Kho giống má trên cánh đồng chữ nghĩa!

Thứ Ba, 17 tháng 1, 2017

Thủ đoạn của 8 loại tiểu nhân nên tránh xa theo lời cổ nhân dạy


Gặp gỡ nhìn nhận được quý nhân đã khó, nhận diện được kẻ tiểu nhân lại càng khó hơn. Ngụy Hi – người được xưng là “Thanh sơ tam đại gia” (một trong ba nhà văn lớn hàng đầu của triều đại nhà Thanh) đã từng nói:
“Ta không hiểu biết như thế nào là người quân tử, nhưng nhìn vào khả năng “chịu nhận phần thiệt” trong mỗi sự việc của người ấy là sẽ biết. Ta không biết được như thế nào là kẻ tiểu nhân, nhưng nhìn vào việc “tranh giành phần lợi” của người ấy là sẽ biết.”Suy ngẫm kỹ càng, thật đúng nó là quanh co như vậy. Có thể chịu thiệt quả là không phải một việc dễ dàng. Cần phải có tấm lòng khoan dung, độ lượng lớn mới có thể chịu thiệt thòi một cách cam tâm tình nguyện. Tiêu biểu là phải khoan dung độ lượng, chịu nhẫn nhục, co được giãn được (tức là biết ứng phó thích hợp với tình hình cụ thể) thì chính là một quân tử. Chẳng trách mà người xưa dùng tiêu chuẩn “có hay không có khả năng chịu thiệt” là yếu tố đầu tiên để nhận biết người quân tử và kẻ tiểu nhân.
Cổ nhân đã đúc rút 8 loại tiểu nhân nên cẩn trọng.
Kẻ gây chuyện thị phi
Dựa vào gây chuyện thị phi, xúi dục, khiêu khích, ly gián mọi người là phương pháp đơn giản nhất, thuận tiện nhất để thực hiện mục đích cá nhân. Trong cuộc sống rất nhiều kẻ tiểu nhân, chỉ vì một chút lợi riêng, một chút ham muốn không đạt được, là ăn không nói có, từ bé xé ra to, biến trắng thành đen, biến tốt thành xấu, khiến những người thân cận phải xa lánh.
Kẻ đặt điều
Bọn tiểu nhân đều hiểu rằng: “Những điều không có thật, lặp đi lặp lại nhiều lần sẽ biến thành chân lý”. Có lúc chỉ dựa vào sức mạnh của bản thân khó thực hiện được ham muốn cá nhân, họ sẽ đặt điều, tạo dư luận huyễn hoặc mọi người. Khi họ đặt điều thường thường giả vờ thẳng thắn, chính trực, khiến người nghe hiểu lầm thực hư, vì thế rất dễ bị lừa, dễ bị mê hoặc.
Cáo mượn oai hổ
Để thực hiện được ý đồ riêng, bọn tiểu nhân thường thường tranh thủ lãnh đạo, nhìn nét mặt lãnh đạo cấp trên để làm việc, chú ý nắm bắt từng ly, từng tí tâm lý của lãnh đạo cấp trên, cố được lòng lãnh đạo. Sau đó lấy lãnh đạo làm chỗ dựa, mượn “oai hổ” để áp chế người khác, lăng nhục, nói xấu người khác, hãm hại người khác.
Gió chiều nào che chiều ấy
Từ cổ chí kim, kẻ tiểu nhân đều không bao giờ có ý chí và nhân cách độc lập. Bọn họ chính cống là loại “rồng đổi màu”. Chỉ cần lãnh đạo thay đổi là chúng chuyển hướng ngay lập tức, nói cách khác ngay. Bọn họ giỏi quan sát và nắm bắt tâm tư của người khác, luôn luôn để ý đến xu thế phát triển của sự việc, luôn luôn sẵn sàng gió chiều nào che chiều ấy. “Tuyệt chiêu” của họ là mắt nhìn bốn phương, tai nghe tám hướng. Vì lợi ích cá nhân luôn ngả theo cái có lợi.
Kẻ qua cầu rút ván
Kẻ tiểu nhân không bao giờ có bạn bè chân chính. Họ kết bạn chỉ là tạm thời, là giả tạo. Đối với họ, lợi ích bản thân cao hơn tất cả. Chỉ cần nhu cầu, lợi ích bị đụng chạm, họ coi bạn là thù ngay lập tức. Thậm chí họ dám hy sinh cả ân nhân và người thân của mình, lấy đó để đổi lấy cái gọi là “hạnh phúc” cho mình. Trong đầu họ, chỉ có người nào có lợi cho mình, người đó mới được coi là bạn.
Kẻ mượn gió bẻ măng
Một trong những thủ đoạn của kẻ tiểu nhân từ xưa đến nay lợi dụng lúc nguy ngập của người khác để trục lợi. Đối với những kẻ tiểu nhân mà nói, nắm thời cơ vô quan trọng. Vì thời cơ chín muồi, chúng sẽ hành động dễ dàng. Hơn nữa chớp được thời cơ, chúng còn có thể biến hành động không chính đáng thành hành động chính đáng và hành động “quang minh chính đại”. Ngược lại, hành vi của bọn tiểu nhân rất bị người ra nhận ra. Nhưng chúng luôn biến hóa. Nếu thấy sức mạnh của đối phương thật quá lớn, thì chúng tạm thời che dấu bộ mặt thật của mình. Nếu thấy đối phương ở vào hoàn cảnh bất lợi chúng thừa cơ tấn công ngay.
Kẻ khiêu khích ly gián
Kẻ tiểu nhân từ xưa đến nay, khi làm việc phần lớn thích vụng trộm, úp úp, mở mở. Bọn chúng hiểu rõ rằng: “Đục nước béo cò “, thì luôn dùng những thủ đoạn đê tiện để ly gián người khác, khơi ra mâu thuẫn giữa mọi người. Chờ đến khi những người ly gián đấu tranh với nhau, chúng sẽ trục lợi. Thủ đoạn này hễ thực hiện được thì cái hại vô cùng lớn không thể lường hết.
Vì vậy, khi bạn quan hệ với mọi người, nhất định phải thấy rõ, hiểu rõ, không thể chỉ nghe một phía, tin một phía để tránh mắc câu bọn tiểu nhân, gây phiền toái cho công việc và cuộc sống.
Kẻ đạo đức giả
Đây là một trò rất dễ mê hoặc người khác, khiến người ta mắc lừa. Đó là thủ đoạn lúc đầu là lùi sau đó là tiến lùi vừa có thể tự vệ lại vừa có thể khiến người khác lơ là cảnh giác, hễ thời cơ chín muồi, kẻ tiều nhân sẽ bất chấp tất cả tiến hành phản kích, cho đến khi đạt được mục đích. Biểu hiện chủ yếu của thủ đoạn, của bọn tiểu nhân là:
– Một là, cố ý tỏ ra vẻ nhân từ, rộng lượng, thật thà, thành tâm, công bằng trước mặt người khác. Có khi để đạt được mục đích nào đó, không ngại chịu đau khổ tạm thời, tỏ ra tốt với người khác, để được hài lòng người. Hễ điều kiện đến là trở mặt tấn công.
– Hai là, trước tiên có đối xử tốt hoặc có chút ân huệ nào đó với đối phương, để được đối phương nếm chút ngọt ngào. Hễ đối phương sa vào tròng, liền trở mặt tấn công thít chặt và giết thịt.
– Ba là, dùng phương thức kết hợp vừa kéo vừa đánh. Trước tiên là lôi kéo, sau đó là sẽ đánh, hay nói cách khác là vừa đấm vừa xoa, xoa là để đánh cho họ đau hơn. Thủ đoạn này bộc lộ rõ sự giả dối, xảo trá của kẻ tiểu nhân.
Vậy đối với loại tiểu nhân này, tuyệt đối không được sơ suất, không được mềm lòng mà phải kiên quyết.
HL (T/h)
Cafe Ku Búa

Phần nhận xét hiển thị trên trang

Người đẹp Búp Bê Tình Dục


Người đẹp búp bê có rất nhiều tính tốt và hầu như chẳng có tính xấu nào cả.Ví dụ như: Nàng không bao giờ cằn nhằn vì không biết nói. Nàng không bao giờ có kinh nguyệt. Nàng không bao giờ mập. Nàng không bao giờ đi shopping. Nàng chẳng bao giờ mang thai. Nàng không có mẹ. Nàng chẳng bao giờ nhức đầu. Nàng chẳng bao giờ đi làm tóc. Nàng chẳng bao giờ quan tâm ông xem gì trên tivi. Nàng không chat trên internet. Nàng chẳng bao giờ già. Nàng không ghen khi ông đem bạn gái về nhà. Nàng không cằn nhằn ông khi ông đi đâu và chẳng quan tâm khi ông về nhà...

