Kho giống má trên cánh đồng chữ nghĩa!

Chủ Nhật, 30 tháng 10, 2016

Thêm một bài viết về CỤ NHÀ VĂN NGUYỄN XUÂN KHÁNH:






ĐẦU TIÊN 
VÀ CUỐI CÙNG


Tôi cứ nghĩ nếu hai cuốn tiểu thuyết đầu tiên của Nguyễn Xuân Khánh được xuất bản ngay từ lúc nó hoàn thành thì vị thế của Nguyễn Xuân Khánh trong lịch sử văn học Việt Nam đã khác. Rất tiếc nó đã được xuất bản quá muộn mằn, năm ngoái là MIỀN HOANG TƯỞNG, năm nay là TRƯ CUỒNG, tất nhiên cả hai cuốn sách này đều phải có một cái tên khác để “hợp với thời thế”. Vậy trong 5 cuốn tiểu thuyết của họ Nguyễn, cuốn nào là hay nhất, tôi xếp hạng như sau: 1. Trư Cuồng, 2. Miền Hoang Tưởng, 3. Hồ Quý Ly. Hai cuốn đầu tiên đương nhiên mang những khát vọng mãnh liệt và táo bạo nhất của Nguyễn Xuân Khánh. Ông còn trẻ, bị rơi vào cảnh túng quẫn, bần cùng nhưng sự dũng cảm và khát vọng của ông thì vô cùng lớn. Ông đã viết theo cách cảm nhận của riêng ông, ông đã sớm nhận thấy một sự “ lầm đường, lạc lối” nào đấy từ rất sớm. Ông không chỉ viết về hiện thực như đa số các nhà văn cùng thời, ông tìm hiểu cuộc sống, suy nghĩ của người trí thức, nhận thức của họ với xã hội, những phản tỉnh về một con đường mù mờ, hoang đường.
Nguyễn Xuân Khánh đã khai thác cuộc sống tinh thần của người trí thức, đau đớn giày vò bởi cuộc sống bế tắc, nghèo khổ, những chân lý mà họ biết được, họ không bị đánh lừa, làm cho bị mờ mắt, họ biết cái gì đúng, cái gì sai, cái viển vông của những thứ vĩ đại vớ vẩn, không có một kích cỡ phù hợp với cuộc sống và lịch sử…
Vì tất cả những điều ấy, hai cuốn sách đầu tiên của Nguyễn Xuân Khánh là đáng đọc nhất, dù xuất hiện của nó quá muộn mằn và cay đắng bởi thời gian. Nó chẳng làm hại ai và cũng chẳng có gì phải sợ nó, đó là sự thực và những trải nghiệm, khát khao của những người biết suy nghĩ, có học thức. TRƯ CUỒNG là tiểu thuyết đầu tay của Nguyễn Xuân Khánh nhưng nó lại được xuất bản sau cùng vì nhà văn đã tuyên bố ngừng viết.
Với tất cả sự kính trọng của mình, tôi nghĩ đó là cuốn tiểu thuyết đáng được đọc và càng quý hơn nhân cách và thái độ của nhà văn. Một nhà văn và một trí thức lớn. Nguyễn Xuân Khánh xứng đáng được gọi như thế.

