Kho giống má trên cánh đồng chữ nghĩa!

Thứ Năm, 9 tháng 8, 2018

Phi công VNA tiết lộ ‘chạy’ bằng trong hãng mất 20.000 đô


 
31/07/2018 - Một số phi công của hãng hàng không quốc gia Vietnam Airlines mới đây - thông qua một đại biểu quốc hội - lên tiếng tố cáo về nhiều tiêu cực trong đào tạo, chứng nhận phi công, trong đó có việc họ phải chi hàng chục nghìn đôla Mỹ để được công nhận bằng lái hoặc chuyển loại. Ông Cương dẫn ra đơn tố cáo gần đây nhất vào tháng Tư của một học viên phi công. Vị đại biểu quốc hội viết rằng có “hiện tượng ra giá 20.000-25.000 đôla Mỹ” cho một lần phỏng vấn đối với học viên từ Mỹ về để chuyển loại sang máy bay A321, hoặc từ lái phụ A321 sang lái phụ loại khác như A350, B787, hoặc phỏng vấn để nâng cấp lái phụ trở thành cơ trưởng.

Nhiều phi công Việt giờ là cơ trưởng các
 loại phi cơ hiện đại như Boeing 777
Hàng loạt báo mạng lớn của Việt Nam trong hai ngày gần đây đưa tin Đại biểu Quốc hội Nguyễn Sỹ Cương đã gửi thư đến Bộ trưởng Giao thông-Vận tải Nguyễn Văn Thể, đề nghị bộ trưởng làm rõ thông tin trước những cáo buộc của các phi công về các tiêu cực.

Dẫn lại nội dung thư, các báo cho hay ông Cương viết rằng ông đã “nghe phản ánh và tiếp xúc với một số phi công, trong đó có cả người nhà” và những gì ông nêu ra là “sự thật”, với “mục đích xây dựng”, cũng như “bảo vệ một thương hiệu quốc gia”.

Bức thư được vị đại biểu cũng giữ chức Phó Chủ nhiệm Ủy ban Đối ngoại của Quốc hội gửi đi vào tháng 6.

Trong thư ông Cương viết rằng qua các phi công, ông được biết kể từ năm 2013, khi Vietnam Airlines thực hiện chính sách “xã hội hóa” đào tạo phi công,việc tuyển chọn “chỉ mang tính hình thức”, gần như bất kỳ ai đủ tiền đóng học là có thể đi học.

“Xã hội hóa” là thuật ngữ ở Việt Nam chỉ việc giới tư nhân hoặc các tổ chức phi chính phủ thực hiện các dịch vụ từng do nhà nước đảm trách hoặc nắm độc quyền.

Đại biểu Quốc hội Nguyễn Sỹ Cương tại một phiên họp QH

Thư nói đa số các trường dạy bay do Vietnam Airlines chọn là “các trường nhỏ lẻ, ít tên tuổi tại Mỹ” nên chất lượng giảng dạy “cũng thấp”. Ông Cương viết tiếp: “Có một số trường, học viên phi công rất kém, chỉ cần đóng tiền là có thể thi qua môn học, thậm chí đóng tiền để được ghi là đã đủ giờ bay”.

Do quá trình học cơ bản sơ sài như vậy, nên trong các chặng đào tạo tiếp theo để lái máy bay Airbus A321 tại các trường nghiêm túc ở các nước phương tây, các học viên Việt Nam “thường xuyên bị kéo dài thời gian huấn luyện, hoặc trượt các kỳ kiểm tra”, theo thư của ông Cương.

Ông cho biết các học viên “liên tục bộc lộ những điểm yếu” trong quá trình đào tạo, và “đa số học viên tốt nghiệp chỉ đạt 3 điểm”, là mức chấp nhận được trong thang điểm có mức tối đa là 5.

Trong thư gửi Bộ trưởng Nguyễn Văn Thể, bên cạnh tiêu cực trong đào tạo, Đại biểu Quốc hội Nguyễn Sỹ Cương cũng ám chỉ nạn quan chức trong hãng Vietnam Airlines vòi tiền “ngày càng trắng trợn” từ phi công khi thực hiện phỏng vấn chuyển loại máy bay.

Ông Cương dẫn ra đơn tố cáo gần đây nhất vào tháng Tư của một học viên phi công. Vị đại biểu quốc hội viết rằng có “hiện tượng ra giá 20.000-25.000 đôla Mỹ” cho một lần phỏng vấn đối với học viên từ Mỹ về để chuyển loại sang máy bay A321, hoặc từ lái phụ A321 sang lái phụ loại khác như A350, B787, hoặc phỏng vấn để nâng cấp lái phụ trở thành cơ trưởng.

Các bài báo trích thư của ông Cương không nêu đích ai là những người vòi tiền, song theo các bài báo, đa số các phi công thuộc diện phỏng vấn này “sẽ nhận được điện thoại trực tiếp, đề cập tới việc nộp tiền”.

Thư của Đại biểu Nguyễn Sỹ Cương nêu nghi vấn rằng sự việc như vậy “không thể do một cá nhân mà phải có tổ chức”. Ông chỉ ra rằng “Vietnam Airlines lên danh sách học viên dự phỏng vấn, đoàn bay 919 thực hiện phỏng vấn”.

Đánh giá tổng quát, vị đại biểu khẳng định đó là những vấn đề “không nhỏ”, có nguy cơ “uy hiếp an toàn bay”.

Ông Cương cho báo chí biết phải hơn một tháng kể từ khi gửi thư đi, đến ngày 25/7, Bộ trưởng Thể mới yêu cầu Vietnam Airlines giải trình và trả lời bộ trước ngày 31/7. Theo một bài trên trang Giáo dục Việt Nam, đến sáng sớm 31/7, ông Cương vẫn chưa nhận được câu trả lời từ bộ.