Chuyện bắt đầu vào mùa đông năm 2011 khi tôi dọn đến khu nhà mới. Khu nhà đẹp nhất thuộc vùng ngoại ô cách thành phố Amsterdam mười sáu cây số. Hôm đến nhận chìa khóa nhà, người chủ nói cho tôi biết về những người đang sống quanh vùng:

- Tất cả những người sống trong khu này, chỉ có ông và ông Tom là sống độc thân. Ông Tom ở căn nhà số 73, dãy đối diện với dãy nhà của ông. Ông Tom là nhà báo và tính tình rất cởi mở. Tôi nghĩ… ông nên làm quen với ông ấy.

Phía sau dãy nhà anh Tom là khu rừng, vì vậy tôi có đặt ống dòm sau cửa kiếng nơi phòng làm việc trên lầu của tôi. Thỉnh thoảng tôi vẫn nhìn vào ống dòm và thấy những con nai đang ăn cỏ và những con thỏ chạy tung tăng trong khu rừng đó. Tôi thích nhìn đến đó vì nó làm cho tâm hồn tôi thanh thản bởi những công việc quá bận rộn mỗi ngày.

Cơ hội đến để tôi được làm quen với anh Tom vào một buổi sáng kia tôi trở về nhà sau khi đi dạo trong khu rừng. Anh Tom đang đề máy chiếc xe hơi nhưng không làm sao cho cái máy xe nổ được vì thời tiết quá lạnh; âm đến hai mươi lăm độ. Thấy vậy tôi liền đi đến và nói với anh:

- Ông có muốn tôi câu bình ắc quy từ xe tôi giúp ông không?

Anh Tom mừng rỡ:

- Ô! Như vậy thì quý hóa quá. Vâng, xin ông giúp tôi.

Sau khi máy xe nổ, anh Tom đưa tay cho tôi bắt và đồng thời mời:

- Tôi còn nhiều thời gian, mời ông vào nhà uống ly cà phê cho ấm.Tôi tên Tom

- Tôi tên Jan.

Sở dĩ tôi giới thiệu tôi tên Jan là vì tên Nguyện - tên thật của tôi - đối với người ngoại quốc rất khó phát âm. Một lần kia khi bạn tôi gọi tôi là anh thì một người Hòa Lan đứng gần đó tưởng tôi tên là Jan nên người đó vừa nhìn tôi cười vừa gọi Jan Jan.Từ đó tôi lấy tên là Jan.

Khi đem ly cà phê ra cho tôi, anh Tom đổi cách xưng hô và chúng tôi gọi nhau bằng anh kể từ đó. Anh Tom lớn hơn tôi chỉ dăm ba tuổi:

- Anh Jan này, tôi cũng có quen vài người Tàu ở Amsterdam...

- Nhưng tôi không phải là người Tàu anh Tom à.

- Vậy sao?

- Ba mươi mốt năm trước tôi phải bỏ nước ra đi trên một chiếc ghe nhỏ và lênh đênh trên biển mất bảy ngày. Chiếc ghe của chúng tôi may mắn được một tàu buôn của Hòa Lan vớt.

- A, anh là thuyền nhân Việt Nam! Thời gian nhiều thuyền nhân Việt Nam vượt biển tôi mới học ra trường và tôi có viết nhiều bài về thuyền nhân Việt Nam.

- Anh Tom có ăn thử món ăn Việt Nam lần nào chưa?

- Chưa.

- Vậy tối nay tôi mời anh Tom qua nhà tôi.Tôi sẽ đãi anh món beef noodle soup.

- A... pho! Tôi có nghe mấy người bạn đi du lịch ở Việt Nam về kể món súp này rất ngon và bổ lắm.

- Phở chứ không phải pho.

Anh Tom chu cái miệng để cố phát ra thành tiếng:

- Phơ... phở.

Tôi khen cho anh vui:

- Anh đọc đúng rồi đó.

Tối hôm đó Anh Tom cầm theo chai rượu chát đỏ loại Grandcru Classé 2000 khi qua nhà tôi. Món đầu tiên ăn khai vị tôi làm món gỏi cuốn.Tôi cũng muốn đãi anh Tom món bì cuốn nhưng vì ở đây không có bì tươi, mà bì khô thì thường bị hôi mà tôi chưa biết cách khử cho hết mùi. Sau đó là món phở, là món mà tôi luôn có sẵn trong tủ đông lạnh. Khi cần ăn tôi chỉ cần bỏ vào lò làm nóng và thái thịt bò tái bỏ vô là... hết xảy. Anh Tom ăn rất ngon miệng và ăn nhiều. Anh ăn đến hai tô phở lớn loại “xe lửa” của tiệm phở Tàu Bay nổi tiếng trên đường Trần Quốc Toản Sàigòn. Tôi kể cho anh nghe về cuộc sống độc thân sau khi người bạn đời của tôi mất cách nay hai năm. Anh Tom tâm sự:

- Tôi có nhiều - rất nhiều cuộc tình - nhưng chỉ có một người vợ, vậy mà tôi cũng đành phải ly dị bà ấy chỉ vì bà nói quá nhiều. Bà thích nói đến cả những chuyện không cần thiết mà bà ấy thì luôn bắt tôi phải nghe. Tôi bị nhức đầu mỗi khi bà mở miệng. Tôi sống độc thân như vậy đã ba năm rồi anh Jan à. Vừa qua tôi có quen một người đàn bà qua internet. Vì muốn biết tính tình của người đó nên tôi đã viết cũng như trả lời rất nhiều thư mà không cần để ý đến những lỗi văn phạm cũng như lời văn của người đó. Nhờ vậy mà tôi biết nàng thiếu thốn tình cảm vì cũng ly dị đã lâu rồi. Nàng có cuộc sống bình thường chứ không phải lo lắng nhiều như những người đàn bà khác. Nhưng, qua những gì nàng viết tôi được biết nàng đang mang một căn bệnh cũng khá trầm trọng. Hôm tôi nói chuyện với nàng qua internet là vì tôi được nghỉ làm một tuần. Thế là nàng tưởng tôi rảnh rỗi nhiều nên cứ đúng giờ đó là nàng lại lên mạng chat. Nàng muốn chat hoài và toàn là những chuyện chẳng ra gì cả. Tôi muốn ngưng lại vì còn phải làm nhiều công việc nữa. Vậy là nàng giận và hỏi tôi tại sao... tại sao... và tại sao? Đó là người đàn bà bệnh hoạn từ thể xác đến tinh thần. Tôi có nói thẳng là cái đầu của nàng có lẽ đã bị hư thì nàng giận. Chưa là bạn thật sự với nhau mà đã như vậy thì... Tôi cầu mong Thượng Đế ban cho tôi người đàn bà biết nghe nhiều hơn nói. Tôi tôn trọng và chiều chuộng phụ nữ chứ không phải tôi là con lừa.

Tôi nói đùa cho câu chuyện thêm vui:

- Nếu như vậy thì cách hay hơn hết là... mua một con búp bê tình dục về thôi. Búp bê thì sẽ luôn ngoan ngoãn vì không biết nói.

Thật bất ngờ khi anh Tom lại cho đó là ý kiến hay cần phải thực hiện:

- Ý kiến hay đấy anh Jan à. Có lý lắm chứ. Vậy mà tôi không nghĩ ra.

Sau lần gặp mặt tối hôm đó, anh Tom và tôi vẫn thường xuyên liên lạc và qua lại với nhau cho đến đầu mùa hè năm 2012 tôi báo cho anh biết là giữa mùa hè tôi phải đi xa một thời gian. Tôi giao chìa khóa nhà của tôi cho anh để nhờ anh thỉnh thoảng vô tưới nước cho các cây kiểng và để ý giúp tôi. Anh cũng giao chìa khóa nhà của anh cho tôi như là một sự tin tưởng giữa hai người bạn. 


