Kho giống má trên cánh đồng chữ nghĩa!

Thứ Sáu, 8 tháng 4, 2016

Tài sản của ông Putin gấp hơn hai lần của tỉ phú Bill Gates?



Hoàng Lam - Thứ Tư, ngày 27/1/2016 - 19:00
(PLO)- Tờ Mirror hôm nay (27-1) đưa tin tổng thống Nga Vladimir Putin sau 16 năm cầm quyền tại Nga không chỉ trở thành người đàn ông quyền lực nhất thế giới mà rất có thể cũng đồng thời là người giàu nhất thế giới.
Trong khi Putin được mô tả là vị lãnh đạo giản dị, với thu nhập năm 2014 chỉ khoảng 120.000 USD, tài sản gồm hai căn hộ không quá lớn thì một nguồn tin từ Giám đốc điều hành Bill Browder của Quỹ đầu tư Hermitage Capital Management cho rằng ước tính tài sản thực sự của ông có thể lên đến 200 tỉ USD, nhiều hơn tài sản của Chủ tịch tập đoàn Microsoft - ông Bill Gate gần gấp hai lần. 
Vào tuần này, Bộ Tài chính Mỹ lần đầu tiên công khai cáo buộc Putin tham nhũng và biển thủ công quỹ nhà nước tích lũy tài sản cá nhân khổng lồ, trong đó bao gồm cung điện tỉ đô và du thuyền 32 triệu USD mà ông chủ Chelsea Roman Abramovich, một trong nhiều người bạn siêu giàu của Putin, tặng cho ông.
“Ông Putin giúp cho bạn bè và các đồng minh thân cận trở nên giàu có bằng tài sản nhà nước, thông qua các hợp đồng năng lượng hoặc đầu tư tài chính, bất động sản Nga, Putin chỉ đạo những người mà ông tin tưởng và loại trừ những ai có tư tưởng phản đối" - quan chức Bộ Tài chính Mỹ Adam szubin cáo buộc khi nói chuyện với BBC Panorama tuần này.
Chuyên gia chính trị Stanislav Belkovsky tuyên bố Putin có 40 tỉ USD từ cổ phần trong ba công ty năng lượng là Surgutneftegaz, Gazprom, tập đoàn năng lượng quốc gia và Gunvor, một công ty kinh doanh xăng dầu.
Các doanh nhân đã giúp Putin thu được tiền từ giới siêu giàu và nhờ đó ông Putin giúp họ tiếp cận các dự án quốc gia. Putin và hai đối tác lập nên Công ty Rosinvest. Đáng chú ý là 94% cổ phần công ty thuộc sở hữu của Putin.
Ban đầu công ty đầu tư vào 16 dự án nhà nước khác nhau nhưng các quỹ bắt đầu tập trung vào một dự án "phụ” xây dựng cung điện tỉ đô Constantine trên Biển Đen, ông Stanislav Belkovsky cho hay.


 Tổng thống Nga Vladimir Putin và tỉ phú dầu mỏ Roman Abramovic
Năm 1975, sau khi hoàn thành ĐH, Putin gia nhập lực lượng tình báo KGB và được gửi đến Đông Đức. Tại đây, ông đã có được nhiều bạn bè và đồng minh tin cẩn. Khi trở về nước năm 1991 họ trở thành số ít những người được Putin hết sức tin cậy.
Theo BBC Panorama, một người bạn khác của Putin, nghệ sĩ cello của con gái của ông - Sergei Roldugin có cổ phần giá trị trong một ngân hàng lớn ở Nga.
Yuri Kovalchuck, người hàng xóm của Putin, cũng có cổ phần lớn trong ngân hàng. Boris Rotenberg, người bạn thuở nhỏ của Putin, có trong tay rất nhiều hợp đồng làm ăn.
Angus Roxburgh cho rằng: "Rất nhiều bạn bè, đồng nghiệp cũ của Putin trở nên giàu có phi thường. Họ đã không thể có được điều đó mà không có Putin và để đổi lại, họ cũng sẽ mang lợi ích đến cho ông ấy".
Các nhà phân tích cũng cho rằng con gái Putin cũng được hưởng lợi từ cha. Cô Katerina Tikhonova và chồng mình sở hữu cổ phần trị giá khoảng 2,5 tỉ USD. Sự giàu có theo lời họ bắt nguồn chủ yếu từ đầu từ cổ phần công khai trong một công ty lớn mà chồng cô - Kirill Shamalov mua từ Gennady Timchenko, một nhà kinh doanh là bạn thân của Putin.
Xoay quanh ông Putin, hiện có rất nhiều lời đồn đoán về giá trị tài sản riêng và cách mà ông có được nó. Tuy nhiên, các thông tin về tài sản của ông Putin được đăng tải từ báo chí Mỹ có thể chưa công bằng bởi Nga và Mỹ luôn có nhiều bất đồng trong quan hệ song phương và ông Putin luôn là chủ đề “săm soi” của cánh truyền thông phương Tây.
Trước các thông tin về tài sản và cáo buộc tham nhũng của ông Putin, hiện phía Nga chưa có động thái phản hồi.
Hoàng Lam
http://plo.vn/the-gioi/tai-san-cua-ong-putin-gap-hon-hai-lan-cua-ti-phu-bill-gates-609468.html


Phần nhận xét hiển thị trên trang

Chuyện Lào bất tuân phục, và cương vị đăng ten


1. Tôi đọc báo Tuổi Trẻ, cái bài phóng sự về việc Lào xây đập thủy điện Xayabury. Mặc dù các nhà lãnh đạo đảng và nhà nước Lào (một dạng phiên bản của VN) ngon ngọt hứa đủ điều với ông Trọng, ông Dũng, ông Sang nhưng hứa thì cứ hứa, làm cứ làm. Theo PV Tuổi Trẻ, khu vực công trường thủy điện được canh giữ cực kỳ nghiêm ngặt, con ruồi cũng không lọt, đến nay nhà máy đã sắp hoàn thành. 

