Kho giống má trên cánh đồng chữ nghĩa!

Thứ Hai, 28 tháng 1, 2019

Bức thư của cụ ông 90 tuổi:

Về khu lưu niệm nhà thơ Tố Hữu
FB Văn Biển 27-1-2019 - May mắn sau này con cháu các vị tới nay thậm chí không biết Tố Hữu là ai, đừng nói tới học, đọc và làm luận văn về thơ ông ta. Hãy làm một cuộc điều tra nhỏ các vị sẽ rõ. Rõ ràng và cũng đau đớn thay cho nhà thơ.Thơ của nhà thơ đã chết khi nhà thơ còn đang sống, vừa mới mất quyền uy. Khi mất ghế thì mọi thứ phù phiếm đều theo nó mất đi. Trong văn học nước nhà, văn học thế giới chưa có thơ của nhà thơ nào chết yểu nhanh như vậy. Đó cũng là kết quả của một thứ quyền uy khác. Quyền uy tối thượng, mạnh hơn. Quyền uy của thời gian. Một sự sàng lọc vô tư, công bằng, nghiệt ngã không chừa bất kể người đó là ai. Có thể nói đó là một tấn bi hài kịch, nhà thơ lãnh đủ, không có nỗi đau nào đau hơn, nỗi đau lúc cuối đời. Nếu có lúc nào, bình tâm nghĩ lại sẽ thấy. Hóa ra cuối cũng tất cả chỉ là phù vân, phù phiếm cả mà thôi.
Nhà thơ Tố Hữu (bên trái) và Tổng Bí thư 
 Lê Duẩn
Thư ngỏ gửi Chủ tịch UBND Thừa Thiên – Huế Phan Ngọc Thọ
Thưa ông!
Vừa rồi được biết ông ký quyết định phê duyệt đầu tư dự án Khu lưu niệm nhà thơ Tố Hữu, nhằm tri ân những đóng góp của ông cho sự nghiệp đấu tranh cách mạng, xây dựng đất nước, góp phần giáo dục truyền thống… Đó là việc nên làm, nhưng vào một thời điểm khác và điều cần phải nói là với ai khác, chứ với nhà thơ Tố Hữu thì tưởng cần phải cân nhắc có đáng làm không.

Dường như khi đưa ra quyết định này các vị lãnh đạo trong tỉnh không biết mình đang đứng ở thời điểm nào và nhất là không biết mặt trái của nhân vật mình đang suy tôn. Chắc thời các vị còn cắp sách tới trường học Trung học phổ thông, cũng như bao triệu học sinh khác thời đó ở miền Bắc, phần lớn chỉ biết có thơ Tố Hữu. Các luận văn tốt nghiệp các cấp đều lấy đề tài chủ yếu từ thơ Tố Hữu: Thơ Tố Hữu một thời gian dài độc chiếm văn đàn trong nước và trong các trường học.

Xin nói ngay vì không phải Thơ Tố Hữu hay, mà vì Thơ của một vị quyền uy, một thời gian dài là chúa tể trên văn đàn. Nếu các vị có đọc thêm các sách tham khảo về nhà thơ thì cũng lấy từ các sách của các nhà lý luận phê bình Nguyễn Đăng Mạnh, Hà Minh Đức, Nguyễn Văn Hạnh, Trần Đình Sử… Thời đó ai viết về Tố Hữu đều phải đưa thơ ông ta lên tận mây, họ viết vì một quyền uy quá lớn của Tố Hữu, phần họ viết vì phải sống, phải tồn tại, phần viết cho phải “đạo” làm tôi. Đó là nỗi đau, nỗi hổ thẹn của một nền văn học một thời mạt vận.

May mắn sau này con cháu các vị tới nay thậm chí không biết Tố Hữu là ai, đừng nói tới học, đọc và làm luận văn về thơ ông ta. Hãy làm một cuộc điều tra nhỏ các vị sẽ rõ. Rõ ràng và cũng đau đớn thay cho nhà thơ. Thơ của nhà thơ đã chết khi nhà thơ còn đang sống, vừa mới mất quyền uy. (Thật ra chỉ là cái ghế ngồi đầy quyền lực, một phần do cơ chế, một phần do ông ta tự tạo ra). Do đó khi mất ghế thì mọi thứ phù phiếm đều theo nó mất đi.

Trong văn học nước nhà, văn học thế giới chưa có thơ của nhà thơ nào chết yểu nhanh như vậy. Đó cũng là kết quả của một thứ quyền uy khác. Quyền uy tối thượng, mạnh hơn. Quyền uy của thời gian. Một sự sàng lọc vô tư, công bằng, nghiệt ngã không chừa bất kể người đó là ai. Có thể nói đó là một tấn bi hài kịch, nhà thơ lãnh đủ, không có nỗi đau nào đau hơn, nỗi đau lúc cuối đời. Nếu có lúc nào, bình tâm nghĩ lại sẽ thấy. Hóa ra cuối cũng tất cả chỉ là phù vân, phù phiếm cả mà thôi.

May ra vẫn có một chút “an ủi”. Tố Hữu vẫn còn lưu lại hậu thế một số câu, một số bài “đáng nhớ”, đó là những bài “Tụng ca” hoặc những bài thơ khóc các lãnh tụ giết người. Chắc chắn ông ta không khóc mướn vì bản thân ông không cần làm chuyện ấy như một số nhà thơ nổi tiếng đương thời buộc phải làm những việc trái với lương tâm, đạo đức nghề nghiệp. Đó là những bài thơ khóc các tên đao phủ, các bạo chúa thế giới: Mao Trạch Đông, Stalin, … Mười mấy bài thơ ông ta viết về cụ Hồ trong những năm đầu cách mạng rồi cũng không còn mấy ai đọc, mấy ai nhớ.