Và, đầu mùa thu khi tôi trở về nhà tôi thấy nhà anh Tom luôn kéo màn kín mít hết mà điện thoại thì cũng ngừng hoạt động. Tôi tưởng anh đi nghỉ hè nên định nay mai rồi sẽ qua nhà anh và tưới nước cho các cây như anh đã từng giúp tôi. Tôi chưa kịp qua thì một hôm tôi nhìn thấy mấy người hàng xóm kéo nhau ra đứng trước cửa nhà anh nhìn vô trong và bàn tán. Một người trong đám đó đã đến bấm chuông cửa nhà tôi hỏi xem có biết chuyện gì xảy ra với anh Tom không vì trong nhà tỏa ra mùi hôi đến không thể chịu được. Tôi liền lấy chìa khóa và đi qua mở cửa nhà anh. Một mùi hôi nồng nặc từ trong nhà phả ra khiến không ai bảo ai cùng bịt mũi một lượt. Tôi vừa bịt mũi vừa chạy thật nhanh lên phòng ngủ anh Tom. Bên trong phòng hoàn toàn tối. Tôi mở đèn cho sáng và, trên giường ngủ kiểu cổ xưa tôi nhìn thấy xác anh Tom đang bị thối rữa. Tôi cố nén cảm xúc để nhận ra là xác anh Tom đang trần truồng và nằm đè lên thân một người đàn bà. Nhưng, người này thì chưa bị phân hủy. Tôi nghĩ anh Tom bị... thượng-mã-phong chăng. Nhưng, tại sao người đàn bà cùng chết một lượt với anh mà lại không bị rữa thối? Tôi bước đến gần hơn để nhìn cho kỹ thì... không phải người thật mà chỉ là con búp bê tình dục. Vậy ra câu nói đùa hôm nào trong bữa ăn tối ở nhà tôi đã được anh Tom thực hành.

***

Mùa thu ở Hòa Lan cũng có lá vàng rơi nhưng không đẹp và lãng mạn như ở Paris. Mùa thu ở Hòa Lan có mưa nhiều và gió lồng lộng. Tôi không thích mùa thu và mùa đông một tí nào cả. Vào hai mùa này tôi rất lười đi chợ và nấu ăn, vì vậy tôi thường đi ăn mì ở khu phố Tàu trong Amsterdam. 

Hai tuần trước tôi đã đến “khu đèn đỏ” ở Amsterdam. Tôi là con người bình thường - và tầm thường - nên cũng cần phải giải quyết sinh lý. Tôi không muốn tinh thần và thể xác bị mất quân bình. Sau khi ăn mì xong tôi đi đến khu của các cô gái điếm. Trong khi tôi còn đang lựa chọn xem vóc dáng những cô gái điếm đứng sau các tủ kiếng thì tự nhiên tôi như bị một động lực nào đó mạnh lắm, kéo tôi phải đi đến một tiệm bán đồ chơi tình dục cũng nằm trong khu này. Tại đây tôi được người chủ tiệm cho xem quyển catalogue những hình ảnh tuyệt đẹp của những con búp bê tình dục. Ông chủ tiệm là người rành tâm lý và là người bán hàng giỏi nên ông giới thiệu một hơi thật dài mà không cần đến tài liệu:

- Tiệm của tôi chuyên bán búp bê tình dục loại cao cấp. Da của con búp bê cấu tạo giống đến 99.8% da của phụ nữ. Búp bê sài bền bỉ cho dù ông có hùng hục với búp bê liên tục mỗi ngày. Búp bê có thể điều chỉnh, chiều chuộng bất cứ kiểu nào ông thích. Trong 100 bộ cảm nhận trải đều toàn thân búp bê, có 30 bộ cảm nhận trên vùng kín. Mỗi bộ cảm nhận khiến búp bê chuyển động, co thắt… một cách điêu luyện đến 20 vị thế. Khi lâm trận, búp bê sẽ rên rỉ khe khẽ rót vào lỗ tai ông bằng một bộ âm thanh đặt trong cổ họng và nhận biết đến 16 hiệu lệnh riêng tư cách xa tai búp bê đến 2 mét. Khi ông vuốt ve, âu yếm, kích thích chỗ kín, búp bê sẽ rên rỉ và âm hộ sẽ rỉ nước. Quan trọng nhất , búp bê có mật khẩu để... ha ra mo ty ( há
 ra một tý). Những đặc tính chính: Ông có thể làm tình với búp bê bằng âm đạo, hậu môn hoặc bằng khẩu dâm. Búp bê cao cấp khác với búp bê rẻ tiền là ở cái miệng. Nếu ông thử ông sẽ hoàn toàn thỏa mãn ngay. Đầu búp bê có thể xoay bất cứ vị thế nào ông muốn. Ông có thể chọn khổ người, chiều cao, nước da, mầu mắt, màu tóc, mầu lông, cạo nhẵn thín hoặc tỉa tót kiểu râu Hitler, kiểu cây thông, hay chữ nhất….

Người đẹp búp bê có rất nhiều tính tốt và hầu như chẳng có tính xấu nào cả.Ví dụ như: Nàng không bao giờ cằn nhằn vì không biết nói. Nàng không bao giờ có kinh nguyệt. Nàng không bao giờ mập. Nàng không bao giờ đi shopping. Nàng chẳng bao giờ mang thai. Nàng không có mẹ. Nàng chẳng bao giờ nhức đầu. Nàng chẳng bao giờ đi làm tóc. Nàng chẳng bao giờ quan tâm ông xem gì trên tivi. Nàng không chat trên internet. Nàng chẳng bao giờ già. Nàng không ghen khi ông đem bạn gái về nhà. Nàng không cằn nhằn ông khi ông đi đâu và chẳng quan tâm khi ông về nhà... Mà giá thì chỉ có bốn ngàn năm trăm euro thôi. Búp bê luôn có sẵn nên khách hàng chỉ cần lựa chọn kích thước, kiểu tóc, màu tóc, có lông hoặc không, nhiều hoặc ít... Khoảng mười ngày sau là hàng sẽ về. Không vừa ý thì được trả lại với điều kiện là hoàn toàn chưa sử dụng... Bây giờ ông chọn kiểu đi rồi tôi sẽ order ngay cho ông.

Nghe ông chủ tiệm giới thiệu một hơi làm cho trong đầu tôi hiện ra hình ảnh con búp bê tình dục tuyệt đẹp của anh Tom hôm nào. Có lẽ anh Tom cũng mua con búp bê ở đây nên trông thật xinh và giống hệt như người thật. Tôi chọn kích thước theo dáng phụ nữ Á Đông. Kiểu tóc thì tôi chọn dài tới ngang lưng và màu là màu nâu đen. Tôi đặt trước phân nữa tổng giá tiền và ra về với lòng háo hức mong đợi.

Đúng mười ngày sau tôi đến nhận con búp bê. Vừa vô đến nhà là tôi khui thùng ra ngay để xem con búp bê như thế nào. Tôi thật không ngờ con búp bê lại đẹp và sắc sảo quá. Nhìn con búp bê tôi có cảm tưởng như đây không phải là con búp bê bình thường nữa, mà là con người thật đúng như người chủ tiệm đã giới thiệu. Con búp bê quả là quá hoàn hảo. Tôi vô cùng sung sướng nên đã... liên tục đến nhiều lần và rồi tôi lăn ra ngủ ngon lành. Không biết tôi đã ngủ trong bao lâu, nhưng, khi tôi nghe tiếng nước chảy trong nhà tắm tôi liền mở mắt và nhìn qua bên. Con búp bê đã biến mất khỏi chỗ nằm. Tôi liền tỉnh ngủ và ngồi lên ngay lập tức. Trong lúc tôi còn đang hoảng hốt thì, trước cửa phòng ngủ xuất hiện một người đàn bà trần truồng đang đứng nhìn tôi nhưng miệng thì nở nụ cười thật tươi. Tóc tai tôi ngay lập tức dựng đứng lên hết. Tôi sợ đến người tôi run lẩy bẩy và tay chân thì cũng rũ rượi ra hết. Tôi nghĩ tôi gặp ma. Tôi chưa biết phải làm gì thì người đàn bà liền lên tiếng như để trấn an tôi:

- Anh đừng sợ. Em... em chính là con búp bê của anh đây. Em tên là Ida. Em bị tai nạn xe và mất cách nay khoảng năm tháng. Em bị chết oan nên hồn em chưa được đi đầu thai. Hồn em thường vất vưởng đó đây và tình cờ em gặp anh trong khu đèn đỏ nên em đã đưa anh đến tiệm bán búp bê để anh mua con búp bê này.Hồn em đã nhập vô con búp bê nên từ lúc này em sẽ sống ở đây với anh. Xin anh hãy chấp nhận em và cho em được ở bên cạnh anh. Em không bao giờ làm cho anh phải buồn phiền một điều gì cả. Và, một điều chắc chắn là anh sẽ không bao giờ cảm thấy chán em.

