho thấy hiện vật chứa đựng một tấm vóc lớn lao, cao vút.
Nhưng giá trị thật của tấm huân chương đó là gì?
Không là gì cả. Nó hoàn toàn không xứng tầm với sự đánh đổi của bạn. Nhất là khi bạn đã chết thì nó không thể giúp bạn đứng lên tiếp tục sống. Thậm chí nó còn lấy thêm giọt nước mắt của những người thương yêu bạn. Nỗi muộn phiền càng thêm nặng oằn trên đôi vai, trên khuôn mặt họ,… khi họ nhìn thấy vật minh chứng một cuộc đổi chác mạng người. Người yêu bạn đã buồn thương, tiếc nhớ rồi thì “ôm cầm sang thuyền khác”. Lời yêu thương thủy chung son sắt một lòng, bỗng chốc hóa mong manh. Thế là chấm hết một phần quãng đời của bạn.
À, anh hùng dân tộc của thời đại mới? Đó là gì?
Trong thời đại mới, Người anh hùng là người có khả năng giết thật nhiều người với một cái đầu lạnh, vô cảm cùng bản năng của một sát thủ hạng Vip chăng? Phải thế không?
Hãy trả lời cho tôi… Đừng ngụy biện bạn đã sống cống hiến và bảo vệ tổ quốc. Bạn đã đến đất nước tôi và giết người dù rằng tôi cùng bè bạn tôi chưa từng đến đất nước bạn gây thù, chuốc oán.
Bạn đang bảo vệ điều gì?
Bạn đã đi đến và giết người. Đó là giá trị của việc bạn làm, bạn là kẻ sát nhân không hơn không kém.
Sao bạn lại im lặng? Sao bạn lại cúi đầu?
Lời nói thật sao quá đắng cay, nghiệt ngã, thô thiển quá chăng? Bạn cảm nhận gì những điều tôi đã nói? Tôi không trách bạn bởi lẽ tôi biết bạn cũng chỉ là, đã từng là một nạn nhân, bạn đã bị ngôn từ ngụy biện che khuất sự hiểu biết đúng mực có trong lòng bạn và vì cái được gọi là trách nhiệm phục vụ nghĩa vụ thiêng liêng, cao cả cho quốc gia.
Có một sự thật được che giấu kín kẽ ở những người lãnh đạo nơi đất nước bạn. Đó là lòng tham của những nhà quản lý đất nước được ẩn giấu trong cụm từ khai hóa, mở mang sự hiểu biết ở con người nơi đất nước tôi. Và có những thứ được lấy đi nếu tôi ngần ngại dùng từ cướp đi sẽ làm cho tôi và bạn trở nên xa cách, có thể bạn sẽ giận hờn trở mặt chăng?
Đó là gì bạn biết không?
Người ta gọi nó là khoáng sản, tài vật, của báu, sức người, là lối sống vương giả lịch lãm, trịch thượng,…
Có một câu chuyện ngụ ngôn đã nói về sự ma quái của trò chơi ngôn từ tựa như việc đến khai sáng và lấy đi. Câu chuyện thú vị và đúng lắm. Tôi sẽ nói cho bạn nghe câu chuyện đó nhưng tôi không còn nhớ rõ nội dung câu chuyện. Tôi đành phá cách câu chuyện để hầu chuyện cùng bạn. Đại ý nội dung câu chuyện là:
Có một cậu thanh niên con một gia đình giàu có. Vì giàu có nên anh ta lười học vì thế nên anh ta có phần ngu khờ. Bị lời ra, tiếng vào anh ta buồn lắm. Thời may có hôm anh ta nghe nói “Có tiền mua tiên cũng được”. Anh nghe nói thế thì ra chiều đăm chiêu suy nghĩ. Nghe nói “Tiên đẹp lắm vậy mà tiền vẫn có thể mua được kia đấy”. Anh ta hoài nghi “Đâu có lý nào?”. Dần dà anh nhận ra “Thật có lý”. Bởi do anh đã từng ném tiền qua cửa sổ để mua vui cùng rất nhiều người đẹp. Người không đẹp giá mềm, dùng chống đói, người mẫu chuẩn đẹp, chân dài thì phải bỏ bộn tiền để sở hữu một hoặc vài đêm. Những người đẹp đỏng đảnh, khó xơi không thể mua bằng tiền thì sẽ được mua bằng rất nhiều tiền. À, sức mạnh đồng tiền là có thật. Nhưng không biết tiền có mua được trí khôn không? Anh ta đi tìm gặp một nhà thông thái để hỏi về điều ấy. Ông già thông thái lời thật đáp “Tiền