***
Trong quyết định làm Khu lưu niệm, các vị có nói để tri ân những đóng góp của nhà thơ cho cách mạng. Về thơ ông thì như trên tôi đã nói, đó là chưa kể khi còn phụ trách tuyên giáo (bao gồm cả lãnh đạo văn hóa, văn nghệ) ông ta là một hung thần, miệng hét ra lửa, bàn tay nhà thơ đã sát hại, lưu đày bao đồng chí, đồng nghiệp, nhất là trong vụ Nhân văn giai phẩm, um xùm một thời.
Lạ thật, theo cách mạng không sớm hơn ai, học vấn, văn tài không hơn ai, chẳng hiểu làm sao từ một cậu thư sinh Huế hiền lành, sau lên chiến khu Việt Bắc, rồi trở về Thủ đô biến nhanh thành một gã hung thần như có một phép màu. Điều này có lẽ chỉ nhà thơ và những người trong cuộc mới biết. Tất cả anh em trong giới văn học nghệ thuật dẫu tuổi tác, tài năng học vấn lớn hơn, cả những người theo cách mạng sớm hơn, nhưng đều sợ ông ta một phép.
Nổi tiếng ngông như Nguyễn Tuân không dám ho he chỉ than thở: nếu biết thế này đi học nghề y. Nguyễn Đình Thi học vấn nghề nghiệp là thế, luôn cúi đầu dạ dạ vâng vâng. Lê Đạt nói một câu để đời: Sợ không dám làm người. Nguyên Hồng gan đầy mình thốt lên một câu xanh rờn: ông đếch chơi với chúng mày, rồi dẫn vợ con lếch thếch kéo nhau lên Yên Thế không phải cốt tìm “một con đường” khác, mà vừa khai hoang làm rẫy, kiếm sống qua ngày vừa tiếp tục cày trên trang giấy. Nhà thơ Hữu Loan, cây bút tài hoa, tác giả của bài thơ nổi tiếng “Màu tím hoa sim” bẻ bút trở về quê đi làm thuê, làm mướn, kiếm sống qua ngày. Quang Dũng nhà thơ nếu chỉ với bài thơ “Tây tiến” cũng đủ làm nên tên tuổi… hàng ngày người ta gặp Quang Dũng trong công viên Thống Nhất, một mình ngồi ủ rũ, người như mất hết nhuệ khí.
Có thể kể còn biết bao người khác nữa dưới mắt nhà thơ chẳng là cái gì cả. Một số anh em khác bị lưu đày đi cải tạo không có ngày về. Sự chăn dắt văn nghệ sĩ không khác một vườn nuôi thú. Chủ trương văn nghệ hiện thực xã hội chủ nghĩa, nhưng buồn cười, chỉ hiện thực một nửa, nói mặt tốt còn mặt xấu che đi. Nói như nhà văn Nguyễn Minh Châu: “Hãy đọc lời ai điếu một giai đoạn của một nền văn nghệ minh họa. Ta không viết cái sự thật xảy ra mà viết cái ta muốn nó xảy ra”. Vậy mà Đảng luôn hỏi: Cuộc sống, cuộc chiến đấu vĩ đại của Nhân dân, của Đất nước thế này tại sao suốt mấy chục năm văn học không có những tác phẩm đỉnh cao? Trong lúc đó người lãnh đạo văn nghệ luôn bảo anh em cầm cọ cầm bút. Hiện thực của ta đẹp thế này chỉ cần sao chép cũng đủ hay.
Xin nói thêm điều này. Sau khi cụ Hồ bị cánh Ba Duẩn, Lê Đức Thọ “nhờ công trạng giải phóng miền Nam và thống nhất đất nước” lấn át, phải nghỉ việc sớm, nhà thơ đã bỏ cụ Hồ, một bước nhảy qua phe mạnh, có thế lực hơn. Có một bức ảnh chụp nhà thơ ngồi nép dưới nách Tổng Bí thư Lê Duẩn, hệt như đứa con ngồi núp tựa dưới bóng cha…
(Nhân đây xin mở dấu ngoặc nói thêm điều này chắc ai cũng biết, nhà thơ được sắp xếp sẽ lên chức Tổng Bí thư Đảng, nhưng số phận cũng vừa may cho ông ta, vừa may cho Đất nước. Vụ Giá lương tiền do nhà thơ khi đó là Phó Thủ tướng Chính phủ, phụ trách kinh tế chủ trương năm 1985, suýt đưa đất nước vào tình trạng hỗn loạn, và ông ta buộc phải nghỉ hưu sớm. Nói may cho ông ta, và cũng may cho Đất nước, nếu nhà thơ làm Tổng Bí thư thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra khi nhà thơ lãnh đạo, nắm mọi quyền hành, hoặc nhà thơ cùng nhân dân lên mây hoặc tất cả cùng sa xuống địa ngục của sự bần cùng hóa. Bao nhiêu tiếng thở phào nhẹ nhõm. Có thể Tố Hữu không tự biết mình là ai. Ở đây có thể trách Lê Duẩn chọn người theo cảm hứng).
Thơ đã vậy, bản chất con người đã vậy, sự nghiệp đã vậy, xin hỏi lấy cái gì để giáo dục truyền thống cách mạng cho Dân, cho lớp lớp con cháu sau này.
***
Bây giờ xin nói về thời điểm để xây Khu lưu niệm. Ai cũng biết đất nước đang nợ như chúa Chổm. Có người nói vui chúa Chổm có thể gọi các vị lãnh đạo ta bằng cụ. Nợ xấu, nợ cũ, nợ đòi không được, nợ chồng lên nợ. Nợ không trả nổi… Nhưng đây đó người ta vẫn cứ ung dung dựng tượng, xây đài. Dường như các vị lãnh đạo các tỉnh áy náy không yên khi không có tượng đài, khu lưu niệm cho tỉnh mình. Cảm thấy có lỗi với tiền nhân và hậu thế. Hoặc người ta quá thừa tiền không biết dùng tiền để làm gì nữa.
28 tỷ để xây Khu lưu niệm Tố Hữu. 28 tỷ không phải là nhiều đối với số tiền hàng trăm, ngàn tỷ thất thoát trong các vụ tham ô, tham nhũng bị phát hiện trước nay. Nhưng đối với người Dân, đối với Đất nước còn nghèo không phải là con số nhỏ. (Chưa tính sẽ còn đội vốn lên bao nhiêu nữa). Đó là chưa nói tới mấy nghìn mét vuông đất để bà con canh tác trồng rau, cây ăn quả, có cái ăn hàng ngày, nuôi con cái đi học. Dường như Thừa Thiên – Huế không phải là miền đất giàu có, đất rộng người thưa. Nếu tỉnh chưa khởi công xin hãy vì đời sống, miếng cơm manh áo của người dân quanh năm lam lũ, chưa có lấy một ngày vui trọn vẹn suy tính thiệt hơn, có nên khởi công hay tiếp tục làm công trình này không.
Thay vì lo cho người chết (không một chút xứng đáng) hãy dành cho người sống bữa cơm no, chiếc áo mặc, thiết thực hơn. Đất nước ta còn quá nghèo, người dân còn quá cực khổ bữa trưa chưa no đã vội lo bữa tối, lại còn gánh bao nhiêu thứ thuế, đến nỗi có bao nhiêu chuyện tự tử xảy ra (1).
Chắc chắn dân chúng và con cháu họ sẽ biết ơn các vị lãnh đạo trong tỉnh nhà. Tượng đài lớn nhất, vĩnh cửu là ở trong lòng dân, từ thế hệ này sang thế hệ khác, mưa nắng, gió bụi thời gian không bào mòn, mà còn tô đậm thêm với lòng biết ơn của lớp lớp con cháu mai sau.
