Kho giống má trên cánh đồng chữ nghĩa!

Chủ Nhật, 10 tháng 2, 2019

Việt Nam lợi gì khi tổ chức cuộc gặp thượng đỉnh Mỹ-Triều?

Cuộc gặp thượng đỉnh Mỹ-Triều tại Đà Nẵng và những thành công của nền kinh tế, thể thao và thời trang Việt Nam - đây là một số chủ đề bài viết và thông tin về Việt Nam trên các phương tiện truyền thông nước ngoài trong tuần qua.
Kim Jong-un và Donald Trump

Chúng tôi cung cấp cho bạn đánh giá truyền thống của chúng tôi "Việt Nam trên báo chí nước ngoài".
Vào tuần này Việt Nam được đề cập đến thường xuyên nhất trong các bài viết dành cho cuộc gặp thứ hai sắp tới của Tổng thống Mỹ Donald Trump và nhà lãnh đạo Triều Tiên Kim Jong-un. Tờ Washington Times cho biết, vào ngày 5 tháng 2, trong bài diễn văn Tình trạng Liên bang thường niên, Tổng thống Trump đã tuyên bố, cuộc gặp thượng đỉnh được chờ đợi từ lâu sẽ được tổ chức tại Việt Nam vào cuối tháng 2. Mặc dù Tổng thống không nêu địa điểm cụ thể, nhưng, các nguồn tin đều nói về thành phố du lịch ven biển Đà Nẵng. Sự lựa chọn này là dễ hiểu. Đà Nẵng là địa phương có nhiều lợi thế về phát triển công nghiệp và có uy tín hàng đầu thế giới trong lĩnh vực dịch vụ khách sạn và nghỉ dưỡng cao cấp, ở đây có nhiều biệt thự và bãi biển. Ý tưởng là giới thiệu với Kim Jong-un thành phố này và nói: Ông cũng có thể có tất cả những thứ này tại nước mình, tờ báo ghi chú.
Washington Post viết: Lựa chọn Việt Nam, một quốc gia Đông Nam Á, cho cuộc gặp vào những ngày 27-28 tháng 2 cho thấy rõ rằng, thế giới đã thay đổi như thế nào trong mấy thập kỷ qua. Con đường của Việt Nam từ kẻ thù đến đối tác an ninh mới của Mỹ có thể đề xuất với Kim Jong-un một lộ trình thiết lập hòa bình với quốc gia hùng mạnh nhất thế giới. Ngoài ra, TIME lưu ý rằng, Việt Nam duy trì quan hệ ngoại giao với Bình Nhưỡng từ năm 1950 và với Washington từ năm 1995, Việt Nam có đại sứ quán ở cả hai nước. Việt Nam trung lập về chính trị, có kinh nghiệm tổ chức những diễn đàn quốc tế lớn, đội ngũ an ninh Việt Nam có thể đảm bảo an toàn cho các lãnh đạo quốc tế. Mặc dù Triều Tiên vẫn bị cô lập từ thời Chiến tranh Lạnh, còn sau chiến tranh Việt Nam đã hội nhập vào nền kinh tế toàn cầu, cả hai nước cộng sản đã đấu tranh chống đế quốc và có mối quan hệ mâu thuẫn với người hàng xóm chung —Trung Quốc, Asahi Shimbunnhận xét. Mục tiêu của Washington tại cuộc đàm phán ngày 27-28 / 2 là để Triều Tiên đồng ý từ bỏ vũ khí hạt nhân. Triều Tiên xem xét vấn đề này theo cách khác, tìm cách loại bỏ "mối đe dọa hạt nhân" từ phía quân đội Mỹ ở Hàn Quốc.
Nhưng, theo tơ báo uy tín của NgaKommersant, hầu như không có khả năng ép buộc Bình Nhưỡng phải đi trước trong tiến trình phi hạt nhân hóa: vào giữa năm ngoái Trung Quốc đã dỡ bỏ lệnh phong tỏa thương mại của Triều Tiên. Và Bình Nhưỡng không có nhu cầu lớn đến mức phải từ bỏ vũ khí hạt nhân đổi lấy việc phương Tây dỡ bỏ các biện pháp trừng phạt. Tờ báo trích dẫn lời của một chuyên gia nổi tiếng về Triều Tiên Giáo sư Andrei Lankov: Kim Jong-un không có ý định giải giáp vũ khí, mục tiêu của ông là đứng vững cho đến khi kết thúc nhiệm kỳ của Tổng thống Donald Trump. Ông Trump là một vị tổng thống khó lường, trong một số điều kiện nhất định, ông sẵn sàng bắt đầu cuộc chiến chống CHDCND Triều Tiên, không đếm xỉa gì tới tổn thất của Hàn Quốc và Nhật Bản là hai nước đầu tiên sẽ phải hứng chịu đòn trả đũa của Bình Nhưỡng. Và chính Việt Nam lợi gì khi tổ chức cuộc gặp thượng đỉnh Mỹ-Triều? Sự chú ý của báo chí quốc tế đối với một trong những nền kinh tế phát triển nhanh nhất thế giới, Việt Nam sẽ thu hút đầu tư nước ngoài và đóng góp cho sự phát triển của ngành khách sạn, Washington Post trả lời câu hỏi này.
Vietsovpetro bắt đầu khai thác mỏ dầu mới tại Biển Đông, theo tạp chí Nikkei Asia Review. Địa điểm này gần giếng Bạch Hổ lớn nhất Việt Nam cũng do Vietsovpetro điều hành. Theo báo cáo của các phương tiện truyền thông, đây là mỏ dầu mới đầu tiên trong vài năm qua tại Việt Nam trong bối cảnh sản lượng khai thác suy giảm. Asia Insurance Review dự báo tăng trưởng doanh thu của ngành bảo hiểm Việt Nam vì nền kinh tế Việt Nam được dự báo tăng trưởng GDP 6,0-6,2% trong ít nhất 5 năm tới và tầng lớp trung lưu đang phát triển ở nước này.
Tờ báo Ấn Độ The Hindu giới thiệu với độc giả về một hiện tượng độc đáo trong nghệ thuật sân khấu — nhà hát múa rối của Việt Nam. Tạp chí uy tín nhất trong giới thời trang Vogue dành một bài viết về kiểu thời trang Việt Nam đặc trưng của thập niên 50-60 ở Sài Gòn.
Bây giờ chúng tôi khép lại mục điểm báo bằng thông tin thú vị về thể thao. Tiền đạo Công Phượng, ngôi sao mới của bóng đá Việt Nam, gợi ý anh có thể nhận được đề nghị chuyển nhượng lớn từ CLB nước ngoài. Và thủ môn Đặng Văn Lâm đã ký hợp đồng ba năm với một CLB Thái League 1.TờBangkok Post dẫn lời của ngôi sao bóng đá Việt Nam.

Đế của tượng






LTS. Bà Nguyễn Thị Xuân Lan - nhân vật chính trong bài viết này của nhà văn Dạ Ngân là vợ học giả Nguyễn Kiến Giang (1931-2013). Bà làm việc trong hệ thống chính quyền cách mạng từ năm 1950 và nghỉ hưu năm 1985. Là đảng viên hơn 50 năm tuổi đảng, bà Xuân Lan luôn sát cánh bên người chồng mà bà trọn đời yêu quý, kính trọng, bất chấp những thăng trầm, hoạn nạn đã đến với ông và gia đình. Cả sáu người con của ông bà, dưới sự giáo dưỡng của gia đình mà bà là trụ cột, đều là những trí thức viên chức có uy tín đã và đang làm việc ở các lĩnh vực kiến trúc, sử học, kinh tế. Người con trai duy nhất của ông bà trong sáu người con là Tiến sĩ Nguyễn Quốc Tuấn - Viện trưởng Viện Nghiên cứu tôn giáo Viện Hàn lâm khoa học Việt Nam. Tháng 10 là tháng tôn vinh phụ nữ Việt Nam, dịp này Người Đô Thị chọn kể với bạn đọc câu chuyện một người phụ nữ bình thường sống gần trọn cuộc đời ở Hà Nội, về cái cách bà vượt lên mọi trở lực nghiệt ngã để giữ mình tử tế, để bảo vệ những giá trị đã lựa chọn và truyền các giá trị ấy cho các con của mình, xem đó là một đóng góp thiết thực cho xã hội.
Chưa đầy một thế kỷ, đất nước đi qua ba cuộc chiến tranh, Hà Nội lưu giữ trong nó tầng tầng ký ức bi thương. Sẽ có người nói, thủ đô oai hùng chứ, ít ra cũng bi tráng chứ. Độ lùi thời gian cho phép người sau có chữ của thế hệ mình, bi thương, vì vậy có những tượng đài luôn cất ở phần đế của nó những số phận câm.

“Miền Bắc thiên đường của các con tôi”, “Hà Nội niềm tin và hy vọng”, thơ ca trẩy hội ấy phủ dụ tôi suốt những năm tháng chiến tranh với Mỹ và sau đó. Thú thật, không được truyền cảm hứng ấy, chắc tôi đã không đi trót con đường mà ba tôi thời Việt Minh đã chọn.

Bà Xuân Lan sinh năm 1929, từng làm việc ở bộ phận y tế thuộc Ty công an Quảng Bình; kế toán Tổng công ty bách hóa Hà nội... Trước khi nghỉ hưu, bà có vài chục năm làm chủ tịch công đoàn Tổng công ty lâm sản Việt Nam. Ảnh TLGĐ

Và rồi tôi đặt chân lần đầu lên Hà Nội một cách muộn màng. Cái nghèo khổ đập vào mắt và đập vào tai những câu chuyện vỉa hè tung tóe của những trí thức trung niên sung sức ngôn từ. “Còn những người của bộ tộc tà-ru nữa em ơi”, Nguyễn Quang Thân chồng tôi buồn bã tự trào (hồi ấy Chuyện kể năm 2000 của Bùi Ngọc Tấn mới ở dạng bản thảo “nước một”). Tôi choáng váng. Thì ra, nhiều tên tuổi trong giới tinh hoa thủ đô là “con dân” của bộ tộc tà-ru (tù ra). Thế là tôi được chồng chở đi ngang về tắt với những con người vừa là chứng nhân vừa là nạn nhân của lịch sử ấy, đơn giản vì những người đó ở tầng đáy của Hà Nội, họ chìm sâu vì sức nặng của chính họ. Chung quanh chúng tôi, không hiếm những số phận ấy, tôi nói vậy vì mỗi một con người bị đày đọa đều kéo theo vợ con, cha mẹ, họ hàng, bè bạn... của họ.

