Kho giống má trên cánh đồng chữ nghĩa!

Chủ Nhật, 2 tháng 4, 2017

Giáo sư John Vũ: Chẳng mấy chốc, phần lớn công việc lao động sẽ bị khử bỏ


GIÁO SƯ JOHN VŨ

 
(GDVN) - Nền kinh tế dựa trên chế tạo, xây dựng trên lao động thủ công, sẽ chứng kiến việc làm lao động của họ đang biến đi nhanh chóng.
Mặc dù khó để dự báo tương lai nhưng nếu nhìn vào xu hướng hiện thời, bạn sẽ thấy rằng tương lai thiên về người có giáo dục cao, đặc biệt trong khu vực khoa học và công nghệ.

Trong tương lai gần, các tiến bộ trong công nghệ sẽ làm thay đổi mọi thứ vì sẽ có nhiều robot hơn, nhiều tự động hoá hơn và nhiều thiết bị công nghệ để cải tiến cuộc sống.

Tuy nhiên, sẽ có ít công việc thủ công hơn.

Hiện nay, xe tự lái đã được các công ty Toyota, Honda, Ford, Hyundai, GM xây dựng và sẽ sẵn có trong vài năm tới.

Như vậy, nó sẽ “khử” bỏ việc làm của người lái xe taxi, người lái xe bus và người lái xe tải bởi khi đó lưu thông sẽ được kiểm soát bằng hệ thống máy tính; không có nhu cầu về cảnh sát giao thông. 
Sinh viên nên chọn ngành nghề nào trong thời đại hiện nay?(Ảnh minh họa: Nguồn vov.vn)
Trong tương lai gần, “Drones” hay máy bay không người lái có thể chuyển thư hay gói hàng nhỏ tới nhà bạn, điều này sẽ “khử” bỏ việc làm của nhân viên bưu điện.

Trong cơ xưởng, robot có thể làm phần lớn công việc nhanh hơn và tốt hơn, như vậy chúng sẽ “khử” bỏ việc làm của công nhân chế tạo.

Trong khu vực nông nghiệp, tự động hoá và robot có thể làm phần lớn công việc; chúng sẽ “khử” bỏ việc làm của nông dân. 

Công nghệ và bất bình đẳng xã hội

(GDVN) - Về nguyên tắc, theo dự báo, chỉ trong hai thập kỷ tới, robot với trí tuệ thông minh có thể làm được hầu hết những công việc mà con người có thể làm được.
Và sắp tới, phần lớn mọi người sẽ mua sắm trực tuyến và sẽ có ít cửa hàng bán lẻ vật lí hơn, điều có nghĩa là sẽ ít có việc làm hơn cho người bán hàng.

Điều quan trọng cần hiểu rằng, phát kiến công nghệ và tự động hoá sẽ khử bỏ nhiều việc làm nhưng nó cũng sẽ tạo ra nhiều việc làm mới.
Nhưng việc làm mới sẽ yêu cầu tri thức và kĩ năng được dạy chủ yếu ở đại học.

Cho nên giáo dục đại học là cần, nếu bạn muốn làm việc trong “thời đại công nghệ” này.

Theo viễn kiến này, trong vòng mười năm nữa phần lớn mọi người sẽ trang bị cho nhà của họ bằng “thiết bị thông minh” cho nên bếp, máy giặt, nhà tắm... sẽ làm hầu hết công việc dựa trên điều mọi người lập trình cho chúng làm.

Đặc biệt, các cảm biến y học trong điện thoại thông minh sẽ giám sát sức khoẻ của mọi người, liên hệ với bệnh viên và các bác sĩ khi được cần. Do vậy, họ không cần tới khám bệnh ở bác sĩ nữa.

Mọi thứ mọi người ăn sẽ được giám sát bằng các ứng dụng đặc biệt trên quần áo mặc để cảnh báo cho họ về thói quen ăn uống của họ cũng như ngăn cản một số bệnh.

Ngày nay, mọi điện thoại di động đều có các ứng dụng sức khoẻ nhưng đây vẫn là những điều cơ bản, trong vài năm tới sẽ có nhiều nữa.

Apple, Google, Microsoft đang đầu tư vào các ứng dụng sức khoẻ và y tế vì chúng được dự báo là thị trường sinh lời cao.

Mặc dù viễn kiến cho tương lai là rõ ràng và công nghệ là sẵn có nhưng không có đủ công nhân có kĩ năng để thực hiện chúng.

Theo hội đồng công nghiệp công nghệ, để đạt tới viễn kiến này, thế giới sẽ cần năm tới mười triệu công nhân công nghệ có giáo dục cao vì không có đủ, sẽ mất thời gian lâu hơn cho điều đó xảy ra.

Chúng ta đang không thể chỉ ra đâu là con đường cho giáo dục tương lai

(GDVN) - Thực tế là chúng ta đang sống trong một thời kỳ rất bất ổn và không hề rõ ràng để có thể chỉ ra đâu là tương lai, đâu là con đường của giáo dục tương lai.
Nhưng nếu nó xảy ra, ích lợi có thể là vài nghìn tỉ đô la một năm gia tăng thêm cho nền kinh tế hiện thời và điều đó sẽ thay đổi nền kinh tế toàn cầu hiện thời từ phục hồi sang tăng trưởng lớn.

Dù bạn tin vào viễn kiến này hay không, nó đang xảy ra nhanh hơn bạn nghĩ.