Được biết có một vài miếu mạo đền chùa, người ta có thờ Thần Thiện lẫn Thần Ác. Họ có lý do riêng. Nhưng làm khu lưu niệm để mọi người đương thời và lớp con cháu mai sau tưởng nhớ tới nhà thơ có “sự nghiệp” nổi tiếng hung thần như thế tưởng không nên. Trong tỉnh, trong nước chẳng lẽ không có vị nào đáng suy tôn?
Chuyện Lê Đức Thọ là một bài học sống… ông ta còn có hỗn danh là Sáu Búa… Ông ta có cách giết người không giống ai… Giết một người mà bao người khác phải sợ chờ tới lượt mình, (những người bị nghi theo chủ nghĩa xét lại) mộ ông ta ở Nghĩa trang Mai Dịch, mỗi sáng ai đó đem vứt lên mộ một túi phân, sau gia đình phải lén dời hài cốt ông ta đi nơi khác và sau này cũng không ai nghĩ tới chuyện làm khu lưu niệm. Chắc không phải gia đình hay tỉnh Nam Định không muốn làm, mà thấy không nên làm. Chỉ riêng chuyện lấy tên ông ta đặt cho một con đường cũng gây om xòm, tai tiếng. Chuyện lớn, chuyện nhỏ hàng trăm con mắt thế gian nhìn vào. Đó là chưa nói tới độ lùi của lịch sử. Một khi lịch sử đã có một độ lùi cần thiết, lúc đó sự đánh giá sẽ công bằng hơn giữa công và tội.
Lúc đó ai chính, ai tà đều được lịch sử phán xét phân minh. Tố Hữu và bao nhiêu nhân vật lớn khác cũng không tránh được sự phán xét công minh này. Lê Kiến Thành, con trai của cố Tổng Bí thư Lê Duẩn gần đây, nhân trả lời một cuộc phỏng vấn đã phân bua với mọi người: “Lịch sử đã không công bằng với ba tôi”. Thưa ông, không có chuyện đó đâu. Lịch sử vốn rõ ràng và rất công minh. Với lại một khi lịch sử đã có độ lùi cần thiết, lúc đó sẽ có sự đánh giá rõ ràng, công bằng minh bạch giữa công và tội. Ở Trung Quốc từ lâu người ta đã đánh giá họ Mao công bao nhiêu, tội bao nhiêu, mà khi ông ta còn sống không một ai dám nói lên điều này. Lịch sử sẽ thay mặt nhân dân làm công việc hết sức cần thiết này. Không một ai tránh khỏi. Tố Hữu được đánh giá ngay vì “công trạng” ông ta quá rõ, không cần đợi thời gian kiểm định.
***
Lại nghe nói các lãnh đạo ở hai tỉnh Quảng Bình, Quảng Trị cũng chơi sang. Quảng Bình xây Khu tưởng niệm Fidel Castro. Còn công viên Fidel Castro ở Quảng Trị. Phải công nhận các vị lãnh đạo hai tỉnh trên có lòng yêu và trọng thị “người hùng” khắp thế giới. Nhưng khi chọn Fidel Castro các vị không biết đời sống mặt trái hết sức xa hoa của ông ta trong khi đất nước Cuba của ông ta còn nghèo đói. Ngoài ra ông ta còn ham hố quyền lực quá lớn… Nếu vì tình nhân loại bao la thì trên thế giới còn biết bao người tài đức và những cống hiến họ để lại cho Dân và cho nhân loại xứng đáng hơn(2). Chẳng hạn Mahatma Gandhi, nhà chính trị Ấn Độ hoặc nhà thơ lớn Tagore để lại một di sản lớn thơ cho đất nước mình và cho nhân loại.
Nhân đây cũng xin nói thêm các vị lãnh đạo các tỉnh đừng biến Việt Nam thành mảnh đất của các tượng đài và khu lưu niệm. Dầu các tượng đài là của những vị anh hùng thật. Becton Brecht nhà thơ lớn người Đức có nói một câu rất hay mang đậm tính nhân văn: “Thương thay một dân tộc lắm anh hùng”.
***
Bây giờ xin nói về những “bài thơ để đời” của nhà thơ Tố Hữu. Có sáng kiến đề nghị đặt ở lối vào chính Khu lưu niệm nhà thơ tấm bia lớn khắc (bằng chữ lớn) bài thơ đầy ấn tượng:
Giết, giết nữa, bàn tay không phút nghỉ
Cho ruộng đồng lúa tốt thuế mau xong
Cho Đảng bền lâu cùng rập bước chung lòng
Thờ Mao chủ tịch, thờ Xitalin bất diệt.
Cả bài thơ nhuộm toàn máu, máu của ai? Vào thời điểm tác giả làm bài thơ này là trong thời kỳ cải cách ruộng đất không có những kẻ thù ngoại xâm, vậy là máu của đồng bào, đồng chí. Và máu đó nhà thơ thờ ai?
Câu cuối của bài thơ đã nói rõ, tưởng không cần phải nhắc lại. Nhà thơ đã hoàn toàn mất tính người. Người ta chợt nhớ bài thơ tác giả viết khi còn là chàng thư sinh hiền lành xứ Huế:
Đã chết rồi con chim của tôi
Con chim nho nhỏ mới ra đời
Hôm qua nó hãy còn bay nhảy
Chỉ một ngày giam đã chết rồi.
Hai bài thơ để cạnh nhau, hỏi ai có thể tin cùng một tác giả…? Không thể đổ lỗi cho thời gian. Càng về già, theo quy luật, trải qua nhiều biến cố đau thương của Đất nước, cùng bao nỗi trầm luân của kiếp người, con người, nhất là Thi nhân, càng hiểu nhân tình thế thái hơn, càng nhiều yêu thương, đau xót và nhân đạo hơn. Hai bài thơ trên nói lên đầy đủ tư cách, nhân cách của nhà thơ, của người ngay từ thời trẻ đi làm cách mạng với mục đích giải phóng lớp người nghèo khổ nhưng càng về sau ông ta đã làm điều ngược lại. Chức vụ càng cao quyền uy càng lớn, tình người ngày càng mất đi…
Xin trở lại những bài thơ, câu thơ “để đời”. Và rải rác trên các lối đi trong Khu lưu niệm những tấm bia khác cùng những câu thơ khác của ông:
Thương cha, thương mẹ, thương chồng
Thương mình thương một thương ông thương mười.
Hoặc:
Yêu biết mấy, nghe con tập nói
Tiếng đầu lòng con gọi Xitalin.
Và:
Ơn này nhớ để hai vai
Một vai ơn Bác, một vai ơn Người (Xitalin).
Hoặc:
Con còn bé dại con ơi
Mai sau con nhé trọn đời nhớ Ông…
Và còn, còn rất nhiều câu vớ vẩn nữa, viết mà không biết mình viết gì “Cứ như người máy viết” (Triều Xuân). Và khuất đâu đó, ở một góc có một tấm bia khắc mấy câu thơ của một nhà thơ khác (Xuân Sách).
Ta đi tới đỉnh cao muôn trượng 
Mắt trông về tám hướng phía trời xa
Chân dép lốp bay vào vũ trụ
Khi trở về ta lại là ta 
Từ ấy tim tôi ngừng tiếng hát
Trông về Việt Bắc tít mù mây 
Nhà càng lộng gió thơ càng nhạt 
Máu ở chiến trường hoa ở đây.
(Trích Chân dung nhà thơ của Xuân Sách)