Ngõ hẹp của Hà Nội những năm đầu của thập kỷ 1990 còn giống nhau ở mùi than tổ ong từ những cái bếp né bên lối đi. Vợ chồng tôi còn lên lịch ủ sao cho hai ngày là năm viên than chứ không phải tốn sáu viên, chi li là thuộc tính, căn tính chứ không chỉ là phẩm chất. Nghèo và cảnh giác là hai thứ tôi ghi nhận từ những phận người Hà Nội mà tôi cố gắng thâm nhập. Bếp lò không ai ăn cắp nhưng cái đặt trên đó phải coi chừng, vì vậy mới có cảnh nồi hay ấm thường có dây lòi tói khóa lại!

Mùi than tổ ong ngõ Lương Sử C có gì khác so với những ngõ khác, tôi nhớ lại. Đã hơn 20 năm kể từ lần đầu tôi được chồng đèo bằng chiếc Chaly đến nhà học giả Kiến Giang. Buổi tối mùa thu se buồn, vì vậy mà mùi than tổ ong đặc trưng hơn, hay là vì tôi tò mò quá nên ấn tượng đậm hơn, khó phai mờ? Lại nghe chồng tự trào “Phải có bộ nhớ đặc biệt để nhớ đường vì bọn anh toàn chơi với những tay trong ngõ nghèo mà còn hay sinh sự!”. Bấy giờ Kiến Giang không còn đi thái nhân trần độ nhật nữa mà phong lưu bằng ngòi bút rồi, dư luận vỉa hè Hà Nội kháo nhau. Trong ngõ Lương Sử C sặc mùi than tổ ong phổ cập (dù vợ ông chưa bao giờ “dám” dùng than bởi bệnh phế quản mãn tính), căn hộ cấp bốn khoảng bốn chục mét vuông trong khu tập thể khiêm nhường giờ đã là ngôi nhà ba tầng khang trang, như có phép màu cổ tích.

Chấm dứt thời người Hà Nội kín đáo thó từng vốc cát từng viên gạch ở những công trình công cộng đem về để dành, hay nhận từng vài ký xi măng lẻ qua đường bưu điện từ người thân ở đâu đó gửi cho để vá víu chỗ nọ chỗ kia. Hà Nội bung ra một hình ảnh mạnh ai nấy marathon trong ý thức “tự cứu trước khi trời cứu”. Nguyễn Quang Thân lại rỉ tai “Kiến Giang viết như thở, viết như thiên mệnh nhưng có thể sau này những cuốn anh ấy nhờ người khác đứng tên sẽ không trở về được với chính chủ. Đời là thế. Thôi, có nhuận bút bù đắp cho vợ con đã!”.
Bà Xuân Lan và những trang viết hồi ức cuộc đời. Ảnh N.Đ

Nữ chủ nhân, bà Nguyễn Thị Xuân Lan (bằng tuổi với chồng), khi đó đã ngoại lục tuần. Người nhỏ nhất trong số sáu người con của ông bà cũng đã xong đại học. Sáu người con, hùng hậu khi ông bà về già nhưng khi Kiến Giang “gặp nạn” (từ riêng của gia đình để ám chỉ chín năm ông bị tù và quản chế xa nhà) thì gánh nặng ấy là bao nhiêu cho người vợ và chính những đứa con? Thời gian khỏa lấp, tôi thấy bà Xuân Lan thời điểm tôi gặp bóng dáng một thời xuân sắc nhưng làm sao thấy được nước mắt của chín năm “trực diện”với tai ách, khi ấy “khóc phải kín, khóc phải giỏi” để còn cho các con, họ hàng, lối phố người ta nhìn vào. Khóc với các con là khóc xả nhưng không quên cứng cỏi, khóc với bạn bè là khóc nhịn để người ta đừng thương cảm quá và khóc cho riêng mình thì sao? Tôi hình dung, cốt cách con nhà học thức như bà (ba của bà là y sĩ Đông dương) thì khóc đầm gối mà mắt không sưng để sáng ra các con không yếu đuối buông xuôi!

Thoăn thoắt bước, thoăn thoắt nói và làm: “Anh của hai vị đang ở trên tầng ba, lên đi lên đi”. Tuýp phụ nữ như bà miền Bắc định nghĩa là “mỏng mày hay hạt” và miền Nam của tôi gọi đùa là “mi-nhon cho tới chết”. Bên trong ngôi nhà ông Kiến Giang marathon làm nên để bù đắp cho vợ con khi ấy vẫn là những thứ mộc mạc sơ sài, dấu ấn của thời nửa chiến tranh nửa hòa bình và bao cấp. Giá sách nổi tiếng của ông giờ đã hao gầy nhiều, những thanh gỗ thùng có từ khi ông du học ở Liên Xô về sau khi ông gặp nạn đã được vợ con kết sạp để nằm trong những ngày đông, và những quyển sách quý đã “một đi không trở lại” hôm ông bị dẫn đi. “Còn người là còn của”, câu ấy chí lý với gia đình ông - bộ óc của ông, cốt cách của ông là gia sản cho vợ con chứ không phải nhà cao và đồ quý.

Cái bếp ga Ý là món quà ông dành cho bà Lan trong ngôi nhà mới dù như đã mô tả, mùi than tổ ong lưu cửu của dân phố vẫn ập vào hành hạ bệnh phế quản của bà mỗi khi trở trời trái gió. Bà tặc lưỡi, đã từng có chín năm địa ngục bởi ghẻ lạnh, khinh khi, đàm tiếu... thì mọi thứ tệ hại khác chẳng nhằm nhò gì. Chúng tôi cùng chuẩn bị cho bữa cơm khách đạm bạc như hai chị em xa cách lâu ngày. “Anh của cô” là cụm từ chỉ Kiến Giang trong câu chuyện với tôi, cách nói đặc biệt của riêng bà nghe thật gần gũi và ấm cả người nghe. “Anh của cô hay khách, nghe báo các vị đến, chị chạy đi chợ chiều từ hôm qua cho nó rẻ!”.

Các con của bà nhớ lại, năm 1963, họ đã loáng thoáng nghe bà can ngăn, tranh luận và cả khóc lóc với những điều ông đang nung nấu dù động cơ của ông không phải bàn cãi. Bà có dự cảm của người sinh ra để gắn bó với ông. Quả nhiên mọi thứ diễn ra lúc con út mới có năm tuổi, mười giờ đêm, người ta đến đưa ông đi, mọi thứ tung lên, rối bời. Một nách sáu con, bà bắt đầu cuộc chống chọi với không chỉ đói và rách theo nghĩa đen, chống chọi ấy thường tình, tôi cũng là con của tù nhân chính trị thời Ngô Đình Diệm tôi biết chứ. Sự chống chọi của bà Lan theo chúng tôi là phi thường vì có người nhà “bị tù ta”, ba chữ ấy đủ diễn tả sức nặng của cây thập ác bà mang khi ấy.

Bây giờ trong tâm tưởng của bà và các con là những cái mốc như thể những nhát đẽo của nhà điêu khắc. Bốn đứa con lớn Thuần, Thục, Tuấn, Thanh đang ở nơi sơ tán, hai con nhỏ Tú, Thảo ở Hà Nội với ba mạ và chứng kiến thời điểm khởi đầu đoạn đời ba “bị tù ta” với mấy từ mơ hồ cho đến tận hôm nay: “xét lại”! Mẹ gởi hai con nhỏ cho mệ (bà nội), lên chỗ sơ tán khóc với bốn đứa con mà không biết giải thích thế nào. Đành dối con và dối những người nông dân tốt bụng đang đùm bọc con mình “ba chúng đi B”. Ba đi B phải tự hào sao mẹ khóc lén suốt thế? Cây kim trong bọc lâu ngày... rồi cũng đến lúc những đứa con chứng kiến và chia sẻ với mẹ những khinh miệt, châm chọc đến rớm máu trong mấy ngàn ngày ba bị đẩy đi biền biệt... Thôi thì chiến tranh, xem như chồng biền biệt như mọi người đàn ông thời đó biền biệt. Tết nào trong tay nải bà gửi thăm ông cũng là sáu lá thư của sáu đứa con viết riêng cho ba nhưng ông không hồi âm vì chỗ ông ở đâu có giấy bút!

Bà Xuân Lan và người con thứ hai: PGS-TS-KTS. Nguyễn Hồng Thục (Trưởng khoa Kiến trúc và 
khoa Sau đại học - Đại học Kiến trúc Hà Nội; Viện trưởng viện nghiên cứu Định cư). Ảnh N.Đ

Mạ và sáu con nhao ra làm mọi việc của người bần cùng để tồn tại trong ghẻ lạnh người đời thời kỳ đau đớn ấy. Bà như một diễn viên trên cái sân khấu không có màn nhung, khán giả là sáu đứa con nhìn vào từng hành vi, cử động, vẻ mặt dáng hình của mẹ để bám víu, động viên (đôi khi tán thưởng nữa). Bà tin và yêu chồng hơn cả những ngày trăng mật xưa và tin các con có bộ gène tốt, có nền tảng giáo dục cao và tin ở hoàn cảnh tôi luyện con người. Thảy đều giống cha, khả năng xã hội học rất đậm nhưng để tránh số phận phiền phức, bà định vị chúng đi khoa học tự nhiên. Nhưng rồi thiên hướng đã tụ chúng lại: dịch giả, kiến trúc sư, nhà sử học và nghề giáo... Có câu “nhìn con biết mẹ”, quả nhiên, thời gian đã không phụ công người lao khổ. Dù không ai được phép xuất ngoại du học vì “nhân thân xấu” nhưng trong mắt tôi, những người con của ông bà Kiến Giang thực sự là những con người tử tế đúng như ông bà mong ước.

Gẫm ra ở xứ ta, vài ba chục năm thì thang giá trị thay đổi một lần. Nhà cải cách Kim Ngọc từng bị “ném đá” một ngày lại sáng rỡ gương mặt hiền nhân. Những người từng mang án Nhân văn giai phẩm mấy chục năm một ngày lại được rình rang xướng danh trên sân khấu giải thưởng. Còn với riêng chúng tôi, Kiến Giang - nhà xã hội học xuất sắc của Việt Nam - cùng với Xuân Lan là cặp đôi vàng của những người nhiều long đong bởi kích cỡ của họ quá lớn.