Tôi đã thấy nhiều ô tô tự lái cũng như máy bay chuyển hàng được kiểm thử. 
Tôi đã thấy các robot trong cơ xưởng làm phần lớn công việc.

Tôi đã dùng nhiều ứng dụng y tế di động và thiết bị đeo được.

Tôi đã nói chuyện với nhiều công ty khởi nghiệp và họ bảo tôi rằng họ cần nhiều công nhân có kĩ năng cao.

Một người sáng lập công ty khởi nghiệp nói: “Công nghệ thay đổi nhanh và thật khó mà thuyết phục mọi người rằng, chúng tôi có thể cải tiến cuộc sống nhiều lần.

Nhưng chúng tôi mong đợi các thế hệ trẻ đang lớn lên cùng công nghệ tin tưởng vào điều này vì có nhiều việc làm đang cần họ.

Công nghệ là khu vực bao la với nhiều thứ mới và phần lớn đã được phát minh trong những năm gần đây cho nên các chương trình đào tạo mới được cần tới để phát triển thế hệ tiếp các công nhân kĩ thuật
.”

Thầy cô có bị mất việc khi robot đang dần làm mọi thứ thay con người?

Điều đó có nghĩa là, hệ thống giáo dục hiện thời phải thay đổi để thích nghi với nhu cầu vì sẽ có cạnh tranh về công nhân tài năng.

Con số việc làm khoa học và công nghiệp sẽ tăng lên trong các nước có giáo dục tốt nhất. Các nước không thay đổi sẽ thấy việc suy đồi của nền kinh tế của họ với thất nghiệp cao.

Các nước đã thành công như Singapore, Hàn Quốc, Phần Lan và Nhật Bản đã chứng kiến nền kinh tế của họ được cải tiến còn các nước không đáp ứng cho cải cách giáo dục đã phải vật lộn về kinh tế thậm chí có thể không có khả năng bắt kịp.

Nền kinh tế dựa trên chế tạo, xây dựng trên lao động thủ công, sẽ chứng kiến việc làm lao động của họ đang biến đi nhanh chóng và chẳng mấy chốc phần lớn công việc lao động sẽ bị khử bỏ.

Một nhà phân tích viết: “Thời đại công nghiệp qua rồi. Chúng ta đang trong thời đại công nghệ với những kĩ năng mới, nhu cầu mới và công nghệ mới. 
Việc tạo ra lực lượng lao động thế kỉ 21 yêu cầu dạy các kĩ năng thế kỉ 21 và tập kĩ năng nào bao gồm khả năng giải quyết vấn đề bằng tư duy tích cực, phát sinh ý tưởng mới.

Với nhiều thanh niên, những thách thức mới nảy sinh những cơ hội mới để tạo ra công ty khởi nghiệp riêng của họ
.”

Công nghệ đã tạo ra những thay đổi trong mọi khu vực nhưng đó chỉ mới là bắt đầu vì chúng ta sẽ thấy nhiều thay đổi nữa trong tương lai trên khắp thế giới.

Để đáp ứng nhu cầu của thế kỉ 21, đại học phải nhanh chóng đi từ việc truyền thụ tri thức truyền thống sang vai trò tích cực trong phát triển lực lượng lao động có kĩ năng cao.

Nếu bạn là sinh viên chưa quyết định được về lĩnh vực học tập nào, lời khuyên của tôi là chọn khu vực khoa học và công nghệ. Tương lai thuộc về bạn và bạn nên nắm lấy nó bây giờ. 

Vì Sao?



Anh có ở lại đây một trăm năm,
Ăn gà tây, uống coca, cũng không thành Mỹ trắng.
Anh có ở lại đây một ngàn năm,
Cắt cỏ dang nắng, cũng không thành Mỹ đen.

Tiếng Anh tiếng U nay chắc anh nói cũng đã quen,
Nhưng đến bao giờ mới phai mùi nước mắm.
Anh có muốn ở lại suốt đời?
Để mỗi lần đi cày về anh tắm,
Chỉ tắm dưới vòi sen

Những người đồng hương anh vừa quen hôm qua,
Ngày mai có thể trở thành kẻ lạ.
Những người thường làm mặt lạ,
Lại có thể bá cỏ hôn anh,
Nếu anh lên nhanh, nếu anh trúng số.

Ôi cái xứ sở xô bồ,
Lắm người qua hơn hai mươi năm
Vẫn còn bị hố.
Hàng xóm, láng giềng, nhà nhà lố nhố,
Nhưng chẳng ai thèm biết tên ai.
Xe của ai nấy đi,
Nhà của ai nấy đóng kín mít.

Tết tây tết ta, lễ tạ ơn tạ nghĩa,
Chẳng hề qua lại hỏi thăm nhau.
Thỉnh thoảng gặp nhau trên đường đi,
Cũng đặt bày làm người lịch sự,
Mấp máy nói hai nói ba, chào nhau,
Như chào cái cột cờ di động.

Đường phố, phi trường, núi rừng, ruộng đồng quá rộng,
Mà lòng con người đa phần tôi gặp,
Lại nhỏ bé đến li ti,
Nhỏ bé đến dị kỳ,
Nhỏ bé còn hơn những gì nhỏ nhất!

