Kho giống má trên cánh đồng chữ nghĩa!

Thứ Tư, 20 tháng 12, 2017

Thế nào là trở cờ, thế nào là thay đổi niềm tin chính trị ? Trường hợp L. Aragon (1897 – 1982)






Khi gõ mấy chữ “nhà thơ  Louis Aragon“, vào mục Wikipeda tiếng Việt tôi đọc được một phác thảo tiểu sử quá sơ lược, và lại thiên lệch nữa.  Đại khái như mấy dòng sau đây:

...Thời kỳ Thế chiến II, Aragon   tham gia phong trào Kháng chiến, là nhà thơ tiêu biểu nhất của phong trào này.

    Các tập thơ Le Crève-Cœur, (Dao trong tim, -- [hồi 1960,  được dịch là Nát lòng VTN ] in1941); Les Yeux d'Elsa, (Đôi mắt Elsa, 1942); thể hiện lòng yêu nước và sự quay về với những đề tài tình yêu cổ điển.

Ngoài thơ ca, Aragon còn là một nhà văn nổi tiếng với nhiều tác phẩm có giá trị về những vấn đề của văn học hiện đại. Louis Aragon mất ở Paris năm 1982.

 Trong khi đó vào Wipedia bằng tiếng Anh, rồi đọc bản dịch tự động bài viết này, tôi thấy được bổ sung rất nhiều, trong đó nổi bật cái ý là sự thay đổi niềm tin chính trị nơi Louis Aragon, thể hiện đầy đủ qua các sáng tác.

 Muốn dọc bản tiếng Anh này xin xem

/translate.google.com.vn/translate?hl=vi&sl=en&u=https://en.wikipedia.org/wiki/Louis_Aragon&prev=search

  Sau đây là đoạn quan trọng nhất trong bản dịch bài viết trên đã được tôi chỉnh lại cho sát với văn phong tiếng Việt 


Sau chiến tranh, Aragon trở thành một trong những trí thức Cộng sản hàng đầu, đảm nhận những trách nhiệm chính trị trong Uỷ ban Quốc gia về các nhà văn (Comité national des ecrivains ).

Năm 1950  được bảo trợ bởi  M.Thorez, Aragon được bầu vào ủy ban trung ương của Đảng Cộng sản  Pháp. Tuy nhiên, vị trí đó không bảo vệ ông  khỏi mọi hình thức chỉ trích.

 Vì vậy, khi tạp chí Les Lettres françaises  cho in một bản vẽ của Pablo Picasso vào dịp Stalin chết vào tháng 3 năm 1953, Aragon không tránh khỏi bị  công kích. Qua nhiều năm, ông đã được thông báo về cuộc đàn áp đối với những phần tử phi Stalinist từ người vợ gốc Nga của ông; dần dà đường lối chính trị của ông thay đổi hẳn.

 Từ tháng ba 1953, Aragon trở thành giám đốc phụ trách văn học của L'Humanité , tức Les Lettres françaises .

Với sự trợ giúp của trưởng biên tập, Pierre Daix , Aragon bắt đầu vào những năm 1960, một cuộc đấu tranh chống Stalin và những hậu quả của nó ở Đông Âu .

Năm 1956, Aragon ủng hộ cuộc nổi dậy ở Budapest , sự kiện này  dẫn tới sự tan rã của Comité national des écrivains , tuy cùng năm đó, ông vẫn được trao giải thưởng Hòa Bình Lenin .

 Tiếp đó, tờ báo mà  ông là linh hồn liên tục lên án  chủ nghĩa độc tài  Xô viết, bằng cách đăng bài vở của các nhà bất đồng chính kiến, và lên án các phiên tòa xét xử đối với các nhà trí thức (đặc biệt là phiên tòa Sinyavsky-Daniel năm 1966).

Ông đã ủng hộ mạnh mẽ phong trào được gọi  là mùa xuân Praha vào tháng 5 năm 68.  Những phát   biểu của ông được  Milan Kundera  dẫn lại như một lời cổ vũ, một sự hướng dẫn đầy thuyết phục ( xem  La Plaisanterie tức Trò đùa).

Mặc dù bị chỉ trích, Aragon vẫn là thành viên chính thức của ủy ban trung ương của ĐCSP cho đến khi ông qua đời.

 Cái ý rõ nhất trong bài viết trên mà tôi tiếp nhận được: trước mắt chúng ta không phải là một con người cơ hội mà là một Aragon thay đổi niềm tin chính trị một cách chính đáng.  Nó cũng trùng hợp với các ý tưởng chủ đạo trong các tài liệu  bằng tiếng Nga và tiếng  Việt  mà tôi đọc được ( kể cả bản dịch cuốn Thơ Aragon bằng tiếng Việt in ở Hà Nội 1960), cũng như qua các mẩu chuyện mà Tế Hanh, Nguyễn Thành Long,  Phong Hiền, Trần Đĩnh ...thường nói với tôi.
Cũng như  nhiều trí thức đương thời L.Aragon lúc trẻ say đắm những tư tưởng cộng sản bao nhiêu thì  từ 1956 lại cuồng nhiệt làm công việc phê phán niềm tin đó bấy nhiêu.

Khi thấy ông  làm cái công việc đó, nhiều bè bạn của ông, nhiều người hôm qua khâm phục ông nay  quay ra phê phán ông đôi khi bằng những lời lẽ rất tệ.
 Do đọc qúa ít, lại bởi sự non nớt của mình lúc đầu tôi rất hoang mang.
 Chỉ đến khi thấy ông  làm cái việc đó một cách  vừa đầy lý  trí vừa đầy đau xót tôi mới nhận thấy sự có lý của ông .
  Trong những bài phản bác  lại những người chê trách mình, ông  nói đại ý
-- có những người mà người ta có thể đề ở trên mồ dòng chữ : người này không bao giờ sai lầm
--  tôi không phải loại người đó.
Cái ý đó đã được chuyển tải khá đầy đủ trong bài viết mang tên Phải gọi sự vật bằng tên của nó.  Người dịch bài này ra tiếng Việt là một trí thức nổi tiếng từ trước 1945,  Đinh Gia Trinh. Bài dịch được in trên  trên Tạp chí Văn Nghệ ra ở Hà Nội khoảng 1960-61.
Ở Việt Nam hồi đó cũng có những người như Aragon.
Đây tôi không nói về cái sự ấp úng dè dặt trong biểu hiện tư tưởng của những nhà văn nhà thơ Việt  Nam.
Chúng ta  ở vào một xã hội khác với L. Aragon, chúng ta chẳng biết cái gì đến nơi đến chốn, nên sự dè dặt lại chính ra là lương thiện.
Tôi muốn nói tới những người  đồng nghiệp của tôi mà lúc đầu rất ít, nhưng vào những năm tháng cuối thế kỷ XX đầu XXI này ngày một nhiều thêm.
Đó là những người bề ngoài cũng như ông,  có khi họ còn dùng những lời lẽ quá đáng hơn ông  để nói về những điều mà hôm qua họ tin tưởng, nhưng tuyệt đối ở họ không có một chút xót xa tiếc nuối.
 Ho làm việc  phủ nhận mình một cách cuồng nhiệt và cả vui vẻ nữa.
 Tức là không có cuộc tìm tòi chân lý nào ở đây. Họ chỉ cốt làm nổi con người của họ, thế thôi.
 Có người gọi những người này là trở cờ -- trở cờ chứ không phải hối hận và tôi thấy đây chính là một cách nói có lý.
 Trở lại với tình hình những năm sau 1956 cho tới cuối thế kỷ XX khi Liên xô sụp đổ, tôi thấy L. Aragon thành tâm hơn đáng tin hơn, do đó khi có dịp tìm hiểu thêm về ông tôi không bỏ qua.
Bởi tôi muốn lấy ông l;àm chuẩn để xem xét bước đi của những nhà văn Việt Nam đương thời.
  Như tháng 12-2017 này là  dịp kỷ niệm 35 năm ngày mất của ông và tính theo năm là 120 năm ngày sinh của ông, tôi xin phép giới thiệu lại hai bài viết đã đưa trên blog của tôi từ 15-8-2012 và 29-1-2015


1/
Louis Aragon , con người của những đam mê và lầm lạc

Ngay cả trong thời kỳ kháng chiến 1946-54, nhiều văn nghệ sĩ Việt Nam theo tiếng gọi của kháng chiến vẫn chuyền tay nhau báo chí sách vở viết bằng tiếng Pháp, để tiếp thêm cho mình hiểu biết  và nghị lực.

Và trong những ngày đó, bên cạnh những Maurice Thorez, Jolio Curie, Paul Eluard v.v... có tên một người Pháp nữa, trở đi trở lại trong tâm trí nhiều văn nghệ sĩ và trí thức Việt Nam, đó là Louis Aragon: một Aragon từng nát lòng vì Paris đang rên xiết dưới gót giày phát xít khi "suối đã đục dòng chỉ lệ còn trong"; một Aragon có thơ được in bí mật, được người dân trong vùng địch hậu chuyền tay nhau và một Aragon ca ngợi Đảng của mình bằng những lời đẹp nhất:

Đảng đã cho tôi sáng mắt sáng lòng

Trước như tuổi thơ tôi nào biết được

.,.

Đảng đã cho tôi màu sắc nước non nhà..
                                                              Tố Hữu dịch.

Lời thơ có gì gần gũi, như chính nó được viết bằng tiếng Việt.

Nhưng đó không phải là hình ảnh duy nhất về Aragon mà chúng tôi được biết. Từ sau 1956, khi mà nhiều trí thức châu Âu trải qua những xao động lớn lao về tư tưởng, hoặc nói như chính Aragon, khi mà gió đã xoay chiều, thì một Aragon khác lại hiện ra với những người cầm bút nơi đây, Aragon của tiểu thuyết Tuần lễ thánh, những tiểu luận như Tôi lật con bài của tôi, Phải gọi sự vật bằng cái tên của nó, và tập thơ Quyển truyện bỏ dở với bao đớn đau day dứt:

- Tôi chờ đợi một trùng dương hạnh phúc

Một tình ái không vướng dây trần tục

Suốt bình minh đến chiều xẩm mơ hồ

Nhưng cuộc đời thực tại chẳng nghe cho

Đời tạo những diệu kỳ theo kiểu khác

                                                      Đào Xuân Quý dịch

hay:

- Hạnh phúc là một tiếng vô cùng chua chát

Ma quái nào che giấu nghĩa làm chi

Tóc ảo mộng và bàn tay huyền hoặc

Những cặp tình nhân ngày xưa đã mất

Hạnh phúc như vàng kia ôi tiếng dị kỳ

Nó lăn trên sàn như chiếc nhẫn lăn đi

Ai nói đến hạnh phúc mắt thường buồn da diết

Như tiếng than dài nỗi tuyệt vọng chua cay

Dây đàn dứt trong tay người đánh nhịp

Nhưng tôi cho hạnh phúc con người là có thật

Không phải trong mơ không phải trong mây

Mà nơi bến lạ bờ xa trên quả đất này

                                                         Tế Hanh dịch

Cũng may là ngay từ 1960, một tập thơ riêng của Aragon, đã được in ra với sự đóng góp của một lớp nhà thơ Việt Nam có những tâm trạng ít nhiều gần gũi với L. Aragon. Đó là những Xuân Diệu, Chế Lan Viên, Huy Cận, Tế Hanh, Đào Xuân Quý, Nguyễn Viết Lãm...