Phần nhận xét hiển thị trên trang

GỚM CHO ÔNG NGUYỄN VĂN LƯU MẠT SÁT THẲNG CÁNH CHỦ TỊCH HỘI NHÀ VĂN HÀ NỘI TẠI ĐẠI HỘI TRÙ BỊ



Việt Chiến Nguyễn 


Sáng 30/10/2016, tại Đại hội trù bị Hội Nhà văn Hà Nội chuyên ngành văn xuôi, bỗng dưng nhà phê bình Nguyễn Văn Lưu giơ tay xin phát biểu ý kiến. Không cần đợi micro, ông vén quần, nhảy phắt lên thẳng diễn đàn (gần đoàn chủ tịch đại hội), xổ luôn một tràng, mạt sát thẳng cánh nhà phê bình Phạm Xuân Nguyên (Chủ tịch Hội Nhà văn Hà Nội) đủ điều, theo kiểu “chụp mũ chính trị”. Trong đó có việc Nguyên đầu bạc
 đã đi ngược lại tôn chỉ, mục đích hoạt động của Hội Nhà văn Hà Nội (chỉ còn thiếu mỗi nước vu cho Nguyên là “phản động” cần phải bắt giữ ngay!?), rồi đến chuyện Nguyên thao túng trong việc trao giải thưởng Hội Nhà văn Hà Nội năm 2015 cho tiểu thuyết “Mình và họ” của nhà văn Nguyễn Bình Phương (hiện là đại tá, Tổng biên tập Tạp chí Văn nghệ Quân đội) là cuốn sách mà ông Lưu đã có bài “đánh đập không nương tay” trên một tờ báo ở Sài Gòn. Ngay lập tức, nhà văn Vũ Ngọc Tiến (tác giả tiểu thuyết Rồng Đá) cũng lên diễn đàn phê phán sự thiếu văn hóa trong cách phát biểu của ông Lưu và cho rằng hành vi này “thật sự tởm lợm”!? Tiếp theo, một số nhà văn khác như Phạm Ngọc Tiến cũng thẳng thắn phê bình ông Lưu. Còn Nguyên đầu bạc âm thầm “chịu trận” nghe mọi người phát biểu, rồi sau đó trong phần tổng kết mới thưa rằng: “Mọi hoạt động của Hội 5 năm qua không hề bị thành phố Hà Nội và các cấp, ngành nhắc nhở. Và tiểu thuyết “Mình và họ” của nhà văn Nguyễn Bình Phương do NXB Trẻ in phát hành trên toàn quốc trước khi trao giải được Hội đồng giải thưởng Hội Nhà văn HN (gồm 9 nhà văn có uy tín) bỏ phiếu cao tuyệt đối” . Một số nhà văn cũng phát biểu tại đại hội, cho rằng cuốn “Mình và họ” là tiểu thuyết đương đại hay nhất hiện nay khi đề cập đến cuộc chiến tranh chống xâm lược ở biên giới phía Bắc từ năm 1979-1984. Để cho ông Lưu “hạ hỏa” và ông Nguyên “bớt buồn”, tôi tặng mỗi ông “một em” trong ảnh dưới đây vì “cái đẹp sẽ cứu rỗi thế giới này và sẽ cứu rỗi các ông qua những cuộc luận chiến văn chương tẩu hỏa nhập ma bất phân thắng bại”. 
Vậy có thơ rằng :
Đầu bạc đấu với râu dài
Thằng râu, thằng tóc cãi hoài không tha
Phê bình chỉ điểm đấy à
Nay thì cá kiếm mai là cá mương

Phần nhận xét hiển thị trên trang

MỖI NGÀY MỘT THẰNG NGU, NHƯNG HÔM NAY LẠI LÀ MỘT BÀ




Bà Đặng Thị Quyết Tâm, Phó bí thư Thành Ủy TP. HCM: "Con lãnh đạo làm lãnh đạo là hạnh phúc của dân tộc"

 


C theo li bà Phó Bí này thì đ cho dân tc Vit Nam ta được hnh phúc thì ch cn tìm kiếm chi cho mt, c nhm mt mà chn my anh, my ch con cái các v lãnh đo đương chc đương quyn, tc là c dng con ông cháu cha mà đưa  lên làm lãnh đo thì cũng hnh phúc c mt dân ti lm ri. Cn chi phi tìm, phi thi c hay bu bán làm chi na. Khi mt ngườ chc v như bà đã phán ra xanh rn c ch ln nghĩa.

Cũng theo đó thì con ca dân ngu khu đen chúng tôi thôi khi hc hành phn đu làm chi, b sách bút ch nghĩa, xếp bút nghiên lên đường đi làm th cày, dân làm thuê, làm mướn, ngườ, vú em hoc cao hơn làm công nhân nông dân  hay nhân viên loong toong lt vt vì yên tâm là đã có nhng lãnh đo tài năng, vn là các t ca lãnh đo tài năng điu hành đt nước s làm cho dân tc ta được hnh phúc.

Thế ri c theo li ca bà Phó Bí ni thì đ cho dân tc Vit Nam này hnh phúc thì chng cn phi tìm nhân tài, thi c, bu bán làm chi cho mt mà c nhm my anh my ch con ca lãnh đo lên làm lãnh đo là chc sut, còn đám con dân đen chúng tôi thì khi đ ý làm gì vì bà đã gián tiếp cho chúng mt chc sut làm cu ly muôn đi ri.