Nói rồi... Ida đến nằm xuống bên cạnh tôi và ôm tôi. Sự đụng chạm da thịt với người đàn bà đã làm cho tôi quên hết mọi sợ hãi. Dẫu sao thì Ida cũng thành thật nói cho tôi biết về nàng là oan hồn chứ nàng đâu phải là ma hiện ra để nhát tôi. Bàn tay mềm mại của Ida mơn trớn khắp người tôi làm cho tôi phải ôm cứng lấy Ida và chìm đắm trong đê mê xác thịt.

Con búp bê tình dục - nàng Ida của tôi - Đẹp như hoa hậu đẹp nhất thế gian này. Tôi đã có những tháng ngày thật vô cùng hạnh phúc. Nếu không là người trong cuộc thì không bao giờ tôi được biết là có nhiều những oan hồn vẫn đang vất vưởng chung quanh chúng ta. Những người không may mắn thì cho là gặp ma. Tôi thật sự được may mắn nhiều nên gặp oan hồn chứ không phải… ma cà rồng. Một hôm Ida tâm sự:

- Em sắp được rời khỏi đây nhưng em muốn anh theo em. Anh có sợ chết không?

Tôi cố nén nỗi sợ hãi khi nhớ lại hình ảnh của anh Tom hôm nào. Anh chết có lẽ cũng vì vậy chăng? Tôi không - chưa - muốn chết lúc này. Nhưng, tôi phải làm sao đây để thoát khỏi cái chết gần như là đang bị bắt buộc.

- Sao anh không trả lời em? Anh suy nghĩ gì vậy?

- À... anh cũng... cũng không sợ... chết đâu Ida à.

Ida nhìn tôi cười bí hiểm:

- Vậy khi nào em đi em sẽ đem anh theo nha. Chúng ta sẽ không bao giờ bị bệnh. Và, sẽ không bao giờ bị già.

***

Tôi đã thoát chết! Tôi không muốn chết nên tôi vẫn còn sống, và sống vui. Sau Ida, tôi đã sống với oan hồn của người phụ nữ tên Helma. Helma hai mươi sáu tuổi bị chết khi chiếc xe cô lái đâm nhào xuống con kinh lạnh lẽo giữa đêm khuya vào mùa đông băng giá. Cuối cùng thì Helma cũng muốn tôi chết theo nhưng… tôi lại thoát chết. 

Tôi có cách để không phải chết theo các oan hồn. Và, bốn ngày nữa tôi sẽ lại nhận một con búp bê tình dục mới mà tôi đã đặt mua. Lần này sẽ là oan hồn của ai và bao nhiêu tuổi? Tôi háo hức mong chờ cuộc sống mới với vong hồn của người mới. Và, chắc chắn cuối cùng tôi cũng sẽ lại thoát chết. Tôi hoàn toàn mạnh mẽ về thể xác lẫn tinh thần. Tôi không hề bị bệnh tự-kỷ-ám-thị. Chỉ có điều là phải mạnh bạo và can đảm xem đó chỉ là oan hồn mượn con búp bê thì không có gì phải lo sợ cả. Có điều là tôi đang bị lão hóa theo thời gian như mọi người chứ không được trẻ mãi mãi. Ngoại trừ… ./.

Topa (Hòa-Lan)


Phần nhận xét hiển thị trên trang

11 điều khiến con người dễ “bốc hỏa” nhất trong cuộc sống này


Không phải là những điều quá đao to búa lớn, chỉ cần những hành động vô ý vô tứ nhỏ nhặt của người xung quanh thôi cũng khiến ta bốc hỏa dễ dàng.


Trong cuộc sống này, bạn dù muốn dù không cũng phải tiếp xúc với nhiều loại người và đôi khi, những hành động vô ý của họ khiến bạn phát điên. Những hành động đó không phải là quá quắt, dồn nén ta đến cùng cực, đôi khi chỉ là ánh nhìn soi mói, cái rung chân bần bật của người ngồi bên thôi cũng khiến ta phát điên.
Đừng nghĩ bạn nhỏ mọn, vì không chỉ riêng bạn đâu, mà gần như 90% người trên thế giới này cũng dễ dàng bốc hỏa với những hành động tưởng chừng nhỏ nhặt sau.
Đây là hành động bất lịch sự nhưng hầu như chúng ta ai cũng một lần gặp phải nhỉ? (Ảnh: Brightdside)
Đây là hành động bất lịch sự nhưng hầu như chúng ta ai cũng một lần gặp phải nhỉ? (Ảnh: Brightdside)
Thật sự rất khó chịu khi ai đó cứ cố soi mói, theo dõi mình làm gì.(Ảnh: Brightside)
Thật sự rất khó chịu khi ai đó cứ cố soi mói, theo dõi mình làm gì.(Ảnh: Brightside)
Thật sự là nếu bạn biết hết rồi thì đừng nên đi coi phim chứ nhỉ, sao không biết lịch sự là gì? (Ảnh: Brightside)
Thật sự là nếu bạn biết hết rồi thì đừng nên đi coi phim chứ nhỉ, sao không biết lịch sự là gì? (Ảnh: Brightside)
Ơ kìa, văn hóa xếp hàng đâu mất rồi? (Ảnh: Brightside)
Ơ kìa, văn hóa xếp hàng đâu mất rồi? (Ảnh: Brightside)
Hóa ra nãy giờ bạn không để ý những lời nói của tôi à? (Ảnh: Brightside)
Hóa ra nãy giờ bạn không để ý những lời nói của tôi à? (Ảnh: Brightside)
Có gì nói thẳng đi chứ, tôi làm gì sai mà bạn lại tỏ thái độ với tôi? (Ảnh: Brightside)
Có gì nói thẳng đi chứ, tôi làm gì sai mà bạn lại tỏ thái độ với tôi? (Ảnh: Brightside)
Tôi biết anh đến rồi, không cần phải ra hiệu bằng cách ồn ào thế đâu. (Ảnh: Brightside)
Tôi biết anh đến rồi, không cần phải ra hiệu bằng cách "ồn ào" thế đâu. (Ảnh: Brightside)
Nếu anh giỏi thế thì chơi với chúng tôi làm gì? Tìm người giỏi hơn mà thể hiện đi. (Ảnh: Brightside)
Nếu anh giỏi thế thì chơi với chúng tôi làm gì? Tìm người giỏi hơn mà thể hiện đi. (Ảnh: Brightside)
Yêu điện thoại thế sao không đăng kí kết hôn với nó luôn đi nhỉ? (Ảnh: Brightside)
Yêu điện thoại thế sao không đăng kí kết hôn với nó luôn đi nhỉ? (Ảnh: Brightside)
Hình như họ không hiểu nghĩa của từ lịch sự thì phải? (Ảnh: Brightside)
Hình như họ không hiểu nghĩa của từ "lịch sự" thì phải? (Ảnh: Brightside)
Có ai ghét bị nhìn bởi cặp mắt như xoáy vào tâm can người khác thế đâu đúng chứ? (Ảnh: Brightside)
Có ai ghét bị nhìn bởi cặp mắt như xoáy vào tâm can người khác thế đâu đúng chứ? (Ảnh: Brightside)
Theo Afamily/Brightside

Phần nhận xét hiển thị trên trang

Có thể cứu vãn chủ nghĩa tư bản toàn cầu hay không?