Khi tôi viết bài này, sau ba năm Kiến Giang từ giã cõi đời còn đang lắm phi lý xô bồ, vợ ông, bà Xuân Lan yếu đi nhanh và tôi không được gặp. Nhưng may mắn cho tôi, các con của ông bà đang có việc vui ở Sài Gòn và thú thực, nhìn họ quây quần với nhau, tôi biết đó là tất cả những gì ông và bà để lại cho đời. Đó là tình yêu tôn kính bà dành cho ông và điều đó thấm vào các con để rồi, giữa họ là hương vị của những người trân quý nhau, trân quý danh tiếng trí tuệ và bản lĩnh của cha mình và trân quý cả những ngày u buồn cũ.

Điều gì làm nên ta, là số phận của chính ta, sẽ không là ta nếu cay nghiệt khước từ hay nguyền rủa nó.


Hai mươi năm rồi đó em ơi
Mấy ngày buồn và mấy ngày vui
Anh biết tình em còn nguyên vẹn
Anh chỉ còn em còn em thôi
Vì anh đời em thành đơn chiếc
Anh có ngờ đâu có ngờ đâu
Xin lỗi em xin lỗi suốt đời.
(Nguyễn Kiến Giang và Nguyễn Thị Xuân Lan cưới nhau năm 1952. Bài thơ này ông viết tặng bà sau ngày ông “gặp nạn”, năm 1967, được bà Lan chia sẻ trong một dịp vào TP.HCM).

Dạ Ngân 
03/11/2016
 http://nguoidothi.vn/vn/news/van-hoa-giai-tri/doi-nghe-si/5753/de-cua-tuong.ndt

Phần nhận xét hiển thị trên trang

Thứ Bảy, 9 tháng 2, 2019

Nhân kỷ niệm cuộc chiến 17 tháng 2

Tạ Duy Anh.


Tôi nhập ngũ khi cuộc chiến 1979 đã lùi lại được gần 6 năm, chỉ còn phần cuối của cuộc chiến 1984. Nơi tôi đóng quân là thị xã Lào Cai hoang tàn, đổ nát và dày đặc mìn. Do làm công tác quản lý quân lực, nên tôi có điều kiện la cà nói chuyện với những chỉ huy có mặt trong ngày Lào Cai thất thủ, kết hợp kiểm chứng qua lời kể của một số người dân còn bám trụ ở lại sau khi quân Trung Quốc rút đi và có thể đi đến khẳng định, bên Việt Nam hoàn toàn bất ngờ trước đòn tấn công ồ ạt của phía Trung Quốc. Bất ngờ một trăm phần trăm. Cả những quân nhân có mặt trong ngày 17-2-1979 lẫn người dân (những người tôi hỏi) đều kể lại giống nhau rằng, vào đêm hôm trước, do là ngày nghỉ, nên bộ đội ta và một số bộ đội, dân thường Trung Quốc vẫn cùng nhau xem phim ở thị xã Lào Cai, như mọi kỳ nghỉ cuối tuần khác. Chỉ mãi gần sáng, khi pháo binh Trung Quốc bắn vào sân bay Lào Cai, mọi người mới hốt hoảng hỏi nhau chuyện gì đang xảy ra. Tuy nhiên, vào thời điểm ấy thì quân Trung Quốc đã tràn ngập ở bất cứ chỗ nào, từ trận địa trên chốt, lẫn các con đường chính. Hóa ra quân Trung Quốc cải trang thành dân thường, lợi dụng lính biên phòng ta đi xem phim, đã chiếm một số điểm chốt tiền tiêu! Nhiều bộ đội Việt Nam bị giết chết ngay từ đêm ngày 16 mà không một ai hay biết? Hôm sau, khi chiến tranh chính thức nổ ra, để bảo toàn lực lượng, những người lính biên phòng và một số quân địa phương ít ỏi phải lùi xuống tuyến sau, lúc đầu là Cam Đường, Bến Đền, rồi thị trấn Lu thì dừng lại, chờ phản công. Vì không hề có kháng cự đáng kể, nên lính và dân binh Trung Quốc tràn qua biên giới như đi vào chỗ không người, thả sức cướp bóc sâu vào hàng chục km. Chúng nhanh chóng đánh chiếm Cam Đường, nơi có mỏ Apatit. Toàn bộ thiết bị cơ giới ở đây đều bị Trung Quốc lấy đem về nước hoặc đốt cháy. Mỗi cái xe Zin ba cầu mới tinh mà họ lấy đi, còn chở kèm theo mấy tấn quặng mang về làm 4 hiện đại hóa! Tại thị xã Lào Cai thì các cơ quan của nhà nước, của tổ chức quốc tế như trụ sở làm việc, trường học, văn phòng đại diện…, đều bị Trung Quốc giật mìn phá sập. Kho lương thực thì họ phá sau khi lấy hết thóc gạo. Gần sáu năm sau cuộc chiến, tôi vẫn còn kịp được chứng kiến di sản của sự tàn phá nhơ bẩn ấy.
Thời kỳ đó, quân đội Trung Quốc còn rất yếu, trang thiết bị lạc hậu, chiến thuật cổ lỗ, chủ yếu cậy đông để áp đảo đối phương. Nhiều người tiếc rằng, nếu phía Việt Nam chủ động đón lõng bằng trận địa bày ra từ trước để đánh địch (như từng xảy ra ở trận Chi Lăng thời Lê), có lẽ con số lính Trung Quốc phải phơi xác trên lãnh thổ Đại Việt không dừng lại ở ba vạn như ước tính của Hoa Kỳ. Đặng Tiểu Bình có thể cũng thắt cổ hoặc uống thuốc độc mà chết vì nhục, như tổ tiên của ông ta 200 năm trước.
Nhưng điều đó, may thay cho kẻ xâm lược, đã không xảy ra. Nhiều năm sau này, tôi vẫn cố công đi tìm lời giải thích vì sao phía Việt Nam hầu như không chuẩn bị gì đáng kể trước cuộc chiến tổng lực của Trung Quốc? Có nhiều dấu hiệu cho thấy Trung Quốc chuẩn bị chiến tranh từ rất lâu trước đó, nhất là sau khi quân Việt Nam tiến vào Campuchia. Vậy mà dọc tuyến biên giới từ Bát Xát đến thị xã Lào Cai, tại thời điểm tháng 2 năm 1979, chỉ có duy nhất một trung đoàn bảo vệ với hệ thống hầm thưa thớt, chủ yếu làm bằng cốt tre!. Thật không thể tưởng tượng chúng ta lại mất cảnh giác một cách…tuyệt đối như vậy.
Khi cuộc chiến kết thúc, người ta mới biết Trung Quốc huy động một lực lượng quân sự khổng lồ, gấp gần 30 lần số quân Thanh tràn vào nước ta thế kỷ 18. Làm thế nào mà với trình độ tác chiến lạc hậu, bọn xâm lược có thể tập trung được tới 9 quân đoàn chủ lực và một số sư đoàn bộ binh độc lập (tổng cộng 32 sư đoàn), 6 trung đoàn xe tăng, 4 sư đoàn và nhiều trung đoàn pháo binh, phòng không với 550 xe tăng, 480 khẩu pháo, 1.260 súng cối và dàn hỏa tiễn, (chưa kể hơn 200 tàu chiến của hạm đội Nam Hải và 1.700 máy bay sẵn sàng phía sau) và áp sát biên giới Việt Nam mà không hề gây ra bất cứ động tĩnh nào cho đối phương? Rồi còn hàng triệu dân binh? Chúng không thể chui từ dưới đất lên chỉ sau một đêm? Chắc chắn nó phải được chuẩn bị nhiều ngày, với sự tham gia của hàng chục triệu người và không sự tài giỏi nào có thể giấu kín tuyệt đối mà không bị đối phương phát hiện, dù chỉ bằng mắt thường! Vậy mà đối phương là chúng ta thì lại hoàn toàn bất ngờ. Dù ai có đưa ra bằng chứng hoặc lời giải thích gì đi nữa, thì cái sự thật ấy vẫn không thay đổi.
Một câu hỏi đặt ra là chả lẽ tình báo của chúng ta bị “mù” hay bị vô hiệu hóa? Tôi không tin vào điều này. Tôi ngờ là có sự mù lòa từ ở tít thượng tầng? Tuy nhiên, câu trả lời cuối cùng xin bỏ ngỏ để mọi người tiếp tục suy ngẫm và đưa ra lời lý giải. Tôi chỉ xin góp vào bằng một câu chuyện do một đại tá quân đội kể. Anh kể rằng, thực ra biên giới Tây Nam đã có chuyện đụng độ từ ngay năm 1975, nhưng phải mãi khi quân Pôn-pốt gây thảm sát ở đảo Thổ Chu, nhất là cuộc bắn giết đẫm máu ở thị trấn Ba Chúc, tỉnh biên giới An Giang, các “cụ” nhà ta mới tỉnh ra để thấy hóa ra nó là kẻ thù, chứ chẳng còn là đồng chí đồng hướng gì nữa (Còn gì nhục hơn khi là đồng chí với lũ diệt chủng và quan thấy của chúng). Theo anh bạn tôi thì trước đó một hai năm, lính Khơ-me đỏ đã giết dân và lính ta tràn lan. Cũng bắn hàng loạt, chặt đầu, phanh thây, nhưng hễ cứ báo cáo lên là lại được trả lời đó chỉ là xô xát đơn thuần, chứ không phải chủ trương gây chiến của lãnh đạo Campuchia! Dù sao thì họ vẫn là những người đồng chí! Tình đồng chí lớn lắm??? (Viết đến đây tôi lại chợt nhớ lời của một ông thầy, khi ông bảo rằng, cái từ tàn phá văn hóa khủng khiếp nhất chính là từ đồng chí!)
Ngay giờ đây bất cứ ai cũng có thể vào từ điển Bách khoa toàn thư mở Wikipedia để đọc những dòng chua xót sau, như một phần lời xác nhận câu chuyện tôi vừa ghi lại:
“Từ ngày 30 tháng 4 năm 1977, quân Khmer Đỏ bắt đầu đồng loạt nổ súng tấn công biên giới Tây Nam Việt Nam. Ngày 18 tháng 4 năm 1978 (tức là 12 tháng sau), chúng tràn vào Ba Chúc, thẳng tay chém giết những dân thường vô tội. Nhiều người chạy tới chùa Phi Lai và Tam Bửu và chạy lên núi Tượng nhằm ẩn náu, song cũng bị quân Khmer Đỏ tàn sát dã man. Trong suốt 12 ngày chiếm đóng từ 18 đến 30 tháng 4 năm 1978, quân Khmer Đỏ đã giết chết 3.157 dân thường”.
Lịch sử thường hay lặp lại, nhưng cơ may sửa chữa sai lầm thì không mấy khi. Nếu bị một cú “mù” tương tự như sự kiện 17-2 năm 1979, nhưng lần này là ở trên biển Đông, thì chúng ta mất sạch.
Kỉ niệm 30 năm rời quân ngũ

Phần nhận xét hiển thị trên trang

Có nhân ắt có quả!