Thế mà từ quê nhà còn lắm người ao ước ra đi,
Thế mà từ quê người vẫn chưa có mấy ai thích trở về …vĩnh viễn!
Vì sao? 
Vì sao?

st

Phần nhận xét hiển thị trên trang

Đốt sách .....rồi bây giờ đấu giá sách


Có khoảng 180 chục triệu cuốn sách đủ loại ở miền Nam nằm trong vùng định chế sách bị tiêu hủy, vẫn có một số sách không nhỏ trên thoát nạn do sự cất dấu của những người có lòng với văn học và do cả óc trục lợi của một số người. Dù cho có trục lợi đi nữa thì cũng vẫn là một điều đáng làm vì gián tiếp giúp cho sinh mệnh chữ nghĩa miền Nam vẫn có cơ hội sống lại.

Một cảnh đốt sách thật tang thương tháng 05/1975 ở Sài Gòn
Chính trong cái khung cảnh sinh hoạt sách báo miền Nam bị vây khốn khó khăn như thế đã làm nảy ra một nghề mới: Nghề bán sách dạo, sách bán ở vỉa hè. Nghề này từ nay thay thế công việc của ông Khai Trí cũng như cho khoảng 2500 nhà sách trên toàn miền Nam đã phải tự động đóng cửa sau 1975. Nó tiêu biểu cho nghề buôn bán chui dưới chế độ xã hội chủ nghĩa. Xã hội tạo ra một lớp người làm ăn bất hợp pháp. Cái gì cũng thành chui cả. Sách chui, gạo chui, thuốc tây chui, đi chui và ngay cả việc đi tu cũng trở thành tu chui. Sách càng bị cấm, càng nhiều người tìm đọc.
 Có lẽ người có lòng nhất với sách vở miền Nam là ông Khai Trí. Từ người bán sách lẻ lề dường, ông xây dựng nên cơ nghiệp là nhà sách Khai Trí, số 60- 62 đường Lê Lợi. Tôi đã đứng bên kia đường Lê Lợi sau 1975 để chứng kiến cảnh hôi sách, đốt sách của nhà Khai Trí. Cảnh tượng ấy còn như in vào đầu tôi. Sách của nhà Khai Trí vứt tung tóe, bừa bãi trên mặt đường phố Lê Lợi trong nỗi bất lực của nhiểu người miền nam cách đây 40 năm.

Tôi không biết lúc bấy giờ ông Khai Trí đứng ở đâu... Nhưng cái cảnh ấy nó bộc lộ hết cái bản chất bạo tàn của những kẻ chiến thắng.
 
Chợ trời sách miền nam trên đường Đặng Thị Nhu Q1 năm 1979
Khi cơ sở nhà sách Khai Trí bị tịch thâu. Theo nhà văn Nhật Tiến, một lần nữa, ông Khai Trí lại ra ngồi lề đường, trải một tấm nhựa ni lông bán vài cuốn sách thiếu nhi còn sót lại. Đây lại là một hoạt cảnh đau lòng và ngược đời bầy ra trước mắt. Từ một chủ nhân bề thế, uy tín mà trong kho chứa hàng triệu cuốn sách, nay ông trở thành người bán sách dạo đầu đường.

Cảnh tượng này giúp ta nhớ lại như hoạt cảnh đấu tố trong Cải cách ruộng đất.
(Trích: "Hiện trạng văn học miền Nam sau 1975 ở miền Nam..." của Nguyễn Văn Lục.)
 
SAIGON 1979 - Chợ sách cũ đường Đặng Thị Nhu
Sau năm 1975, Đặng Thị Nhu là một con đường sách nổi tiếng mà dân mê sách, các nhà văn, nhà văn hóa Hà Nội, Sài Gòn không thể không biết.
Chỉ là một con đường nhỏ dài chừng 200m, nối liền hai đường Ký Con và Calmette là những sạp chứa đầy sách, đối diện nhau qua một lối đi bộ...
 Cũng nhờ chợ sách này mà nhiều tác phẩm xuất bản trước 1975 của miền Nam được lưu truyền , gìn giữ . Có những gia đình cất dấu nhiều sách quý , nhưng sau đó đứt ruột chia tay với sách vì sinh kế . Mua bán sách cũ cũng giúp bao gia đình thoát được cái đói . Cảnh đó chỉ có những người ko may mắn kẹt lại SG sau 75 mới thấu hiểu !
...Rồi bây giờ đấu giá sách
 
Bây giờ nó mới biết là nó đã hũy hoại nguyên một kho tàng rất quý báu của Việt Nam nói chung.
Chê bai chửi rủa VNCH cho lắm rồi dốc túi mua sách thời VNCH như của quý hiếm !Trong cái buổi gọi là " đấu giá sách quý hiếm " đó hầu hết các quyển sách đắt giá nhất đều được viết bởi người VNCH , xuát bản bởi VNCH hoặc lưu hành rộng rãi thời VNCH . 
 
Bây giờ quay ra mê nhạc vàng , mê sách 

Phiên đấu giá sách quý hiếm hấp dẫn 20/09/2015 13:24
 
TTO - Sự xuất hiện của GS Ngô Bảo Châu và doanh nhân Nguyễn Thanh Phượng đã làm cho phiên đấu giá sách quý hiếm do Nhã Nam tổ chức sáng 20-9 tại TP.HCM thêm kịch tính và hào hứng.
15 đầu ấn phẩm đưa ra đấu giá lần này là một phần của chương trình Chợ phiên sách cũ kéo dài trong ba ngày từ 18 đến 20-9.