có thể mua trí khôn con ạ? Nếu con muốn mua trí khôn con hãy đi về Phương Đông, nơi những nhà minh triết thông tuệ đã từng cư ngụ. Nơi đó có tài sản vô giá tạm gọi là túi khôn nhân loại. Hãy kiên nhẫn con nhé, chàng trai trẻ”. Mừng rỡ anh ta chạy vội về nhà quên cả việc cám ơn. Anh ta chuẩn bị hành lý và một túi vàng. Rạng sáng hôm sau anh lên đường đi tìm mua túi khôn nhân loại. Vì sợ nhầm đường nên anh thường dừng lại hỏi người đi đường “Phương Đông nơi đâu?” và anh ta cũng tự hào khoe rằng “Mình đang đi tìm mua trí khôn nhân loại”. Đi được vài hôm anh ta bắt đầu chán nản cuộc hành trình bởi lẽ mọi người đều có thể chỉ về Phương Đông còn trí khôn có ở nơi đâu, chứa trong vật gì thì không ai rõ. Một hôm, anh đến một thành phố sầm uất, hoa lệ. Anh ta hy vọng có thể nơi náu nhiệt này sẽ có túi khôn nhân loại. Gặp một cô gái trẻ đẹp cầm trên tay một giỏ táo, anh ta đã hỏi về Phương Đông, về túi khôn và cái giá phải trả để mua lấy sự khôn ngoan? Cô gái ranh mãnh gặp phải chàng trai trẻ khù khờ, cô ta bèn hỏi rõ nội tình, tự sự. Sau cùng, cô nói “Đây là Phương Đông. Giá trị của túi khôn là vô giá nên đã có rất nhiều người đến mua và mang đi cả rồi. Họ mua sự khôn ngoan bằng những túi vàng, đổi chác bằng chuỗi ngọc, xa cừ, lưu ly, mã não, 7 báu…”. Chàng trai tiếc rẻ “Bán hết rồi sao? Không còn ai giữ lại túi khôn để dùng à? Phương Đông bán hết trí khôn thì Phương Đông còn lại gì? Thật ngu xuẩn!...”. Bất chợt anh nảy ra ý định đuổi theo những người đến trước và cầu xin mua lại trí khôn. Chàng trai hỏi cô gái “Thế những người mua trí khôn đã đi về hướng nào và cách nhận diện họ?”. Cô gái đáp “Họ đã ra đi về hướng tây, anh hãy nhanh đuổi theo may ra còn kịp. Những người cầm trên tay 3 quả táo. Trí khôn được cất giữ trong 3 quả táo, hãy nhớ lấy điều đó”. Chàng trai vội vã cảm ơn và quay ngựa lại. Cô gái cúi chào và vụng về đánh rơi 3 quả táo xuống ven đường. Chàng trai dừng ngựa và thốt lên “Ba quả táo, tôi cần nó. Trí khôn của tôi đây”. Nhưng cô gái đã cự tuyệt “Không. Táo này em mua cho mẹ. Mẹ em đang ốm, mẹ em nhiều tuổi rồi.”. Ánh mắt chàng trai sáng lên niềm hy vọng, chàng trai trẻ nói “Cô hãy bán lại cho tôi 3 quả táo, tôi có rất nhiều tiền, mẹ cô già rồi không cần trí khôn nữa. Tôi mới là người cần đến 3 quả táo. Đó là trí khôn của tôi. Túi vàng này sẽ giúp mẹ cô khỏi bệnh và sống tốt đến trọn đời”. Nói đoạn chàng trai nhanh nhảu dúi túi vàng vào tay cô gái và giật vội cái giỏ chứa 3 quả táo mà cô gái vừa nhặt lại xong. Cô gái tỏ vẻ không đồng ý nhưng… sức yếu đành bất lực. Chàng trai cầm một quả táo trên tay chăm chú nhìn và không tìm thấy được sự khác biệt với những quả táo mà anh từng ăn. Anh ta cắn vội một miếng nhai ngấu nghiến rồi nói “Bằng vào ngần ấy vàng tôi có thể mua rất nhiều vườn táo. Và quả táo này chẳng khác gì những quả táo tôi đã từng ăn”. Cô gái chặn lời chàng trai và nói với lối nói bí ẩn lấp lửng “Có một sự khác biệt rất lớn nơi quả táo mà anh đang ăn vì sự khác biệt đó mà anh đã mua nó. Nếu anh hối hận thì anh hãy để chúng lại và tôi sẽ trả cho anh túi vàng”. Chàng trai vội vã giữ chặt giỏ táo và dò hỏi “Khác biệt đó là gì? Tôi sẽ không trả nó lại cho cô”. Cô gái tỏ thái độ chẳng rõ luyến tiếc hay thương hại nói “Những quả táo chứa