Phần nhận xét hiển thị trên trang

TT DONALD JOHN TRUMP ÔNG LÀ AI?


Rưng rưng tôi chấp tay nghe hồn khóc đến rướm máu... ( Đêm nguyện cầu )
* - Là Tổng Thống thứ 45 Hợp chúng Quốc Hoa Kỳ, nhưng là một Tổng Thống ồn ào nhứt lịch sử Mỹ, xông pha trong giông bão chính trường như một chiến sĩ dưới làn tên mũi đạn ngoài mặt trận - Ai theo dõi thời cuộc đều biết.
* - Là một tỷ phú - một trong 400 nhà tỷ phú xứ Mỹ ( tài sản Trump khoản trên dưới 10 tỷ ), được coi là giàu có nhưng còn rất khiêm tốn so với nhiều tỷ phú khác có hàng 100 tỷ $USD tại Mỹ. - Điều chưa biết : Trump có nằm trong danh sách Financial Oligarchy của hệ thống siêu quyền lực bí mật hoạt động sau lưng chánh phủ Hoa Kỳ không ?
*- Là một người hay gây gổ, hay cáo buộc, đổ lỗi cho bất cứ ai không đồng ý với mình và bất tín trong hành động lẫn lời nói : Ăn nói bạt mạng, sử dụng ngôn ngữ đường phố khi tranh cử, thay đổi bất thường, sáng nói thế nầy, chiều nói thế khác, hay cãi cọ, tự cao, ngạo mạn, kỳ thị, chửi bới như như bà hàng xóm mất gà, tốc váy chửi tay đôi với Kim-jong-Un, là bạn hôm trước với Tập cận Bình - hôm sau là thù với Trung Quốc ( tại Diễn đàn APEC). Ngày 11- 01-2018, Trump còn gọi Haiti, El salvador và các quốc gia Phi Châu là nước hố phân ( Shit hole countries ): Một sự kỳ thị công khai. Các nước nạn nhân oán hận. Bạn bè không tin, kẻ thù không tin. Đồng minh ngờ vực. Báo chí cánh tả đánh ông tơi bời hoa lá, bươi móc chuyện cũ mấy mươi năm về trước, dựng đứng chuyện ông thiếu sức khỏe, không làm Tổng Thống được. Michelle Golberg của tờ New-york Times cuối 2017 than rằng :" Một năm của Trump là một năm ác mộng." Báo chí Mỹ tổng kết : " Hơn 2000 lần nói sai, hoặc phóng đại sự thật". Giáo sư người Pháp Ông Olivier Zajec nhấn mạnh về Ông Trump : " Thô bạo, thích khoe khoang, Tự cho mình là chân lý nhưng thông minh hơn người". Báo Courrier International viết : " Một ngưởi dễ nổi nóng, tính khí bất thường, thái quá trong ngôn từ, khiêu khích, thô lỗ và kỳ thị chủng tộc ".
Dư luận cho rằng Trump không có tư cách làm Tổng Thống xứ Hoa Kỳ, thiếu kinh nghiệm lãnh đạo, thiếu kiến thức, thiếu bản lãnh, thiếu ngôn ngữ của một vị Tổng Thống, chưa một lần tham chính và ông bị chỉ trích nặng nề trong hai quyển sách của nhóm báo chí không ưa ông : - Fire and Fury - Inside the Trump White house của Michael Wolff và " Fear - Trump in the white house của Bob Woodward. Những nhân vật cao cấp trong chính phủ Trump đều lên tiếng phủ nhận những cáo buộc vô bằng. Riêng Trump thì thản nhiên tuyên bố :at “Fake News", rồi : Lừng lững bước đi... xem như không có chuyện gì xảy ra. Nhưng,
Theo một số nhà bình luận danh tiếng, thì " D. Trump có lẽ không dành cho sự suy nghĩ mực thước truyền thống, sự bảo thủ hay cố chấp, nhưng thiên tài Trump sẽ làm được những điều kỳ diệu mà một trong số đó là bày thế trận đương đầu với một tay chơi có hạng Tập cận Bình.
Kẻ viết bài nầy - tuy không đồng ý với Ô. Trump trong phong cách đối xử, trong ngôn ngữ hồ đồ, thiếu tế nhị - những nhược điểm thuộc về tính khí không sửa được của Ông Trump - nhưng rất hài lòng về những việc ông làm. Cho nên, đối với con người kỳ dị nầy, nên xem nhẹ hay lướt qua những nhược điểm và nên thoát ra khỏi cái khuôn thước sáo mòn của cách suy nghĩ truyền thống. Muốn hiểu Trump thì : Không nên theo lối mòn của cách suy nghĩ truyền thống .Phải nhìn con người thứ hai của Trump chìm dưới tảng băng khi có ánh mặt trời mới ló dạng. Đừng nghe những gì Trump nói mà phải nhìn kết quả Trump làm.
Quả thật, D.Trump là một con người kỳ dị, quái gỡ, khác thường, ngạo mạn, không nghe lời ai và cũng không chịu thua ai. Nhưng Trump có một ý chí mãnh liệt, phi thường. Trump nói là làm - làm những việc mà không một Tổng Thống nào trước đây, làm được. Qua những lời tuyên bố thay đổi như chóng chóng, rối như bòng bong, Trump che giấu ý định để không ai đoán được Trump muốn gì, làm gì ?. Trump là con người như vậy đó. Trump thản nhiên bước đi trong giông bão của dư luận, của phe đối lập, của truyền thông cánh tả quyết tâm hạ gục mình, thậm chí trước tình hình chia rẽ trầm trọng và cực kỳ hỗn loạn trong quần chúng Hoa Kỳ ( tháng 10-2018) Trump ngẫng cao đầu bước đi với lòng tự tín mạnh mẽ, là mình làm đúng, là phục vụ cho quyền lợi Hoa Kỳ và quyết tâm đánh gục kẻ thù có ý đồ thay thế Mỹ trong vị trí siêu cường thế giới.
Hãy nhìn những gì Trump làm trong chưa đầy 2 năm cầm quyền :
1.- D.Trump là một quái nhân : Thời thế đẻ ra một con người kỳ dị với phong cách ngược đời, ngôn ngữ chợ búa ( khi tranh cử) hành động kỳ quái, phi truyền thống, phi nguyên tắc, với những bước đi không giống ai, tưởng chừng như thất bại hoàn toàn, nhưng lạ lùng thay ! ông ta lại chiến thắng một cách bất ngờ. Trump hạ gục 16 nhân vật sừng sỏ nhứt của Đảng Cộng Hoà. Nền văn nghệ VNCH có quái kiệt Trần văn Trạch. Chính trị Hoa Kỳ có D.Trump. Truyện kiếm hiệp Kim Dung có Đông Phương bất bại, Phong thanh Dương, là những nhân vật cồ quái, nhưng võ công cao cường, cực kỳ hung hiểm, mưu kế khó lường ! Kim Dung ít khi sáng tác một nhân vật mà không căn cứ vào sự thật lịch sử.
Áp thuế quan ( Tariffs) từ 34 tỷ rồi 16 tỳ, leo thang đến 200 tỷ với thời gian ân huệ từ cuối tháng 9 đến cuối năm 2018 là 10% , để Tập cận Bình suy nghĩ thương thuyết nhưng bất thành. Mới vài chiêu mà kinh tế TQ chao đảo, đồng NDT mất giá 8% so với $USD, Thị trường chứng khoán tuột dốc, các công Ty ngoại quốc ùn ùn tháo chạy, các đại gia Tàu tẩu tán tài sản. Hiện tượng xuất huyết lan tràn. Dân chúng hoảng loạn, mất tin tưởng vào Chánh phủ. Các trí thức Tàu thuộc Đại Học Thanh Hoa và cả trong Đảng ( hội nghị Bắc đới Hà), phê phán gay gắt. Chủ Tịch Tập đang bối rối ... không xuất hiện cả tháng trời, triệu tập mưu sĩ Vương kỳ Sơn, để tìm kế sách đối phó với trận thương chiến.. Trump dàn thế trận đánh toàn diện vào Trung Cộng : Không chỉ đánh vào thương mãi mà còn cả chính trị, quân sự, tình báo, gián điệp. Chiêu thức biến hoá khôn lường. Trong ngắn hạn, có thể nói Trump đang chiến thắng vì đã làm xao trộn nền kinh tế và chính trị Trung Quốc. Chỉ nhìn được phần nổi, còn phần chìm, Trump toan tính ra sao không ai biết. Đó là ưu điểm của quái nhân Donald John Trump.
2.- Những đòn ứng xử kỳ quặc, không giống ai : Chiến tranh thương mãi với Trung Quốc, tung đòn áp thuế đã đành! Nhưng sao lại áp thuế quan lên cả Đồng Minh Liên Âu, Canada và Mexico? Quái gỡ ! Đường lối Ngoại giao trật đường rầy, phi nguyên tắc, phi chánh sách ? Nhưng nhìn kỷ những quái chiêu của Trump đều căn cứ trên nguyên tắc: " Làm cho Mỹ mạnh lên, ở thế thượng phong, các nước khác cảm thấy có nhu cầu đến xin thương thuyết". Quả vậy - bị đánh 25% vào hàng hóa xuât cảng sang Mỹ, Liên Âu choáng váng, không biết phải ứng xử ra sao, liền phái Ông Jean Claude Junker sang Nhà Trắng gặp Trump. Trump chỉ chờ có thế. Kết quả ngay lập tức: Ngưng áp thuế 25% lên hàng hoá Liên Âu. Sẽ thương thuyết từng lãnh vực đến khi Tariffs O% trên cả hàng xuất cảng 2 bên.Liên Âu vui mừng ký cam kết là Đồng Minh với Hoa Kỳ và quay lưng 180o trước sự ve vản của Trung Quốc. Liên Âu còn mua giúp đậu nành và nông phẩm của Hoa Kỳ. Trump chiến thắng ngoạn mục.