Tưởng nên nhắc lại vài ý trong bức thư của ông Nguyễn Khắc Viện gửi cho Tố Hữu (30/11/1986). Ông Viện, vừa là bác sĩ, vừa là học giả có uy tín, đảng viên hai Đảng Cộng sản Pháp và Việt Nam. Sau khi bị Chính phủ Pháp trục xuất ông trở về Việt Nam, ông sáng lập và chủ biên Tạp chí Đối Ngoại và chủ trương Nhà xuất bản Ngoại Văn. Trong bức thư có những đoạn như sau:
Anh bảo anh làm bí thư (TƯ Đảng) nhưng không bí thơ. Chúng tôi thấy anh càng quyền cao chức trọng, đọc thơ anh càng thấy nhạt nhẽo.
Anh mà trở lại Trung ương, trở lại chức quyền là chôn vùi sự nghiệp thơ trong lòng nhân dân. Rút lui đi anh Tố Hữu, cứu lấy nhà thơ Tố Hữu.
Xuân này anh hãy chen vào đám đông đi chợ hoa, đi hội làng Gióng hay Đồng Kỵ, chứ không phải tiền hô hậu ủng nữa.
Anh mà trở lại Trung ương, Bộ Chính trị thì bài báo đối ngoại đầu năm tôi phải viết sẽ là bài “la mort d’un poete” (cái chết của một nhà thơ)…
Kính thư
Nguyễn Khắc Viện, 8 Nguyễn Chế Nghĩa, Hà Nội
Nhiều người đọc bức thư tâm tình này tha hồ đoán Tố Hữu sẽ làm gì khi nhận được bức thư. Có người vui mừng, nhà thơ sẽ nghe ra, xã hội bớt đi một hung thần… Lại có người cười nhạt. Tội nghiệp bác sĩ Viện đem đàn gảy tai trâu. Và quả đúng như thế, nhà thơ chắc chỉ lướt qua rồi tự nhủ. Hắn chẳng hiểu chi mô hết.
Nhưng có một chuyện không liên quan gì tới bức thư, đã cứu nhà thơ và cứu đất nước, vụ Giá lương tiền đã buộc Tố Hữu về nghỉ sớm, nhưng không phải ra chợ hoa xuân với anh em mà lui về ngôi biệt thự đường Phan Đình Phùng, một mình một bóng, cả ngày không có tiếng chuông reo hay tiếng gõ cửa của bao người tới cầu cạnh như hồi nào đương quyền đương chức.
________
(1) Xin kể hai mẩu chuyện nhặt được trên các báo hàng ngày.
Chuyện thứ nhất: Gần đây trên báo chính thống và các trang mạng xã hội um xùm về chuyện 152 người Việt mình đi du lịch Đài Loan trốn ở lại. Nhiều người nghi họ sẽ trốn sang nước thứ ba, thứ tư nào đó để có cuộc sống sung sướng hơn… Có thể ở đó họ đã có sẵn cơ sở nhà cửa chuẩn bị từ trước. Một số nghi họ sẽ ở lại Đài Loan, xin nhập cư lâu dài, và mua biệt thự, dinh cơ như một số đồng bào sang định cư ở các nước Châu Âu, Bắc Âu.
Nhưng rồi các quan chức sở tại lần lượt tìm ra manh mối những người bỏ trốn. Họ bị trả lại Việt Nam! Hóa ra những dự đoán trên đều là chuyện trên mây, trong mộng. Tất cả trốn ở lại với mục đích đi lao động chui, còn mấy cô gái người ta bắt được ở các nhà thổ! Đúng là chuyện lạ xưa nay hiếm. Đi kiếm sống, bằng sức lao động, bằng vốn tự có của chị em mà cũng phải chui lủi. Họ bị dư luận và các cơ quan hữu quan lên án với tội danh: Làm nhục quốc thể!
Chẳng hiểu khi bị dẫn về nước họ phải chịu hình phạt gì, có phải đối mặt với tòa án không. Chỉ xin được hỏi một câu: Ai gây nên nông nỗi này, nếu ở quê nhà làm ăn sinh sống bằng sức lao động của mình, không bị áp bức bóc lột, không phải sưu cao thuế nặng họ đâu phải dại dột qua xứ người lao động chui? Cực khổ trăm bề. Những người đó đáng thương hay đáng bị lên án?
Trong lúc đó, mấy năm nay có trên 5 triệu người Việt Nam rời bỏ quê hương qua các nước tư bản, họ có sẵn biệt thự, dinh thự, con cháu mua trước ém sẵn, chắc chắn sẽ sống như các ông hoàng bà chúa. Sẽ có người tò mò hỏi, vậy họ lấy tiền ở đâu ra mà lắm thế, xin thưa: bằng nhiều cách. Một số các quan tham, các tướng lĩnh, chủ các ngân hàng… và nhiều thủ lĩnh các cơ sở kinh doanh của nhà nước, lâu nay được mệnh danh là những quả đấm thép, một số bị bắt đưa vô lò nướng của Tổng-Chủ Trọng, một số may ra trốn thoát và nay bắt đầu thời kỳ vàng son. Còn một số không ít nằm trong các sân sau, sân trước của phe lợi ích nọ, nhóm lợi ích kia. Phải hiểu điều này, loại người này càng sướng bao nhiêu, chiếc lưng của người dân càng còng xuống bấy nhiêu, vì lao động quanh năm vất vả, cộng với những gánh nặng của các loại thuế má đè lên.
Những điều vừa nói trên đều có liên quan tới vụ 152 người trốn đi lao động chui ở Đài Loan.
Có một điều oái oăm, những người bị xã hội lên án với tội danh Làm nhục quốc thể, còn những người cũng trốn đi (hoặc đi hợp pháp đàng hoàng) thì sẽ được coi như Vinh danh quốc thể???
Nghĩ mà buồn!… và đau lòng!
Chuyện thứ hai: Cách đây mấy tháng báo chí có đưa tin chuyện hai người mẹ tự tử với hai cách chết đáng thương nhưng hoàn toàn khác nhau. Một bà mẹ cho mấy đứa con uống thuốc độc, chờ bọn nhỏ chết rồi, người mẹ uống thuốc độc chết theo, vì mấy mẹ con không còn gì để sống, (bố bọn nhỏ nghiện ngập đủ thứ, đã bỏ nhà ra đi). Cái chết thứ hai thì có khác, một mình người mẹ uống thuốc độc rồi một mình ra đi, để bọn trẻ nheo nhóc ở lại, với hy vọng tiền phúng điếu của bà con nghèo lối xóm, chúng tạm sống được mấy ngày, sau đó sẽ có tiền trợ cấp xã hội.
Chỉ là chuyện hàng ngày trên… báo chí giữa vô vàn những tin giật gân khác trong nước và ngoài nước, rồi mọi người sẽ quên đi chuyện đau thương của hai người mẹ tự tử…
Nhưng khổ nỗi, hai bà mẹ đau khổ, bất hạnh lại tình cờ gặp nhau ở cõi âm. Sau khi biết chuyện về cách xử lý của mọi người, một trận đấu khẩu nổ ra, trong hai cách xử lý trên ai đúng, ai sai… Người nào cũng cho là mình xử sự đúng. Cuối cùng họ đòi tới nhờ Diêm Vương phán xử để tìm lấy sự công bằng. Chuyện dài không thể kể ra đây, xin quý vị đọc giúp trên các trang mạng. Trân trọng cảm ơn.
***
Vài lời cuối: Nếu may mắn bức thư này tới các vị lãnh đạo tỉnh Thừa Thiên – Huế, xin các vị hãy bỏ chút thì giờ, quan tâm tới những điều viết trong bức thư khá dài, với tất cả sự cố gắng của một người tuổi đã ở ngưỡng 90.
Nếu có gì sai xin hãy được lượng thứ. Tôi đã cố sức viết với cả nỗi đau và tâm huyết của mình.
Một lần nữa mong các vị hãy quan tâm. Kính chúc các vị sức khỏe!
Kính thư
Văn Biển