trí tuệ. Muốn thấu rõ trí tuệ nơi 3 quả táo thì anh hãy từ tốn ăn và chỉ nghĩ về nó. Vậy nên anh hãy quay về nhà, trên đường về anh hãy ăn táo, chỉ được phép ăn mỗi ngày một quả và hãy luôn nghĩ về nó”. Chàng trai tỏ vẻ ăn năn về thái độ đã hành xử, anh ta xin lỗi cô gái rồi theo lối cũ trở về nhà. Ba ngày chỉ ăn vỏn vẹn ba quả táo vừa mệt, vừa đói, vừa chẳng thấy sáng ra, anh ta cố gắng về đến nhà. Sau đó, anh tìm đến nhà thông thái ngày trước và đổ lỗi cho ông về mọi chuyện. Ông lão thông thái hỏi lại sự tình. Chàng trai kể lại đầu đuôi câu chuyện rồi kết luận “Bằng vào ngần ấy vàng tôi mua được mười mấy khu vườn táo chứ đâu chỉ có 3 quả táo tầm thường”. Ông lão nghe xong cười bảo “Đó là 3 quả táo trí tuệ”. Chàng trai trẻ gắt lên “Trí tuệ gì mà trí tuệ. Tôi có khôn lên chút nào đâu? Ông già hãy đền túi vàng cho tôi”. Ông lão nói “Thế cậu lại định lấy túi vàng để mua 3 quả táo khác à?”. Chàng trai gắt gỏng “Họa là có điên mới mua 3 quả táo bằng cả một gia tài. Không bao giờ”. Ông lão xuề xòa “Chẳng phải cậu đã khôn hơn rồi đó”. Chàng trai ngơ ngẩn rồi nhận ra “Dù sao mình cũng đã khôn ra nhiều.”. Chàng trai xin lỗi, cám ơn ông lão rồi quay về và nhớ mãi 3 quả táo cùng cô gái trẻ đẹp. Nếu đây là câu truyện cổ tích thì chàng trai sẽ đi tìm cô gái, họ kết hôn và sống hạnh phúc đến trọn đời. Và … dù sao chàng trai cũng đã khôn ra.
(Nhắn cùng người học Phật: Cũng lại như vậy trí khôn và ngu khờ vốn chỉ ở một nơi; sinh tử và vô sanh vốn không hai chỗ; niết bàn và 3 cõi 6 đường chưa hề tách rời nhau, vô minh và giác ngộ cũng đều như thế… Giác ngộ, giải thoát hoàn toàn ra khỏi luân hồi nơi 3 cõi 6 đường là thật có. Nơi sinh diệt cũng là nơi không sinh diệt. Từ bỏ sinh diệt tìm về nơi không sinh diệt là một tư duy, một nhận thức sai lầm. Hãy sống bình thản trong sinh diệt mà không từng sinh diệt. Đó là cánh cửa mở lối niết bàn thường an lạc tịnh, rời xa điên đảo, rời xa khổ đau, sinh tử luân hồi. Và sự hiểu biết sáng rõ về con đường giác ngộ giải thoát hoàn toàn sẽ góp phần giúp bạn sống buông bỏ, không chấp giữ. Hơn nữa, chỉ cần một phút dừng lặng thì bạn sẽ nhận ra “Nếu có chấp giữ thì bạn cũng không thể giữ lại được bất cứ điều gì?”. Và … hậu quả của việc chấp giữ là sự tiếc nuối, hận thù, đau khổ cùng sự nhào lên, lộn xuống trong vòng tròn sinh tử ở 3 cõi 6 đường. Hãy sống thật chứ không nên dừng lại ở đầu môi chót lưỡi. Bởi lẽ chánh pháp chỉ là ngón tay chỉ mặt trăng. Thế nên nếu chỉ ngồi ngắm trăng hoặc ôm giữ ngón tay thì vòng luân hồi thuận nghịch sẽ không rời xa bạn. Và… một ngày nào đó chánh pháp trong bạn bị nhạt nhòa, mai một,… bạn sẽ bị khổ não kiếp người dập vùi, bạn muốn thoát ra khổ đau, xa lìa sinh tử nhưng biết tìm đâu một chiếc bè đã từng đưa khách sang sông. Dẫu sao bạn cũng là người quyết định, tự chủ con đường mình đi trong muôn lối đạo đời).
Thôi nói để mà quên. Tôi không còn trách bạn nữa. Chúng ta sẽ là bạn tốt khi hiểu rõ về nhau. Tôi không trách bạn mà sâu kín tận đáy lòng tôi thầm cảm ơn bạn. Bởi dẫu sao thì cũng chính vì sự nông nổi, tham lam một thời của bạn mà tôi trở nên khôn lớn, trưởng thành hơn. Và có lẽ đã đến lúc tôi trả cho bạn chút ân tình vay mượn cũ, đã đến lúc tôi giúp lại bạn. Và về sau xem như chúng ta không ai nợ ai?