3.- NATO .- Trump đánh phủ đầu : NATO đã "lỗi thời" vì chiến tranh lạnh đã chấm dứt. Trump ra chiêu : Trước đây - đất nước các ông trực tiếp bị đe dọa bởi Liên Bang xô viết và các nước chư hầu Đông Âu, còn bây giờ Liên xô đã sụp đổ, thì NATO đâu còn cần thiết nữa ? Trump dọa rút khỏi NATO. Tối 10-7-2017, họp thượng đỉnh với NATO tại Bruxelles trong bầu không khí căng thẳng, Trump than phiền :" Tại sao dân Mỹ phài đóng thuế nhiều để bảo vệ các ông, trong khi các ông lại lơ là không chịu đóng góp, để bảo vệ mình. Thật bất công quá". Trong khi Washington chi đến 3,5 % GDP cho NATO, thì các nước khác chưa đóng đủ 2% GDP của mình như : -Pháp : 1,8 % - Đức : 1,24 % - Tây ban Nha : O,92 % - và có đến 23 nước chưa hoàn thành đóng góp nầy. ( IISS :International Institute for Strategic Studies (Viện quốc tế Nghiên Cứu chiến lược).Trump đã từng có những quyết định táo bạo như rút khỏi TPP, rút khỏi Hiệp định về biến đổi khí hậu Paris, thương thuyết lại NAFTA v.v... rút khỏi Hiệp ước Iran, hiệp ước chống vũ khí hạch tâm với Nga ( INF,1987) thì Trump cũng có thể rút khỏi NATO. Ngoài mặt, Trump dọa như vậy chứ trong thâm tâm Trump vẫn muốn giữ NATO ( không rút 3000 quân Mỹ còn đóng ở NATO) . Đây là đòn gây sức ép mạnh mẽ của đương kim Tổng Thống Hoa Kỳ.
Cuối cùng Trump đã thắng : 28 thành viên NATO cam kết đóng góp 2% GDP của mình vào chi phí quân sự dành cho NATO hoàn tất trong vài năm tới (2024 ). Trump lại chiến thắng lần nữa bằng động thái ngược đời " tung đòn " thấu cấy" trước, thương thuyết sau.
4.- TRIỀU TIÊN .- Chẳng tỏ ra có chút bản lĩnh của một lãnh tụ chính trị, thậm chí còn tỏ ra ngây ngô. Đấu khẩu, chửi bới như con nít, thay đổi đến chóng mặt. Hôm trước đe dọa, hôm sau tâng bốc. Hôm nay vui vẻ đàm phán, hôm sau giận dữ rút lui... Các nhà quan sát lắc đầu
. Các nhà bình luận rùng vai ! Phe đối lập mỉm cười chế nhạo. Phần thất bại chắc chắn sẽ về Trump. Nhưng cuối cùng - Ông đã làm được một việc kỳ diệu mà mấy đời Tổng Thống chua ai làm được. Hiện tại, hỏa tiễn Bắc Hàn tầm trung, tầm xa nay đã ngưng bay trên đầu Nhật bản, ngưng rớt gần Guam, Hawai lãnh thổ của Mỹ. Kim - jong - Un gỡ bảng tuyên truyền chống Mỹ trên đường phố Bình Nhưỡng. Tình hình càng ngày càng ổn hơn. Nam Bắc Hàn gặp gỡ nhau thắm thiết, dân chúng hai bên vui mừng.Vấn đề giải tỏa vũ khí hạt nhân, sự sống còn của Bắc Hàn, cần phải có thời gian và trao đổi cụ thể. Nhưng Chủ Tịch Băc Hàn bày tỏ thiện chí, thiết tha gửi Tổng Thống Trump hai lá thơ xin gặp Thượng Đỉnh lần hai. Sóng gió và sự hung hăng của Kim bây giờ đã lặng. Dù là một dấu lặng tạm thời - nhưng rõ ràng là Kim jong Un xuống thang, hạ giọng và mong được gặp Tổng Thống Mỹ lần thứ hai. Như vậy, kết quả kỳ diệu mà bao đời Tổng Thống trước không ai làm được.Không gọi là chiến thắng thì gọi là gì?
5.- USMCA : ( Thay thế NAFTA) Hiệp ước mà Trump ca tụng là "công bằng, lợi ích cho nông dân, công nhân xe hơi, và ngành sản xuất bên Mỹ" . Justin Trudeau cũng tuyên bố : "Thỏa thuận nầy mang lợi ích sâu sắc cho người Canada. Hôm nay là một ngày Tốt Nhứt cho Canada"
Trong nghệ thuật đàm phán xưa nay không bao giờ đạt được 50 - 50 mà chỉ đạt tối đa là 35-65. D.Trump là tác giả sách "Art of the deal"là tay lão luyện nghệ thuật đàm phán. Nhìn vào kết quả đàm phán của Trump và thế mạnh của Mỹ, các nhà quan sát không khỏi nghĩ rằng lợi thế ắt về phía Mỹ. Tuy nhiên - thỏa ước USMCA dầy 1100 trang giấy, chỉ chờ những nhà nghiên cứu độc lập phân tích mới có thể hiểu rõ và cũng phải được QH phê chuẩn mới thành luật được.
Chương 32 có một điều khoản quy định rằng: " Nếu một trong 3 nước tham gia một hiệp ước thương mãi với nước " phi thị trường" ( ám chỉ TQ) thì 2 nước còn lại sẽ hình thành một hiệp ước song phương, loại bỏ nước kia ". Ông Robert Lighthizer - đại diện thương mãi Hoa Kỳ - còn nói điều khoản tương tự sẽ được ghi vào hiệp ước thương mãi Mỹ - Anh, Mỹ - Liên Âu cùng các nước khác. Đó là nước cờ bao vây và cô lập Trung Quốc của Trump. Ai dám bảo rằng Trump thi hành một chính sách "vô chính sách " ?
THÀNH TÍCH CỦA TỔNG THỐNG D.J.TRUMP
Paul Grugman - nhà kinh tế khu Wall street, kinh tế gia đoạt giải Nobel kinh tế năm 2018 - đã tuyên bố rằng: " Nếu Trump thắng cử, kinh tế Mỹ sẽ sụp đổ và các thị trường tài chánh không thể phục hồi được nữa".
Nhưng nhà kinh tế lừng danh nầy đã hoàn toàn sai lầm. Trong 20 tháng kể từ Trump lên cầm quyền, nền kinh tế Hoa Kỳ tốt lên chưa từng thấy.GDP tăng nhanh chóng từ 3,1% trong quý II và 3,3% trong quý III - 2017. và GDP quý II -2018 tăng tới 4,2% mức tăng trưởng tốt nhứt trong gần 4 năm.
Tóm tắt : 20 tháng cầm quyền của Ô. Trump đạt được những thánh quả sau đây:
- GDP tăng lên : 4,2% ( quý II - 2018) so với GDP khi Obama chấm dứt nhiệm kỳ : 3% .
- Tỷ lệ thất nghiệp : xuống 3,7% ( cuối tháng 8-2018) Tháng 11-2009 ( thời Obama): 10,3%.
- 3,9 triệu người tìm được việc làm kể từ khi Trump lên cầm quyền.
- Thị trường chứng khoán tăng 35% ( Chỉ số Dow- Jones trước ngày bầu cử 2016 : 17888 ( Chỉ số Dow- Jones ngày 30-11-2017 : 24272
Như vậy, kể từ khi Trump lên cầm quyền - nền kinh tế Hoa Kỳ lên hay xuống ? Ngân hàng dự trử Liên Bang ( Reserve federal) đã mấy lần tăng lãi suất, tại sao ? Xin các vị không ưa Trump trả lời giùm ?
Theo trang thông tin của Washington Examinateur, sau gần 20 tháng cầm quyền, 😭 Trump đã thực hiện được 289 cam kết khi tranh cử : 173 thành tựu lớn, 116 thành tựu nhỏ chia ra làm 18 lãnh vực :
- Tăng trưởng kinh tế ( GDP ) - Tăng công ăn việc làm ( căn cứ vào số việc làm gia tăng hàng tháng và tỷ lệ thất nghiệp 3,7% )
- Thu nhập cá nhân - phát triển doanh nghiệp - An Ninh biên giới - Vấn đề di dân - Chánh sách Ngoại Giao
- Luật Quốc Phòng ( National Defense Authorization Act : NDAA ): 716,3 tỷ $USD hiệu lực kể từ 2019. v.v (Chỉ kê ra vài lãnh vực quan trọng, không kê hết được)
- Trump giảm thuế thu nhập doanh nghiệp từ 35% xuống còn 21% . Các đại công Ty đang giấu lợi tức ở ngoại quốc để tránh thuế, đều lần lượt trở về hoặc chuẩn bị trở về. Chiến thuật giảm thuế nầy là một đòn bẫy khuyến khích các đại công Ty đem vốn về đầu tư tại Mỹ : Đại Công Ty : Apple, Microsoft, AT& T, Boeing, Wells Fargo, Samsung, Fiat, Chrysler v.v.. ( từ Mexico trở về ) - Giảm thuế suất cho dân nghèo và trung lưu từ 5% đến 10%.
MẶT TRẬN TOÀN DIỆN CHỐNG TÀU CỦA 😭 TRUMP