Các ấn phẩm có mức giá khởi điểm dao động từ 20.000 đồng đến 5 triệu đồng, hứa hẹn mức độ tham gia của các tay chơi sách và giới quan tâm, hâm mộ sẽ rất đa dạng, sinh động.
Với bước giá cho mỗi lượt đấu là 10.000 đồng, MC phiên đấu giá Tuyết Anh đã nỗ lực giới thiệu các ấn phẩm, kêu gọi khuyến khích và cả… khích động mọi người có mặt tại Nhã Nam thư quán cùng tham gia bỏ giá đấu.

Cuộc đấu diễn ra được nửa đường thì bất ngờ giáo sư Ngô Bảo Châu và doanh nhân Nguyễn Thanh Phượng cùng đến tham gia đấu giá.
Lúc này sàn đấu đang vào lượt bỏ giá cho quyển Bác sĩ Ai-Bô-Lít - quyển truyện nổi tiếng của Coóc nây Tru-cốp-xki, NXB Cầu Vồng 1984, từng quen thuộc với nhiều thế hệ thiếu nhi Việt Nam. Quyển này giá khởi điểm 50.000 đồng, người tham gia đấu đầu tiên là Dạ Thương - chủ tiệm sách Book Nest - nâng giá lên 100.000 đồng.
 
MC Tuyết Anh đang giới thiệu quyển Nói với tuổi hai mươi 
Có lẽ quyển sách thiếu nhi này gợi lên những ký ức tuổi thơ của mình nên bà Thanh Phượng đã tham gia bỏ giá đấu quyết liệt và đấu thắng ở mức giá 1 triệu đồng.

Sau đó đến lượt đấu giá quyển Việt Nam văn hóa sử cương của Đào Duy Anh do NXB Bốn Phương (của thi sĩ Đông Hồ thành lập) ấn hành năm 1951, sách được bảo quản rất tốt, còn bìa và jacket.

Quyển sách này vốn quan trọng và được các thế hệ trí thức nước nhà đánh giá rất cao, cộng với chất lượng một bản sách có tuổi đời hơn nửa thế kỷ nhưng còn gần như mới nguyên đã quyến rũ GS Ngô Bảo Châu nâng giá từ mức khởi điểm 150.000 đồng lên 1 triệu đồng, rồi 1,5 triệu đồng.

Lúc này chỉ còn chủ tiệm sách Dạ Thương đeo bám đấu nhích từng bước: 1.610.000 đồng, 1.620.000 đồng… Tuy nhiên, GS Ngô Bảo Châu kiên quyết theo đuổi, nâng giá lên 2 triệu đồng.

GS Ngô Bảo Châu đưa tay bỏ giá đấu quyển Việt Nam văn hóa sử cương.
Cử tọa cuộc đấu vỗ tay vang lên khi GS Ngô Bảo Châu nâng mức giá lên 2,5 triệu đồng và đấu thắng.

Có lẽ mọi người cũng cảm nhận được dư vị hấp dẫn của lượt đấu này khi quyển sách sử - văn hóa Việt Nam văn hóa sử cương bản in 1951 thuộc về GS toán học đang rất nổi tiếng ở Việt Nam.

Tiếp theo là một ấn phẩm “nặng ký” và là điểm nhấn của cuộc đấu giá: quyển Cochinchine (Nam Kỳ) do Phủ toàn quyền Đông Dương thực hiện, NXB Gastaldy in tại Sài Gòn năm 1931.

Đây là quyển sách thuộc bộ sưu tập của nhà báo Hà Văn Bảy, xuất bản nhân cuộc triển lãm thuộc địa tại Paris năm 1931.

Điều đáng quý là quyển này được bảo quản tốt, còn đầy đủ các bản đồ in kèm, và nhiều hình ảnh về cảnh sinh hoạt, kiến trúc xây dựng của Đông Dương xưa…

Sách được khởi đấu ở mức giá 5 triệu đồng. Doanh nhân Nguyễn Thanh Phượng trao đổi cùng GS Ngô Bảo Châu và nhóm bạn đã quyết định tham gia đấu giá.

Lượt đấu kịch tính vì kéo dài qua các bước: 5.060.000 đồng -  5.500.000 đồng, 5.600.000 đồng với hai "đối thủ" tham gia là ông Dương Thanh Hoài - phó giám đốc Nhã Nam - và bà Thanh Phượng.

Ông Hoài cho biết hiện Nhã Nam chưa có quyển này và muốn đấu thắng để lưu 1 bản Cochinchine, nhất là quyển này chất lượng rất tốt.
 
Nhưng khi bà Phượng nâng giá lên mức 10 triệu đồng thì ông Hoài đứng lên tuyên bố nhường.
Mọi người cùng vỗ tay chúc mừng quyển sách của người Pháp in từ năm 1931 tại Sài Gòn thuộc về một doanh nhân Việt Nam sau 84 năm thông qua phiên đấu giá cũng tổ chức tại Sài Gòn.