Vô ưu.
Phần nhận xét hiển thị trên trang

Cảm ơn Quang Minh!



Phần nhận xét hiển thị trên trang

Không chỉ có trẻ con, thưa bác sĩ!

"+ Những đứa trẻ sống giữa những người phê phán thì học lên án

+ Những đứa trẻ sống trong bầu không khí thù địch thì hay đánh nhau

+ Những đứa trẻ sống trong sự hãi hùng thường hay sợ sệt , tự ti .

+ Những đứa trẻ sống trong cảnh đau xót thì học được sự đồng cảm

+ Những đứa trẻ sống trong bầu không khí đố kị thì học được thế nào là tham vọng .

+ Những đứa trẻ sống trong bầu không khí khoan dung thì học được sự nhẫn nại .

+ Những đứa trẻ sống giữa những sự động viên thì học được lòng tin

+ Những đứa trẻ sống giũa những lời khen tặng đúng lúc thì học được cách đánh giá cao những gì bao quanh chúng .

+ Những đứa trẻ sống trong niềm tự hào thì học được cách phấn đấu .
+ Những đứa trẻ sống trong sự san sẻ thì học được cách trở nên hào hiệp .

+ Những đứa trẻ sống trong sự trung thực và sự công minh thì học được chân lý và lẽ công bằng .

+ Những đứa trẻ sống trong hạnh phúc thì học được rằng thế giới là nơi tốt đẹp để sống ."


Phần nhận xét hiển thị trên trang

Trẻ con nói chuyện Bành tổ?



Phần nhận xét hiển thị trên trang