Nói may vì từ đó trở đi, nhất là từ sau 1965, ở Hà Nội chúng tôi, Aragon chỉ được nhắc tới một cách nhỏ giọt, và so với con người thật, và khối lượng tác phẩm đồ sộ của Aragon, thì chúng tôi được biết là rất ít, quá ít nữa.

Song cái lạ là ở chỗ ấy, có khi cái mà người ta không biết lại gần gũi hơn cái mà hàng ngày người ta vẫn thấy: từ đó cho đến khi nhà thơ qua đời, và ngay cả những năm về sau, Aragon trong một người như tôi đồng nghĩa với cả sự kiên trì làm người chiến sĩ lẫn sự dằn vặt trăn trở tìm đường mà bất cứ ai, sống với nghề cầm bút, từng có lúc trải nghiệm.
Nhà thơ từng nói về mình, qua sự phân biệt với những người khác ở việc đi tìm chân lý.

"Tôi biết có những người sinh ra với chân lý, từ trong nôi họ đã không bao giờ lầm lạc, vì họ đã đến nơi rồi từ lúc còn thò lò mũi xanh. Họ biết điều gì là tốt, từ trước đã luôn luôn biết như thế... Tôi không giống họ. Chân lý không được phát hiện với tôi vào lúc chào đời. Tôi không được cha tôi, cũng chẳng được giai cấp của gia đình tôi chỉ bảo cho. Tôi học hỏi được điều gì đều phải do lao tâm tổn trí, tôi biết được điều gì đều từ kinh nghiệm xương máu mà ra. Không có một niềm tin chắc chắn nào đến với tôi mà không phải qua con đường hoài nghi lo âu, đau đớn của từng trải".

Thêm vào đấy, một Aragon hào hoa phong nhã, Aragon trong mối tình điên dại với Elsa Triolet, Aragon và cuộc tìm tòi một thứ văn xuôi ảo, trong những tiểu thuyết Giết chết, Blanche hay lãng quên, bấy nhiêu hình ảnh nối tiếp nhau để làm nên Aragon của một tình yêu không dễ dãi.

             Có một mẩu chuyện tuy nhỏ mà khiến tôi nhớ mãi, mỗi khi nhắc đến cái tên Aragon. Đây là câu chuyện liên quan đến nhà văn Nguyên Ngọc. Tác giả Đất nước đứng lên thuộc loại cán bộ quân đội được điều động trở lại chiến trường miền Nam rất sớm, từ 1962, và ông cũng thuộc loại ở đó kiên trì bậc nhất. Từ trước 1975, nhiều lần cấp trên tỏ ý sẵn sàng để ông ra Bắc chữa bệnh, Nguyên Ngọc vẫn xin phép được ở lại, chỉ yêu cầu thỉnh thoảng gửi vào cho ít sách. Trong số những cuốn sách mà Nguyên Ngọc nhờ người bạn mình ở tạp chí Văn nghệ quân đội  là Hà Trì gửi vào năm ấy (trước khi đi chiến trường, có gì Nguyên Ngọc bó lại đem gửi Hà Trì cả), có một cuốn sách tiếng Pháp. Cuốn này Nguyên Ngọc mua được ở Moskva trong một chuyến thăm Liên Xô khoảng 1957-58 gì đó. Ấy là cuốn Le Roman innachevé (Quyển truyện bỏ dở) trong đó có cả những câu mà ở trên tôi vừa trích, và những câu khác, đại loại:

Tôi nghe tiếng gà trong cùng tận đau thương

Trong đổ nát tôi vẫn mang chiến thắng

Dù xé rách những vì sao xa vắng

Trong đêm dài tôi vẫn chói vừng dương

Aragon trong chúng tôi là thế. Có lẽ chính vì những vết thương mà thế kỷ đã để lại trong tâm hồn ông và cả những vết thương ông gây ra cho chúng tôi - từ chỗ là một con người cuồng nhiệt, đã có lúc ông trở thành tượng trưng cho một Juda phản bội (người ta cố nhét vào đầu chúng tôi như vậy), -- mà Aragon càng trở nên gần gũi.

Sau này tôi còn được biết thêm một vài nhà văn nhà thơ Pháp khác cũng sống trong thế kỷ XX lớn lao và đau đớn này.

 Có người tỉnh táo hơn, chắc chắn là nhiều người sâu sắc hơn, một số khác trong sáng và thuần nhất hơn Aragon.

Nhưng đối với riêng tôi, tác giả Quyển truyện bỏ dở vẫn là nhà văn Pháp thân thiết bậc nhất.
 Hơn cả một giá trị tự thân, ông đã trở thành một điểm đối chiếu.

Khi giở các trang bách khoa toàn thư văn học hoặc các bộ lịch sử văn học Pháp, thường tôi tìm ngay xem trong cuốn sách ấy người ta viết về Aragon như thế nào, dài hay ngắn và lấy đó làm thước đo để xác định những chuẩn mực mà tác giả cuốn sách tra cứu ấy theo đuổi.

Trong sinh hoạt văn học, đôi khi tôi cũng hùa theo mọi người để tìm tới những nhà văn được coi là mốt, để khỏi mang tiếng tụt hậu. Nhưng lúc cần suy xét về đường dài, tôi thường chỉ đọc đi đọc lại những người mà tôi cảm thấy gần gũi, họ ở phía trước của tôi và có vẻ như cách tôi không xa, nếu cố gắng tôi có thể theo họ, đó cũng là con đường để tôi tìm ra chính mình.


2/

Những đau xót của một nhà thơ 

khi buộc phải thay đổi niềm tin chính trị

Số phận của phần lớn các nhà thơ hiện đại là phải dính tới chính trị. Aragon lại có cả một mảng thơ lớn  liên quan đến sự dấn thân của ông trong chính trị.

Đảng đã cho tôi sáng mắt sáng lòng –để ca ngợi cái tổ chức mà mình có mặt, còn câu thơ nào hay hơn câu ấy.

Nhưng rồi, như rất nhiều người cùng chí hướng của mình trong thế kỷ XX, sau đó, niềm tin của ông đã thay đổi.

Luôn luôn ông là người của sự quá đáng. Lúc tin ông cũng tin quá đáng,  mà sau đó không tin cũng quá đáng.

Về lý trí, ông chấp nhận mọi sự thay đổi, trong khi  về tình cảm, ông như  muốn kêu trời, ông như chết lặng đi vì  sự thay đổi đó với ông là quá sức.

Tôi vốn thích các nhân vật đương thời coi là phức tạp, nên cứ để ý theo dõi ông mãi.

 Từ thời điểm của thế kỷ XXI này nhìn lại, chúng ta có thể bảo là ông đã rất dũng  cảm.

Con tim của ông đã được một trí tuệ sáng suốt mách bảo để dám vượt qua lòng tin của mình thời trẻ, mà làm một cuộc đảo ngược thiết yếu.

Nhưng hồi ấy, người ta đã gán cho các ông đủ thứ tội lỗi, nào là suy đồi nào là phản bội,toàn  những cái tội tầy đình  mà một người yếu bóng vía không chịu đựng nổi .

  Run rẩy đớn đau, nhưng Aragon đã thay đổi. Quá trình dằn vặt của ông được miêu tả  trong cái công thức sau đây  mà tôi nghe được qua  lời kể của Nguyễn Thành Long một nhà văn đàn anh hay đọc văn học Pháp đương đại “tối nào cũng tính tới chuyện ra đảng, mà sáng nào lại cũng phải nghĩ lại là phải ở lại đảng để đấu tranh cho niềm tin mới của mình”.

Từ trước 1975, đọc thơ Aragon  trong giai đoạn ông có những chuyển biến trong niềm tin chính trị mà bài thơ trên diễn tả, quả thật là tôi -- với tư cách một con người đang sống ở Hà Nội,  cái xứ sở bị bịt kín mọi thông tin đa chiều  -- cũng không biết là ông đúng hay những người chê trách ông đúng nữa.

Nhưng, những năm đó tôi đã mang máng cảm thấy có lẽ chuyện chính trị ở một nhà thơ chẳng mấy quan trọng như chúng tôi hằng nghĩ. Mà cái  cần được chia sẻ đặc biệt là người nghệ sĩ đã thể nghiệm sự thay đổi ra sao. Tức là tôi  thích  tìm trong những vần thơ  ấy ở cái khía cạnh tâm trạng của người đã tiêu hóa  sự thay đổi của mình, cái dấu ấn nó để lại trong tâm trí nhà thơ. Đây mới  chính là những bài học.

 Được viết ngay từ 1942, vở kịch Vũ Như Tô của Nguyễn Huy Tưởng được đặt sau một câu đề từ:

Than ôi! Như Tô phải hay những kẻ giết Như Tô phải? Ta chẳng biết. Cầm bút chẳng qua cùng một bệnh với Đan Thiềm.

Câu nói nổi tiếng tới mức nhiều người không đọc và không thích vở kịch nữa vẫn cứ hay đọc lại nó.

Vả chăng sinh thời Nguyễn Huy Tưởng, ông là một người phụ trách chủ yếu của Hội văn nghệ VN, thời kháng chiến chống Pháp nên người ta cũng không bới ra làm gì.

 Chứ thử nghĩ kỹ sẽ thấy, đây là một thứ tuyên ngôn nhấn mạnh tính chất phi tư tưởng của văn chương.

Nhà nghệ sĩ không buộc phải bao giờ cũng đúng; nhiều khi họ đáng yêu đáng đọc lại ngay ở chính cái phần lơ mơ, kể cả cái gọi là sai lầm của họ.