Phần nhận xét hiển thị trên trang

Lừa đảo đánh tráo, đổi, cắt ghép tiền ở VN


image

Gần đây, nhiều vụ đánh tráo, đổi, cắt ghép tiền liên tiếp xảy ra. Đối tượng lừa đảo sử dụng những chiêu thức ngày càng tinh vi khiến cả những người có nhiều kinh nghiệm cũng có thể bị mắc lừa.

Cắt, ghép biến tờ 20.000 đồng thành 500.000 đồng

Từ năm 2014, một fanpage trên Facebook từng cảnh báo chiêu lừa dùng hai tờ tiền 20.000 đồng và 500.000 đồng cắt đôi rồi ghép nửa tờ này vào nửa tờ kia và ngược lại để sử dụng mua bán, trao đổi lừa người khác.

Với thủ thuật tinh vi này, người thực hiện chỉ bỏ ra 520.000 đồng sẽ được 1 triệu đồng. Nhưng có một số người không tin và cho rằng điều đó không thể xảy ra vì kích cỡ hai tờ mệnh giá này khác nhau, khi ghép lại sẽ không trùng khớp.

baomai.blogspot.com
Tờ tiền 20.000 đồng bị cắt, ghép vào tờ tiền 500.000 đồng.

Hiện điều đó đã được khẳng định là có thật bởi công an vừa bắt giữ một người thực hiện hành vi cắt, ghép tiền như trên.

baomai.blogspot.com

Cụ thể, ngày 22/12, Công an huyện Di Linh (Lâm Đồng) cho biết đang làm rõ hành vi cắt, ghép giữa hai tờ tiền mệnh giá 500.000 đồng và 20.000 đồng để lừa đảo chiếm đoạt tài sản của Nguyễn Thị Khẩn (44 tuổi, ngụ huyện Di Linh).

baomai.blogspot.com
  
Bà Khẩn đã cắt hai tờ tiền mệnh giá khác nhau này đem trộn lẫn vào cọc tiền đều có mệnh giá 500.000 đồng đến ngân hàng hoặc các doanh nghiệp có dịch vụ chuyển tiền gửi vào tài khoản của chính mình. Lực lượng chức năng còn phát hiện nhiều tờ tiền cắt ghép từ tờ 20.000 đồng và 500.000 đồng khác được kẹp trong cọc tiền 500.000 đồng giấu trong cốp xe và ví cá nhân của đối tượng.

Tráo đồng 500 nghìn nhanh như chớp

Ngày 29/11 vừa qua, một khách nam vào cửa hàng giày ở Biên Hòa, Đồng Nai để mua đôi tất giá 25 nghìn đồng. Sau một hồi trao đổi qua lại với nữ nhân viên cửa hàng, khách nam này đưa tờ 500.000 đồng để thanh toán tiền tất và nhận lại 475.000 đồng tiền thừa. Song, khách nam lại đổi ý không mua nữa, trả lại tiền thừa và yêu cầu nữ nhân viên đưa lại tờ 500.000 ban đầu.

baomai.blogspot.com
Người đàn ông tráo tiền, đánh lừa nhân viên bán hàng.

Đến khi vị khách rời đi, cô gái mới tá hỏa phát hiện ra mình vừa bị lừa mất 400 nghìn đồng. Chỉ trong chớp mắt, tên này đã giấu 400 nghìn và chỉ đưa lại nữ nhân viên 75 nghìn mà cô không hề hay biết. Thậm chí theo dõi đoạn clip, nhiều người cũng chưa bắt kịp được khoảnh khắc tên này giấu số tiền đi.

baomai.blogspot.com
Tráo đồng 500.000 và 200.000 nhanh như chớp, kẻ lừa đảo bị cô bán rau "nắn gân".

Cách đây không lâu, trên mạng xã hội cũng chia sẻ đoạn clip ghi lại cảnh một người phụ nữ cố gắng đánh tráo tờ 500.000 đồng bằng tờ 20.000 đồng tại cửa hàng rau. Nhưng hành vi này đã không qua mắt được người bán hàng và kết cục, người phụ nữ này phải xin lỗi rồi nhanh chóng rời đi.

Lừa trả tiền âm phủ cho du khách nước ngoài

Ngày 17/7, trên mạng xã hội facebook xuất hiện thông tin kèm theo clip phản ánh việc 2 du khách Pháp bị một người lái xe xích lô trả lại 900.000 đồng tiền âm phủ, sau khi thuê người này chở đi tham quan phố cổ với mức phí 600.000 đồng/giờ.

baomai.blogspot.com
Du khách nước ngoài và những đồng tiền âm phủ

Sau đó, Công an quận Hoàn Kiếm vào cuộc điều tra, xác minh. Hai du khách xuất hiện trong clip mang quốc tịch Tây Ban Nha chứ không phải mang quốc tịch Pháp.

Đối tượng cố tình trả tiền thừa bằng tiền âm phủ là lái xe taxi chứ không phải lái xe xích lô. Tài xế taxi này đã lấy trong xe 3 tờ tiền âm phủ, hai tờ mệnh giá 200.000 đồng và một tờ mệnh giá 500.000 đồng đưa cho du khách nước ngoài.

Màn phù phép biến đồng 500.000 thành 20.000 của tài xế taxi dỏm

baomai.blogspot.com  
Màn phù phép ‘đồng 500.000 thành 20.000' của các taxi dỏm tại TP.HCM.

Theo điều tra của PV báo Pháp luật TP.HCM, cả trăm taxi dù đang chạy và đậu ở các khu đắc địa tại trung tâm TP.HCM. Họ giở lắm chiêu trò móc túi khách hàng, chủ yếu là du khách, bằng việc cho đồng hồ nhảy với tốc độ “phi mã”, tráo tiền trong nháy mắt.