MC Tuyết Anh đang giới thiệu quyển La musique et le monde
Trước đó, một quyển sách khác cũng trong bộ sưu tập của Hà Văn Bảy là quyển tiếng Pháp La musique et le monde - tác giả GS Trần Văn Khê, có thủ bút của ông ghi trên sách khởi điểm 1 triệu đồng, đã được một nhà sưu tập tại TP.HCM đấu thắng ở mức 2,1 triệu đồng.
Bên cạnh đó, phiên đấu giá lần này còn có 1 quyển thơ của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh được đánh giá là ấn phẩm hiếm gặp: Đầu xuân ra sông giặt áo, NXB Văn Nghệ ấn hành năm 1986, giá khởi điểm 50.000 đồng và đã đấu thắng ở mức 300.000 đồng.
Có mặt tại buổi đấu giá, nhà báo Lê Văn Nghĩa biểu lộ sự đồng tình với mục đích sử dụng số tiền đấu được cho quỹ sách nói phục vụ người mù TP.HCM.
Ông Nghĩa cho biết hiện trong bộ sưu tập của ông có một số bản quý hiếm, có thể lần tới ông cũng sẽ tham gia đưa sách ra đấu để gây quỹ từ thiện.
Giới sưu tập Sài Gòn cũng đánh giá cao những phiên đấu giá như thế này, “cho thấy những ấn phẩm có giá trị vượt thời gian và mức độ quan tâm của người đương thời với những quyển sách trong quá khứ” - một nhà sưu tập nhận xét.
Sau khi trừ giá khởi điểm cho chủ sách, tổng cộng phiên đấu giá sáng 20-9 tại Nhã Nam thư quán đã thu được 15.130.000 đồng. Ban tổ chức đã chuyển số tiền này cho chị Hướng Dương - giám đốc Thư viện sách nói dành cho người khiếm thị.

15 ấn phẩm và giá đấu thắng:
Tờ nhạc Mùa thu cho em, tác giả Ngô Thụy Miên: 100.000 đồng
Sách Việt Nam phong tục, tác giả Phan Kế Bính, 1975: 270.000 đồng
Sách Nói với tuổi hai mươi, tác giả Thích Nhất Hạnh, 1973: 260.000 đồng
Tri Tân tạp chí số 98, năm 1943: 300.000 đồng
Tờ nhạc Thà làm giọt mưa, tác giả Phạm Duy: 150.000 đồng
Tờ nhạc Chuyện hẹn hò, tác giả: Trần Thiện Thanh: 100.000 đồng
Sách La musique et le monde, tác giả Trần Văn Khê, 1995: 2.100.000 đồng
Món ngon Hà Nội, tác giả Vũ Bằng, 2014: 300.000 đồng
Bác sĩ Ai-Bô-Lít, 1984: 1.000.000 đồng
Tờ nhạc Diễm xưa, tác giả Trịnh Công Sơn: 150.000 đồng
Đầu xuân ra sông giặt áo, tác giả Nguyễn Nhật Ánh, 1986: 300.000 đồng
Việt Nam văn hóa sử cương, tác giả Đào Duy Anh, 1951: 2.500.000 đồng
Cochinchine, Phủ toàn quyền Đông Dương thực hiện, 1931: 10.000.000 đồng
Vang bóng một thời, tác giả Nguyễn Tuân, 1963: 800.000 đồng
Kiều, Nguyễn Văn Vĩnh dịch ra tiếng Pháp, in song ngữ 1951: 2.800.000 đồng.




Lam Điền


Phần nhận xét hiển thị trên trang

Điện sẽ được truyền tải như internet không dây


Trong ngôi nhà thông minh của thời tương lai, việc truyền tải năng lượng không dây có thể thực hiện dễ dàng như internet không dây.
Katie Hall vô cùng ngạc nhiên khi nhìn thấy một bóng điện tỏa sáng ở giữa phòng mà không hề gắn với một sợi dây nào cả. Nhìn lại, bà phát hiện đó là một thí nghiệm. Bà nhớ đến hình ảnh những đường dây điện loằng ngoằng phía sau một chiếc tủ lạnh.
Bà bước qua bước lại giữa các cuộn dây và bóng đèn – bóng đèn vẫn bật sáng. Bà nói: “Cần tìm hiểu cái này. Đây chính là tương lai”.

Tiến sỹ Katie Hall (áo đỏ bên trái) đang trình diễn laptop sạc điện mà không cần cắm vào ổ cắm điện
Katie Hall là một tiến sỹ và hiện giờ bà là Giám đốc Công nghệ tại WiTricity – một công ty mới thành lập chuyên phát triển công nghệ cộng hưởng không dây.
“Nhưng chúng tôi thực sự không đặt điện vào không khí. Những gì chúng tôi đang làm là đặt từ trường vào không khí”, bà nói. Có thể giải thích như thế này, WiTricity xây dựng một “bộ cộng hưởng nguồn” – một cuộn dây điện phát ra từ trường khi có điện. Nếu có một cuộn dây khác được đưa lại gần, sẽ có điện tích được tạo ra, mà không cần đoạn dây nào cả.
“Khi bạn mang một thiết bị vào từ trường, nó tạo ra một dòng điện trong thiết bị, và bằng cách đó bạn có thể truyền điện”, Tiến sỹ Hall giải thích. Chính vì thế, bóng đèn trong thí nghiệm trên đã bật sáng.
Bạn không phải lo lắng về rủi ro điện giật. Hall đảm bảo rằng các từ trường được dùng để truyền năng lượng “hoàn toàn an toàn” – trong thực tế, chúng cũng giống như dạng từ trường được dùng trong các bộ định tuyến Wi-Fi.
Và trong ngôi nhà của thời tương lai, việc truyền tải năng lượng không dây có thể thực hiện dễ dàng như internet không dây.
Nếu mọi thứ diễn ra đúng như kế hoạch của WiTricity, smartphone sẽ sạc ngay trong túi người dùng khi họ đang đi lại chứ không cần cắm vào ổ cắm điện, TV sẽ phát mà không cần đoạn dây điện nào, và xe ô tô điện sẽ tiếp nhiên liệu trong khi đang chạy trên đường phố.
WiTricity đã trình diễn khả năng sạc điện cho laptop, ĐTDĐ và TV bằng cách gắn các cuộn dây cộng hưởng vào pin. Hall đã nhìn ra tương lai tươi sáng cho các gia đình khi không phải vướng víu vào dây điện. “Chúng ta sẽ không phải nghĩ về nó nữa: tôi sẽ lái xe về nhà và tôi không bao giờ phải vào trạm xăng, không bao giờ phải cắm điện sạc cho xe. Tôi thậm chí không thể hình dung mọi thứ sẽ thay đổi thế nào khi chúng sống trong môi trường điện không dây”.