...xin phép không trả lời cho đến khi được lãnh đạo cho phép. Lúc này thật sự là mọi việc mới xảy ra, thành ra cũng chưa ai được chỉ định để phát ngôn
Ông Nguyễn Nam Liên, giáo viên bay của VNA

VOA cố gắng liên lạc với Bộ trưởng Thể và Trung tâm Điều hành Bay của Vietnam Airlines để nghe thông tin trực tiếp từ phía họ, nhưng họ không hồi đáp.

Khi được VOA hỏi về tính xác thực của các bài báo sử dụng thông tin trong thư của ông Cương, một giáo viên bay và kiểm tra viên của Vietnam Airlines, ông Nguyễn Nam Liên, nói với VOA:

“Tôi không liên quan đến vấn đề tuyển dụng của Vietnam Airlines. Tôi chỉ huấn luyện các phi công ở giai đoạn đầu. Tôi là người trong hệ thống, và tôi là người có tiếng nói có trách nhiệm. Vì vậy, xin phép không trả lời cho đến khi được lãnh đạo cho phép. Lúc này thật sự là mọi việc mới xảy ra, thành ra cũng chưa ai được chỉ định để phát ngôn”.

Cơ trưởng Boeing 787 Nguyễn Nam Liên hiện cũng là Giám đốc Điều hành kiêm Trưởng ban Huấn luyện của Trường Phi công Bay Việt.

Các cáo buộc về tiêu cực ở Vietnam Airlines đang thu hút dư luận

Các bài báo về tiêu cực trong đào tạo hoặc công nhận chuyển loại phi công tại Vietnam Airlines đã gây xôn xao dư luận trên mạng xã hội Facebook.

Có người đặt câu hỏi: “chả lẽ bằng lái máy bay cũng mua như bằng lái xe 2 bánh?” Trong khi đó, một số người khác bày tỏ lo sợ hoặc mạnh mẽ lên án việc đào tạo lỏng lẻo cũng như việc thu tiền khi phỏng vấn phi công chuyển loại, với những từ ngữ như “không thể chấp nhận được” hay “quá tởm lợm”.

Nhiều người đòi hỏi nhà chức trách Việt Nam phải mạnh tay chống các tiêu cực này để bảo đảm là an toàn cho “bao mạng người trên máy bay” được đưa lên hàng đầu, đồng thời làm “trong sạch môi trường” trong công tác đào tạo hay quy trình thăng cấp phi công của Vietnam Airlines.

https://www.voatiengviet.com/a/phi-cong-vna-tiet-lo-chay-bang-trong-hang-mat-20000-do/4507434.html

Phần nhận xét hiển thị trên trang

Tiếng vọng lương tri của một nhà văn:

ĐẢNG ƠI!, 
 QUỐC HỘI ƠI!
HÃY BÌNH TĨNH LẮNG NGHE DÂN!
FB Nguyễn Trọng Tạo - Chiều ăn cơm với nhà văn Hoàng Quốc Hải tại Vũng Tàu, thấy anh nói vừa viết xong bài đau lòng về 3 dự án đặc khu kinh tế của đất nước. Mong nước ta sẽ dừng lại...Trong hình ảnh có thể có: má»™t hoặc nhiều người

Ý KIẾN CÔNG DÂN của nhà văn Hoàng Quốc Hải
Chỉ mới nghe Quốc Hội thảo luận về Dự án luật cho ba Đặc khu kinh tế, với quyền ưu tiên vượt trội cho nhà đầu tư tới 99 năm và họ có quyền chuyển nhượng cho người khác kể cả quyền thừa kế. Ba đặc khu với ba cái tên: Vân Đồn - Bắc Vân Phong – Phú Quốc, nằm ở ba vùng đắc địa về kinh tế, hiểm địa về an ninh quốc phòng. Tôi vô cùng sửng sốt và có phần hoang mang nữa.

Những nhà kinh tế và khoa học đã phân tích tính lỗi thời của các đặc khu kinh tế so với thời đại 4.0
Không một nhà đầu tư nào tự nguyện đem công nghệ cao đến chuyển giao cho ta đâu. 

Mà họ chỉ cần thuê đất, thuê nhân công rẻ mạt và không chịu sức ép về bảo vệ môi trường.
Nếu thật sự là công nghệ cao thì không cần nhiều đất đến thế. Và tại sao phải đem ra tận ba nơi có vị trí chiến lược quan trọng mang tầm quốc tế này để mời gọi.

Ta đã có “Khu công nghệ cao Hòa Lạc”, mở ra cả chục năm rồi, chỗ còn rộng lắm mà có nhà đầu tư nào tới đâu. Và cái gọi là công nghệ cao ấy đã có sản phẩm công nghệ nào góp vào nền kinh tế?

Xin bỏ qua yếu tố kinh tế mà đi thẳng vào các vấn đề có liên quan đến lịch sử qua mô hình đặc khu với ba vùng đất, lẽ ra phải nghiêm cấm người nước ngoài tiếp cận.

Ba đặc khu ấy, nếu tính cả không gian biển và thềm lục địa mà nó có quyền tài phán theo luật Unclos, thì lên tới cả vạn km2. Các đặc khu kinh tế ấy “con quỉ” nào đội lốt “phượng hoàng” sẽ nhảy vào đây lót ổ?

Chắc chắn là người Trung Quốc. Nhưng Trung Quốc nham hiểm, họ tạm né để dân Việt an tâm. Vài ba năm sau họ sẽ mua lại. Mua bằng bất cứ giá nào, với họ cũng vô cùng rẻ mạt. Như vậy nghe êm hơn.