Tài xế taxi dỏm đã tráo tờ tiền 500.000 đồng thành tờ 20.000 và hô hoán đủ trò. Thậm chí, khi khách nói sẽ gọi 'police' thì các tài xế này la làng lên “mafia”.

baomai.blogspot.com
  
Các tài xế taxi dù thường điều khiển đồng hồ tính cước có mức giá nằm giữa khoảng 400.000 đến 600.000 đồng hoặc dưới 1 triệu đồng, để dễ tiếp xúc tờ 500.000 đồng của khách, nhằm đánh tráo bằng tờ 20.000 đồng.

Chiêu tráo đôla lẻ lừa tiền tỷ của Tây balô

baomai.blogspot.com
  
Gần đây, một số trung tâm môi giới du lịch và cửa hàng vàng bạc ở Hà Nội xuất hiện nhiều khách ngoại quốc đến đề nghị đổi ngoại tệ sang tiền Việt. Nhưng chỉ sau ít phút khách "ngắm nghía", hàng chục ngàn đôla của cửa hàng biến mất.

Vào cuối tháng 9/2015, một chủ cửa hàng kinh doanh vàng bạc tại quận Hoàn Kiếm đã bị lừa mất hàng tỷ đồng qua chiêu đổi đôla. Trước đó, trong 2 tháng 7 và 8/2015, trên địa bàn TP. Hà Nội xảy ra ít nhất 5 vụ người nước ngoài nhờ đổi tiền để trộm cắp, với số tiền từ vài chục đến cả trăm triệu đồng.

Những cọc tiền mệnh giá 100USD rất dễ bị tráo loại mệnh giá nhỏ hơn.

baomai.blogspot.com
  
Thủ đoạn của các đối tượng là vờ mua hàng, hoặc loanh quanh khu vực ngân hàng rồi tiếp cận nhờ đổi tiền Việt sang đôla hoặc ngược lại. Thừa lúc bị hại không chú ý, các đối tượng sẽ rút lõi hoặc tráo tiền mệnh giá thấp. Khi khổ chủ phát hiện ra thì chúng đã cao chạy xa bay.

Dùng tiền âm phủ tráo đôla trong ngân quỹ

baomai.blogspot.com
  
Năm 2013, Viện Kiểm sát nhân dân TP. Hải Phòng phê chuẩn lệnh khởi tố bị can, tạm giam Đỗ Thị Thu Thủy - nguyên trưởng quỹ kho tiền Ngân hàng xăng dầu (PG Bank) chi nhánh Hải Phòng - về hành vi trộm cắp tài sản.

Từ tháng 7/2013 đến tháng 10/2013, lợi dụng việc quản lý kho quỹ tại Ngân hàng PG Bank Hải Phòng có nhiều sơ hở, đó là việc các nhân viên ngân hàng có đồng trách nhiệm quản lý kho quỹ với Thủy chỉ kiểm đếm số tiền mặt thực tế trong quỹ theo số lượng cọc tiền bên ngoài, không kiểm tra chi tiết bên trong lõi các cọc tiền. Thấy vậy, Thủy đã bí mật lấy tiền ngoại tệ ở trong két.

baomai.blogspot.com
  
Để tránh bị phát hiện khi kiểm quỹ tiền mặt hàng ngày, Thủy mua tiền đôla vàng mã xếp lẫn vào với tiền thật cho đủ số lượng các cọc tiền. Bên cạnh đó, Thủy sửa số liệu số dư tiền USD và tiền EUR trên báo cáo khi kiểm tra quỹ tiền mặt.

Trong hơn 3 tháng, tổng cộng số tiền Thủy đã cuỗm được đến hơn 300 nghìn USD và gần 40.000 EUR mà ngân hàng PG Bank không hề biết.



Hạnh Nguyên

baomai.blogspot.com


nhận xét hiển thị trên trang

NGOẠI TRƯỞNG MỸ NÓI RÕ KINH TẾ VENEZUELA SỤP ĐỔ LÀ DO “THỬ NGHIỆM XÃ HỘI CHỦ NGHĨA”



Trần Đình Thu



Phát biểu trong phiên họp tại Liên Hợp Quốc vừa qua để kêu gọi các nước ủng hộ phe đối lập Venezuela, ngoại trưởng Mỹ Pompeo nói rõ, kinh tế nước này bị suy sụp là do “thử nghiệm xã hội chủ nghĩa”.

Khi nói như vậy, ông Pompeo một lần nữa muốn nhắc lại quan điểm “chống xã hội chủ nghĩa” của tổng thống Trump mà ông từng phát biểu trước Liên Hợp Quốc vào hồi năm ngoái.

Cũng có nghĩa nhấn mạnh rằng chính phủ Mỹ dưới thời tổng thống Trump đặt ra nhiệm vụ chống xã hội chủ nghĩa trên toàn thế giới mà họ đang triển khai và từ đó chống Trung quốc, chống Venezuela hay hòa giải với Bắc Hàn cũng đều nằm trong nhiệm vụ đó.

Trên thế giới hiện có 6 nước đang thử nghiệm xã hội chủ nghĩa (Marx-Lenin) là Trung quốc, Bắc Hàn, Cu Ba, Venezuela, Lào và Việt Nam nhưng 3 nước “ưu tiên một” của Mỹ là Trung quốc, Bắc Hàn và Venezuela.

Vì sao Mỹ ưu tiên giải quyết 3 hồ sơ này?

Đối với Trung quốc, sau khi Liên Xô tan rã, Trung quốc tiếp quản vai trò thủ lĩnh của khối XNCN nên số phận của Trung quốc sẽ quyết định số phận các nước trong khối. Trung quốc còn XHCN thì các nước thành viên còn mà Trung quốc hết XHCN thì các nước thành viên hết XHCN theo. Ngoài ra do nước này có dân số quá lớn nên mọi cuộc khủng hoảng đều đem đến hậu quả nghiêm trọng với thế giới. Vì vậy đây là ưu tiên một của Mỹ.

Và thật ra chỉ cần giải quyết xong đối tượng Trung quốc là các đối tượng khác tự triệt tiêu nhưng do 2 nước còn lại có những điểm khá đặc biệt nên phải giải quyết luôn.

Với Bắc Hàn thì có lý do là nước này có vũ khí hạt nhân và lại là nước luôn cặp kè với Trung quốc.

Còn Venezuela thì đang khủng hoảng nhân đạo quá nặng nề và lại ở quá gần Mỹ.

Do đó 3 nước này cần phải giải quyết hồ sơ càng sớm càng tốt.

Những nước còn lại không có gì đặc biệt nên Mỹ sẽ để tự triệt tiêu sau khi Trung quốc tan vỡ.

Mỹ triển khai cùng lúc 3 hồ sơ là khá vất vả tuy nhiên có cái lợi là hồ sơ này thúc đẩy hồ sơ kia. Vả lại cả 3 hồ sơ đều cần giải quyết sớm như nhau.

Hồ sơ Trung quốc và Bắc Hàn có thể chậm nhưng Venezuela có thể rất sớm.