Họ vẫn đáng trọng hơn những kẻ đúng, trung thành, nhất quán nhưng không có một thứ mùi vị gì .
Trong một lần trò chuyện với nhà nghiên cứu thông thạo văn học phương Tây hiện đại Đặng Anh Đào, tôi nghe chị nói khẽ, nhưng  tha thiết như một lời tâm niệm:

-- Với các nhân vật lớn, chính nhân cách lại quan trọng hơn tư tưởng rất nhiều.

Đối chiếu với những vận động trong tư tưởng của những người trong giới cầm bút chung quanh, tôi chỉ thấy người ta hoặc là ù lì trơ tráo, bị ép chết trong những niềm tin hồi trẻ, hoặc là chuyển sang cái trận thế đối ngược một cách quá dễ dàng, dễ dàng như người ta quay ngoắt một chiếc xe đạp.

 Aragon, như trong bài thơ trên đã  bộc lộ ông cho thấy một tâm thế khác.

Rồi ông cũng vượt lên trên cái sức ép bão bùng cuả chung quanh đối với một người thay đổi.  Ông tìm thấy một chỗ dựa cuối cùng ở tình yêu. Ông bảo tình yêu sẽ cứu rỗi tất cả. Trong khi bảo mình như kiệt sức như tuyệt vọng, thì ông lại cảm thấy mình mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Con người nhân bản trong ông đã thay thế con người chiến sĩ. Mà cái phần nhân bản ấy mới là tinh chất làm nên một nhà thơ.
1-2015
Một bài thơ Aragon
  Có một điều lẽ ra phải nói từ đầu:
-- có những người cũng như ông, không phải trở cờ không phải xếp hàng hai cửa. Sự thay đổi của họ chẳng những có lý mà  còn rất chân thành.
-- Nhưng họ dừng lại ở những phát biểu chính luận. Lúc này họ chỉ còn con người chính trị.
-- Aragon vượt lên trên họ ở chỗ tất cả những thay đổi niềm tin nơi ông đều chuyển vào thành thơ và văn xuôi, nhất là thơ. Ông vẫn là con người văn học.
 Bởi vậy phải đọc lại chính các sáng tác của Aragon.
 Nhờ được phóng chiếu niềm tin vào thơ văn, sự thay đổi của ông còn mang tính khái quát.
 Con người  có thể và cần phải thay đổi, miễn là họ thành thực và miễn là họ đã vận dụng tất cả tri thức và tình cảm của mình để suy xét để đánh giá.
Họ rất yêu sự lựa chọn của mình thời trẻ, nhưng họ là những con người độc lập, họ phải là chính họ trước đã.
Có những lúc nào đó họ đã đóng vai người chiến sĩ tử vì đạo, nhưng cả cuộc đời họ thì không.
Tôi không biết tiếng Pháp,  còn trình độ tiếng Nga của tôi chủ yếu dùng để đọc văn xuôi, nhất là văn nghị luận chứ với thơ thì e chưa đủ. Nhưng tình yêu với Aragon vẫn khiến tôi tìm đọc các bài thơ Aragon dịch  ra tiếng Nga  rồi thử ghi ra tiếng Việt  để bản thân  minh đọc lại.
 Bởi vậy tôi  không dám đặt bài thơ tôi dịch dưới đây ở phần đầu bài này, mà chỉ đặt ở cuối, hy vọng rằng có một ít bạn nào đó  muốn chỉa sẻ với tôi sẽ đọc tới cùng.
Lưu ý là một số  bản tiếng Nga tôi đọc - như bản dưới đây - là của nhà thơ xô viết M. Aliguier. Bà dịch những bài thơ này sau các tai nạn chính trị mà những người như bà phải chịu hồi "hậu tan băng".  Có lần bà đã bảo do đau quá mà không  được viết nên tìm cách tự bộc lộ qua bản dịch.

 [Không đề ].
Cuộc sống tôi trôi qua  như những luống cày  bốc lửa trên bầu trời
Tôi nghe tận đáy sâu tiếng bước chân mình vọng vang xa ngái
 Tiếng hát tôi tưởng đã hỏng rồi đã xếp xó rồi  lại ngân lên lần nữa
Trên đầu ngón tay tôi lặng lẽ tính những ngày những tháng những năm

Đối với tôi vượt lên sự dối gian tràn đầy cuộc sống 
Chỉ có tình yêu tôi như một cây sồi đơn độc 
Chỉ có tình yêu tôi run rẩy một trò chơi
 Trên đời này, ngoài nó ra chẳng còn gì, chỉ có nó mà thôi

 Tất cả những gì tôi làm hướng tới em, là để cho em
Người làm vườn mỹ lệ đây lá cuốn cả vào phòng
Những bài thơ tôi viết, vẻ dại điên mỗi ngày lại hiện ra khuôn mặt mới
Tất cả để em yêu và mãi mãi  yêu em.

Từ sự tồn tại của tôi, như một chiếc gai cây, sự thất vọng lớn bật lên
Em làm quà cho tôi một mặt trời ngữ ngôn sáng chói
Tất cả những gì tôi gọi lên, có em trong từng bước
Em hồi phục trái tim tôi, em nặn lại nó rồi

 Chuyện thật lạ lùng hãy nhớ lại xem
Hầu như vào những năm lớn khôn ai cũng ra đi lần nữa
Để  ghi lại những chuyến đi, có thể vẽ cây vẽ cỏ
 Nhưng cần vẽ hơn cả  chính là thế  giới bên trong của mỗi con người

Tất cả sự  ví von đều vô hiệu, hình ảnh cần thiết chẳng tìm ra
Nung nóng mọi chữ nghĩa lên vẫn không đủ nói về ngọn lửa
Trong những đôi mắt thẳm sâu, hạnh phúc và ngọn lửa chập chờn nhảy múa
 Có thể kể làm sao với ai chưa thấy nó bao giờ

Hình như nhiều lúc tôi quên mình nhiều đau khổ
 Thật đau điếng đi, khi bẻ gẫy tay mình
Tôi ruồng rẫy thơ, như với bạn bè dứt  mọi mối quan hệ
Nhưng con đường rồ dại đời nào tôi chịu là chẳng có em

Tôi đã nói rằng thế giới này chẳng có gì kỳ diệu
Cái đích mà tôi đi tới thì không có tôi mọi người khác cũng đủ lo toan và công việc
Mỗi người trong họ nhìn tôi như một kẻ bề trên
 Vâng tôi đã khóc vì không có gì khác họ nhưng là khóc trong tay em

Người ta nói với tôi khi không có bánh mì câu chuyện về hạnh phúc chỉ chuyện huyên thiên
Bầu trời thấp xuống kia buồn bã trong những giờ u ám
Và mỗi chúng ta sẽ sống sao trong những năm cay đắng
Thế đấy
Nhưng tôi  nhìn thấy một bầu trời khác rồi khi ở giữa tay em


Phần nhận xét hiển thị trên trang

Người Trung Quốc đã đục rỗng núi Trà Phương như thế nào?


Núi Trà Phương còn có tên nôm là núi Chè, ở xã Thụy Hương, huyện Kiến Thụy, đất Hải Phòng quê tôi.

Làng Trà Phương nằm ngay chân núi Chè. Núi Chè với núi Đối (ven sông Đa Độ, nơi người ta thường bắt được những con ba ba nặng mấy chục ký) như hai anh em sinh đôi. Thật kỳ lạ, giữa vùng đồng bằng mênh mông chỉ có ruộng và đầm lầy, ao chuôm, tự dưng nhô lên hai ngọn núi đá sừng sững. Hồi nhỏ, nghe bu tôi kể rằng bà chúa Chè gánh đá đi lấp biển Đồ Sơn - Bàng La, chỗ gần cửa sông Văn Úc để mở mang đất đai bờ cõi, đến đây thì gãy đòn gánh, đành phải bỏ lại thành 2 ngọn núi. Thời học đại học, tôi đùa với bạn bè rằng mình là người miền núi, cũng giống như mấy anh chị người Tày, Nùng... trên Thái Nguyên, Cao Bằng vậy, thế mà ối đứa tin.

Núi Chè cao hơn 5 chục mét, chạy dài gần cây số, tinh đá là đá. Trên núi phía nam có hang Bà Chúa, phía bắc núi gần làng Xuân La, xã Thanh Sơn có hai cây quéo cổ thụ to cả mấy người ôm, lại có cái miếu thiêng lắm. Sau này hồi giữa những năm 60, công binh Trung Quốc sang đục rỗng quả núi làm hầm chứa đại bác chĩa nòng ra biển để bắn tàu chiến Mỹ. Nhưng tôi chưa thấy bắn được phát nào, chỉ nghe đồn rằng họ sang đào bới của cải do tổ tiên chôn giấu từ thời xửa thời xưa. Nếu đúng vậy thì quả là kỳ công bởi đục rỗng cả hòn núi đâu phải chuyện đùa, chút nữa tôi sẽ kể kỹ.

Hôm tiết lập xuân năm ngoái tôi lên núi thăm lại cảnh cũ. Lúa xuân chân ruộng ven núi xanh ngắt mơn mởn. Tôi buột miệng mưa xuân thế này thì lúa tốt là phải, nhưng đứa cháu tôi nó bảo cậu ạ, mưa này lúa tốt nhưng cũng sinh ra nhiều sâu bọ lắm. Ừ nhỉ. Sực nhớ sau tiết lập xuân khoảng 1 tháng là tiết kinh trập (sâu bọ), công nhận người xưa khiếp thật, họ biết hết, tính hết, không đểnh đoảng nông cạn như người thời nay.

Con đường mòn ven núi được thay bằng đường bê tông xe ô tô vào được. Chỉ còn dấu tích cái giếng ngoài, còn giếng trong thì đã mất dạng. Hồi xưa, giếng trong (tức là nằm sâu phía trong) lúc nào cũng đầy nước, mát ngọt như nước đường. Người cả làng lên núi gánh về dùng, có hôm nhiều người lên lấy quá phải xếp hàng, giếng sâu gần chục mét, cả mấy mét nước bị múc cạn đến đáy. Nhưng chỉ chờ một lát là nước trong núi lại chảy ra tràn đầy. Thày tôi sinh thời bảo nước giếng núi Chè pha chè (trà) ngon hơn nước mưa nhiều.