Việc mua lại xét ra không khó. Dù chủ cũ có là người Mỹ, người Nhật, người Hàn..... hễ cứ có lời là họ bán. Đó là quy luật của lợi nhuận trong kinh doanh. Họ không có bất kì nghĩa vụ nào đối với an ninh quốc gia của chúng ta. Bởi tổ quốc của nhà tư bản chính là lợi nhuận. Còn Tổ quốc của chúng ta lại chính là đất đai, trời, biển.

Tuy nhiên, họ cũng chẳng cần tế nhị, bởi lũ tiếp tay như Võ Kim Cự thiếu gì. Luật về đặc khu này, thử ra một điều đặc biệt: “Không chấp nhận các nhà đầu tư đến từ Trung Quốc. Các chủ đầu tư không được thế chấp tài sản, chuyển nhượng tài sản cho người Trung Quốc, hoặc có yếu tố Trung Quốc”. Thử làm thế xem, liệu có nhà đầu tư nào mò tới không? Chắc là không! Bởi chỉ có người Trung Quốc là khát đất Việt Nam, nằm trong chiến lược thôn tính Việt Nam bằng giải pháp mềm: TIỀN!
Nếu ba đặc khu kinh tế với luật đặc khu như trong dự thảo, thì chỉ độ 3 tới 5 năm sau sẽ lọt vào tay người Trung Quốc hết, bởi luật Đặc khu cho phép chủ đầu tư có quyền chuyển nhượng, kể cả quyền thừa kế.
Và như vậy, chắc chắn ba Đặc khu ấy sẽ là ba thành phố Trung Hoa khổng lồ. Và chỉ trong vòng 30 năm vừa tăng trưởng dân số cơ học và di dân, tối thiểu mỗi nơi ít nhất có từ 7 triệu đến 10 triệu người.

Vài ba chục triệu người Trung Hoa nối đời sinh ra trên mảnh đất 99 năm ấy. Đương nhiên, nơi đó sẽ là quê hương của họ, tổ quốc họ. Ai xua đuổi nổi khối người khổng lồ ấy ra khỏi mảnh đất mà tổ tiên họ đã mua một cách hợp pháp.

Lại thử hỏi, với huyết thống bành trướng di truyền, liệu mấy chục triệu người ấy họ có chịu giam hãm trong giới hạn Đặc khu. Mặc nhiên, họ tỏa ra bốn phương tám hướng mà lấn chiếm, mà gieo rắc dòng máu Hán tộc trong cộng đồng người Việt.

Tới lúc này, họ chẳng cần tranh chấp thì dải đất hình chữ S này đương nhiên là của người Trung Hoa. Thành thử ta chỉ bán đợ (bán có thời hạn) ba vùng đất hẹp, lại hóa ra ta bán cả nước ta cho kẻ thù truyền kiếp.

Xin nói một cách chắc chắn rằng, nếu để người Trung Quốc đặt chân vào bất cứ nơi nào trên đất nước ta, thì không một thứ luật lệ nào chế tài được họ , họ là loài bạch tuộc triệu vòi.

Quốc hội ơi! Quốc hội có hình dung ra cảnh đất nước như thế nào sau 30 năm các người bấm nút xanh biểu quyết.

Các vị nên nhớ năm 1946, trong tình hình vận mệnh đất nước như vật nặng ngàn cân treo trên đầu sợi tóc. Pháp đã đem 15.000 quân theo chân quân Anh vào giải giáp vũ khí quân Nhật đầu hàng đồng minh. Quân pháp ra tối hậu thư cho chính quyền Nam Bộ phải đầu hàng. Thế là Nam Bộ kháng chiến. Trong khi đó 20 vạn quân Tàu Tưởng vào miền Bắc Việt Nam để giải giáp vũ khí chỉ có 35.000 quân Nhật đã đầu hàng.

Trong tình thế như vậy, buộc phải chọn một trong hai kẻ thù. Chủ tịch Hồ Chí Minh chọn giải pháp đuổi 20 vạn quân thù truyền kiếp ra khỏi nước ta, đau đớn chấp nhận cho 15.000 quân Pháp vào miền Bắc nước ta thay thế 20 vạn quân Trung Hoa qua Hiệp định ngày mồng 6 tháng 3 năm 1946. Đó là sáng kiến vĩ đại của một người yêu nước vĩ đại, dám chịu trách nhiệm trước toàn dân và lịch sử.

Quân Trung Hoa phải rút khỏi Việt Nam từ ngày 1 đến 15 tháng 3 năm 1946, và chậm nhất là ngày 31 tháng 3 năm 1946. Điều khoản thứ 2 của Hiệp định này ghi rõ: “Nước Việt Nam thỏa thuận để 15.000 quân Pháp vào miền Bắc Việt Nam thay thế cho quân đội Trung Hoa giải giáp quân Nhật. Số quân Pháp này sẽ phải rút hết trong thời hạn 5 năm.”

Trong tình thế đất nước cực kỳ nguy nan, mà người cầm lái còn sáng suốt lựa chọn, và việc ký kết vẫn tỏ rõ một nước có chủ quyền.

Vậy mà trong tình hình yên bình như thế này, với số dân 95 triệu đâu phải nước nhỏ, và người Việt Nam chưa từng cúi đầu trước kẻ xâm lược nào, dù chúng đến từ phương trời nào. Thế mà tự nhiên lại lập ra ba cái gọi là Đặc khu để rồi trước sau cũng rơi vào bẫy giặc.
Xin Đảng, xin Quốc Hội hãy nhìn tấm gương hành xử của Chủ tịch Hồ Chí Minh qua Hiệp ước 6/03/1946, vì Đảng luôn nêu cao tinh thần “Học tập tư tưởng Hồ Chí Minh”. Đây là bài học lịch sử rất gần, tấm gương vẫn còn đủ sáng để ta soi.