Ngôi nhà trong tương lai sẽ hoàn toàn được giải phóng khỏi các sợi dây điện loằng ngoằng
Đằng sau những ứng dụng giúp tiết kiệm công sức này, Hall còn nhìn ra các cuộc cách mạng. Khi Hall lần đầu tiên nhìn thấy bóng điện không dây, bà ngay lập tức nghĩ về công nghệ y tế - các thiết bị được cấy dưới da có thể được sạc mà không cần chạm vào. Hiện nay, WiTricity đang làm việc với một công ty y tế để nạp điện cho thiết bị trợ tim. Công nghệ đã mở ra cánh cửa cho bất kỳ thiết bị điện tử di động nào đang bị “trói buộc” pin.
“Ý tưởng về việc loại bỏ các loại dây sẽ cho phép chúng ta thiết kế lại mọi thứ theo những cách mà chúng ta chưa hề nghĩ đến, điều đó sẽ giúp các thiết bị và mọi thứ mà chúng ta sử dụng trở nên hiệu quả hơn, thiết thực hơn và thậm chí có thể mang nhiều chức năng hơn”, Hall nói.
Thách thức hiện nay là tăng khoảng cách mà điện có thể được truyền tải hiệu quả. Theo Hall giải thích, khoảng cách này liên quan đến kích cỡ của cuộn dây, và WiTricity muốn hoàn thiện khoảng cách truyền tải điện này. Vì vậy, WiTricity đang hy vọng về một sáng tạo mới: những chiếc pin sạc lại không dây kích cỡ AA.
Riêng đối với Hall, những ứng dụng này là vô cùng. Đó là khi mọi người sẽ không phải cắm bất cứ gì để nạp điện.
Bảo Bình (Theo CNN

Phần nhận xét hiển thị trên trang

Nghe người trẻ kể chuyện lịch sử


Bảo Uyên
(TBKTSG) - Không hờ hững hay quay lưng với môn lịch sử như nhiều người vẫn than vãn, có một nơi mà ở đó, người trẻ vẫn thích thú đọc những bài viết lịch sử, chia sẻ và bình luận vơi tất cả sự háo hức.

Giá mà sách giáo khoa viết như vầy thì ai cũng thích học sử luôn rồi”,

Có lẽ phải tìm hiểu lại về vua Lê Long Đĩnh”,

Giời ơi sao hồi xưa tôi học trường Lý Thường Kiệt không ai bảo cho biết ông là một nhân vật... thế này hả”.
...

Có một môn sử khác trên Facebook

Đó là những phản hồi bạn có thể thấy trên trang Facebook cá nhân của Phạm Vĩnh Lộc, một bạn trẻ yêu thích sử Việt Nam chuyên viết những bài “kể chuyện lịch sử” với phong cách hài hước và ngôn ngữ của tuổi mới lớn.

Thật khó mà tìm được cuốn sách lịch sử nào kể lại một trận đánh, nơi các tướng địch được miêu tả như những “thanh niên manh động” và chủ tướng phe ta cũng “không phải dạng vừa đâu”. Chính ngôn ngữ rất “đời” và cũng rất “teen” ấy khiến cho nhiều bạn đọc trẻ tuổi, nhất là lứa tuổi học sinh thích thú.

Lẽ dĩ nhiên, với cách viết này, Lộc nhận không ít “gạch đá” khi có nhiều độc giả quan niệm viết sử cần phải nghiêm túc, chính xác và không được hư cấu. Phạm Vĩnh Lộc tâm sự, ngay từ đầu anh đã xác định, không phải anh viết sử, mà là kể những câu chuyện sử không nặng về ngày tháng hay số liệu thống kê, nó chỉ là những “câu chuyện” đầy đủ nội dung lẫn tính giải trí. Có lẽ đó là lý do khiến nhiều người đọc trẻ tuổi quan tâm theo dõi những bài viết hấp dẫn của anh. Hiện trang cá nhân của chàng trai sinh năm 1990 này có hơn 27.000 người theo dõi. Không chỉ viết lại những câu chuyện lịch sử, Lộc còn tự làm một clip ngắn nói về “Vương triều nhà Trần” và được cộng đồng mạng đón nhận đông đảo. Với Lộc, bản thân những thăng trầm lịch sử hàng nghìn năm dựng và giữ nước đã là kho tư liệu quý, chỉ cần thêm chút “gia vị” là đã có thể viết nên những câu chuyện hấp dẫn.