Trước Hội đồng Bảo an Liên Hợp Quốc ông Pompeo nói: "Bây giờ là lúc để mọi quốc gia chọn một bên. Hoặc là quý vị đứng về phía lực lượng tự do, hoặc quý vị liên minh với Maduro và tình trạng hỗn loạn của ông ta".

Ông Pompeo kêu gọi: "Chúng tôi kêu gọi tất cả các thành viên Hội đồng Bảo an ủng hộ quá trình chuyển đổi dân chủ của Venezuela và vai trò của Tổng thống lâm thời Guaido."

Lời kêu gọi của ông Pompeo có thuyết phục hội đồng không chúng ta hãy chờ xem nhưng tôi cho rằng nếu bị Nga ngăn cản thì Mỹ sẽ giải quyết theo cách riêng của Mỹ chứ Mỹ không bao giờ chịu bó tay.

Hay nói như ngôn ngữ quảng cáo là Mỹ sẽ “Nói theo cách của Mỹ” và cách nói đó buộc Nga phải im tiếng.
 

Phần nhận xét hiển thị trên trang

Giới quan sát Việt Nam nói gì về diễn biến Venezuela?



 25 tháng 1 2019 "Ông Guaido đã tuyên thệ làm tổng thống lâm thời và được Mỹ cũng như một số chính phủ khác trong vùng công nhận. Đây là một trường hợp khá hiếm hoi khi phe nổi dậy và ông Guaido chưa thực sự chính thức chiến thắng." "Chúng ta có thể nhìn thấy rõ có yếu tố "can thiệp từ nước ngoài". Tuy nhiên, điều này không phải là chưa từng xảy ra. Và theo tôi, nó cần thiết phải được thể hiện bởi tính nhân đạo khách quan trước sự đau khổ, tuyệt vọng của nhân dân Venezuela mà không một ai có thể phủ nhận." "Nhân dân Venezuela cần được tự do cũng như có một cuộc sống ấm no. Thế giới đang hướng về họ với hy vọng công lý sẽ chiến thắng trước những tham vọng quyền lực một cách bệnh hoạn như chế độ Maduro." "Liên hệ với tình hình Việt Nam. Tôi tin rằng một Juan Guaido trẻ trung, can đảm sẽ gợi cảm hứng cho tuổi trẻ Việt Nam một cách tích cực. Tôi cũng mong các nhà lãnh đạo trong nước luôn biết lắng nghe nhân dân của mình, kịp thay đổi trong hòa bình. Tất cả mọi tham vọng quyền lực đều sẽ bị trả giá nếu nó không hướng về phía tự do và hạnh phúc của nhân dân."
Chủ tịch Quốc hội Venezuela Juan Guaido và những người ủng hộ ông
Hôm 24/1, mạng xã hội ghi nhận sự bàn tán rôm rả của các blogger Việt Nam trước tin xảy ra biểu tình hàng vạn người tại Venezuela trong lúc Tổng thống Hoa Kỳ Donald Trump công khai tuyên bố thừa nhận lãnh đạo đối lập Venezuela Juan Guaido là tổng thống tạm quyền. Hôm 24/1, người phát ngôn Bộ Ngoại giao Việt Nam Lê Thị Thu Hằng được các báo dẫn lời: "Việt Nam luôn quan tâm, theo dõi và mong muốn Venezuela hòa bình, ổn định." "Việt Nam cũng mong muốn góp phần thúc đẩy quan hệ hữu nghị và hợp tác nhiều mặt với Venezuela."

'Bài học nóng hổi'

Hôm 24/1, Giáo sư Tương Lai nói với BBC qua điện thoại từ TP Hồ Chí Minh: "Theo như tôi cảm nhận thì diễn biến Venezuela là tin vui với nhiều người dân Việt Nam."

"Tôi rất mừng khi tình hình Venezuela hôm nay cho thấy những chế độ độc tài, toàn trị không thể tồn tại được và sớm hay muộn thì những kẻ độc tài, thể chế độc tài, phi dân chủ cũng phải chịu số phận bị lật đổ."

"Theo tôi, đây cũng là bài học nóng hổi cho giới chức lãnh đạo Việt Nam vì họ xây dựng chế độ toàn trị và luôn nghĩ Venezuela là đồng chí với nhau."

"Tôi cũng nghĩ rằng trong vụ này, Mỹ gửi thông điệp đến chế độ toàn trị ở Việt Nam khi tuyên bố họ có những lựa chọn cho Venezuela."

"Tôi có cảm nhận người dân Việt Nam nói chung đều muốn được sống trong tự do, không bị đe dọa, nhưng có thể những người dân ở miền núi, nông thôn không nắm được thông tin đầy đủ, khách quan về thế giới bên ngoài."

"Điều này là do tự do báo chí bị bóp nghẹt, và mới đây là luật An ninh mạng có hiệu lực."

"Nhìn từ sự đón nhận diễn biến Venezuela, có thể thấy quần chúng Việt Nam luôn đứng về phía tiến bộ, chống áp bức, bất công, ngả về dân chủ và chống chế độ toàn trị."

Ông Guaidó tuyên bố mình là "quyền tổng thống" hôm thứ Tư
'Thay đổi trong hòa bình'

Hôm 24/1, nhà văn, nhà quan sát Nguyễn Viện nói với BBC: "Theo những gì tôi biết về Venezuela hôm nay, đã có hàng triệu người xuống đường đòi lật đổ chính quyền của ông Nicolas Maduro. Trong nhiều năm qua, cũng đã có nhiều cuộc biểu tình tương tự để chống lại chế độ tài theo khuynh hướng xã hội chủ nghĩa này, nhưng không thành công."

"Dù ông Maduro và người tiền nhiệm Hugo Chavez đã hoàn toàn bất xứng khi tạo ra một xã hội đổ vỡ và thất bại toàn diện, từ lý thuyết đến thực hành, đẩy nhân dân mình vào đói khổ cùng cực."

"Tình hình hôm nay đã có vẻ khác. Điều đáng chú ý trong cuộc nổi dậy này là đã có một lãnh đạo hợp pháp về mặt pháp lý, ông Juan Guaido, 35 tuổi, chủ tịch quốc hội và được sự đồng thuận của các đảng đối lập cũng như toàn thể nhân dân Venezuela."

"Ông Guaido đã tuyên thệ làm tổng thống lâm thời và được Mỹ cũng như một số chính phủ khác trong vùng công nhận. Đây là một trường hợp khá hiếm hoi khi phe nổi dậy và ông Guaido chưa thực sự chính thức chiến thắng."

"Chúng ta có thể nhìn thấy rõ có yếu tố "can thiệp từ nước ngoài". Tuy nhiên, điều này không phải là chưa từng xảy ra. Và theo tôi, nó cần thiết phải được thể hiện bởi tính nhân đạo khách quan trước sự đau khổ, tuyệt vọng của nhân dân Venezuela mà không một ai có thể phủ nhận."

"Nhân dân Venezuela cần được tự do cũng như có một cuộc sống ấm no. Thế giới đang hướng về họ với hy vọng công lý sẽ chiến thắng trước những tham vọng quyền lực một cách bệnh hoạn như chế độ Maduro."