Người Trung Quốc đông như kiến, họ Hán hóa rất nhanh, rất tài tình và bài bản.
Thử xem dân tộc Uyghur ở Trung Á bị Thanh Càn Long xâm lược và nhập vào lãnh thổ Trung Hoa từ cuối thế kỉ 19, và đổi tên xứ này thành Tân Cương. Tân Cương có diện tích rộng tới 1.600.000 km2 và có biên giới với 8 quốc gia như Nga, Mông Cổ, Ấn Độ v.v...

Theo điều tra dân số của Trung Quốc năm 1949, tỉ lệ người Hán trên vùng lãnh thổ này chỉ chiếm 4%. Tới năm 2000 (50 năm sau) người Hán đã chiếm tỉ trọng 46%. Vài năm gần đây người Hán đã áp đảo với tỉ lệ 60/40.

Việc Hán hóa này cũng đang diễn ra cấp tập trên đất Tây Tạng.

Còn vùng Mãn Châu, quê hương của nhà Thanh, dân tộc đã thống trị Trung Hoa từ cuối thế kỉ 17 đến tận đầu thế kỉ 20, bây giờ ra sao?

Người Mãn Châu oanh liệt là vậy, bây giờ đã mất tiêu văn hóa Mãn, chỉ còn lại người Mãn mang hồn Trung Hoa. Nhà văn hóa người Mãn cuối cùng là Lão Xá (1899-1966) còn giữ được cái hồn văn hóa Mãn. Nhưng rồi không chịu nổi sự kỳ thị và ngược đãi, ông đã nhảy xuống hồ Thái Bình tự tử ngày 24 tháng 8 năm 1966.

Tấm gương ấy liệu có cảnh tỉnh cho “Ba Đặc khu kinh tế” sắp ra đời?

Tổ tiên ta đã chết đi sống lại trong cả ngàn năm Bắc thuộc, để gìn giữ dòng máu Lạc Hồng không bị Hán hóa.
Đầu thế kỷ 15, Lê Lợi cùng toàn dân đã kiên cường đánh đuổi giặc Minh hiểm ác. 

Chúng vừa thống trị vừa tiêu diệt đến cùng nền văn hóa Việt và dòng máu Việt. Trong 20 năm (1407-1427) giặc Minh chiếm đóng nước ta, dân ta đã bị quân Tàu nướng, thui, phanh, mổ...
Nếu ngày ấy dân ta không tỉnh táo đi theo cờ nghĩa của Lê Lợị, mà nông nổi nghe theo bè lũ Bùi Bá Ký hàng Minh, liệu dân tộc Việt Nam có tồn tại đến ngày nay?
Đảng ơi! Quốc Hội ơi!
Toàn dân tộc Việt Nam đã nghe theo lời Đảng, nghe theo lời hiệu triệu của Quốc Hội làm cuộc trường chinh giải phóng dân tộc ròng rã 30 năm. Biết bao con dân ưu tú đã ngã xuống, máu chảy thành sông, thây chất thành núi. Nhiều gia đình tuyệt tự vì các con trai con gái đã lần lượt ra mặt trận, và đều đã hy sinh. Có thể nói mỗi hạt cát, mỗi viên sỏi, mỗi thân cây, gốc lúa đều thấm đẫm máu xương con dân đất Việt qua ngàn đời, để có mảnh đất Việt Nam hình chữ S ngày nay.

Sự hy sinh to lớn của dân tộc suốt chiều dài lịch sử để có một lãnh thổ như ngày nay, trao vào tay Đảng, vào tay Quốc hội.
Vậy thì đất đai sông núi kia là của toàn dân chứ đâu phải của riêng Đảng, của riêng Quốc hội? Thế mà việc lớn có quan hệ đến sự mất còn của cả sinh mệnh quốc gia, dân tộc, Đảng và Quốc hội không nỡ hỏi ý dân. Có đúng là dân không có quyền tham gia việc nước?
Nếu Đảng và Quốc hội vẫn giữ chủ trương lập ba Đặc khu kinh tế, thì nên hỏi nguyện vọng của toàn dân qua trưng cầu dân ý.
Hãy nhìn sâu thêm một chút vào lịch sử. Cuối thế kỷ 13, mệnh nước như chuông treo chỉ mảnh. Nhà Trần chỉ dựa vào dân mà thắng cường địch. Giặc đã lấp ló biên thùy, triều đình còn mở hội Diên Hồng hỏi ý dân. Vì thế mà cố kết được lòng người, mà thắng giặc.
Nhà Quốc hội to lớn của ta ngày nay, cũng có một phòng họp mang tên “Diên Hồng”, nhưng chưa một lần Quốc hội lên tiếng hỏi dân.
Hãy khiêm tốn lắng nghe ý dân! Ý dân là chung đúc từ hồn thiêng sông núi, là lời Tổ quốc khuyên răn.
Đảng ơi! Quốc hội ơi!
Đội ngũ cán bộ của Đảng của Quốc hội nhiều kẻ đã rơi vào tình trạng hôn mê, nên mới xảy ra loại người như Trịnh Xuân Thanh, Đinh La Thăng, Võ Kim Cự....
Võ Kim Cự nhanh chóng dâng mảnh đất thiêng mang tầm chiến lược có cảng nước sâu Sơn Dương, để ngoại bang lập thành một căn cứ hủy diệt mang tên Formosa. Nó mới phun nọc độc có một lần, mà hàng vạn tấn cá chết trắng dọc 200 cây số bờ biển bốn tỉnh miền Trung, khiến cả triệu người lao đao mất nghề. Dân chài lưới bốn tỉnh này có nguy cơ bỏ biển. 