Nguồn: Alexander Friedman, “Can global capitalism be saved?”, Project Syndicate, 11/11/2016.
Biên dịch: Lâm Minh Đạt | Hiệu đính: Lê Hồng Hiệp
Lo lắng về các vấn đề kinh tế trong tình hình chính trị hiện nay đã khiến cho các cử tri của Vương quốc Anh và Hoa Kỳ rơi vào tay của những người theo chủ nghĩa dân tuý. Phải chi, như người ta vẫn thường nói, nền kinh tế có thể trở lại với một tốc độ tăng trưởng GDP và năng suất “bình thường”, cuộc sống sẽ cải thiện cho nhiều người hơn, sự chống đối chính phủ sẽ suy yếu dần, và chính trị cũng sẽ trở lại “bình thường”. Lúc đó, chủ nghĩa tư bản, toàn cầu hóa, và dân chủ có thể tiếp tục tiến về phía trước.
Nhưng những suy nghĩ như vậy được ngoại suy từ một khoảng thời gian nhìn chung khác thường trong lịch sử. Quãng thời gian đó đã qua, và các thế lực duy trì thời kỳ đó khó có thể tập hợp lại được trong tương lai gần. Sự đổi mới công nghệ và nhân khẩu học là một cơn gió ngược, không phải là cơn gió xuôi giúp  thúc đẩy tăng trưởng, và những thủ thuật tài chính vẫn không thể cứu được tình trạng này.
Giai đoạn khác thường trong lịch sử là quãng thời gian khoảng hơn trăm năm từ sau cuộc Nội chiến Mỹ, khi mà những đột phá trong năng lượng, điện khí hoá, viễn thông và giao thông vận tải về cơ bản đã tái định hình xã hội. Cuộc sống con người trở nên hiệu quả hơn, và tuổi thọ trung bình đã tăng lên đáng kể. Dân số thế giới đã tăng hơn 50% trong giai đoạn 1800 – 1900, và sau đó tăng hơn gấp đôi trong vòng 50 năm tiếp theo, cùng với các nền kinh tế phát triển nhanh hơn rất nhiều so với những thế kỷ trước.
Đến cuối những năm 1970, tăng trưởng kinh tế của các nước phát triển ở phương Tây bắt đầu chậm lại, và Tổng thống Mỹ Ronald Reagan và Chủ tịch Cục Dự trữ Liên bang Alan Greenspan đã mở ra một chu kỳ nợ làm tăng mạnh hoạt động kinh tế. Mỹ, cho tới khi đó vẫn là chủ nợ của thế giới, đã trở thành con nợ, trong khi Trung Quốc và các thị trường mới nổi khác hưởng lợi từ sự gia tăng thâm hụt thương mại của nước Mĩ. Đòn bẩy tài chính đã thúc đẩy tăng trưởng toàn cầu thêm gần 30 năm nữa.
Cuộc khủng hoảng toàn cầu năm 2008 mang lại một kết thúc đột ngột đối với thời đại của những thủ thuật tài chính. Nhưng các nhà hoạch định chính sách không thích tăng trưởng chậm lại, và các ngân hàng trung ương đã trưng dụng cạn kiệt các công cụ của họ trong một nỗ lực để kích thích hoạt động kinh tế mặc dù nhu cầu không cao. Với việc lợi tức của các tài sản thu nhập cố định truyền thống ngày càng thấp, các nhà đầu tư đã đâm đầu vào các tài sản rủi ro dưới nhiều hình thức khác nhau làm đẩy giá lên; những người giàu trở nên giàu hơn và tầng lớp trung lưu đã bị bỏ lại phía sau. Sự trì trệ của tăng trưởng kinh tế đã làm bùng phát sự giận dữ và chủ nghĩa dân túy dẫn đến hậu quả là Brexit và Trump đắc cử tổng thống.
Bất chấp tất cả những gì mà các ngân hàng trung ương đã thực hiện để vực dậy tăng trưởng kinh tế, yếu tố nhân khẩu học và các cải tiến công nghệ đã chống lại chính họ. Vấn đề dân số lão hóa ở các nền kinh tế tiên tiến đang gây nên gánh nặng ngày càng lớn đối với mạng lưới an sinh xã hội. Và Trung Quốc cũng đang già đi. Sự gia tăng dân số mạnh nhất hiện nay (và trong tương lai) là ở châu Phi, nơi mà tăng dân số không thúc đẩy năng suất toàn cầu như các nơi khác.
Hơn nữa, làn sóng đổi mới công nghệ hiện nay không phải là cứu cánh cho tất cả mọi người. Ngay cả những thứ như Uber và Amazon, hay cơ bản hơn như người máy, giúp mọi thứ trở nên tiện lợi hơn nhưng chúng lại loại bỏ các công việc lao động chân tay và/hoặc làm giảm tiền lương.
Đây là điển hình của quá trình “phá hủy sáng tạo” mà Joseph Schumpeter đã mô tả như là “nàng hầu” của tăng trưởng trong nền kinh tế tư bản chủ nghĩa. Làn sóng đầu tiên của sáng tạo đột phá chủ yếu mang lại lợi ích cho một số ít các doanh nhân. Rồi đến một làn sóng gây biến động việc làm, khi công nghệ được điều chỉnh để phù hợp với các ngành công nghiệp hiện hữu. Ba thập niên trước, chính Wal-Mart đã sử dụng hệ thống máy tính và dịch vụ hậu cần để càn quét các cửa hàng nhỏ; nhưng ngày hôm nay, họ đang phải gồng mình chống lại Amazon.
Làn sóng thứ ba là sự phổ biến rộng rãi của đổi mới theo những cách làm tăng năng suất nói chung và mức sống. Điều này tốn thời gian hơn nhiều. Hoặc, như Robert Solow, người đã đoạt giải Nobel kinh tế học, nhận xét vào năm 1987, “Bạn có thể nhìn thấy thời đại máy tính ở khắp mọi nơi trừ trong các thống kê về năng suất.”
Robert Gordon từ Đại học Northwestern đã lập luận rằng các tác động kinh tế lên các cải tiến công nghệ hiện nay không có tác động tốt bằng những cải tiến về ống nước hoặc điện trước đây. Có lẽ chúng ta đang ở giai đoạn đầu của chu kỳ kiểu Schumpeter về cải tiến (làm giàu cho một số ít) và hủy diệt (tạo ra sự lo lắng trong các lĩnh vực đang bị đe doạ). Rốt cuộc, năng suất trung bình và thu nhập thực tế có thể sẽ được hưởng lợi khi các đột phá về công nghệ tạo nên những dạng tăng trưởng kinh tế mới.
Vấn đề ở đây là có thể mất một thập niên hoặc lâu hơn trước khi công nghệ robot và những thứ tương tự có thể giúp tăng năng suất nói chung. Và dù Schumpeter hay Gordon đúng thì cũng không liên quan đến việc các chính trị gia phải đối mặt với sự giận dữ từ các cử tri do các tiêu chuẩn sống đã đi xuống. Hôm nay, những cử tri chán ngấy đang chống đối toàn cầu hóa; ngày mai, họ có thể trở thành những người chống đối việc tự động hoá, thay thế nhân công bằng máy móc.
Câu hỏi được đặt ra là liệu sự thay đổi trọng tâm từ chính sách tiền tệ phi chính thống sang quản lý cầu theo lí thuyết của Keynes có thể cứu được tình hình hiện nay hay không. Nhìn chung người ta nhìn nhận rằng các chính sách tiền tệ đã hết tác dụng ở Mỹ và Châu Âu, và kích thích và mở rộng tài khóa – ví dụ như thông qua cắt giảm thuế và đầu tư cơ sở hạ tầng – phải được sử dụng để thay thế. Nhưng việc này đòi hỏi các hệ thống chính trị ổn định để có thể duy trì một chiến lược tài khóa dài hạn. Những diễn biến gần đây, đặc biệt là ở châu Âu, chỉ ra rằng những chiến lược này sẽ rất khó thực hiện.
Tại Mỹ, chiến thắng của Trump, cùng với Đảng Cộng hòa chiếm đa số ghế tại lưỡng viện Quốc hội, đã mở đường cho việc cắt giảm thuế và gia tăng chi tiêu quốc phòng. Các máy bơm tiền có vẻ như đã sẵn sàng. Nhưng việc mở rộng tài khóa sẽ nhiều khả năng gặp phải kháng lực từ chính sách tiền tệ, với việc Fed sẽ “bình thường hóa” (tức tăng) lại lãi suất.
Tuy nhiên, người ta vẫn hy vọng là tăng trưởng nhanh hơn và tiền lương cao hơn tại Mỹ sẽ chế ngự sự nổi loạn của các cử tri dân túy. Trớ trêu thay, nhiệm vụ này sẽ phụ thuộc vào việc Fed có “làm điều tốt” hay không – cụ thể là có bình thường hóa lãi suất một cách hết sức thận trọng hay không, cùng lúc cho phép thu nhập lao động trong cơ cấu GDP tăng lên, cho dù điều đó có đồng nghĩa với sự tăng vọt của lạm phát.
Nói theo cách nói của Dylan Thomas, những người tin tưởng vào thị trường (tự do) không nên âm thầm bước trong đêm tối của chủ nghĩa dân túy. Chúng ta nên chiến đấu chống lại sự lụi tàn ánh sáng của chủ nghĩa tư bản toàn cầu với mọi công cụ chúng ta có thể có. Tăng trưởng chậm lại và phản ứng chính trị dữ dội của ngày hôm nay không phải là “tình trạng bình thường mới”. Thay vào đó, nó gợi nhó đến “tình trạng bình thường cũ” mà chúng ta từng trải qua trong những năm 1930. Cho dù con đường đúng đắn hướng về phía trước của nền kinh tế toàn cầu là gì thì chúng ta đều biết rằng đó không thể là con đường quay trở lại chủ nghĩa biệt lập và chủ nghĩa bảo hộ của thời kỳ đó.
Alexander Friedman Là Giám đốc Điều hành (CEO) của GAM. Ngoài ra, ông còn giữ chức vụ Giám đốc Đầu tư Toàn cầu của UBS, Giám đốc Tài chính của Quỹ Bill & Melinda Gates, và nghiên cứu viên tại Nhà Trắng dưới thời tổng thống Clinton.
Copyright: Project Syndicate 2016 – Can global capitalism be saved?
- See more at: http://nghiencuuquocte.org/2017/01/18/cuu-van-chu-nghia-tu-ban-toan-cau/#sthash.FT4fQIog.dpuf