Qua nhiều trào Tổng Thống tiền nhiệm - Trung Cộng khởi xướng một màn lưới cài gián điệp vào nền công nghệ Mỹ, để ăn cắp tài sản trí tuệ, bí mật kỹ thuật, sử dụng tin tặc, mua các công Ty sản phẩm chiến lược tại Mỹ, bắt buộc các công Ty Mỹ tại TQ, giao nạp bí mật công nghiệp đổi lấy giấp phép kinh doanh và tài trợ các tổ chức văn hóa tại các Đại Học Mỹ, lập cơ sở tình báo trá hình như 500 viện Khổng Tử khắp thế giới, tạo một thứ quyền lực mềm ảnh hưởng lên chính trường Mỹ và các nước khác. Khẩu hiệu " Made in China 2025" mơ thống trị thế giới bằng nền công nghệ cao cấp nhứt, cũng xuất phát từ ngón nghề ăn cắp sở hữu trí tuệ của Mỹ. Tại sao các chính phủ trước ngủ quên hay mắt nhắm mắt mở, để cho gián điệp Trung Cộng hoành hành như chỗ không người. Các Tổng Thống tiền nhiệm làm thinh, CIA, FBI ở đâu ? Biết hay không biết ? hay vì một lý do bí mật nào đó mà không thể nói ra ? Mãi tới trào Tổng Thống Trump mới khám phá ra và có kế hoạch đối phó ? Câu hỏi nầy nhân dân Mỹ phải đặt ra, cử tri Mỹ không thể không quan tấm đến.
Theo trang tin Axios tại Mỹ, trích dẫn 2 nguồn tin giấu tên từ Nhà Trắng, cho biết Mỹ đã thu thập đầy đủ một số lượng lớn chứng cớ về tấn công mạng, can thiệp bầu cử, trộm cắp tài sản trí tuệ, về gián điệp Trung Cộng đã từ lâu cài vào bộ máy quyền kực Mỹ, Và theo tờ Thời báo Hồng Kông thì Mỹ đang áp dụng những biện pháp trừng phạt TQ, ngăn chặn, trục xuất, hoặc truy tố trước Tòa án :
I.- KINH TẾ : Chiến tranh thương mãi, gây chao đảo nền kinh tế,Tài chánh TQ, tạo phong trào chống đối trong nội bộ Đảng, trong giới trí thức, trong quần chúng hoảng loạn tìm đường trốn chạy ra hải ngoại v.v...
(1).- Cấm hoạt động hoặc đóng băng các tài sản doanh nghiệp trá hình của Nhà nước Trung Cộng như ZTE ( bị phạt 1,4 tỷ USD vì vi phạm luật trừng phạt Iran), Alibaba, Huawei v.v...
(2).-Đóng băng tài sản các quan chức Trung Quốc, cấm hoạt động các công Ty khổng lồ Trung Quốc tại Mỹ ( Thí dụ : Chuẩn bị đóng băng tài sản con gái Tập cận Bình, tài sản Giang trạch Dân do cháu đứng tên) và nhiều đại gia có dính líu với chánh quyền TQ.
(3).-Cấm các chánh phủ làm ăn kinh doanh, hoặc cá nhân những chuyên gia làm ăn với TQ , qua đô la Mỹ tại các Ngân hàng - thậm chí có hể cấm TQ sử dụng ngoại hối bằng đô la.
(4) .- Ngăn chặn Trung Cộng mua những công Ty sản xuất hàng chiến lược của Mỹ ( Thí dụ: : TC bỏ tiền ra cho một công Ty trá hình tại Sigapore, mua các công Ty sản xuất hàng chiến lược của Mỹ QUALCOM, trị giá 117 tỷ USD.
(5).- Trừng phạt tướng Lý thường Phúc ( Li shang Fu ) - chủ nhiệm bộ phát triển vũ khí thuộc Quân Ùy ĐCSTQ vì vi phạm luật cấm vận của Mỹ ( Mua vũ khí Liên xô).
(6 ).- Jack Ma : Công Ty Alibaba và chi nhánh chuẩn bị cuốn gói về nước.
II.- QUÂN SỰ :
Trước ý đồ trở thành siêu cường thay thế Mỹ trong vai trò lãnh đạo thế giới năm 2049 ( như TCB công khai tuyên bố trong bài diễn văn trước ĐHĐCSTH thứ 19) - lưỡng viện QH Hoa Kỳ ( CH lẫn DC) đều thể hiện quyết tâm chống Trung Cộng qua luật ủy nhiệm QP ( DNAA) 716,3 tỷ MK và những động thái và chiến lược tại Biển Đông, rõ rệt hơn bao giờ hết . Tứ trụ kim cương ( Indo-Pacific), vấn đề Đài Loan biến thành một Quốc gia, việc các nước Tây Âu Anh Pháp gửi chiến hạm đến Biển Đông cùng Mỹ ,Úc, Tân Tây Lan, Nhật Bản, Indonesia, đã nói lên quyết tâm bảo vệ đường hàng hải quốc tế... Trung Cộng cô độc một mình, không có một ĐM nào - mặc dù tuyên bố cứng rắn nhưng chắc chắn đã thấm đòn và hiểu thấu... hậu quả khi chiến tranh với Mỹ và ĐM.
III.- MẶT TRẬN GIÁN ĐIỆP : Trung Cộng - từ nhiều trào Tổng Thống trước - đã giăng một mạng lưới tình báo và gián điệp ở một qui mô rộng lớn khắp các cơ quan quyền lực của Mỹ. Những thành tựu khoa học mà Trung Cộng có được hôm nay là do gián điệp đánh cắp của Mỹ và các nước Liên Âu.
Ở mặt trận nầy - phải nhìn nhận Trung Cộng là phía tấn công - Mỹ là bên đỡ đòn. Bởl vì Trung Cộng cài gián điệp và tình báo từ lâu vào các cơ quan công quyền Mỹ. Đặc biệt là đòn tấn công can thiệp vào cuộc bầu cử giữa kỳ ( 6 - 11- 2018) . Chính P.😭 Mike Pence đã chính thức tố cáo Trung Cộng can thiệp vào nội bộ chính trường Mỹ trong bài diễn văn đọc tại Hudson Institute ngày 4-10-2018.
😭 Trump hành động :
1.- Thẳng tay phá vỡ kế hoạch 1000 người của Trung Cộng hiện có 8000 người Hoa tham gia ( VietTimes) : 9 khoa học gia người Hoa tại trung tâm nghiên cứu bệnh ung thư Anderson Texas thuộc viên Hudson Institute, bị cách chức hoặc đuổi việc, bị bắt, phạt tù vỉ đã tham gia kế họach 1000 người của TQ. Hoàn cầu Thời báo xác nhận đã có nhiều nhà khoa học, học giả cao cấp TQ bị bắt và bị phạt tù. Ông GĐ/ FBI Christopher Wray đã điều trần trước QH, đã cảnh báo giới học thuật và kinh doanh Mỹ hãy đề phòng gián điệp TQ cài vào xí nghiệp Hoa Kỳ.
2.- Mỹ phát động kế hoạch trục xuất 100,000 người tỵ nạn Trung Cộng vì khai man thành tích chống Cộng và 350,000 du sinh người Trung hoa về nước vì bị nghi ngờ làm gián điệp. Bài phát biểu của PTT Mike Pence cáo buộc hội sinh viên và học giả TC ( CSSA) chịu sự điều khiển của Tình báo TC đứng đàng sau.Nhóm người nầy có thể bị trục xuất khỏi Mỹ.
3.- Lần lượt dẹp bỏ Viện Khổng Tử - một tổ chức tình báo trá hình, tạo " quyền lực mềm", để thao túng chính trường Mỹ.
4.- Cấm các công ty Trung Quốc vào làm ăn tại Mỹ và cấm hoạt động hoặc kiểm soát gắt gao các công ty hiện đang hoạt động tại Hoa Kỳ như ZTE, Huawei v.v...
5. - Đối phó với sự can thiệp Trung Cộng vào cuộc bầu cử giữa kỳ của Mỹ. PTT Mike Pence thẳng thừng tố cáo : " Trung Quốc đã cố gắng can thiệp vào cuộc bầu cử [ giữa kỳ] năm 2018 sắp diễn ra của chúng ta. Trung Quốc đang khai thác bất kỳ sự chia rẽ nào về chính sách giữa chánh quyền Liên bang và các cấp địa phương. Bắc Kinh dã huy động các nhân tố bí mật, các nhóm bình phong và tổ chức tuyên truyền để thay đổi nhận thức của người Mỹ về các chánh sách của Trung Quốc". " Hơn 80% các hạt của Hoa Kỳ bị TQ nhắm đến, đã bỏ phiếu cho TT Trump năm 2016".( Diễn văn của PTT Mike Pence ngày 4-10-2018 đọc tại viện nghiên cứu Hudson- Texas )
Đây là một đòn quyết liệt vận dụng tình báo, gián điệp tấn công vào cuộc bầu cử giữa kỳ cũa Hoa Kỳ, nhằm hạ gục phe CH của TT. Trump. Đối phó ra sao là việc bí mật của những chiến luợc gia Tòa Bạch ốc, FBI và CIA. Sáng ngày 7 - 11-2018, kết quả cuộc bầu giữa kỳ: CH thắng ở Thương viện và Hạ viện rơi vào tay DC).
6.- Đột kích phá vỡ kế hoạch Tàu đưa phụ nữ có thai đi du lịch qua Mỹ để sinh con và được mang quốc tịch Mỹ theo hiến Pháp Hoa Kỳ. Thằng bé nầy được hưởng quá nhiều ân huệ cho đến khi thành niên được quyền bảo lãnh thân nhân. Đội ngũ Trung Cộrng nầy có thể sẽ là một lực lượng gián điệp TQ nguy hiểm cho nền AN Hoa Kỳ. ( Đột kích 20 địa điểm tại Los Angeles, tại quận Cam, và San Bernardino, phá vỡ 3 đường dây du lịch sanh con) .
Rõ ràng - theo tin tức khắp nơi - thì người Việt hải ngoại đều ủng hộ Ông Trump với một tỷ lệ rất cao.Ít có người Việt nào có lập trường chờ xem - cũng có vài người chống đối thẳng thừng theo cảm tính.
Trận chiến một mất một còn của Mỹ và Trung Cộng không thể quay ngược lại được nữa. Nếu tôi còn thì anh phải mất, nếu anh mất thì tôi mới còn. Hai quyển sách ảnh hưởng tới đường lối và chánh sách của TT Trump : Cuộc chạy đua Marathon 100 năm (The hundred-year Marathon- Michael Pillsbury) và Chết dưới tay Trung Quốc ( Death by the China - Peter Navarro ) hiện là cố vấn cao cấp của TT Trump về TQ.
Calvin Nguyen