Bà nói như thế thì con em khu đen chúng tôi, dù hc gii và có chí thì cũng b trit tiêu đng lc, mt ý chí vươn lên. Vì chúng nghĩ cp trên s không th có công bng khi chchn nhng con cái lãnh đo lên làm lãnh đo, đ có hnh phúc nhân dân. Ch bn con cái dân đen chúng tôi làm gì có ca lãnh đo, lên làm lãnh đo đ mt hết hnh phúc ca nhân dân à. Nói như bà thì bn con cái dân thường chúng tôi, dù có kh năng hc na thì cũng chán không còn mun hc lên na vì biết hc na cũng chng làm được gì.

Nói như bà thì con cái các v đang lãnh đo đt nước cũng chng cn hc na làm gì. Vì dù có dt thì mai mt chúng cũng ra làm lãnh đo đt nước. Dù có dt thì cũng làm cho dân tc ta hnh phúc lm ri.

Nói như bà thì con cái ca nhng người lãnh đo mi làm nhân dân hnh phúc, còn con cái người dân chúng tôi chc ch làm nhân dân bt hnh phi không ?

Nói như bà thì vài chc năm na, đt nước Vit Nam chúng ta s chia ra hai thc hng, hai đng cp rõ ràng là, mt đng cp cao, con cái ca các lãnh đo hin thi s lên làm lãnh đo. Còn đng cp th hai, đng cp dân ngu khu đen, tc là tt c con cái nhng người thường dân chúng tôi phi không ?

Dân tc Vit Nam s được đi đi hnh phúc khi đt nước ch có đng cp cao ăn trên ngi chc làm lãnh đo ch vì các lãnh đo trước đó đã sanh ra h, cũng như con cái hsanh ra sau này cũng đương nhiên là lãnh đo quc gia.

Còn con cái bn dân đen chúng tôi sanh ra thì cũng ch có ca mà vươn lên, cũng nhưcon cái ca con cái chúng tôi thì cũng đng mong ngoi lên làm gì. Vì đ cho dân tc hnh phúc m no thì ch có lp lãnh đo cha truyn con ni lãnh đo theo kiu :"con quan thì li làm quan. thì đt nước ta mi mong phát trin, đt nước ta mi hnh phúc. Ch đưa bn con cháu dân đen chúng tôi lên thì ch hi dân hi nước phi không ?

Nói như bà phán thì tài năng ca các lãnh đo tài năng hiên gi s truyn li tài năng cho con cái h, ri li chuyn cái gien tài năng y cho cháu cht chút chít cht chit ca h cũng như truyn đi truyn kiếp mãi vai trò lãnh đo quc gia đ dân tc đi đi hnh phúc phi không ? Ngược li cái bn con cháu ngu ca chúng tôi s hưởng cái gien ngu ca bn cha m ngu chúng tôi, ri chúng nó s li cha truyn con ni cái gien ngu lâu, ngu sâu, ngu bm sinh, ngu khó đào to ca bn dân ngu chúng tôi ch gì...

Bà và nhng người lãnh đo tài năng ca bà không th  tr li nhng câu hi khó đtrên ca người dân chúng tôi, nhưng chúng tôi thì có th. Cái ý đnh kéo dài vic đèđu cưỡi c người dân bng thuyếưu sinh như thế thì  thế gii người ta đã làm ri. Nước Đc Quc Xã vi thuyếƯu sinh : "Chng tc Thượng Đng" Dòng ging Arien ưu vit s lãnh đo thế gii. Và h kéo dài hc thuyếy được bao lâu. Ch sau 12 năm (1933 - 1945) là phá sn. Còn nếu áp dng  Vit Nam ta thì không lâu được như thếđâu, vì người dân chúng tôi tìm mi mt cũng không thy có nhiu người lãnh đo quc gia hin nay thc s có tài năng, mà ch thy nhiu cái ngược li vi tài năng.

Đng bên ni đng ngó bên tê đng, không thy ông tài nào c,

Đng bên tê đng ngó bên ni đng thy ông tài đi mô hết ri...

Và cui cùng thì chính nhng câu tr li ngô nghê, u trĩ trên cương v phó bí thưthành y, kiêm ĐBQH ca mình thì bà khiến người dân chúng tôi thy không hiu có phi bà đang phi nói như con vt theo lnh ch, và loay hoay tìm hiu trong đu bà có cái gì thay cho remember ( b nh) ? 

Riêng cá nhân tôi thì rt tôn trng ph n, nên không vô phép gi bà là ngu, mà ch dám gi bà là ngu ngơ khi nói vy thôi.


 

Phần nhận xét hiển thị trên trang