Võ Kim Cự rước một thứ công nghiệp bẩn nhất thế giới là thép và nhiệt điện vào địa phương, với chủ trương xây dựng 50km bờ biển Hà Tĩnh thành vùng du lịch sinh thái, thu hút khách du lịch trong và ngoài nước để làm giàu cho Hà Tĩnh.

Than ôi, kẻ ngu dốt này mà đứng đầu cả một tỉnh, trách sao cảnh nước nhược dân nghèo!
Và nữa, những chuyên gia soạn thảo luật cho Đặc khu với những lỗ hổng pháp lý khổng lồ, có nguy cơ gây mất an ninh, mất quyền tài phán. Liệu có phải họ chưa có kinh nghiệm, họ bị hụt hẫng về kiến thức? Nếu đúng như thế, còn là đại phúc cho dân, cho nước.

Đảng ơi! Quốc hội ơi!
Không phải vô lý mà Hiến pháp năm 1982 của nước ta có hẳn một điều xác quyết: “Trung Quốc là kẻ thù truyền kiếp”.
Đó là điều Quốc hội nói ra từ nỗi đau của dân tộc, qua mấy ngàn năm lịch sử được chung đúc lại. Nhưng đưa vào Hiến pháp lại là một sự vụng về, ấu trĩ.

Tôi viết bài này với quyền của công dân được lên tiếng với các việc có quan hệ đến mệnh nước. Mong rằng ba Đặc khu kinh tế Phú Quốc - Vân Đồn - Bắc Vân Phong, ba tử huyệt quốc gia sẽ chỉ là cơn ác mộng thoáng qua.

Ngày 03 tháng 06 năm 2018
Hoàng Quốc Hải

Phần nhận xét hiển thị trên trang

VIỆT NAM: 5.600 VĂN BẢN TRÁI LUẬT-AI CHỊU TRÁCH NHIỆM?



TBT Qua kiểm tra văn bản do các bộ, ngành, địa phương ban hành, Bộ Tư pháp phát hiện hơn 5.600 văn bản trái pháp luật. Bộ Tư pháp đánh giá: “Số lượng văn bản trái pháp luật được phát hiện ở các lĩnh vực khác nhau khá lớn, gây ra những thiệt hại, tác động tiêu cực đến các quan hệ xã hội trong đời sống kinh tế, xã hội”.

Van-Hoa-Biet-Chiu-Tr.jpg

Phần nhận xét hiển thị trên trang

Điều gì xảy ra nếu các tướng công an phạm luật bỏ trốn hoặc trở thành “anh em ngoài xã hội” ?


FB Hoàng Hải Vân - Cảnh báo việc mấy tướng này bỏ trốn không phải là chuyện thừa, vì thượng tá Vũ nhôm từng bỏ trốn trong quá trình điều tra, dù rất nhiều người biết trước và đã có những lời cảnh báo.

Related image
Trong số 8 tướng công an liên quan đến đường dây Vũ nhôm, đã có 1 trung tướng bị tước quân tịch đưa vào tù, 1 thượng tướng bị giáng xuống trung tướng, 1 trung tướng giáng xuống đại tá. Ông trung tướng vào tù từng làm Phó Tổng cục trưởng Tổng cục tình báo, ông thượng tướng bị giáng xuống trung tướng từng là Tổng cục trưởng Tổng cục Tình báo và Thứ trưởng Bộ Công an, ông trung tướng giáng xuống đại tá từng là Thứ trưởng Bộ Công an chỉ cách đây 2 ngày. Diễn giải như vậy để thấy rằng mấy ông này từng nắm giữ những bí mật thuộc sinh mệnh của chế độ và của đất nước.



Nếu các vị này bỏ trốn thì một phần không hề nhỏ bí mật an ninh quốc gia sẽ bị lộ. Thậm chí dù các vị không bỏ trốn mà chỉ trở thành “anh em ngoài xã hội” thì những bí mật đó cũng sẽ được bày ra giữa chợ.

Đối với cả hai trường hợp, toàn bộ các phương án bảo vệ an ninh quốc gia cùng hệ thống tổ chức, những bí mật về kỹ thuật và hệ thống điệp báo, phản gián thuộc Bộ Công an sẽ bị vô hiệu hóa. Nghiêm trọng nhất và nguy hiểm nhất là sự mất an toàn đối với con người : Khi mạng lưới bị lộ, mạng sống của toàn bộ các điệp viên từng dưới quyền của các tướng tình báo nói trên bị đe dọa. Những cán bộ, chiến sĩ này đông bao nhiêu, hoạt động ở đâu, tất nhiên tôi không biết, nhưng chắc chắn dù đông bao nhiêu, dù hoạt động ở đâu cũng không an toàn. Bởi vậy, có ít nhất hai chuyện cần chú ý :

Thứ nhất, phong tỏa toàn bộ các đường đi nước bước, không để những ông tướng này bỏ trốn, đồng thời ngăn chặn không để họ cung cấp thông tin ra bên ngoài. Tất nhiên việc phong tỏa, giám sát phải được thực hiện đúng quy định của pháp luật.