"Liên hệ với tình hình Việt Nam. Tôi tin rằng một Juan Guaido trẻ trung, can đảm sẽ gợi cảm hứng cho tuổi trẻ Việt Nam một cách tích cực. Tôi cũng mong các nhà lãnh đạo trong nước luôn biết lắng nghe nhân dân của mình, kịp thay đổi trong hòa bình. Tất cả mọi tham vọng quyền lực đều sẽ bị trả giá nếu nó không hướng về phía tự do và hạnh phúc của nhân dân."

Cuối Facebook tin bởi Ngọc

Hồi tháng 10/2018, tin cho hay ông Trần Quốc Vượng, Ủy viên Bộ Chính trị, Thường trực Ban Bí thư tiếp ông Jesús Faría, Phó Chủ tịch phụ trách kinh tế Đảng Xã hội chủ nghĩa Thống nhất Venezuela đến thăm Việt Nam.

"Đồng chí Trần Quốc Vượng khẳng định chủ trương nhất quán của Đảng, Nhà nước Việt Nam trong việc ủng hộ tiến trình dân chủ, hợp hiến tại Venezuela; tin tưởng dưới sự lãnh đạo của Chủ tịch Đảng XHCN Thống nhất, Tổng thống Nicolás Maduro, nhân dân Venezuela sẽ sớm vượt qua mọi khó khăn, thử thách, ổn định tình hình để phát triển đất nước, thực hiện thành công di huấn của cố Tổng thống Hugo Chávez," báo tin tức viết.

https://www.bbc.com/vietnamese/vietnam-46936514

Chủ Nhật, 27 tháng 1, 2019

THƯ CHÚC TẾT






Kính gửi: Những người đã thông cảm, ủng hộ và khích lệ tôi 

Thưa quý vị và các bạn, 

Nhân dịp Tết Kỷ Hợi tôi xin chân thành kính chúc mọi người một Năm mới dồi dào sức khỏe, có thêm niềm vui và gặp nhiều may mắn để có một vài công việc (của gia đình, hay cho xã hội) được thật sự như ý! 


Năm cũ đã qua với rất nhiều biến động trên đất nước ta. Có những suy thoái tồi tệ hơn; nhưng đồng thời cũng có những tự diễn biến, tự chuyển hóa tích cực hơn. Tôi không ngờ rằng sự vụ liên quan đến cá nhân tôi trong thời gian vừa qua lại có thể dấy lên một phong trào tự do công khai biểu đạt chính kiến của mình theo Hiến định một cách sôi động đến như vậy . Nhân dip này tôi xin trân trọng gửi lời cám ơn sâu sắc tới quý vị và các bạn đã thông cảm, ủng hội và khích lệ tôi trong các hoạt động Văn hóa-Giáo dục và Xuất bản để cùng nhau phấn đấu vì một nước Việt Nam Độc lập dân tộc, Tự do Dân quyền, Hạnh phúc dân sinh. Tên tuổi và tiếng nói của từng người trong số này đều khắc sâu trong tâm khảm tôi như một kỷ niệm trân quý nhất trong cuộc đời. 

Dù rất mong muốn được bày tỏ tấm lòng mình với riêng mỗi người, mỗi tổ chức dã lên tiếng quan ngại đến vấn đề của tôi, nhưng tôi chưa có điều kiện thực hiện được. Vì vậy xin quý vị và các bạn cho phép tôi chỉ nhắc tới sau đây vài trường hợp đặc biệt. 

Trước hết là Tướng quân Nguyễn Trọng Vĩnh (năm nay Cụ đã thọ 103 tuổi nhưng vẫn khỏe mạnh và minh mẫn), người đã ra một Bản Tuyên bố đanh thép về trường hợp của tôi. Tôi hết sức cảm động và thêm vững lòng tin vào ý chí của một Dân tộc đã có, và sẽ còn có, những thế hệ kiên cường như vậy. Tôi vinh dự và tự hào vì những năm gần đây được cộng tác với Cụ tham gia phản biện xã hội, cùng lên tiếng trước những vấn đề bức xúc và nòng bỏng của thời cuộc. 

Tiếp đến tôi xin được đặc biệt nhắc tới việc làm hết sức có ý nghĩa của 81 vị học giả quốc tế khi bày tỏ quan ngại đến những khó khăn ở Việt Nam trong việc xuất bản các cuốn sách vốn là giá trị phổ quát của Nhân loại trong Tủ sách Tinh hoa Tri thức Thế Giới của NXB Tri thức thuộc Liên hiệp các hội KHKT VN (LHH VN). Rõ ràng là ý kiến đó đã góp phần quan trọng trong việc NXB Tri thức (mà từ nay tôi làm việc ở đó như một Biên tập viên và Người tổ chức giới thiệu sách) vẫn được tiếp tục hoạt động theo đúng tiêu chí mà cơ quan chủ quản (LHH VN) đã đề ra từ ngày thành lập (2005) và kiên trì theo đuổi. 

Tôi cũng xin phép được nhắc tới các bạn trẻ tham gia “Hội những người đứng về phe ánh sáng” đã sẵn sàng sát cánh cùng chúng tôi, những người tự nguyện nối tiếp sự nghiệp Khai Dân trí theo tinh thần Phan Tây Hồ, trong đó có Viện Phan Châu Trinh (Hội An-Quảng Nam) mà hiện tôi vẫn tham gia với tư cách Giám đốc. Tôn trọng và công khai bảo vệ lẽ phải bằng trí tuệ là phẩm chất của người chính trực. Mong các bạn làm được nhiều việc cụ thể, trong khả năng có thể, để góp phần chấn hưng nền Văn hóa- Giáo dục và Học thuật nước nhà, nhằm góp phần xây dựng một nước Việt Nam Giàu mạnh, thực sự Dân chủ Công bằng và Văn minh. 

Tôi, cũng như nhiều quý vị và các bạn trong số chúng ta, không có nguyện vọng và năng lực hoạt động chính trị thực thụ; nhưng có chính kiến trong thực hành phản biện xã hội trên tinh thần khoa học và xây dựng là nghĩa vụ của mỗi người, để xã hội này không rơi vào tình trạng “chết lâm sàng”. Nói đúng sự thật, có lý lẽ, có tầm nhìn và có tâm trong sáng, thì chẳng gì có thể làm chúng ta sợ hãi. Có càng nhiều người can đảm không thờ ơ trước những vấn đề nóng bỏng của thời cuộc thì sẽ càng ít có chỗ cho cường quyền lộng hành! 

Trong cuộc đời ngắn ngủi và vô thường của mình tôi rất may mắn và hạnh phúc được là người đồng chí hướng với quý vị và các bạn, những người thấu hiểu thế thái và thấm đượm nhân tình. 

Chào thân ái và chúc thành công! 

Chu Hảo 
Hà nội, Tết Đinh Hợi 2019 

Phần nhận xét hiển thị trên trang