Phần nhận xét hiển thị trên trang

Tiếp theo và hết TC "Gió bay lên trời ":


53.
Chàng Thạch Sanh lại trở về gốc đa ngày cũ
khi người ta đón công chúa đi rồi
người đã quên những hang sâu quá khứ
họ đang say với những đền đài..
Thế giới lắm trằn tinh, thú dữ..
nhiều mưu gian,chước quỷ hại người
chỉ còn những gốc đa đi vào lịch sử
liệu có ích gì chia sẻ đắng cay ?
Lịch sử của thường dân áo vải
có biến thì lo
khi hưởng chẳng chia phần!
Xương trắng bao đời chất cao như núi
hoá ra công ích mấy người?
Tôi cùng em đi ngược về quá vãng,
buồn biết bao nhiêu
lần những trang đời..
Thôi em ạ ta đừng oán trách,
chuyện ngàn năm, ngàn năm nào cũng vậy cả thôi!
Ta hãy tìm những chứng minh lịch sử
một thủa xa xưa rất đỗi huy hoàng
tổ tiên ta không tìm ra thuốc nổ
nhưng Ngũ hành, âm dương, Kinh dịch của ai?
Rồi sẽ có ngày nhân loại nhìn Bách Việt đầy kính trọng!
Khi thế giới đảo điên,
thuyết luận loạn lên rồi.
Thế giới cần có trong tay “Câu chuyện”.
Như đời cần anh minh, cây cần ánh mặt trời!
Ta hãy sống như chàng Thạch Sanh bền bỉ.
Chẳng cần ganh đua,
không thở ngắn than dài.
Đời còn mập mờ trắng đen, sáng tối,
vẫn cần đôi vai chàng
và cây búa trong tay!
54.
Ta lại chào một năm nữa nữa rồi đây!
Ai bảo xuân sang?
Mai vàng, đào đỏ?
Đỏ màu cờ,
đỏ màu nước lũ
đỏ mùa bão dông..
Những mùa xuân vui sướng đến quặn lòng.
Biết đón xuân nay thế nào em nhỉ ?
Những bạn bè xưa,
những người chung ý nghĩ,
bây giờ ai đứng trông nhau ?
Ta từng đi qua bom đạn đói nghèo.
Đi qua cả bao điều không tiện nói
Mà trăng vào thu vẫn sáng trong vời vợi
Gió lên trời
Gió vẫn hát tình yêu
Bài vĩnh hằng :
Non Nước Việt bền lâu!
Ta nghĩ ngợi để cho ta lòng tỏ,
không phải nghi ngờ hay làm rối cho nhau,
mặc ngày trôi
mong ước
cạn bên cầu !
55.
Rồi nắng sẽ lên,
ngày buồn chưa quên,
nhưng mùa lại mùa sáng trời hy vọng.
Tin ở nhân dân
đãã từng sinh ra Phù Đổng,
từng có Trần Bình Trọng,
Nguyễn Trãi mài gươm,
trên lưng ngựa làm thơ,
Hưng Đạo Vương,
Nguyễn Huệ giữ cơ đồ..
Đất nước ấy,
nhân dân ấy,
không bao giờ nghiêng ngả!
Cho dù bão táp mưa xa
bình tĩnh,
tự tin,
ta giữ nước non nhà..
Gió cứ lên trời,
xôn xao gió thổi..
Ngày bình yên trên đất quê mình
dù qua nhiều giặc dã, điêu linh..
Không hẳn đất nước “Hình tia chớp”,
ta gọi đất quê ta:
Dáng chim hoà bình
dáng Tiên Rồng
Khao khát gọi trời xanh !
DHG