Thứ hai, tất cả các tướng lĩnh và sĩ quan, bất kể là ai, có dấu hiệu lợi dụng cơ quan tình báo để bảo kê, tiếp tay cho đường dây của Vũ nhôm đều phải bị xử lý hình sự với mức án cao nhất trong khung hình phạt theo Bộ luật hình sự. Họ phải bị cách ly khỏi xã hội với một thời gian đủ dài để Bộ Công an thay đổi toàn bộ những bí mật mà những người này biết, bao gồm việc thay đổi các phương án bảo vệ an ninh quốc gia cùng những vấn đề liên quan và bảo đảm thoát hiểm cho mạng lưới điệp viên. Luật pháp nước ta có đủ các điều khoản áp dụng để bảo đảm yêu cầu này.

Nếu để những người này bỏ trốn hoặc trở thành “anh em ngoài xã hội” khi chưa đủ thời gian áp dụng các giải pháp đối phó thì không những hệ thống bảo vệ an ninh quốc gia thuộc Bộ Công an bị vô hiệu hóa, tánh mạng các điệp viên bị đe dọa mà sẽ không còn ai dám tham gia vào hoạt động tình báo của ngành công an.

Các cơ quan lãnh đạo và các cơ quan chức năng, từ Bộ Chính trị trở xuống, cần biết rằng, trong hoạt động tình báo hồi chiến tranh, chỉ cần một người trong hệ thống bị mất tích hoặc bị nghi là phản bội thì toàn bộ mạng lưới hoạt động bí mật lập tức phải được rút về chiến khu và toàn bộ các phương án hoạt động phải thay đổi ngay.

Để những ông tướng phạm luật kia ngoài vòng pháp luật là đùa giỡn với an ninh quốc gia và sinh mệnh của các chiến sĩ làm công tác tình báo !

HOÀNG HẢI VÂN


Phần nhận xét hiển thị trên trang

Chiến tranh thương mại Mỹ-Trung leo thang


Với đậu nành nhập từ Mỹ, nhà máy Lương Hữu, Khúc Phụ, tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc, tinh chế dầu thực phẩm. (Ảnh chụp ngày 04/07/2018).


Sau khi Hoa Kỳ loan báo sẽ đánh thuế đợt hai ở mức 25% lên 16 tỉ đô la hàng Trung Quốc kể từ 23/8, hôm qua 08/08/2018, Bắc Kinh đã trả đũa ngay với việc áp đặt mức thuế tương đương, với cùng trị giá hàng và cùng một ngày áp dụng. 

Từ Bắc Kinh, thông tín viên Heike Schmidt gởi về bài tường trình :

« Bắc Kinh vẫn trung thành với nguyên tắc ăn miếng trả miếng. Xe hơi, xe tải, than đá, khí đốt và xăng dầu, thậm chí kim loại phế liệu…tất cả là 333 mặt hàng sẽ bị đánh thuế 25% kể từ ngày 23/8.
Thêm một lần nữa phát ngôn viên bộ Thương Mại lại biện minh: Trung Quốc buộc lòng phải có biện pháp trả đũa để bảo vệ các quyền và lợi ích hợp pháp của mình, và đả kích các hành động hoàn toàn phi lý của Hoa Kỳ.

Nhưng nếu Bắc Kinh đánh trả từng đòn một, trên thực tế, hai nền kinh tế lớn nhất thế giới không chiến đấu với vũ khí tương xứng, và sự leo thang sắp tới sẽ đạt đến giới hạn. Bởi vì Trung Quốc nhập khẩu 130 tỉ đô la hàng Mỹ, trong khi Hoa Kỳ mua hàng của Trung Quốc gấp bốn lần. 

Dù vậy báo chí Nhà nước vẫn nói rằng Trung Quốc chẳng việc gì phải lo ngại, đưa ra lý lẽ : tăng trưởng vẫn vững vàng vì tiêu thụ nội địa giờ đây tăng đến 58%, và không còn lệ thuộc vào Hoa Kỳ ».

Hồi đầu tuần, Nhân dân Nhật báo mỉa mai ông Donald Trump đã tổ chức một « vụ đánh nhau trên đường phố », còn hôm nay China Daily viết rằng Hoa Kỳ chứng tỏ « lối suy nghĩ kiểu mafia » khi tiếp tục áp thuế hải quan lên hàng Trung Quốc.

Phần nhận xét hiển thị trên trang

Tòa án Tối cao Venezuela ra lệnh bắt cựu chủ tịch Quốc Hội


Dân biểu đối lập Juan Requesens nói chuyện với những người ủng hộ tại Caracas ngày 31/07/2018.


Tối cao Pháp viện Venezuela hôm qua 08/08/2018 đã ra lệnh bắt giữ ông Julio Borges, một trong những lãnh đạo phe đối lập và là cựu chủ tịch Quốc Hội, vì cáo buộc mưu toan ám sát tổng thống Nicolas Maduro bằng thiết bị bay không người điều khiển (drone) chứa chất nổ thứ Bảy tuần trước.

Ông Julio Borges đang sống lưu vong tại Bogota, thủ đô Colombia, không trả lời hãng tin Reuters. Ông bị cáo buộc trong bối cảnh chiến dịch trấn áp đối lập.

Trước đó vào ngày thứ Ba 7/8, dân biểu Juan Requesens, cựu lãnh tụ phong trào phản kháng của sinh viên, tố cáo tổng thống trước Quốc hội : « Rất nhiều người anh em của chúng tôi phải sống lưu vong, số khác đã về với đất vì bị sát hại, bị ông Nicolas sát hại (…). Hôm nay tôi có thể phát biểu trước quý vị, nhưng ngày mai thì không biết được ».

Không chờ đến hôm sau, ngay tối đó ông Requesens đã bị tình báo Venezuela bắt giữ, và chính quyền đến hôm qua mới xác nhận việc này. 