Người ta vừa xây ở chân núi cái miếu nhỏ thờ Linh quy đại vương. Vốn ngày xưa chỗ này có cái miếu thờ thần rùa, nhưng bị đập bỏ từ hồi cải cách ruộng đất, đả thực bài phong, chỉ còn dấu tích. Núi Chè nhiều rùa lắm. Nhà ông ngoại tôi ở xóm núi, xóm ngay sát chân núi. Ông tôi từng kể rằng lên núi nếu đi không khéo là dẫm phải rùa. Rùa lẫn trong đá, bò lổm ngổm khắp nơi. Nhưng không ai bắt, hình như người ta ngại đụng chạm đến con cháu của Ngài. Lúc tôi còn bé, đầu thập niên 60, mỗi lần lên núi đều thấy rùa ở các bụi dứa dại trên bờ ruộng sát chân núi. Những con rùa vàng ươm, rất đẹp. Vậy mà khi xảy ra chiến tranh Mỹ ném bom miền Bắc, xe cộ ào ào kéo về trận địa tên lửa Mả Đò, rồi công binh Trung Quốc ì ầm khoan đục núi, rồi dân quân trực chiến trên núi, rồi tàu bay Mỹ thả bom bi vào trận địa của dân quân, thế sự tanh bành, tự dưng lũ rùa kéo nhau biến đi dần. Giờ thì chả ai có thể nhìn thấy chúng nữa. Miếu Linh Quy đại vương thu hút nhiều khách thập phương đến cúng vái, cầu xin Ngài phù hộ. Tuy nhiên, chỗ lập miếu cũng là chỗ mà bên quân sự lâu nay nhắm để làm nơi tập bắn, thế là họ về giải tỏa miếu mất tiêu, bàn ghế, đồ thờ bị thu hết gom lên huyện, chỉ còn chỏng trơ chiếc bát nhang lạnh lẽo trên hòn đá hình cụ rùa.

Thuở nhỏ hầu như ngày nào tôi cũng lên núi Chè, hôm thì đi gánh nước, hôm tắm sông máng rồi tiện leo núi chơi. Có hôm đi sớm gánh nước, giấu thùng và đòn gánh vào bụi dứa rồi trèo hẳn lên đỉnh núi. Nhìn về biển Đồ Sơn, Bàng La, Cổ Tiểu… thấy gần xịt, tưởng chỉ vươn tay là sờ được những cánh buồm nâu ngoài ấy. Vậy mà suốt hơn 2 chục năm từ lúc sinh ra không hề đặt chân đến Đồ Sơn, bởi phải đi học và tranh thủ phụ giúp thầy bu làm ruộng, rồi gặp đận chiến tranh bom đạn, máy bay Mỹ ầm ì suốt ngày, xe đạp không có, lội bộ thì ngại, nhưng cơ bản là không có tiền, nên Đồ Sơn chỉ tồn tại trong tưởng tượng. Nghe người ta bảo Đồ Sơn cảnh đẹp lắm, con gái Đồ Sơn rất đẹp, nổi tiếng đến mức đi vào thành ngữ dân gian “cam Đồng Dụ, gà Văn Cú, vú Đồ Sơn”, tắm biển thích hơn tắm sông Đa Độ nhiều… Chỉ ao ước thôi, thèm quá thì lại lên đỉnh núi nhìn và mong có một ngày tới tận nơi biết Đồ Sơn nó thế nào. Sau này lớn rồi thì lại nghe câu “Không đi không biết Đồ Sơn/Đi rồi lại thấy không hơn đồ nhà”.

Quay về chuyện đục núi Trà Phương. Hồi tôi gần 10 tuổi, năm 1964 tự dưng thấy bộ đội công binh kéo về đầy làng. Ban chỉ huy dựng lán trại ngay sân ủy ban, còn các chú bộ đội thì chia nhau vào ở nhà dân. Nhà tôi có chú A, chú Ngưỡng, chú Quát, bên nhà chú Chung hàng xóm cũng 3-4 chú, có chú tên Đận. Các chú đều là thợ mộc, suốt ngày hì hục xẻ gỗ thành từng tấm dài lớn, sau đó xe ô tô chở lên núi. Bọn trẻ tò mò hỏi chú Đận để làm gì hở chú, chú đằng hắng, tao nói chúng mày nghe, biết nhưng bỏ đó đừng có bép xép. Chờ mỏi tai, chú mới ra vẻ bí mật bảo gỗ đó là cốp pha, đổ bê tông làm hầm xuyên núi, chống được cả bom nguyên tử. Trong hầm chứa đạn, cửa hầm thì đặt đại bác tầm xa, bắn tận ra hạm đội 7 Mỹ, nếu nó bắn lại thì pháo ta sẽ tụt vào hầm an toàn. Hèn chi gỗ chở về bao nhiêu cũng hết. Có điều, bộ đội công binh ta chỉ được làm phần bên ngoài, còn khoan núi, chở đất đá ra, dựng hầm bên trong thì hoàn toàn do lính Trung Quốc đảm nhận. Suốt hơn 2 năm ròng rã, họ đã đục rỗng ruột quả núi, phần chân núi phía nam mở 5 miệng hầm lớn, xe tải ra vào được, phần sườn núi phía tây có 3 miệng hầm đều ở lưng chừng núi, trẻ con từ đó bị cấm không cho trèo lên nữa, ngay cả chăn trâu cũng không được leo lên. Lạ là bao nhiêu đất đá khoét từ lòng núi, không hề biết lính Trung Quốc chở đi đâu bởi họ không đổ tí ti nào ra nên ngoài. Cứ đêm đêm xe tải rì rầm chở đi, không ai thấy, không ai biết đi đâu. Mãi khoảng cuối năm 1967 thì chỉ trong gọn một đêm, họ bịt hết 5 cửa hầm, sáng ra mọi người mới biết.

Sau này có nhiều dư luận về chuyện đào hầm khoét núi Trà Phương. Có người bảo rằng các bố nhà mình làm chuyện tào lao, đại bác mà đặt trong hầm chĩa nòng về hướng biển thì bắn thế quái nào được, chỉ nổ vài phát đã điếc bà nó hết, còn bắn biếc gì. Ngoài biển, pháo nó căn trúng cửa hầm, nó bùm cho một phát có mà chạy đằng giời. Còn ông em rể tôi lại nghi ngờ hay người Tàu chỉ cốt tìm của chôn giấu từ hồi xưa, biết đâu tổ tiên nó giấu, ém ở núi Chè, giờ bày ra chuyện làm hầm chứa pháo rồi lấy cớ đó khoét núi, chở hết về Trung Quốc rồi, còn ta thì được quả núi rỗng vô tích sự.

Giờ đây, ai đi qua núi Chè-Trà Phương chỗ nga ba Đại Hà ít để ý đến mấy cái cửa hầm bởi nó chả còn dùng vào việc gì, dân địa phương đã làm nhà kín đặc phía trước, che chắn mất cả hầm hiếc. Quả núi rỗng vẫn nằm trầm mặc, chứa trong mình nó bao bí ẩn của một thời.

Nguyễn Thông 
(Nội dung này từng được đưa lên blog hồi năm 2015, giờ có bổ sung đầy đủ hơn)

Phần nhận xét hiển thị trên trang

Bí thư Trương Quang Nghĩa nói với các vị tướng, tá về Vũ "nhôm", Út "trọc"


Đình Thức

SOHA - "Ở đây có Vũ "nhôm" mọi người đang nói nhưng ở ngoài Bắc, trong quân đội người ta nói có Út "trọc". Quân đội vừa rồi xử lý, bắt Út "trọc"", Bí thư Trương Quang Nghĩa nói.

"Có hay không chuyện ông Vũ "nhôm" chỉ mặt hăm dọa Chủ tịch thành phố?"

Ngày 20/12, ông Trương Quang Nghĩa, Bí thư Thành ủy Đà Nẵng, cùng các ông Võ Công Trí (Phó Bí thư Thường trực Thành ủy), ông Huỳnh Đức Thơ (Phó Bí thư Thành ủy – Chủ tịch UBND TP Đà Nẵng), đã có cuộc gặp mặt cán bộ quân đội cấp tướng nghỉ hưu nhân ngày thành lập Quân đội nhân dân Việt Nam (22/12).

Tại buổi gặp mặt, ông Trương Quang Nghĩa đã báo cáo với đại biểu những thành tựu, vấn đề của Đà Nẵng xảy ra trong năm 2017. 

Ông Nghĩa cũng tri ân những đóng góp của cán bộ quân đội các cấp trong sự nghiệp giải phóng dân tộc, xây dựng đất nước, đồng thời bày tỏ mong muốn nhận được nhiều sự đóng góp ý kiến của các vị tướng dù đã nghỉ hưu, để xây dựng thành phố.

Đại tá Lê Công Thạnh, nguyên Chỉ huy trưởng Tỉnh đội Quảng Nam Đà Nẵng (cũ) cho hay, bản thân và cử tri nhận thấy thành phố có nhiều vấn đề cần giải quyết.

Đại tá Thạnh đặt câu hỏi với ông Nghĩa về một người có tên là Phan Văn Anh Vũ, còn gọi là Vũ "nhôm", giám đốc 1 số công ty khiến dư luận xôn xao.

"Đề nghị phải làm rõ ông Phan Văn Anh Vũ là ai, có hay không chuyện Vũ đã có thể gây sức ép buộc chính quyền phải thực hiện theo ý mình là giải quyết đất , nhà công sản ở những nơi thuận lợi để làm dự án, mua bán chuyển nhượng với giá thấp, không qua đấu giá.

Làm rõ có hay không việc Vũ gây sức ép để Ban thường vụ Thành ủy mua lại trụ sở của Hải quan thành phố trên đường Bạch Đằng không qua rao bán công khai…", Đại tá Thạnh nhấn mạnh.

Theo Đại tá Thạnh, câu hỏi cần đặt ra là tại sao có sự tắc trách như vậy? Có lợi ích nhóm hay không, ai đứng ra đằng sau người đó?

"Có hay không chuyện Vũ chỉ mặt và có lời lẽ hăm dọa Chủ tịch thành phố rằng tôi sẽ cho ông nghỉ việc, khi chính quyền không đồng ý yêu cầu của Vũ về 1 dự án nào đó", Đại tá Thạnh bức xúc.

Thiếu tướng Trương Minh Hùng, nguyên Phó Tư lệnh Quân khu V cho hay, năm 2017 Đà Nẵng có điểm nhấn rất quan trọng là tổ chức thành công APEC, để lại dấu ấn trong cả nước và quốc tế, nhân dân rất phấn khởi.

"Tôi chỉ có bức xúc, băn khoăn ai là Vũ "nhôm"? Có hay không những vấn đề xôn xao dư luận đó?