Trong hình ảnh có thể có: 1 người, đang cười, bộ vét
Trong hình ảnh có thể có: 1 người, đang cười, bộ vét
Trong hình ảnh có thể có: 1 người, đang đứng

Phần nhận xét hiển thị trên trang

‘Quán’ thế nào mới không bị ‘triệt’?


 Trân Văn 9-2-2019 
Ở Việt Nam, chỉ trích Trung Quốc, khẳng định chủ quyền của Việt Nam đối với hai quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa ngoài biển Đông, không phụ thuộc vào yếu tố có ái quốc hay không mà lệ thuộc hoàn toàn vào hệ thống… đèn tín hiệu của giới lãnh đạo đảng CSVN. Không chịu nhìn… đèn là… vỡ mặt. Người Việt giờ chẳng lạ gì hai chữ “quán triệt” nhưng cách nhìn, lối hành xử với Trung Quốc đầy mâu thuẫn, phức tạp và khó hiểu như vậy thì phải “quán” thế nào mới không bị “triệt”?


Tưởng niệm chiến tranh biên giới 1979 – 2016. Ảnh trên mạng
Từ 1 tháng 2 đến 5 tháng 2, ông Vũ Mão (cựu Ủy viên Ban Chấp hành Trung ương đảng CSVN – BCH TƯ đảng CSVN – suốt từ khóa 5 tới khóa 9, cựu Ủy viên Ủy ban Thường vụ Quốc hội Việt Nam liên tục trong ba khóa 9, 10 và 11) đưa lên trang facebook của ông năm bài trong loạt bài có tựa là “Một thời Đông Bắc” (1). Ông Mão giải thích, ông viết “Một thời Đông Bắc” vì đã cận kề 17 tháng 2, thời điểm mà cách nay đúng 40 năm, Trung Quốc xua đại quân tràn sang Việt Nam để “dạy cho Việt Nam một bài học”. Tuy không nhiều nhưng “Một thời Đông Bắc” có không ít chi tiết cho thấy, Trung Quốc chưa bao giờ tử tế, kể cả khi đang giúp Việt Nam đánh Mỹ.

Từ khi Việt Nam “bình thường hóa quan hệ với Trung Quốc” hồi đầu thập niên 1990, đây có lẽ là lần đầu tiên, một Ủy viên BCH TƯ đảng CSVN, tường thuật công khai về cuộc chiến vệ quốc, ca ngợi những cá nhân hữu công trong việc kháng cự cuộc xâm lược của Trung Quốc.

***

Cũng thời điểm này, ông Nguyễn Đình Bin (một cựu Ủy viên khác của BCH TƯ đảng CSVN, đồng thời từng là Thứ trưởng Thường trực Bộ Ngoại giao Việt Nam), cũng dùng trang facebook của mình để “Kỷ niệm 40 năm Trung Quốc xâm lược biên giới phía Bắc”.

Khác với ông Mão, ông Bin không kể nhiều, bình nhiều mà trích dẫn hai bài phát biểu của Fidel Castro. Một vào ngày 26/7/1978 – bảy tháng trước khi Trung Quốc xua quân xâm lược Việt Nam. Một vào ngày 21/2/1979 – lúc quân đội Trung Quốc đang phá sạch, đốt sạch mọi thứ, giết sạch những người Việt cư trú sát biên giới, không kịp chạy trốn.

Trước khi quân đội Trung Quốc tràn sang Việt Nam, ông Castro đã nhấn mạnh: Chẳng ai không biết, phía sau chủ nghĩa cực đoan Campuchia là chủ nghĩa Maoist và bè lũ cầm quyền Trung Quốc. Không ai không biết bè lũ cầm quyền ấy đứng sau các cuộc khiêu khích chống phá Việt Nam.

Sau đó, lúc quân đội Trung Quốc đang gieo rắc đau thương trên lãnh thổ Việt Nam, ông Castro nhấn mạnh, nỗ lực “dạy cho Việt Nam một bài học” ấy của Trung Quốc là một trong những hành vi đáng tởm nhất, hèn hạ nhất, khốn nạn nhất mà chúng ta chưa từng chứng kiến và nó sẽ khó lòng bị kẻ khác vượt qua…

***

Đã có không ít người hoan nghênh ông Mão, ông Bin. Một số người khác thì tin rằng, hệ thống… đèn của Ban Tuyên giáo thuộc BCH TƯ đảng CSVN vẫn còn… xanh, chưa chuyển sang… đỏ. Trung tuần tháng trước, từng có rất nhiều cơ quan truyền thông chính thức lên án Trung Quốc cưỡng đoạt quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam cách nay 45 năm.

Ở Việt Nam, chỉ trích Trung Quốc, khẳng định chủ quyền của Việt Nam đối với hai quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa ngoài biển Đông, không phụ thuộc vào yếu tố có ái quốc hay không mà lệ thuộc hoàn toàn vào hệ thống… đèn tín hiệu của giới lãnh đạo đảng CSVN. Không chịu nhìn… đèn là… vỡ mặt.

Cũng bởi như thế, cách nay năm năm, ông Đoàn Văn Thuận, nhân viên Đội Trật tự giao thông và giữ xe của Công ty Dịch vụ công ích Thanh niên xung phong, mới được Chủ tịch TP.HCM tặng bằng khen vì “xuất sắc trong công tác đấu tranh phòng, chống biểu tình phản đối Trung Quốc hạ, đặt giàn khoan trái phép trong vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa của Việt Nam, góp phần giữ vững ổn định chính trị, trật tự an toàn xã hội trên địa bàn thành phố tháng 5 năm 2014” (3).

Hệ thống… đèn tín hiệu lúc xanh, lúc đỏ trong việc đụng đến Trung Quốc, khẳng định chủ quyền của Việt Nam tại biển Đông, chưa phải là yếu tố duy nhất khiến dân chúng Việt Nam thập phần hoang mang, không biết đường nào mà lần. Thực tế cho thấy, sự… “tài tình” của giới lãnh đạo đảng CSVN nằm ở chỗ, ngay cả khi đèn đang… xanh, muốn đi tới cũng phải nhìn trước, ngó sau.

***

Trung tuần tháng trước, giữa lúc mạng xã hội và hệ thống truyền thông chính thức cùng nhau tưởng niệm, bày tỏ sự tri ân 75 người Việt hi sinh tính mạng khi bảo vệ chủ quyền của Việt Nam tại Hoàng Sa, cách nay đúng 40 năm (19/01/1974 – 19/01/2019), một số sĩ quan Quân đội nhân dân Việt Nam như ông Hoàng Kiền, Thiếu tướng, cựu Tư lệnh Công binh của Quân đội nhân dân Việt Nam, một trong các Anh hùng Lực lượng vũ trang, đăng đàn, khẳng định, “cần lên án mạnh mẽ, vạch trần tội lỗi” của cả chính quyền lẫn quân đội… “ngụy Sài Gòn” và “ghi vào quốc sử” vì đã để mất quần đảo Hoàng Sa.

Ông Kiền phê phán mạnh mẽ một số nhà sử học, nhà báo, cựu chiến binh Quân đội nhân dân Việt Nam, không chịu tìm hiểu kỹ, nhận thức chưa đúng nên “hùa theo giọng điệu” các đối tượng chống đối đảng CSVN. Việc ca ngợi những tử sĩ bỏ mình cách này 40 năm là “sai lầm nghiêm trọng, cần bác bỏ”, thậm chí “ai đòi vinh danh ‘chúng’ là phản bội tổ quốc” (4).

Năm ngoái, “Gạc Ma – Vòng tròn bất tử”, ấn phẩm đầu tiên hệ thống hóa những dữ kiện liên quan tới chuyện Trung Quốc cưỡng đoạt các bãi đá ngầm thuộc chủ quyền của Việt Nam tại quần đảo Trường Sa hồi đầu năm 1988, được… in – xuất bản – phát hành một cách… hợp pháp trên… lãnh thổ Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Việt Nam, bị thu hồi cũng vì phản ứng dữ dội của một số ông tướng quân đội như ông Hoàng Kiền.

Cho dù chính quyền Việt Nam từng thành lập một hội đồng cấp quốc gia để thẩm định nội dung của riêng “Gạc Ma – Vòng tròn bất tử”. Sau khi nâng lên, đặt xuống nhiều lần, hội đồng này mới gật đầu, giấy phép xuất bản mới được cấp cho nhà xuất bản thứ 14 (Nhà Xuất bản Văn học) nhưng chỉ cần một số ông tướng quân đội cáo buộc, “Gạc Ma – Vòng tròn bất tử”… tiếp tay cho âm mưu ‘bài Trung, phò Mỹ, lật sử, dựng cờ vàng, thay chế độ’ của các thế lực thù địch, tiến hành ‘diễn biến hòa bình’ chống phá chế độ ta” thì bất kể ai thẩm định, thẩm định kỹ lưỡng cỡ nào cũng… vô giá trị.

***

Kể về “Một thời Đông Bắc”, ông Mão nhận định, dẫu Trung Quốc hỗ trợ Việt Nam cả khi chống Pháp lẫn lúc chống Mỹ nhưng “nhìn sâu vào vấn đề, có thể thấy họ không muốn các thế lực đế quốc đánh thắng Việt Nam để áp sát biên giới phía Nam của Trung Quốc (6)”.

Rõ ràng không thể bảo một người như ông Mão thiếu vững vàng về… tư tưởng và thiếu kiên định về… lập trường, song nếu ông Mão đúng và nhìn lại quá khứ, đúng là ông Mão không sai thì phải xếp những cá nhân thuộc giới lãnh đạo đảng CSVN, liên tục bày tỏ sự biết ơn vô hạn với Trung Quốc vì đã giúp đỡ Việt Nam tận tình trong sự nghiệp giải phóng dân tộc vào loại nào?

Tại sao giới lãnh đạo đảng CSVN luôn ca tụng Fideo Castro nhưng lại bỏ ngoài tai những cảnh báo của Castro về Trung Quốc cách nay 40 năm. Thậm chí hết ông tướng quân đội này đến ông tướng quân đội khác, đồng thanh minh định, sự tương đồng ý thức hệ (một đảng lãnh đạo) là “di sản quý báu của cả Việt Nam lẫn Trung Quốc” như tướng Nguyễn Chí Vịnh.

Những ông tướng như ông Vịnh còn không ngừng nhắc đi, nhắc lại, “điểm tương đồng đó đã tạo ra mối quan hệ đặc biệt giữa Việt Nam và Trung Quốc”, “chi phối cách ứng xử của hai nước” bởi “nếu có được một người bạn xã hội chủ nghĩa rất lớn bên cạnh ủng hộ và hợp tác cùng có lợi thì sẽ vô cùng thuận lợi cho sự nghiệp xây dựng chủ nghĩa xã hội ở Việt Nam”.

***

Người Việt giờ chẳng lạ gì hai chữ “quán triệt” nhưng cách nhìn, lối hành xử với Trung Quốc đầy mâu thuẫn, phức tạp và khó hiểu như vậy thì phải “quán” thế nào mới không bị “triệt”?