Phe đối lập Venezuela lo ngại chính quyền lợi dụng vụ ám sát hụt ông Nicolas Maduro để tung ra một đợt đàn áp mới. Công tố viên trưởng Tarak Saab hôm qua loan báo có 19 người liên can đến vụ tấn công trên, trong đó có 6 người đã bị bắt giam. Ông Saab không cho biết danh tính của các nghi can, cũng không đáp ứng yêu cầu cung cấp thêm thông tin.

Chính quyền Venezuela nói rằng hai thiết bị bay không người điều khiển mang theo chất nổ đã được phóng lên chiều thứ Bảy 4/8 khi ông Nicolas Maduro đang tham dự buổi lễ kỷ niệm ngày thành lập Vệ binh Quốc gia tại trung tâm Caracas. Chiếc đầu tiên bị lực lượng an ninh bắn hạ, chiếc thứ hai rơi xuống một tòa nhà.

Theo ông Maduro, phe cực hữu Venezuela có liên can đến vụ tấn công. Có 11 người được huấn luyện ở biên giới Colombia, và những người tài trợ cho « âm mưu ám sát »này ở Bogota và Florida đã hứa hẹn 50 triệu đô la, để đổi lấy sinh mạng của tổng thống Venezuela.


Phần nhận xét hiển thị trên trang

Sinh viên và chuyện kiếm tiền


Chỉ còn chưa đầy 4 tuần nữa, năm học mới lại bắt đầu. Cái vòng lẩn quẩn cơm áo gạo tiền đâu đó thoắt ẩn thoắt hiện trong những bữa cơm sinh viên, những bước chân hối hả cho kịp giờ làm thêm, những cuốn sổ tiết kiệm ngắn hạn để khỏi sợ bị cướp giật, móc túi ở đất Sài thành… Đâu đó trong ánh mắt của các bạn trẻ, tương lai vẫn ở phía trước khi ta tự lực từ hôm nay.

Trong khi vụ bê bối điểm thi tốt nghiệp ở một số tỉnh miền Bắc Việt Nam chưa giải quyết rõ ràng thì hiện tại, hàng trăm trường đại học ở Việt Nam vừa công bố điểm chuẩn vào trường. Việc học như một giấc mơ và nếu như với nhiều học sinh thành phố, con ông cháu cha thì việc đỗ đạt vào một trường nào đó chỉ là một thủ tục để hợp thức hóa cái chức sau này của họ thì với các học sinh nghèo nông thôn lại khác, giấc mơ tốt nghiệp đại học là giấc mơ thay đổi số phận, thay đổi cái nhìn của dân làng với tộc họ, của xã hội đối với quê hương mình. 


Và để qua được những năm tháng đại học, đa số sinh viên từ quê lên thành phố học đều phải đi làm thêm kiếm tiền ăn học, mỗi người chọn một ngành nghề nhưng tâm lý chung thì vẫn là kiếm được đồng nào, cha mẹ đỡ đồng đó.
Sinh viên được gì?
Bạn Trương Thị Lan Hương, sinh viên trường công nghệ thực phẩm Sài Gòn, chia sẻ: “Đi làm thêm để phụ trang trải kinh phí gia đình. Vì ở nhà ở quê ba mẹ làm ruộng vất vả lắm, mình cũng chỉ phụ được tiền ăn thôi chứ tiền học thì ba má vẫn phải cho tại vì học phí của tụi em khá nhiều. Kinh phí học bây giờ khá cao so với ba má làm lụng vất vả ở nhà nhưng mỗi năm có được bao nhiêu đâu nhưng học phí của tụi em mỗi kì cả mấy triệu, mười mấy triệu rồi.”
Sài Gòn là mảnh đất nhiều sinh viên chọn để theo học. Với các bạn trẻ ở quê, từ khi ý thức gia đình mình nghèo, muốn thoát khỏi vòng xoáy thiếu, đói bủa vây thì chỉ có thể ráng sức mà học và họ chọn các trường đại học ở Sài Gòn để thi vào một phần vì công việc ở thành phố này nhiều không những sau khi ra trường, mà ngay khi vào trường, nếu muốn làm thêm đã không phải là khó.
Bạn Đinh Thùy Hương, sinh viên học viện bưu chính viễn thông cho hay: “Mỗi tháng gia đình em gửi cho 1 triệu rưỡi, còn nếu em không đi làm thêm thì chắc mỗi tháng phải 3 triệu.”

Với số lượng hơn 50 trường đại học, chưa kể các trường trung cấp, cao đằng, các trung tâm dạy nghề… Sài Gòn là mảnh đất nhiều sinh viên chọn để theo học. Với các bạn trẻ ở quê, từ khi ý thức gia đình mình nghèo, muốn thoát khỏi vòng xoáy thiếu, đói bủa vây thì chỉ có thể ráng sức mà học và họ chọn các trường đại học ở Sài Gòn để thi vào một phần vì công việc ở thành phố này nhiều không những sau khi ra trường, mà ngay khi vào trường, nếu muốn làm thêm đã không phải là khó.

Bạn Lan Hương chia sẻ thêm: “Mỗi ngày được tầm 100 ngàn đến 150 ngàn, cũng phụ giúp được một ít cho gia đình rồi.”

Bạn Thùy Hương chia sẻ: “Mỗi ngày như vậy bình quân em thu được 200 ngàn. Chi phí mỗi ngày thì tiền thuê nhà trọ, xăng xe, ăn uống, đang hè nên em không tốn tiền mua sách… chi tiêu bình thường thôi, nếu dư thì em gửi tiết kiệm ngân hàng.”