Đây là bước cản hiện nay và nếu muốn Đà Nẵng phát triển thì phải dẹp ngay những cái này mới yên tâm được", Thiếu tướng Hùng nói.

Bí thư Trương Quang Nghĩa: Sẽ có câu trả lời Vũ "nhôm" là ai

Trả lời ý kiến của các cán bộ quân đội cấp tướng nghỉ hưu, Bí thư Trương Quang Nghĩa cho hay, công cuộc chống tham nhũng, đấu tranh chống tiêu cực đang diễn ra mạnh mẽ.

Bộ Công an dưới sự chỉ đạo trực tiếp của Tổng Bí thư và Bộ Chính trị đang điều tra những vấn đề nóng trong cả nước, trong đó có Đà Nẵng.

Theo ông Nghĩa, câu chuyện một số doanh nghiệp dựa vào mối quan hệ này nọ rồi bằng cách này cách khác để làm giàu cho mình là có. Trong quá trình làm giàu thì họ tìm mọi cách để làm giàu, nhưng khi giàu rồi thì tìm mọi cách để can thiệp vào một số việc của chính quyền Nhà nước.

Bí thư Đà Nẵng nói rằng chưa biết các ý kiến trên là chính xác đến mức độ nào, nhưng xin ghi nhận.

"Tôi từng làm Bí thư Sơn La và ở đó cũng có những doanh nghiệp có cái tiếng cũng như ở Đà Nẵng bây giờ. Tôi từng kể chuyện này với đồng chí Tổng Bí thư.

Đó là chuyện ở Sơn La có những doanh nghiệp đứng trước cửa UBND chỉ mặt mấy ông giám đốc, phó giám đốc sở hỏi "chúng mày có muốn làm nữa không thì bảo?"", ông Nghĩa kể.

Ông Nghĩa tỏ ra bức xúc khi những doanh nghiệp như vậy dám can thiệp vào việc nhân sự của chính quyền.

"Nếu như có cái này thì đó là sự sỉ nhục với chính quyền, với hệ thống công quyền của chúng ta. Tại sao lại như thế được?

Một chính quyền như thế này mà lại có thể để như thế, làm sao mà chấp nhận được? Có phải là sự sỉ nhục đối với chúng ta hay không?", Bí thư Nghĩa nói.

Ông Nghĩa cũng khẳng định với các đại biểu rằng, Đà Nẵng không thể đứng ngoài công cuộc đấu tranh chống tham nhũng của cả nước. Cả nước đang diễn ra rất quyết liệt và kết quả ngày càng thấy rõ. Người dân rất phấn khởi, đánh gia cao quyết tâm đó.

Bí thư Nghĩa nói rằng, theo chỉ đạo, các cơ quan chức năng sẽ làm rõ việc Vũ "nhôm" là ai.

"Ở đây có Vũ "nhôm" mọi người đang nói nhưng ở ngoài Bắc, trong quân đội người ta nói có Út "trọc". Cũng thượng tá cả. Quan điểm là người của ai thì đơn vị đó xử lý.

Quân đội vừa rồi xử lý, bắt Út "trọc", công an hiện nay cũng đang tiến hành và phải trả lời những câu hỏi đó. Bộ Công an đang tập trung vào làm.

Kết quả như thế nào phải chờ, nhưng tôi rất tin là quyết tâm của Bộ chính trị sẽ làm đến cùng những sự kiện dư luận quan tâm, phải trả lời cho đúng. Không thể coi thường dư luận và ý chí của người dân Đà Nẵng chúng ta được", Bí thư Nghĩa kiên quyết.
Phần nhận xét hiển thị trên trang

Khi tốc độ mở cửa đến các nước phát triển cũng “sợ hãi”!



Bích Diệp
(Dân trí) - Xin trích lại ý kiến của chuyên gia Võ Trí Thành: Hội nhập có hai mặt, cơ hội đan xen thách thức. Nếu chúng ta không nắm bắt được cơ hội, thì sẽ chỉ nhận được những thách thức mà thôi!

Ngày 12/12/2017, hệ thống hải quan ghi nhận kim ngạch xuất nhập khẩu hàng hoá của Việt Nam đạt mốc 400 tỷ USD, một con số ấn tượng cho thấy tốc độ mở cửa “chóng mặt” của Việt Nam sau hơn 30 năm đổi mới.

Phó Thủ tướng Vương Đình Huệ - người từng có thời gian làm Bộ trưởng Bộ Tài chính cho biết: “Bước vào đầu thế kỉ XXI, tổng kim ngạch xuất nhập khẩu của Việt Nam mới đạt 30 tỷ USD thôi. Thời điểm gia nhập WTO, con số này tăng lên 3 lần, đạt 100 tỷ USD. Nhưng 4 năm sau khi gia nhập WTO, vào năm 2011 kim ngạch xuất nhập khẩu đạt 200 tỷ USD, năm 2015 đạt được 300 tỷ USD”.

Theo đánh giá của lãnh đạo Chính phủ, từ 200 tỷ USD lên 300 tỷ USD chúng ta mất 4 năm, nhưng từ 300 tỷ USD lên 400 tỷ USD chúng ta chỉ mất nửa khoảng thời gian đó, tức là 2 năm. Đây có thể coi là “kỳ tích”. Nhờ đó, vị thế Việt Nam trên bản đồ thế giới trong giao thương quốc tế đã và đang có sự cải tiến rõ rệt.

Đến thời điểm này, Việt Nam đã ký kết, tham gia 12 hiệp định thương mại tự do (FTA) và đang đàm phán 4 FTA mới, trong đó có 18 đối tác thuộc các nền kinh tế APEC. Việt Nam đã cho thấy sự năng động của mình thông qua việc tích cực, chủ động hội nhập quốc tế và ủng hộ mạnh mẽ tự do thương mại toàn cầu.

Nói như TS Võ Trí Thành, Phó Viện trưởng, Viện Nghiên cứu và Quản lý kinh tế Trung ương (CIEM), độ mở và cam kết mở cửa ở các sân chơi tự do hóa thương mại của Việt Nam, đến ngay cả các nước phát triển như Nhật Bản, Trung Quốc cũng “sợ hãi”. Mà quan điểm mở cửa của Việt Nam là “đã không chơi thì thôi, đã chơi phải chơi với nước lớn nhất, tiến bộ nhất để học hỏi”.

Bây giờ, kể cả khi ở nông thôn, ta cũng có thể mua được hàng hóa từ khắp mọi nơi trên thế giới, có thể mặc đồ Ý, dùng điện thoại Mỹ, đi ô tô Nhật, uống sữa Úc... Và ngược lại, người nông dân Việt cũng không khó khăn để bán sản phẩm của mình đi các nước. Đó là điều mà hàng chục năm trước, chẳng mấy ai dám nghĩ đến.

Tất nhiên, không thành tựu nào tự dưng mà đến. Sự mở cửa phải trải qua những cuộc đấu tranh về tư tưởng, những cuộc đấu trí trên bàn đàm phán, những nỗ lực không mệt mỏi của cộng đồng doanh nghiệp, doanh nhân... Và cũng chẳng thể có những con số ấn tượng ngày hôm nay nếu suốt những năm qua, chúng ta không thẳng thắn nhìn vào những tồn tại, yếu kém trong thể chế kinh tế, trong công tác điều hành để có những bước khắc phục nhất định.

Tháng 11 vừa qua, trả lời chất vấn đại biểu Quốc hội, Bộ trưởng Đinh Tiến Dũng cho biết, 28% thời gian thông quan hiện nay thuộc trách nhiệm của ngành hải quan, còn lại 72% là trách nhiệm của các bộ ngành liên quan đến các quy định về kiểm tra chuyên ngành. “Đây là mấu chốt rất quan trọng mà chúng ta phải tháo gỡ, nếu không sẽ không có động lực thúc đẩy giao lưu thương mại hàng hóa qua cửa khẩu.”

Chuyên gia kinh tế Nguyễn Đình Cung cũng chỉ ra rằng, hiện nay có hơn 300 văn bản kiểm tra chuyên ngành. Chính điều này đã gây ra tình trạng “8 không” của các quy định pháp luật Việt Nam. Đó là không cụ thể, không rõ ràng, không nhất quán, không minh bạch, không hợp lý, không tiên lượng được, không hiệu quả và không hiệu lực.

Do vậy, dù 10 năm qua, xuất khẩu của chúng ta đã tăng 24 bậc lên vị trí thứ 26 và xuất khẩu tăng 16 bậc lên vị trí thứ 25 thì trên thực tế, dư địa cải cách của chúng ta vẫn còn nhiều, chưa thể hài lòng với hiện tại.

Chưa kể, áp lực từ hội nhập đòi hỏi nhiều hơn những chính sách phòng vệ để người tiêu dùng trong nước được tiếp cận những hàng hóa chất lượng, an toàn và cũng để bảo vệ nền sản xuất phát triển lành mạnh, chứ không phải là tạo ra một “bãi rác” xuất khẩu tùy tiện cho các đối tác.

Xin trích lại ý kiến của chuyên gia Võ Trí Thành: Hội nhập có hai mặt, cơ hội đan xen thách thức. Nếu chúng ta không nắm bắt được cơ hội, thì sẽ chỉ nhận được những thách thức mà thôi!