Chú thích

(1) https://www.facebook.com/mao.vu.98

(2) https://www.facebook.com/dinh.nguyen.94009841/posts/2189146294481024

(3) https://nghiepdoanbaochi.org/2018/10/14/tang-bang-khen-cho-nguoi-co-thanh-tich-xuat-sac-dan-ap-nguoi-bieu-tinh-chong-trung-quoc-xam-luoc/


(4) https://www.facebook.com/photo.php?fbid=681480635582194&set=a.134555203608076

(5) https://thienhasu2018.com/2018/08/27/gac-ma-vong-tron-bat-tu-chong-lai-the-luc-doi-thieu-huy/

(6) https://www.facebook.com/mao.vu.98/posts/1192081874278658


Phần nhận xét hiển thị trên trang

TRẬN NGỌC HỒI ĐỐNG ĐA 230 NĂM TRƯỚC


Lê Tiến Long


Cách đây 230 năm, vào mùng 5 tết Kỷ Dậu (1789), vua Quang Trung chỉ huy trận Ngọc Hồi - Đống Đa vĩ đại, đánh tan quân xâm lược nhà Thanh.
Bộ sử chính thống của nhà Nguyễn là Đại Nam liệt truyện, chép về nhà Tây Sơn trong phần Truyện Ngụy Tây, tuy có rất nhiều bài bác, nhưng với chiến thắng vẻ vang này của dân tộc, cũng mô tả rất hào hùng:
"Mờ sáng mồng 5, (quân Tây Sơn) tiến sát đến lũy Ngọc Hồi, trên lũy đạn bắn xuống như mưa, Huệ sai chiến sĩ đội ván gỗ để xông vào trận, mà tự thúc voi đốc đằng sau. Khi đã phá được cửa lũy, đều ném ván gỗ xuống đất, đem dao ngắn chém bừa đi, quân nước Thanh chống chọi không được, tan vỡ chạy ra bốn mặt gặp máy chôn ngầm, lại bị chấn địa lôi nổ ra, chết và bị thương rất nhiều. Quân Tây Sơn đánh trống reo hò tiến đi liền phá được các đồn Văn Điển, Yên Quyết. Đô đốc nước Thanh là Hứa Thế Hanh, Tổng binh là Trương Triều Long, Thượng Duy Thăng, Tri phủ Điền Châu là Sầm Nghi Đống đều chết cả".
Về viên chủ tướng của quân Thanh là Tôn Sĩ Nghị, Liệt truyện viết về cách rút lui hèn nhát của hắn:
"Nghị ở bãi cát nghe tin báo, một mình cưỡi ngựa chạy về Bắc, tướng sĩ tranh cầu để sang sông, cầu gãy ôm lấy nhau xô nhau lặn xuống sông chết đuối kể đến hàng vạn, nước sông Nhị Hà vì thế chảy không được".
Sử nhà Nguyễn viết về "kẻ thù" Quang Trung cũng với hình ảnh rất hào hùng: "Ngày hôm ấy, Huệ dong quân vào thành, áo chiến của Huệ mặc đều bị hơi thuốc súng làm cho biến thành sắc đen sạm. Chiêu Thống đế cũng vội vàng sang sông, theo Sĩ Nghị lên phía Bắc, từ đấy nhà Lê mất. Huệ bèn có cả đất nước An Nam".
Tran Ngoc Hoi - Dong Da 230 nam truoc trong su sach Viet - Trung hinh anh 1
Năm nay là tròn 230 năm diễn ra chiến thắng Ngọc Hồi - Đống Đa của vua Quang Trung.
Sử nhà Nguyễn cũng viết thêm về diễn biến sau trận đánh nổi tiếng này: "Sĩ Nghị đã thua, Huệ sai quân đuổi theo đến cửa ải Lạng Sơn, nói phao lên rằng quân qua cửa ải đánh giết không sót người nào, cốt tìm cho được chỗ Chiêu Thống đế ở. Người nước Thanh cả sợ từ cửa quan trở về mạn Bắc, người già, trẻ con bồng bế nhau chạy, vài trăm dặm tuyệt không có người ở".
Trong khi đó, trong bộ sử của nhà Thanh là Thanh sử cảo, diễn biến về trận đánh này có nhiều chi tiết khác biệt, nhưng nói chung vẫn thể hiện sự thần tốc và hiệu quả trong tác chiến của vua Quang Trung.
Các ghi chép liên quan đến nước ta đã được nhà nghiên cứu Châu Hải Đường (Lê Tiến Đạt) dịch và xuất bản thành cuốn An Nam truyện (NXB Hội nhà văn, 2018), trong đó phần viết về trận Ngọc Hồi - Đống Đa như sau:
"Mồng một tháng giêng năm Càn Long thứ 24 (1789), trong quân (của Tôn Sĩ Nghị) bày rượu tấu nhạc, đang đêm bỗng có tin báo quân Nguyễn (Huệ) đã vào đến nơi, mới hốt hoảng chống cự. Quân địch dùng voi chở đại pháo xung phá quân ta, quân ít không địch nổi số đông, trong đêm đen tự dẫm đạp lên nhau mà chạy. Lê Duy Kỳ (vua Chiêu Thống) đã đem theo gia quyến chạy trước, quân Điền (Vân Nam) nghe tiếng pháo cũng rút chạy".
"Tôn Sĩ Nghị đoạt đường vượt sông Phú Lương (tức sông Hồng), rồi lập tức chặt cầu phao để đoạn hậu", Thanh sử cảo viết về cách rút chạy của Tổng đốc họ Tôn. "Vì vậy những quân còn lại trên bờ, Đề đốc Hứa Thế Hanh, Tổng binh Trương Triệu Long, cùng quan quân phu dịch hơn vạn người, đều chen nhau chết đuối cả".
Diễn biến sau trận Ngọc Hồi - Đống Đa được sử Trung Quốc mô tả như sau: "Bấy giờ Sĩ Nghị chạy về Trấn Nam quan, đốt bỏ hết những lương thảo khí giới ở ngoài ải đên mấy chục vạn, quân mã quay về được không tới một nửa".
Tran Ngoc Hoi - Dong Da 230 nam truoc trong su sach Viet - Trung hinh anh 2
Rất nhiều sử, sách Việt Nam và Trung Quốc ghi lại chiến thắng vẻ vang mùa Xuân năm Kỷ Dậu của vua Quang Trung.
Một viên tướng lĩnh cấp nhỏ của quân nhà Thanh là Du kích đề tiêu Trần Nguyên Nhiếp, người tham dự trực tiếp trận đánh, đã kể lại chi tiết diễn biến trận đánh trong cuốn Quân doanh kỷ lược tam quyển, mà nhà nghiên cứu Nguyễn Duy Chính đã trích dịch trong cuốn Việt - Thanh chiến dịch(NXB Văn hóa - Văn nghệ, 2016) như sau:
"Sáng sớm ngày mồng 5, voi từ phía sau núi kéo ra. Ta vội vàng dùng đại pháo oanh kích tượng trận. Voi liền chia thành hai cánh vòng ra đằng trước xông thẳng vào đại doanh. Khi đó, thế địch đông, ta phải phân ra chống giữ. Quân giặc tập trung như kiến, mạnh như sóng biển ập vào. Nghe nói đại doanh đã bị trận voi xông vào đốt cháy vì chưng mỗi con voi trên lưng có đủ chỗ cho ba bốn tên giặc (tức quân Tây Sơn) đầu quấn khăn đỏ ngồi ném các loại lưu hoàng, hỏa cầu vào mọi nơi để đốt người".
Cuốn Hoàng Lê nhất thống chí của Ngô gia văn phái, mô tả cũng khá chi tiết về trận đánh này. Tuy nhiên, đây là một tiểu thuyết lịch sử, văn phong đã được phóng tác, nên có thể độ xác tín không cao bằng các sử liệu khác. Sách viết:
"Canh tư đêm ấy (mùng 5 Tết Kỷ Dậu), chợt nghe ở phía tây bắc thành tiếng súng nổ đùng đùng không ngớt. Tôn Sĩ Nghị vội sai người cưỡi ngựa ra xem, thì nghe báo tin đồn quân Điền Châu (đồn Khương Thượng - Đống Đa) tan vỡ, quân Tây Sơn đã vào cửa ô, đốt giết lung tung khói lửa bốc lên đầy trời rồi.
Nghị sợ mất mật, ngựa không kịp đóng yên, người không kịp mặc giáp, dẫn bọn lính kỵ mã của mình chuồn trước qua cầu phao, rồi nhằm hướng Bắc mà chạy. Quân sĩ các doanh nghe tin, đều hoảng hồn, tan tác bỏ chạy, tranh nhau qua cầu sang sông, xô đẩy nhau rơi xuống mà chết rất nhiều. Lát sau cầu lại bị đứt, quân lính đều rơi xuống nước, đến nỗi nước sông Nhĩ Hà vì thế mà tắc nghẽn không chảy được nữa".
Một tài liệu độc đáo khác là lời khai và tấu chương của Tôn Sĩ Nghị lên vua Càn Long sau thất bại này, lưu giữ trong kho tài liệu nhà Thanh (Quân cơ xứ) và được nhà nghiên cứu Nguyễn Duy Chính trích dịch, cho biết: "Thấy tình hình nguy cấp, quân Nam đã vây bốn bề nên thần đã ra lệnh cho tướng sĩ phải tử chiến một trận để báo hoàng ân. Bọn Hứa Thế Hanh đáp lời xông lên trước, sau khi bắn hết đạn rồi dùng đoản binh (tức gươm giáo) đánh cận chiến".
Biện minh cho việc bỏ chạy thoát thân của mình, Tôn Sĩ Nghị khai rằng: "Nếu như thần chẳng may trúng phải hòn tên mũi đạn e rằng nhục đến quốc thể nên phải cùng bọn phó tướng dẫn hơn ba trăm quân phá vòng vây mà chạy".
Đây là trận đánh kinh hoàng nhất trong toàn bộ chiến dịch đánh quân Thanh của vua Quang Trung. Theo tài liệu của các giáo sĩ nước ngoài có mặt tại Thăng Long lúc đó, thì quân Tây Sơn cũng thiệt hại rất nhiều, tới khoảng 8.000 người, trong đó có cả một tướng lĩnh cao cấp hi sinh là Đô đốc Lân.
Còn tổn thất của phía quân Thanh, thì theo Cao Tông thực lục, tổng kết số binh sĩ tử trận được hưởng tiền tử tuất có gần 12.000 người, trong đó có 186 võ quan các cấp, gồm 1 đề đốc, 2 tổng binh, 2 phó tướng, 3 tham tướng...