Theo kinh nghiệm của nhiều bạn trẻ như Lan Hương và Thùy Hương, tìm được việc làm thêm ở trong quá trình đi học có ý nghĩa rất lớn đối với họ. Với các công việc bán thời gian như gia sư, chạy bàn, bán hàng ngoài giờ… Mức thu nhập các bạn nhận được đủ để lo tiền ăn uống, mua các dụng cụ cần thiết trong quá trình học của mình, ngoài ra tiền học vẫn phải xin ba mẹ.

Nhưng khi hè đến, nhiều sinh viên quyết định ở lại thành phố để làm toàn thời gian, như vậy họ vừa đỡ tốn một khoản ăn ở quê, tiền tàu xe… mà còn tăng thêm thu nhập. Nhiều bạn sinh viên chọn nhận thêm vài suất dạy thêm trong quá trình hè. Nghĩa là buổi sáng họ tranh thủ dạy sớm, đến nhà học sinh từ 7 giờ sáng và kết thúc suất đầu tiên lúc 8 giờ 30, sau đó tiếp tục đến suất thứ hai từ 9 giờ đến 10 giờ 30. Về cơm trưa, nghỉ ngơi, họ lại bắt đầu suất thứ ba lúc 2 giờ và nhiều khi kết thúc suất thứ năm lúc 9 giờ tối… Tăng số suất dạy của mỗi ngày lên, ít nhất mỗi tháng hè họ cũng nhận được vài triệu đồng, ăn uống ki cóp cũng đủ để đóng học phí đầu năm.

Một số bạn có ngoại hình dễ nhìn thì thường chọn xin những chân PR trong các chương trình quảng bá thương hiệu, công việc này cho thu nhập cao mà cũng đỡ vất vả hơn những nghề khác, tuy không phải ai cũng có may mắn này.

Theo chia sẻ của Thùy Hương, không khó để tìm được công việc làm thêm mà vấn đề là mình có chịu khó hay không thôi. Lấy mình ra làm ví dụ, Hương nói mình cũng đã kiêm qua nhiều công việc nhưng hè này bạn quyết định tìm đến các bến xe, các địa điểm công cộng để bán sim cho các hãng di động. Bởi công việc này vừa giúp ích cho bạn về kinh tế vừa giúp bạn học hỏi nhiều điều.

Đinh Thùy Hương cho biết: “Đối với các bạn sinh viên năm nhất thì khi mới lên thì nếu siêng tìm việc làm hoặc hỏi thăm các anh chị các khóa trên thì rất dễ kiếm được việc làm nếu không tự kiếm được việc làm. Nếu mình chủ động đi kiếm được việc làm thì thường tìm được các công việc như gia sư… việc này em cũng thường làm hồi còn năm nhất, năm hai. Bây giờ thì em đi bán sim, nói chung là công việc trên thành phố rất nhiều, nếu các bạn siêng năng và chịu làm.”

Mất gì?

Tuy việc làm thêm mùa hè giúp ích không ít cho nhiều sinh viên, nhất là các sinh viên tỉnh lẻ lên thành phố lớn học tập nhưng đôi khi, nó cũng chính là cám dỗ nếu các bạn không kiên định.

Nói về vấn đề này, Thùy Hương chia sẻ thêm: “Về mặt cám dỗ trên đây cực kì nhiều luôn. Nếu các bạn không tự chủ thì rất dễ sa đọa vào các cuộc vui chơi bỏ bê học hành hoặc là đi làm thêm kiếm tiền trước mắt mà bỏ học.”
Theo chia sẻ của nhiều bạn trẻ như Hương, việc học ở các thành phố lớn luôn mang lại nhiều cơ hội cho các bạn trẻ, nhưng đó cũng là nơi có nhiều cám dỗ nhất. Từ một cô gái quê chân chất thật thà, không ít bạn trẻ sau đó trở thành tú bà, trùm ma túy. Từ những cơ hội kiếm tiền nhỉnh hơn một chút, dần dà, nhiều bạn sa chân và mãi không rút ra được khỏi cái hố bùn mà họ lỡ giẫm chân vào.

Và điều này cũng ảnh hưởng không nhỏ đến chất lượng học tập của sinh viên. Với con số hàng ngàn sinh viên ở Sài Gòn bị đuổi học hằng năm vì điểm số kém, bên cạnh sự than phiền của nhiều bạn rằng bài giảng nhiều khi quá chán đến mức lên lớp chỉ biết ngồi ngủ gục, rồi thì thi lần là cho qua chuyện, thì việc làm thêm nhiều cũng là một nguyên nhân. Nhiều bạn mãi chạy theo công việc đến mức không còn sức để theo học. Cũng có bạn đi làm thêm và nhận ra rằng những điều mình học hỏi được từ cuộc sống giúp ích cho mình nhiều hơn, và rằng “cái ngành mình học, tụi con cha cháu ông nó đầy rẫy rồi, ra trường không có tiền, mà cũng không có ô dù như mình, chạy miết cả đời không có việc”, vậy nên cũng không ít người chọn theo “nghiệp làm thêm”, thả việc học.

Chỉ còn chưa đầy 4 tuần nữa, năm học mới lại bắt đầu. Cái vòng lẩn quẩn cơm áo gạo tiền đâu đó thoắt ẩn thoắt hiện trong những bữa cơm sinh viên, những bước chân hối hả cho kịp giờ làm thêm, những cuốn sổ tiết kiệm ngắn hạn để khỏi sợ bị cướp giật, móc túi ở đất Sài thành… Đâu đó trong ánh mắt của các bạn trẻ, tương lai vẫn ở phía trước khi ta tự lực từ hôm nay.

Phần nhận xét hiển thị trên trang