Phần nhận xét hiển thị trên trang

10 SỰ KIỆN KINH TẾ NỔI BẬT NĂM 2017

 
1.Lần đầu tiên hoàn thành 13 chỉ tiêu phát triển kinh tế – xã hội, tốc độ tăng trưởng GDP đạt 6,7%
Năm 2017, kinh tế vĩ mô được duy trì ổn định, lạm phát được kiểm soát ở mức dưới 4%; tăng trưởng tín dụng ở mức hợp lý; lãi suất giảm từ 0,5-1%; tỷ giá và thị trường ngoại tệ ổn định; dự trữ ngoại hối tăng; thị trường chứng khoán khởi sắc, thu ngân sách đạt khá; nợ công trong giới hạn quy định.
Kết quả nổi bật năm 2017 là tăng trưởng GDP cả năm ước đạt 6,7%, hoàn thành mục tiêu đề ra. Đặc biệt, lần đầu tiên trong những năm gần đây, 13/13 chỉ tiêu phát triển kinh tế – xã hội đặt ra đã hoàn thành và vượt kế hoạch, trong đó có những chỉ tiêu quan trọng trước đây rất khó đạt được như tổng mức đầu tư xã hội, chỉ số giá tiêu dùng, bội chi
2. Nông nghiệp phục hồi ấn tượng, đạt mức trên 3% trong điều kiện khó khăn.
Năm 2017, lĩnh vực nông nghiệp gặt hái nhiều thành công. Bộ trưởng. Trong mức tăng 6,41% của toàn nền kinh tế 9 tháng đầu năm, khu vực nông, lâm nghiệp và thủy sản tăng 2,78%, trong khi cùng kỳ năm ngoái mức tăng chỉ là 0,65%.
Sự bứt phá vượt bậc này trước hết là dựa vào ngành thuỷ sản tăng trưởng trên 5%. Điều này thể hiện sự chuyển dịch nhanh chóng và kịp thời cơ cấu nông nghiệp từ trồng lúa sang nuôi trồng thuỷ sản.
Theo tính toán, 1 ha đất nông nghiệp sau khi chuyển từ trồng lúa sang nuôi tôm sẽ cho giá trị cao hơn gấp 4,5 lần, nhờ đó đóng góp thêm nhiều hơn vào GDP.
3. Cổ phần hóa DNNN sẽ thêm động lực mới
Theo Báo cáo của Ban Chỉ đạo Đổi mới và Phát triển doanh nghiệp, trong 11/2017, cả nước mới cổ phần hóa (CPH) được 21 doanh nghiệp nhà nước (DNNN) với tổng số tiền thu được từ CPH là 2.214,64 tỷ đồng; thoái được 5.209,4 tỷ đồng, thu về ngân sách nhà nước hơn 25.000 tỷ đồng. Như vậy, nhiệm vụ thu từ thoái vốn, CPH phải nộp về ngân sách nhà nước theo Nghị quyết của Quốc hội tính đến hết tháng 11/2017 là hơn 22.709 tỷ đồng, chỉ đạt 37,84% kế hoạch.
Tuy nhiên, theo đánh giá của các nhà đầu tư và chuyên gia kinh tế, năm 2018, hoạt động thoái vốn, CPH DNNN sẽ có thêm những động lực mới bởi hiện tại một loạt DNNN quy mô lớn đã công bố kế hoạch IPO và thoái vốn. Quá trình thoái vốn DNNN cũng đang có những diễn biến tốt khi Nhà nước muốn bán với tỷ lệ sở hữu lớn, đơn cử như Sabeco, Nhà nước sẽ bán hơn 53% vốn điều lệ.
Điều này thể hiện rõ thông điệp mạnh mẽ của Chính phủ trong việc thoái vốn, CPH ở những lĩnh vực kinh tế mà Nhà nước không cần kiểm soát thì cho khu vực tư nhân tham gia.
4.. Môi trường kinh doanh được cải thiện đáng kể
10 sự kiện kinh tế nổi bật năm 2017 - ảnh 2Hàng loạt thủ tục hành chính tại Bộ Công Thương đã được cắt giảm nhằm tạo điều kiện cho môi trường kinh doanh (Nguồn: Internet).

Năm 2017, môi trường kinh doanh đã có những thay đổi lớn đáng ghi nhận mà trong đó phải kể đến những quyết sách của Đảng và nhà nước với cách nhìn khác về kinh tế tư nhân. Nghị quyết 19, Nghị quyết 35 hay Luật hỗ trợ doanh nghiệp nhỏ và vừa là những động lực lớn, mạnh mẽ thúc đẩy khu vực tư nhân phát triển hơn nữa.
Nhiều chính sách đột phá, tạo đường hướng phát triển cho doanh nghiệp. Chưa bao giờ vai trò của doanh nghiệp được đề cao với cơ chế đối thoại mạnh mẽ như hiện nay. Không chỉ Chính phủ mà chuyển động cải cách thủ tục hành chính đã lan xuống các bộ ngành, địa phương. Trong đó, điển hình là Bộ Công thương với lần cắt 675 điều kiện kinh doanh. Nhiều phiên đối thoại giữa địa phương và doanh nghiệp cũng thực chất hơn.
Dù vậy, vẫn còn những vướng mắc lớn như: vấn đề chi phí, lương tối thiểu tăng nhanh hơn năng suất lao động, kéo theo phí BHXH cao, phí công đoàn… đè nặng lên doanh nghiệp…
5. Ráo riết giải quyết 12 dự án “đắp chiếu”, thua lỗ
Với sự sát sao của Phó Thủ tướng,Trưởng Ban chỉ đạo 12 dự án thua lỗ Vương Đình Huệ, năm qua, các dự án “đắp chiếu” đã lần lượt được từng bước được xử lý, một số dự án được tháo gỡ… Điều này đã nhận được sự quan tâm đặc biệt và dõi theo của truyền thông, dư luận.
Ban chỉ đạo đã làm việc trực tiếp với 9/12 dự án, nắm tình hình, cùng địa phương và bộ ngành có phương án xử lý. Ngay sau đó, hàng trăm văn bản chỉ đạo sát sườn từng dự án đã được ban hành. Đến nay, một số dự án có chuyển biến ban đầu tốt. Đặc biệt là nhóm 4 nhà máy sản xuất phân bón đã hoạt động trở lại. 2 nhà máy thép có chuyển biến tích cực. Nhà máy bột giấy Phương Nam lên phương án bán đấu giá toàn bộ tài sản…
6. Ra mắt thị trường chứng khoán phái sinh
Thị trường chứng khoán phái sinh phái sinh ra đời sẽ có tác động tích cực đến sự minh bạch, tính thị trường của thị trường chứng khoán cơ sở, qua đó sẽ làm tăng tính thanh khoản, tăng quy mô thị trường, hỗ trợ thị trường phát triển ổn định, bền vững và là kênh huy động vốn an toàn, dài hạn phục vụ cho tăng trưởng kinh tế.
Phó Thủ tướng Vương Đình Huệ từng khẳng định, phát triển TTCK phái sinh nhằm tạo ra kênh huy động vốn trung và dài hạn làm động lực cho phát triển kinh tế xã hội – đây là một chủ trương lớn và nhất quán của Đảng, Nhà nước và Chính phủ trong thời kỳ đổi mới.
7. Đạt được thỏa thuận TPP-11, đổi tên hiệp định CPTPP
10 sự kiện kinh tế nổi bật năm 2017 - ảnh 3Các bộ trưởng trong phiên họp tại Đà Nẵng cũng đã thống nhất tên gọi mới cho TPP là Hiệp định Đối tác Tiến bộ và Toàn diện xuyên Thái Bình Dương (CPTPP). (Nguồn: Internet)

Bên lề tuần lễ cấp cao APEC 2017, các bộ trưởng phụ trách kinh tế của 11 nước thành viên Hiệp định đối tác xuyên Thái Bình Dương (TPP) đã họp tại Đà Nẵng từ ngày 8-10/11 để thảo luận về việc sớm đưa Hiệp định TPP vào thực thi trong tình hình mới.
Các bộ trưởng trong phiên họp tại Đà Nẵng cũng đã thống nhất tên gọi mới cho TPP là: Hiệp định Đối tác Tiến bộ và Toàn diện xuyên Thái Bình Dương (CPTPP).
Có 20 điều khoản tạm hoãn, bao gồm điều khoản về sở hữu trí tuệ. Đồng thời ra tuyên bố chung khẳng định các nước TPP đã thống nhất được những vấn đề cốt lõi của Hiệp định này theo hướng “giữ nguyên nội dung của Hiệp định TPP” nhưng cho phép các nước thành viên “tạm hoãn một số ít các nghĩa vụ” để bảo đảm sự cân bằng trong bối cảnh mới.
8. Khởi động cách mạng công nghiệp lần thứ 4, thúc đẩy sáng tạo, đổi mới và khởi nghiệp
Cuộc cách mạng công nghiệp lần thứ 4 (Cách mạng công nghiệp 4.0) với trung tâm là một thế giới siêu kết nối số đang làm thay đổi nhanh chóng và sâu rộng cuộc sống, hành vi của mỗi người dân, tạo điều kiện thuận lợi để tăng năng suất và phát sinh ra những mô hình, cách thức kinh doanh mới và những người có thu nhập thấp cũng có thể tận dụng và thụ hưởng trực tiếp thành quả.
Nhờ cách mạng 4.0 mà lần đầu tiên trong lịch sử nhân loại, mọi người dân đều có thể khởi nghiệp. Đây chính là cơ hội cho sự phát triển bao trùm.
Do điều kiện lịch sử, Việt Nam đã “lỡ nhịp” cả ba cuộc cách mạng công nghiệp trước đây, và khẳng định: “Cơ hội của Việt Nam sẽ ở cuộc cách mạng công nghiệp lần thứ 4 này là rất lớn” và phải chuẩn bị nghiêm túc, toàn diện, có trọng điểm để nắm bắt được cơ hội phát triển đất nước.
9. Bất cập trong các dự án BOT gây bức xúc xã hội
Việc triển khai đầu tư cải tạo, nâng cấp các tuyến đường hiện có theo hình thức BOT phải đặt trạm thu phí dẫn đến người dân không còn sự lựa chọn, có thể nói đây là nguyên nhân cơ bản làm phát sinh các bức xúc của người dân.
Nhiều trạm thu phí không đảm bảo khoảng cách trên cùng tuyến đường hoặc vị trí đặt trạm chưa hợp lí. Bằng chứng là trong tổng số 70/88 trạm đang thu phí trên các tuyến quốc lộ thì có 10 trạm khoảng cách 60 – 70 km, 20 trạm có khoảng cách dưới 60 km và 3 trạm nằm ngoài phạm vi dự án BOT.
Qua phản ánh của người dân, hiện Bộ GTVT mới chỉ xử lý được 6/74 trạm có bất cập. Trong khi đó, cơ quan quản lý Nhà nước chưa có giải pháp quản lý nguồn thu của các trạm thu một cách hiệu quả, minh bạch dẫn đến còn có hiện tượng thất thoát doanh thu.
Hiện nay, các dự án BOT chỉ kêu gọi được nhà đầu tư trong nước với nguồn lực hạn chế mà chưa kêu gọi được nhà đầu tư nước ngoài và nguồn vốn tín dụng nước ngoài. Khung pháp lý điều chỉnh hình thức đầu tư này chưa hoàn thiện.
10. Xét xử hàng loạt đại án kinh tế
Hàng loạt các vụ án lớn về kinh tế đã được đưa ra xét xử trong năm 2017, gồm:  Vụ án “cố ý làm trái quy định của nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng; vi phạm quy định về cho vay trong hoạt động của các tổ chức tín dụng” xảy ra tại Ngân hàng TMCP Xây dựng VN (VNCB), Ngân hàng TMCP Sài Gòn Thương tín (Sacombank), Ngân hàng TMCP Tiên Phong (TPBank), Ngân hàng TMCP Đầu tư và phát triển VN (BIDV); vụ án “cố ý làm trái quy định của nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng”, “vi phạm quy định về cho vay trong hoạt động của các tổ chức tín dụng” xảy ra tại Ngân hàng TMCP Đại Tín liên quan đến hành vi của Hứa Thị Phấn; vụ án “lừa đảo chiếm đoạt tài sản” xảy ra tại Công ty cổ phần Tập đoàn đầu tư xây dựng nhà đất (Housing Group)…
Hà Giang ( Báo Điện tử Tổ Quốc)