Nếu độc giả trẻ tuổi thích lịch sử được kể qua lăng kính tươi mới, hiện đại; thì độc giả lớn tuổi quan tâm nhiều hơn đến những góc nhìn lịch sử, những thân phận, những thăng trầm. Fanpage “The X file of History” là một diễn đàn của những độc giả như thế. Thật khó để liên hệ tình trạng “quay lưng với môn sử” ở Việt Nam, với những gì đang diễn ra ở fanpage này: hơn 103.000 người theo dõi, những chủ đề với hàng ngàn lượt like, share, đặc biệt là những tranh luận kéo dài đến hàng mấy trăm phản hồi mà trong đó, hàm lượng chất xám không hề nhỏ. Hình như, người yêu lịch sử ở Việt Nam đâu có ít!

Anh Sơn Lê (sinh năm 1982), một trong những người điều hành (Admin) của “The X file of History”chia sẻ “những ngày bắt đầu fanpage, chúng tôi chưa bao giờ nghĩ đến một cái gì lớn lao. Khi ấy chỉ đơn giản là muốn lưu lại những bài viết hay mà mình tình cờ đọc được và chia sẻ cho mọi người. Thế rồi dần dà fanpage lớn mạnh đồng nghĩa với trách nhiệm chúng tôi nhiều hơn, nặng hơn. Không chỉ với các bạn trẻ yêu sử, các cô chú, bác dì lớn tuổi... vẫn thường xuyên vào đọc”.

Anh Dũng Phan (sinh năm 1988), một admin khác lý giải về tính tương tác rất cao của độc giả trên fanpage: “Lịch sử vốn dĩ luôn hấp dẫn, chúng ta cứ nhìn sang Trung Quốc, xem các bộ phim lịch sử của họ là đủ thấy. Nếu lịch sử không hấp dẫn thì có nghĩa là những người truyền bá lịch sử đã sai trong cách kể chuyện. Và chúng tôi chỉ làm cái việc là kể bằng một giọng hấp dẫn thôi”.

Theo anh Dũng Phan, để tạo ra chủ đề hấp dẫn từ những chi tiết lịch sử khô khan, tư duy của người kể chuyện cộng với nguồn tư liệu đầy đủ đóng vai trò rất lớn. “Viên quan Đỗ Thích mơ thấy ngôi sao rơi vào miệng cho là điềm tốt bèn ám sát Đinh Tiên Hoàng và Đinh Liễn, đấy là điều được sử liệu ghi nhận. Nhưng nếu bạn tư duy và đặt câu hỏi rằng suy nghĩ của Đỗ Thích có bình thường không, hành động ám sát có hợp lý không, bạn sẽ nảy ra nhiều giả thuyết thú vị khác. Hoặc, chúng ta biết chi tiết Lý Thường Kiệt là hoạn quan. Ta còn biết Lý Thường Kiệt là một “soái ca”, ông rất tuấn mỹ lại văn võ song toàn. Một người hoàn hảo như thế sao lại chịu để hoạn? Hãy tư duy và chúng ta sẽ tìm ra được một điều thú vị khác của sử”, anh nói.

Nếu người trẻ yêu thích bài viết của Lộc vì sự tươi mới trong ngôn ngữ và cách kể chuyện, thì các độc giả lớn tuổi hơn một chút quan tâm đến “The X file of History” vì cách tiếp cận vấn đề từ nhiều góc độ, cách đánh giá nhân vật đa chiều, thay vì chỉ có hai mặt đúng - sai, thiện - ác. Fanpage đi sâu vào những nhân vật bị lịch sử lãng quên, những con người từng bị phán xét nặng nề. Khi chấp nhận góc nhìn đa chiều, hiển nhiên ta có thêm sự bao dung trong đánh giá lẫn trong khả năng tiếp nhận học thuật, cũng như có thêm nhiều sự ủng hộ từ độc giả.

Từ Facebook đến đời thực

Những bài viết trên trang của Phạm Vĩnh Lộc và “The X file of History” không chỉ mang lại cảm hứng, tình yêu lịch sử dân tộc ở thế giới ảo mà đã được chuyển biến ở đời thực.

Một người lính già đã từng tham gia cả hai cuộc chiến tranh chống Pháp và chống Mỹ đọc các bài viết trên “The X file of History”mỗi ngày, dù đang nằm điều trị trong bệnh viện. Ông nghiền ngẫm, khen hay rồi bảo đứa cháu nếu có bài mới thì in cho ông đọc tiếp.

“Khi xem những bức ảnh ông đang đọc bài viết của fanpage, tôi thật sự rất cảm động. Đâu đó trên đất nước này, có một người lính đi qua hai cuộc chiến, nằm trên giường bệnh, yêu những trang sử của chúng tôi. Đó là điều đáng quý nhất rồi”, anh Dũng nói.

Còn với Lộc, anh tập hợp các bài viết của mình vào trong một album và đặt tên là “History in the bottle” (Lịch sử trong chai). Anh giải thích: “Thay vì là chính sử nghiêm túc được ghi trong sách để trên kệ trong thư viện, đây là những câu chuyện được chép lại bỏ vào chai và ném xuống biển, chờ ai đó nhặt lên và đọc”. Chiếc chai ấy đã trôi qua hàng trăm lượt chia sẻ trên mạng ảo và đến lớp học ở đời thực với sự thay đổi nhận thức về môn sử.