Phần nhận xét hiển thị trên trang

Thời bao cấp : Hà Nội 1965

Phần nhận xét hiển thị trên trang

Trung Quốc : Những hậu duệ Thiên An Môn trên mạng


Thắp nến tưởng niệm vụ thảm sát Thiên An Môn tại Hồng Kông
Le Courrier International tuần này trích dịch bài viết trên trang Duanchuanmei (Đoan Truyện Môi) mang tựa đề « Những hậu duệ của Thiên An Môn ». Bài báo nhận định, trong khi ông Tập Cận Bình siết chặt gọng kềm tại Trung Quốc, những hạt giống nổi loạn lại xuất hiện nhiều thêm. Đã hình thành một lực lượng chính trị mới gồm các cựu sinh viên những trường đại học tên tuổi, đại diện cho giai cấp trung lưu đấu tranh chống bất công xã hội, trong đó thế hệ Thiên An Môn đóng vai trò cố vấn.
Đây là trang mạng thông tin độc lập do một số công dân Hoa lục từng sống ở ngoại quốc lâu năm thành lập vào tháng 8/2015 tại Hồng Kông nhằm tránh né lưỡi kéo kiểm duyệt của Bắc Kinh. Mạng chú trọng đến các bài điều tra và tư liệu. Tác giả bài viết là Lôi Cường (Wu Qiang), tiến sĩ khoa học chính trị chuyên nghiên cứu về các phong trào xã hội tại trường đại học Duisburg-Essen, Đức.
Bài báo nhận định, trong khi ông Tập Cận Bình siết chặt gọng kềm tại Trung Quốc, những hạt giống nổi loạn lại xuất hiện nhiều thêm. Sự kiện Lôi Dương (Lei Yang), một thanh niên tốt nghiệp một trường đại học lớn « tự chết » ở đồn công an, đã gây phẫn nộ trên mạng xã hội. Cũng giống như phong trào Thiên An Môn năm 1989, các sinh viên đã tổ chức phản kháng, nhưng lần này chỉ trên internet.
Từ một vụ « tự chết » trong đồn công an…
Vụ Lôi Dương có thể tóm tắt như sau : 21 giờ tối 07/05/2016, chàng thanh niên 29 tuổi ra khỏi nhà để chuẩn bị ra sân bay đón người thân. Theo chính quyền, 15 phút sau anh bị năm công an bắt giữ khi ra khỏi một cơ sở mát-xa, đưa lên xe về đồn, và lúc gần 23 giờ anh tử vong vì « lên cơn đau tim ». Đến một giờ sáng, công an gọi điện thoại báo cho gia đình. Bạn bè anh phẫn nộ đòi điều tra, vì người được cho là nhân viên mát-xa không mô tả đúng về Lôi Dương. Kết quả giám định tử thi được trao cho gia đình chứ không thông báo cho báo chí.
Đến ngày 23/12/2016, tức một hôm trước lễ Giáng sinh, tòa án quận Phong Đài (Fengtai), Bắc Kinh quyết định không khởi tố năm công an liên can đến cái chết của Lôi Dương. Thông báo này đã gây ra một trận bão phản kháng trong các cựu sinh viên trường đại học Nhân Dân Trung Quốc (còn gọi là Renda), nơi người thanh niên xấu số từng theo học. Lá thư ngỏ gởi đến cơ quan tư pháp đã thu thập được 1.600 chữ ký chỉ trong ba ngày. Trên 800 cựu sinh viên đại học Thanh Hoa (Qinghua) ở Bắc Kinh cũng ký kiến nghị, kéo theo nhiều trường đại học khác. Một phong trào phản kháng chưa từng thấy.
Những người tốt nghiệp đại học chiếm phần lớn giai cấp trung lưu mới nổi tại Trung Quốc. Trường đại học là đòn bẩy để thăng tiến trên thang bậc xã hội, và các trường đại học tên tuổi nhất thủ đô lại càng có giá, vì thường là sau khi ra trường sẽ được các cơ quan nhà nước hay các công ty lớn tiếp nhận.
Các trường Bắc Đại (Beida), Thanh Hoa hay Nhân Dân được coi là các cỗ máy tái lập mối liên hệ giữa giới tinh hoa và bộ máy chính trị. Riêng trường đại học Nhân Dân có lịch sử đặc biệt : thành lập vào thập niên 50 theo mô hình xô-viết, với đường lối giáo dục do đảng Cộng Sản Trung Quốc ở Diên An thời đó quyết định, Nhân Dân được coi như một trường đảng thứ hai để đào tạo cán bộ, do chú trọng đến ý thức hệ và kinh tế kế hoạch hóa.
Ngày nay, khi cơ cấu của các phe phái chính trị truyền thống hay các nhóm lợi ích bị yếu đi do Tập Cận Bình tập trung quyền lực trong tay, các cử nhân ngoan ngoãn này bỗng tỉnh thức nhân một sự kiện đặc biệt. Họ cũng đánh thức cả cộng đồng – cựu sinh viên cùng trường đại học, thành viên cùng giai cấp xã hội, hay cùng chia sẻ một thang bậc giá trị - hình thành một lực lượng chính trị mới.
Thế hệ Thiên An Môn 1989, những người trẻ khát khao dân chủ.
Thế hệ Thiên An Môn đóng vai trò nòng cốt 
Những cựu sinh viên Nhân Dân lên tiếng phản đối đầu tiên là những người hành nghề tự do, vốn dễ bị ảnh hưởng bởi những cú sốc giữa đời thực và chính trị. Hầu hết tốt nghiệp khoa văn chương và khoa học xã hội, rất đoàn kết với nhau từ sau chủ trương mở cửa. Họ đóng vai trò đầu tàu trong việc phản kháng những bất công xã hội, đấu tranh cho các vấn đề chính trị cơ bản như nhân quyền và Nhà nước pháp quyền.
Kể từ thập niên 90, mặc cho xu hướng phi chính trị hóa sau vụ thảm sát Thiên An Môn năm 1989, giới trí thức đã làm khơi dậy một xã hội dân sự. Họ lập ra các tổ chức phi chính phủ, lao vào các hoạt động như vụ Tôn Chí Cương (Sun Zhigang) năm 2003 (một cử nhân ở Quảng Đông bị công an bắt vì không có giấy chứng nhận tạm trú, bị đánh đập và tử vong). Các nhà tranh đấu, trí thức, thành viên tổ chức phi chính phủ, bảo vệ nhân quyền, truyền thông độc lập thường bị chính quyền trấn áp.
Qua vụ Lôi Dương, các cựu sinh viên trường đại học Nhân Dân đã thành công trong việc liên kết với các luật sư nhân quyền còn sót lại sau đợt bắt bớ gần đây. Các mạng xã hội đã giúp kết nối nhiều khóa sinh viên trước và sau 1989, nhờ đó phong trào có được tư vấn từ thế hệ Thiên An Môn, mang tầm vóc khác hẳn với các phong trào trước đó với khả năng huy động quy mô, bền bỉ và mang đậm tính chính trị hơn.
Thư ngỏ của các sinh viên tốt nghiệp niên khóa 1988 nhấn mạnh, cái chết của Lôi Dương không phải là một tai nạn, mà là bi kịch của chế độ, « một hành động độc ác ngẫu nhiên nhắm vào một người bình thường, vào giai cấp trung lưu thành thị ». Lá thư tố cáo việc tập trung quyền lực vào công an, xóa mờ tính « nhân dân » của chính quyền. Thế nên không có gì là ngạc nhiên khi thư ngỏ được lan truyền rộng rãi trong dân chúng và ngay từ đầu, vụ Lôi Dương đã bị các cấp cao nhất coi là một vụ chính trị theo kiểu « cách mạng màu ». Sau đó, một lá thư ngỏ mới do các khóa 1977 và 1978 cùng ký tên lại phá vỡ sự im lặng, các cựu sinh viên gây ngạc nhiên vì dám ký tên thật trên mạng.
Các cựu sinh viên đòi công lý cho Lôi Dương
Cựu sinh viên : Đại diện cho giai cấp trung lưu mới tại Trung Quốc
Các khóa sinh viên thập niên 80 là lực lượng chủ lực. Họ cố gắng tìm ra sự thật và công lý, theo con đường của Nhà nước pháp quyền. Từ sáu tháng qua, phong trào ngày càng có tổ chức và lớn mạnh dần. Lời kêu gọi quyên góp được đưa ra, và ngay trong ngày đầu tiên đã nhận được 430.000 nhân dân tệ (gần 60.000 euro). Trên 1.400 cựu sinh viên đóng góp được 1,3 triệu nhân dân tệ (138.000 euro) giúp cho gia đình nạn nhân.
Qua mạng WeChat, các cựu sinh viên cũng tập hợp lại nhân dịp giỗ 49 ngày và 100 ngày của Lôi Dương. Nhiều bài viết, bài thơ, bản nhạc, lời bình được đăng lên các mạng xã hội của cựu học sinh. Họ đến dự đám giỗ theo từng khóa, chia thành những nhóm làm những công việc khác nhau.