Phần nhận xét hiển thị trên trang

Phương Tây đối mặt thực tế: TQ sẽ ko “giống chúng ta”


Mô hình phát triển mới (mà cũ) chính thức ra đời. Chủ tịch Tập Cận Bình đang đẩy nhanh quá trình xây dựng mô hình này. Tại đại hội đảng Cộng sản vài tuần trước đây, ông ta nói rõ rằng Trung quốc tin tưởng tuyệt đối vào con đường riêng của mình và công bố một “kỷ nguyên mới” trong đó Bắc Kinh sẽ chuyển “gần hơn tới vị trí trung tâm của thế giới”. Các nhà chính trị phương Tây cuối cùng cũng phải nhìn Trung quốc đúng như bản chất của nó, không phải như một nước mà họ muốn nó trở thành. Đã chấm dứt ảo tưởng Bắc Kinh cuối cùng sẽ tiếp thu các giá trị phương Tây. Người Việt nghĩ và làm gì đây để tránh được nghìn năm Bắc thuộc mới ? Tại sao Trung Quốc sẽ không giống phương Tây trong khi Việt Nam nhất định phải giống Trung Quốc ?
Phương Tây đối mặt với thực tế: Trung quốc sẽ không “giống chúng ta”
Andrew Browne (*) -Trong nhiều thập niên, quan hệ giữa Trung quốc và phương Tây đặt nền móng trên ảo vọng và sự giả vờ. Các chính trị gia phương Tây tự bỡn cợt mình với suy nghĩ rằng, hệ thống của Trung quốc sẽ theo thời gian mà biến cải, từ chuyên chế và trung ương tập quyền sang dân chủ và cởi mở.Kết quả hình ảnh cho The West Faces Up to Reality: China Won’t Become ‘More Like Us’
Về phần mình, Trung quốc đã khéo ngụy trang tham vọng toàn cầu của họ. Tuân theo châm ngôn của Đặng Tiểu Bình “thao quang dưỡng hối” (giấu mình chờ thời), Trung quốc đã tự xây dựng thành một người khổng lồ về sản xuất công nghiệp, một thương nhân lớn nhất thế giới, tích lũy một sức mạnh quân sự “cứng” và phóng chiếu ảnh hưởng “mềm”, đôi khi lén lút và tung tiền ra mua chuộc.



Trò chơi giả tưởng này đang tàn lụi.


Chuyến viếng thăm Trung quốc tuần trước của thủ tướng Canada Justin Trudeau -người mà thân phụ ông đã thiết kế chính sách mở cửa cho Trung quốc của đất nước Canada – có thể được coi là cố gắng cuối cùng trong hàng loạt nỗ lực lớn lao nhưng vô ích của phương Tây nhằm “uốn nắn” sự trỗi dậy của Trung quốc theo cách khuyến khích họ tiếp thu các ý tưởng tự do của phương Tây. Ông Trudeau đến Trung quốc mang theo những kế hoạch khai mở cuộc đối thoại về một hiệp định thương mại tự do “tiến bộ”, trong đó nhấn mạnh tới sự bình đẳng giới, bảo vệ người lao động và quyền về môi trường. Nhưng nước chủ nhà đã lịch sự mời ông ra cửa.

Cũng trong thời gian này, thủ tướng Úc Malcolm Turnbull nhấn mạnh vào một thời kỳ mới của chủ nghĩa hiện thực. Với ám ảnh Trung quốc trong đầu, ông đã ban hành một điều luật hạn chế sự can thiệp của nước ngoài vào đời sống chính trị của đất nước. Tác động của nó thật nhanh chóng: hôm thứ Ba, nghị sĩ thuộc đảng Lao động Sam Dastyari đã từ chức giữa cơn thịnh nộ về mối liên kết của ông ta với một tỷ phú bất động sản có quan hệ mật thiết với đảng Cộng sản Trung quốc.

Úc là minh chứng cả cho lợi thế lẫn nguy cơ tiềm ẩn của một lối tiếp cận cứng rắn hơn với Trung quốc.

Vài người dự báo một cuộc Chiến tranh Lạnh. Điều đó là có thể, nếu như cuộc vỡ mộng của phương Tây khơi dậy tình cảm chống Trung quốc mạnh mẽ đến mức có thể làm lệch hướng các mối quan hệ.

Nhưng một liều thuốc trung thực cũng có thể đưa tới một mối quan hệ bền vững hơn, dựa trên một sự thừa nhận thật lòng những sự khác biệt [giữa Trung quốc và phương Tây] thay cho niềm hy vọng Đông-Tây hòa hợp dựa trên những giá trị chung.

Cái kỳ vọng huyền thoại – rằng Trung quốc sẽ trở nên “giống chúng ta hơn” – đã khuấy động cuộc tranh luận ở phương Tây tự do về những vấn đề lớn lao hơn mà sự vươn lên về kinh tế và quân sự của Trung quốc đặt ra.

Đâu là phản ứng thích hợp với một nhà nước Trung quốc ngày càng gia tăng trấn lột, lạm dụng sự cởi mở của phương Tây để thâu tóm công nghệ ngay cả khi Bắc Kinh che chắn các thị trường của mình sau những hàng rào bảo hộ?

Làm thế nào các xã hội tự do kháng cự lại một hệ thống độc tài chuyên chế đang thúc đẩy các lợi ích địa chính trị của nó bằng những chiến dịch bí mật nhằm mở rộng ảnh hưởng? Trung quốc đang thu nạp giới tinh hoa ở các nước mục tiêu như Úc bằng cách cung cấp cho họ những chức vụ không phải làm việc mà có uy thế và tiền bạc, những hợp đồng tư vấn béo bở. Bắc Kinh tung tiền mua lại các tờ báo, tạp chí tiếng Hoa và thâm nhập cộng đồng Hoa kiều thông qua những cơ quan của đảng Cộng sản – trong khi ở quốc nội họ cùng lúc ngăn chặn các nội dung truyền thông phương Tây bằng hệ thống tường lửa Great Firewall và hạn chế ảnh hưởng của phương Tây bằng cách đặt các tổ chức phi chính phủ nước ngoài dưới sự kiểm soát của cảnh sát.

Chủ tịch Trung quốc Tập Cận Bình đang đẩy nhanh lối tính toán này. Tại đại hội đảng Cộng sản vài tuần trước đây, ông ta nói rõ rằng Trung quốc tin tưởng tuyệt đối vào con đường riêng của mình và công bố một “kỷ nguyên mới” trong đó Bắc Kinh sẽ chuyển “gần hơn tới vị trí trung tâm của thế giới”. Các nhà chính trị phương Tây cuối cùng cũng phải nhìn Trung quốc đúng như bản chất của nó, không phải như một nước mà họ muốn nó trở thành.

Một ý thức mới về sự trong sáng đã lan khắp châu Âu. Trong một hồ sơ về quan hệ Trung quốc-châu Âu thực hiện cho Hội đồng châu Âu về Quan hệ đối ngoại, các tác giả Francois Godement và Abigael Vasselier viết rằng: “Nói thẳng nói thật luôn luôn là điều có ích”. Hai nhà nghiên cứu này khuyến cáo, bên cạnh nhiều chuyện khác, châu Âu nên siết chặt việc sàng lọc vốn đầu tư từ Trung quốc.

Trong một dấu hiệu cảnh báo ngày càng khẩn thiết về sự can thiệp chính trị của Trung quốc, các cơ quan tình báo Đức đã công bố chi tiết cách mà các điệp viên Trung quốc thu thập dữ liệu về các quan chức và chính trị gia Đức bằng cách sử dụng các nhân thân giả trên mạng xã hội.

Hạ viện và Thượng viện Hoa Kỳ đang thảo luận những điều luật hạn chế đầu tư của Trung quốc vào các công ty công nghệ. Chính phủ của ông Trump đang chuẩn bị sẵn hàng loạt biện pháp trừng phạt về thương mại. Và trong cộng đồng các học giả Hoa Kỳ đang dấy lên một cuộc tranh luận về mối đe dọa đối với quyền tự do biểu đạt, gây ra từ các viện Khổng tử mà chính phủ Trung quốc bỏ tiền dựng lên giữa các khuôn viên đại học.

Trong một bản báo cáo cho Quỹ Dân chủ quốc gia, do quốc hội Hoa Kỳ tài trợ, các tác giả Christopher Walker và Jessica Ludwig thấy có mối liên kết các nỗ lực của Trung quốc và Nga trong công cuộc uốn nắn dư luận công chúng khắp thế giới. Hai tác giả này cho rằng, số tiền nhiều tỉ đô la Mỹ mà hai nước này tung ra để tác động tới truyền thông, văn hóa, các cơ quan nghiên cứu chính sách và các học viện, đã vượt xa cái gọi là “sức mạnh mềm” (soft power). Họ gọi đó là “sức mạnh sắc” (sharp power), có thể được coi như là “mũi của lưỡi dao găm”.

Úc sẽ là phép thử, cho thấy các quốc gia phương Tây sẽ đi xa tới chừng nào trong công cuộc bảo vệ các giá trị dân chủ. Các sinh viên Trung quốc đóng học phí giúp hệ thống giáo dục đại học của nước này hoạt động, Trung quốc mua nhiều tài nguyên khoáng sản của Úc, cùng với chi tiêu của làn sóng du khách Trung quốc hỗ trợ tăng trưởng kinh tế của nước này.

Tờ Nhân dân nhật báo Trung quốc lên án các luật mới của Úc về sự can thiệp của nước ngoài như là “hoang tưởng điên khùng”. Một phát ngôn viên bộ ngoại giao Trung quốc cáo buộc thủ tướng Turnbull đầu độc quan hệ [giữa hai nước].