“Nhiều bạn trẻ đã nhìn nhận được sự thú vị và bổ ích do môn lịch sử mang lại. Một em học sinh lớp 10 đã tập hợp nhóm bạn lại, lấy bài viết của tôi để vẽ minh họa cho bài thuyết trình trước lớp. Lăng Gia Long trước nay hẻo lánh cũng dần có nhiều bạn đến thắp nhang sau khi đọc các bài viết của tôi”, Lộc kể. Ngoài đam mê dành cho lịch sử, chính sự khích lệ của cộng đồng là động lực khiến Phạm Vĩnh Lộc tiếp tục duy trì công việc trái với chuyên ngành anh đã học (Lộc tốt nghiệp khoa Biên phiên dịch, Đại học Hoa Sen).

Trên thực tế, hiện nay không có nhiều những cuốn sách lịch sử Việt Nam nhỏ gọn, dễ đọc, dễ nhớ. Những bộ chính sử như Đại Việt sử ký toàn thư, Đại Nam thực lục... hầu hết đều được viết dưới dạng biên niên, kể lại các sự kiện theo trình tự thời gian, chỉ phù hợp để tra cứu thay vì được đọc một cách hứng thú. Với công cụ là mạng xã hội và thế mạnh là những người trẻ, Phạm Vĩnh Lộc và các admin của fanpage “The X file of History”đã phần nào giải được “cơn khát sử” cũng như lan tỏa lịch sử đến một bộ phận độc giả nhất định.

Dù có lời khen tiếng chê, nhưng với những phản hồi tích cực từ độc giả, Lộc vẫn tin lối giảng “không chính thống” của mình có hiệu quả. “Khi các em nhận thức được rằng lịch sử nước ta hay thế nào, các em sẽ tự động tìm hiểu kỹ hơn”, Lộc chia sẻ quan niệm.

Còn với “The X file of History”, từ chỗ “kể những câu chuyện lịch sử”, các admin của trang đã hướng đến việc “nghiên cứu những câu chuyện lịch sử”... bởi lẽ các anh quan niệm tuy lịch sử không có đúng sai nhưng tuyệt nhiên không thể kể bậy. “Chúng tôi vẫn chỉ là những kẻ nghiệp dư trên con đường ấy. Mong có sự chung vai của tất cả mọi người”, Sơn Lê tâm sự. 
***

Trao đổi với TBKTSG về các phương pháp tiếp cận môn sử hiện nay, ông Nguyễn Quốc Vương- hiện là nghiên cứu sinh tại Nhật Bản, tác giả cuốn “Giáo dục Việt Nam học gì từ Nhật Bản”, dịch giả cuốn “Lịch sử học là gì?”- cho rằng trong tiếp cận lịch sử sẽ có nhiều cách, nhiều góc độ, từ nhiều quan điểm khác nhau. Nhận thức lịch sử, sản phẩm của quá trình tiếp cận đó có tính chủ thể, đa dạng. Vì thế, việc đòi hỏi tuyệt đối nhận thức lịch sử chỉ có một và duy nhất đúng là bất khả. Tuy nhiên, nhận thức lịch sử chỉ có ích cho cá nhân và cộng đồng khi nhận thức đó có tính khoa học, thực chứng, logic. Nghiên cứu của nhà sử học hay giáo dục lịch sử ở trường học phải nhằm đạt được và phát triển nhận thức đó. Vì vậy, cần phân biệt rõ những cách diễn giải hay nhận thức lịch sử theo hình thức hư cấu, pha trộn yếu tố văn học. Với cách nhận thức theo các phương pháp khoa học của sử học, cả hai đều có vai trò riêng của mình nhưng không thể lẫn lộn. Cách tiếp cận, nhận thức lịch sử thiên về cảm tính, cảm xúc có thể tạo ra mối quan tâm nhất thời nhưng sẽ có hại về lâu dài nếu như cả người viết và người đọc không phân biệt rõ đâu là sử học, đâu là văn học. Nó tương tự như sự lẫn lộn giữa huyền thoại và lịch sử .

Ông Đỗ Thái Bình, chuyên gia nghiên cứu lịch sử hàng hải, kỹ thuật đóng tàu Việt Nam; dịch giả cuốn Thuyền buồm Đông Dương:

Trong bối cảnh người trẻ không mặn mà với môn sử như hiện nay thì việc hư cấu hay dùng ngôn từ hiện đại kể chuyện sử nhằm thu hút người trẻ vẫn là phương pháp đáng ghi nhận. Từ góc độ người đọc, tôi tự hỏi liệu chúng ta có nên khắt khe không khi thực tế kết quả mang lại là đã có nhiều học sinh, sinh viên quan tâm, tò mò về lịch sử dân tộc hơn? Miễn là nhân vật, nội dung chuyện được xây dựng từ nền tảng sự thật, chứ không bịa hay hư cấu. Khi các em thích rồi, sau đó tìm đến nhiều tài liệu khác và tiếp cận lịch sử một cách chính xác, khoa học hơn vẫn chưa muộn. Hơn nữa, từ những cách tiếp cận khác nhau như vậy, các em sẽ ý thức được là lịch sử không phải là một chiều, các bạn có quyền xét lại, tiếp cận với nhiều quan điểm, góc độ khác nhau.

Phần nhận xét hiển thị trên trang