Khi đòi hỏi công lý cho Lôi Dương, những cựu sinh viên đã thành công trong việc bày tỏ những quan ngại chung của giai cấp trung lưu. Kết quả bước đầu : Tập Cận Bình nhìn nhận cần phải đối xử đúng mức đối với lớp người thu nhập trung bình, và xem xét lại các quy định về hành vi của công an. Giai cấp trung lưu mới nổi nay đã góp mặt trên sân khấu chính trị Trung Quốc thông qua các phong trào xã hội – lần đầu tiên kể từ vụ thảm sát Thiên An Môn năm 1989 !
Đáng buồn là gia đinh nạn nhân sau đó từ chối kháng án, do đã nhận được số tiền bồi thường kỷ lục từ Nhà nước, tương đương 5,7 triệu euro, theo Minh Báo. Tuy phong trào bất ngờ bị chựng lại, nhưng tiến sĩ Lôi Cường cho rằng từ nay mọi thay đổi đều có thể, kể cả diện mạo chính trị Trung Quốc hiện nay.
Putin và một trật tự thế giới mới
Tuần này tổng thống Nga Vladimir Putin là nhân vật trung tâm được các tuần báo Pháp chú ý.Le Point đăng ảnh ông Putin trên trang bìa, chạy hàng tựa lớn : « Một trật tự thế giới mới », phía dưới là dòng chữ « Putin, Trump, Tập Cận Bình…và châu Âu : các quy tắc đã bị thay đổi ra sao ». Hồ sơ chính của Le Courrier International đặt câu hỏi : « Putin liệu có thực sự mạnh mẽ như thế hay không ? » Ở trang trong là bức biếm họa, vẽ tổng thống Nga đứng trước một tấm gương cong cho ra ảnh ảo. Trong gương là Putin vai u thịt bắp, nhưng đối diện là một Putin bằng xương bằng thịt, « bụng ỏng, đít vòn ».
Về tình hình nước Pháp, tuần báo L’Obs nêu ra « 25 ý tưởng để đánh thức cánh tả », từ thu nhập dành cho mọi người cho đến rút thăm chọn đại biểu thay vì bầu cử. L’Express dành chủ đề chính cho vấn đề « Các nhân viên tình báo của chúng ta đối đầu với thánh chiến ». Nhìn bao quát hơn, The Economist quan tâm đến việc « Làm cách nào sống sót trong thời đại tự động hóa ».
Về một « trật tự thế giới mới », hồ sơ của Le Point nhận định nước Nga của ông Vladimir Putin đang quay lại trường quốc tế với thế mạnh. Mỹ quốc của ông Trump thì rơi vào khoảng không bất định, Trung Quốc của Tập Cận Bình đang tăng cường quyền lực, trong lúc châu Âu chia rẽ. Từ khi bức tường Berlin sụp đổ đến nay, chưa bao giờ bản đồ địa chính trị thay đổi đến thế.
Đối với Le Courrier International, tuy được chọn là nhân vật trong năm 2016 với những thành công bên ngoài, trong năm 2017 ông Vladimir Putin lại phải đối mặt với những thử thách nặng nề từ trong nước. Nhân kỷ niệm 100 năm Cách mạng tháng Mười 1917, cần phải đưa nước Nga ra khỏi suy thoái kinh tế, tránh làm tan vỡ « thỏa thuận Putin » - thụ động chính trị để đổi lấy sự thịnh vượng. Tuy hầu như chắc chắn sẽ tái đắc cử vào năm 2018, nhưng số 20% người Nga đang đóng vai trò đầu tàu kinh tế đang chống lại Putin.
Công nhân Nga tại một giàn khoan dầu ở Xibêri.
Nga liệu có thể trở thành siêu cường ?
Trước câu hỏi, liệu Nga có phương tiện để trở thành siêu cường hay không, tờ báo nêu ra hai quan điểm trái ngược nhau. Đối với tờ Vzgliad ở Matxcơva, thì mọi chuyện đều ổn thỏa. Đối thoại giữa ông Trump và ông Putin sẽ là một sự kiện lớn trong năm, và điểm quan trọng thứ hai là tam giác Putin-Trump-Tập Cận Bình. Thứ ba, đây là năm bầu cử của ba nước lớn châu Âu Pháp, Đức, Ý. Một diện mạo mới của châu Âu mang lại hy vọng các biện pháp trừng phạt Nga sẽ được dỡ bỏ, và đến cuối năm Nga, Trung, Mỹ sẽ bắt đầu vẽ nên vóc hình một trật tự thế giới mới.
Ngược lại, theo tờ Washington Post có trụ sở ở Hoa Kỳ, thì câu trả lời là không : nền kinh tế Nga quá yếu. Từ 2013 đến nay, nước Nga đã nghèo đi rất nhiều. Theo số liệu của Moscow Times, tổng sản phẩm nội địa từ 2.200 tỉ đô la năm 2013 rơi xuống còn 1.300 tỉ đô la, thấp hơn Ý, Brazil, Canada, và tính trên đầu người xuống dưới mức 9.000 đô la.
Nước Nga vẫn lệ thuộc vào xuất khẩu tài nguyên thiên nhiên, tỉ lệ tiền tiết kiệm của người dân từ 72% năm 2012 rớt xuống còn 27% trong năm 2016. Lần đầu tiên kể từ bảy năm qua, người Nga phải dành đến hơn phân nửa chi tiêu cho thực phẩm. Thành công vừa qua của Putin ở Syria chỉ là nhờ các nước khác không muốn can thiệp. Tờ báo nhắc lại, khi ông Trump muốn tăng cường vũ khí nguyên tử, chính Putin đã tuyên bố việc hiện đại hóa quân sự của Nga mới đây chỉ nhằm phòng vệ, chứ không phải chạy đua vũ trang « vì Nga không có đủ phương tiện ».
Đôi bạn Trump-Putin có lâu bền ?
Đối với tác giả Christian Makarian trên tuần san L’Express, thì « Trump không thể trở thành bạn của Putin », vì cả hai tổng thống Mỹ và Nga đều rất cần trưng ra một mối đe dọa nào đó từ bên ngoài, nhằm khẳng định vai trò của mình.
Bài viết mỉa mai nhắc đến « sáng tạo » chủ yếu của kỷ nguyên Trump được cho là việc xích lại gần với Nga, hay cụ thể hơn là giữa tổng thống Mỹ thứ 45 và ông Vladimir Putin. Nhưng đây là lần « reset » không biết thứ bao nhiêu : ông George W.Bush năm 2001, rồi đến Barack Obama năm 2009 đã từng chìa tay thân thiện với Putin nhưng rốt cuộc chỉ nhận được những cú đá giò lái.
Theo tác giả, một khi ông Trump đã đắc cử, thì tổng thống Nga đã đạt được mục tiêu chính là làm yếu đi phe Obama-Clinton. Chiến thắng rồi, Kremlin không việc gì phải thay đổi. Thứ nhất, Nga chỉ tìm lại được thế mạnh trên trường quốc tế khi làm lung lay vai trò đại cường hàng đầu của Mỹ, mà bằng chứng đã thấy rõ tại Syria. Thứ hai, Vladimir Putin hết sức cần đến một con ngoáo ộp thường xuyên. Để duy trì bộ máy trấn áp trong nước, để dùng sức mạnh quân sự làm quên đi yếu kém kinh tế, để biện minh cho việc xâm lăng lãnh thổ. Tóm lại, ông Trump và Putin quá giống nhau nên không thể làm bạn với nhau vì lợi ích trái ngược.
Trò chơi nguy hiểm trên Biển Đông
Hồ sơ của Le Point có nhắc đến « Trò chơi nguy hiểm trên Biển Đông » với bản đồ biểu thị các lãnh thổ theo khẳng định chủ quyền của mỗi nước, yêu sách, các khu vực dầu khí và những nơi có sự hiện diện quân sự của Mỹ.
Trên Twitter và trong chiến dịch tranh cử, Donald Trump công khai chiến lược : sẽ không dành món quà nào cho Bắc Kinh. Trung Quốc với tăng trưởng kinh tế đang chậm lại, muốn bảo vệ các lợi ích thương mại và chiến lược, qua việc bành trướng lãnh thổ trên Biển Đông bằng mọi cách.
Bên bờ hồ Hoàn Kiếm. Ảnh Maika Elan
Một Hà Nội quyến rũ
Liên quan đến Việt Nam trên lãnh vực du lịch, tuần san Le Monde giới thiệu những nét quyến rũ của Hà Nội, thủ phủ Đông Dương thuộc Pháp ngày xưa.
Từ khách sạn Sofitel Legend Metropole do người Pháp xây dựng từ năm 1901 nay được nâng cấp sang trọng, cho đến Cộng Cà phê đầy chất « Việt Cộng », thưởng ngoạn các sản phẩm gốm, đồ gỗ, trang phục Made in Vietnam tại Module 7. Du khách có thể đi dạo quanh hồ Hoàn Kiếm với truyền thuyết rùa thần, may đo quần áo tại chỗ ở chợ vải, thưởng thức món vịt chiên nước mắm hay gỏi ngó sen tại Don’s ở Hồ Tây do đầu bếp người Canada Donald Berger phục vụ, vui chơi đến tận khuya ở bar Tadioto…

Phần nhận xét hiển thị trên trang