Nhưng ông Turnbull không lay chuyển. Nhắc lại một câu khẩu hiệu được gán - một cách sai lầm – cho Mao, ông Turnbull tuyên bố bằng tiếng Trung rằng nhân dân Úc sẽ “đứng lên” bảo vệ chủ quyền. Một khi Trung quốc vượt qua được cơn thịnh nộ của mình, họ có thể lại tái khởi động các mối quan hệ với phương Tây, lần này dựa trên sự thành thật và chủ nghĩa thực tế trong sáng chứ không phải lối mơ tưởng viển vông!

(*) Andrew Browne là phóng viên cao cấp, người đứng mục (columnist) của báo Wall Street Journal

Nguồn: https://www.wsj.com/articles/the-west-gets-real-about-china-1513074600
Andrew Browne: The West Faces Up to Reality: China Won’t Become ‘More Like Us’
Wall Street Journal, 12 December 2017

Người dịch: Huỳnh Hoa

http://www.viet-studies.net/kinhte/Browne_ChinaNotLikeUs_WSJ_trans.html

Phần nhận xét hiển thị trên trang

vụ khởi tố ông Phùng Đình Thực

Sau Phùng Đình Thực và Đinh La Thăng đến ai?

Hài hước: Loan báo bắt. Rút lại loan báo. Xin lỗi. 10 ngày sau lại loan báo bắt... Điều này chứng tỏ cuộc chiến cung đình rất gay gắt, nhưng cũng dễ hiểu. Chẳng ai chấp nhận đứng im để người khác ném vào lò. Điều nguy hiểm nhất ở một xã hội không thượng tôn pháp luật  là "báo thù truyền kiếp". Cha hay chiến hữu bị ném vào lò thì mục tiêu của cả đời con và phe nhóm là tìm mọi cách ném vào lò bằng được cái thằng đã ném cha, chiến hữu mình vào lò.
PVN: Sau Phùng Đình Thực và Đinh La Thăng đến ai?
20 tháng 12 2017 - Cơ quan An ninh Điều tra Bộ Công an hôm 20/12 thông báo khởi tố ông Phùng Đình Thực, cựu Tổng giám đốc Tập đoàn Dầu khí Việt Nam (PVN), về tội "Cố ý làm trái quy định của Nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng" theo Điều 165 Bộ luật Hình sự. Tin tức về việc ông Thực bị bắt và bị khởi tố đã được đăng tải rộng rãi trên các báo từ cách đây hơn 10 hôm, nhưng sau đó đồng loạt bị rút lại. Ngày 20/12, ông Nguyễn Minh Nhị, cựu Chủ tịch Ủy ban Nhân dân tỉnh An Giang nói với BBC: "Theo dõi vụ khởi tố ông Phùng Đình Thực thì tôi cũng biết mười ngày trước các báo đã phải đính chính tin này."
Ông Phùng Đình Thực (trái) được trao giải thưởng
 Hồ Chí Minh về Khoa học công nghệ hồi năm 2011
Cùng ngày, cơ quan này cũng ra kết luận điều tra đối với ông Đinh La Thăng, người bị mất chức Ủy viên Bộ Chính trị hồi 5/2017 và từng là Chủ tịch PVN thời kỳ 2006-2011, theo đó đề nghị truy tố ông và "các đồng phạm" với cùng tội danh trên.

Ông Đinh La Thăng cùng các ông Nguyễn Xuân Sơn, nguyên phó tổng giám đốc OceanBank, và các cựu thành viên Hội đồng Thành viên PVN Nguyễn Xuân Thắng, Nguyễn Thanh Liêm, Vũ Khánh Trường và Phan Đình Đức bị đề nghị truy tố tội "Cố ý làm trái", còn ông Ninh Văn Quỳnh, Phó Tổng giám đốc PVN bị đề nghị tội "Lạm dụng chức vụ quyền hạn chiếm đoạt tài sản".

Ông Nguyễn Xuân Sơn hồi cuối tháng tháng Chín đã bị kết án tử hình trong một vụ án khác, vụ OceanBank.

Các ông Ninh Văn Quỳnh, Nguyễn Xuân Thắng, Nguyễn Thanh Liêm và Vũ Khánh Trường cũng phải hầu tòa trong vụ án trên.

Riêng về ông Phan Đình Đức, người xuất thân từ một gia đình lãnh đạo cao cấp thời trước, báo Việt Nam có bài riêng về vụ ông bị khởi tố.

Ông Phùng Đình Thực (trái) và ông Đinh La Thăng tại sự kiện khánh thành tòa nhà Viện Dầu khí Việt Nam hồi tháng 7/2010

Trang VNF hôm 19/12 viết:

Bộ Công an đã ra Quyết định khởi tố bị can, lệnh khám xét đối với ông Phan Đình ĐứcBáo VN

"Cơ quan Cảnh sát điều tra Bộ Công an đã ra Quyết định khởi tố bị can, lệnh khám xét đối với ông Phan Đình Đức, thành viên HĐTV PVN về tội "Cố ý làm trái quy định của Nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng" quy định tại Điều 165, Bộ luật Hình sự."

Ông Phan Đình Đức bị tình nghi liên quan đến vụ án "Cố ý làm trái quy định của Nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng" xảy ra tại PVN, gây thiệt hại 800 tỷ đồng khi góp vốn vào OceanBank, theo trang báo này.

Vụ OceanBank: Xuân Sơn tử hình, Văn Thắm chung thân
Việt Nam: Khởi tố và bắt tạm giam ông Đinh La Thăng

Quyết định khởi tố

Ông Phùng Đình Thực bị xác định "có những sai phạm trong quá trình chỉ đạo thực hiện dự án Nhà máy Nhiệt điện Thái Bình 2", theo nội dung đăng trên website của Bộ Công an.

Ông Thực cũng bị cấm đi khỏi nơi cư trú.


Tin tức về việc ông Thực bị bắt và bị khởi tố đã được đăng tải rộng rãi trên các báo từ cách đây hơn 10 hôm, nhưng sau đó đồng loạt bị rút lại.

24 sếp PVN bị khởi tố tạo 'chuyện không vui'?

TBT Trọng và hai năm 'chỉnh đốn Đảng'

Vụ ông Thăng: TBT Trọng 'chọn đúng đối tượng'

Lúc 17:25 ngày 9/12, Thông tấn xã Việt Nam phát đi bản tin "Khởi tố bị can đối với hai nguyên Tổng Giám đốc Tập đoàn Dầu khí Việt Nam Phùng Đình Thực và Đỗ Văn Hậu."

"Tuy nhiên, do chưa thẩm định kỹ nguồn tin, thông tin trên là chưa chính xác. Thông tấn xã Việt Nam thành thật cáo lỗi cùng Cơ quan An ninh điều tra - Bộ Công an; cá nhân ông Phùng Đình Thực và ông Đỗ Văn Hậu, cùng các khách hàng sử dụng thông tin," báo VietnamPlus cho biết hôm 9/12/2017.

‘Làm sạch tận gốc’ Tập đoàn Dầu khí VN?
Vụ Đinh La Thăng: Đảng không cho 'hạ cánh an toàn'?

Lãnh đạo Lọc dầu Dung Quất bác việc 'nhận tiền'
'Chưa đủ mức răn đe'

Trả lời Ben Ngô của BBC Tiếng Việt ngày 20/12, Luật sư Phùng Thanh Sơn, Giám đốc công ty Luật Thế Giới Luật Pháp, nói:

"Từ vụ ông Nguyễn Xuân Sơn bị tuyên án tử hình, ông Đinh La Thăng bị bắt đến việc ông Phùng Đình Thực bị khởi tố đều có một điểm chung là đưa ra các quyết định hoặc có những hành vi làm thất thoát tiền PVN."

"Về chế tài thì tội "Cố ý làm trái các quy định của nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng" của Điều 165 Bộ luật Hình sự năm 1999 (đã được sửa đổi bổ sung 2009) cũng như các tội thuộc nhóm trật tự quản lý kinh tế của Bộ luật Hình sự năm 2015 thì mức hình phạt tối đa chỉ 20 năm tù giam."


Việc ông Đinh La Thăng bị bắt không làm giới quan sát bất ngờ, theo TS. Lê Hồng Hiệp.

"Theo tôi, mức hình phạt này chưa thực sự đủ mức răn đe đối với các quan tham. Bởi các bị cáo đối với nhóm tội này rất ít khi có tình tiết tăng nặng mà thường thì có nhiều tình tiết giảm nhẹ."

"Mà khi có nhiều tình tiết giảm nhẹ thì họ chắc chắn sẽ được tòa xử dưới khung, tức dưới 12 năm."

"Chưa kể, các quan tham trong quá trình chấp hành án có thể được xem xét giảm thời hạn chấp hành án nên thực tế thì hình phạt mà các quan tham gánh sẽ thấp hơn nhiều so với khung hình phạt luật định."

"Để tăng cường tính răn đe thì nên xem xét tăng hình phạt và không xem xét giảm thời hạn chấp hành án phạt tù đối với các tội có "màu sắc" của tham nhũng."

Theo báo Zing, tính đến ngày 20/12, đã có 26 lãnh đạo PVN bị khởi tố trong quá trình điều tra các sai phạm xảy ra tại tập đoàn này.


Đinh La Thăng: những thăng trầm trong sự nghiệp

Hồi tháng Mười, website Chính Phủ đăng bài dẫn lời Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc trong buổi họp về sự phát triển của ngành dầu khí tại trụ sở Chính phủ:

"Gần đây, nhất là từ năm 2015 đến nay, PVN gặp nhiều khó khăn, "có nhiều chuyện không vui". Những vấn đề như vậy ảnh hưởng đến PetroVietnam, một tập đoàn lớn của đất nước, tạo tâm lý không tốt trong đội ngũ cán bộ, viên chức, người lao động."

"Tôi mong muốn PVN trong khó khăn, càng phải vững vàng."

Ngày 20/12, ông Nguyễn Minh Nhị, cựu Chủ tịch Ủy ban Nhân dân tỉnh An Giang nói với BBC:

"Theo dõi vụ khởi tố ông Phùng Đình Thực thì tôi cũng biết mười ngày trước các báo đã phải đính chính tin này."

"Theo tôi, vụ khởi tố ông Phùng Đình Thực cũng như bắt ông Đinh La Thăng trước đó đều nằm trong phát ngôn "Lò đã nóng thì không ai có thể ngoài cuộc" của Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng."

Phần nhận xét hiển thị trên trang