Mỗi nước mỗi dân tộc đều có quyền lợi riêng, Lào cũng thế và VN cũng thế, không áp đặt được. Nhưng những vị nào còn ảo tưởng rằng Lào dễ bảo, xoa đầu, coi nó như đàn em nói gì phải nghe nấy thì hãy xem Xayabury như bài học thất bại cay đắng của mình.


2. Mấy anh CS nhà mình thời hậu HCM đẻ ra cái mốt cứ phó chủ tịch nước thì phải là nữ (đàn bà). Dường như họ làm vậy để chứng tỏ với thế giới rằng họ tôn trọng phụ nữ, không phân biệt giới tính, tỷ lệ nữ làm lãnh đạo rất cao, nhiều đàn bà giữ trọng trách...

Tôi không kỳ thị nữ giới, thậm chí còn phục còn biết nhiều bà nhiều chị cực giỏi giang, mình không đáng xách dép cho các bả, nhưng riêng việc cứ phải phó chủ tịch nước là đàn bà thì theo tôi không cần thiết. Mấy khóa vừa rồi,dường như các vị phó ấy chỉ để trang trí, làm long trọng viên, chủ yếu đi gắn cờ hoa, huân chương huy hiệu, dự khánh thành động thổ, đánh trống khai trường... này nọ, không được trò trống gì nên hồn, việc chính sự, quốc kế dân sinh hệ trọng lại càng không để lại chút gì. Nếu thấy không cần thiết thì nên dẹp bỏ, âu cũng là góp phần vào thực hiện chủ trương cải cách tinh giản bộ máy để gọn gàng, hiệu quả, đỡ tốn kém.


Mà cũng cần nói thêm, chủ tịch nước (vị trưởng) còn chả có thực quyền thì bày đặt ra phó quả là cuộc chơi xa xỉ, rườm rà đăng ten.

Nguyễn Thông

Phần nhận xét hiển thị trên trang

Thứ Năm, 7 tháng 4, 2016

BÀ NGUYỄN THÚY HẠNH TƯỜNG TRÌNH VIỆC GIẢI QUYẾT KIẾN NGHỊ


Bà Nguyễn Thúy Hạnh, người tự ứng cử ĐBQH khóa 14 tại Hà Nội.

GIẢI QUYẾT KIẾN NGHỊ VỀ HỘI NGHỊ HIỆP THƯƠNG
(Tại MTTQ phường Thượng Đình)

Ứng viên ĐBQH Nguyễn Thúy Hạnh
tường trình
 
- Thưa ông, giấy mời hiệp thương ghi: "đại diện cử tri", vậy đại diện đó do ai bầu ra?

- Do MTTQ và tổ trưởng dân phố chọn.

- Vậy lấy gì để đảm bảo sự lựa chọn đó là khách quan khi cả MTTQ và Tổ dân phố đều là những đơn vị ko chọn ra chúng tôi ứng cử thì lại đứng ra chọn cử tri bỏ phiếu tín nhiệm chúng tôi? Mà đã là đại diện thì phải có bầu chọn chứ!


Chưa kể tôi mới chuyển về Royal City, cư dân tòa R6 chúng tôi còn chưa biết hết nhau, giờ lại ko thành lập tổ dân phố R6 mà đưa tôi sang hiệp thương với R1 ở tít xa, họ biết tôi là ai mà có thể nhận xét về tôi, và làm sao tôi biết có đúng họ là cư dân của tòa nhà?

- Chúng tôi đảm bảo không có chuyện cư dân ở nơi khác đến tham gia hiệp thương, và việc chọn đại diện cử tri chúng tôi làm khách quan theo đúng luật.

- Nhưng các ông lấy gì để đảm bảo? Tôi chỉ yêu cầu một việc rất đơn giản là cung cấp danh sách cử tri mà các ông cũng không đáp ứng được, thì rõ ràng là có vấn đề trong việc lựa chọn cử tri của các ông.

- Chúng tôi chỉ làm theo đúng luật, mà điều này ko có trong luật.

.....
- Người tham dự phải có giấy mời? 

- Đúng vậy

- Ngay chính cả chồng con tôi, và hàng xóm là những người hiểu tôi nhất cũng ko được vào dự nếu ko có giấy mời?

- Đúng vậy. 

- Vậy là đã rõ, sẽ chỉ có những người không biết gì về tôi nhưng lại được định hướng về tôi có mặt tại buổi hiệp thương!
.....
- Việc bà yêu cầu được phát biểu thì điều này đã có trong luật, bà sẽ được phát biểu, tuy nhiên chỉ theo lượng thời gian nhất định.

- "Thời gian nhất định" đó là bao lâu?

- khoảng 5 - 6 phút

- Ồ, 5 phút thì giới thiệu tên và công việc của tôi còn chưa xong, sao có thể giải đáp hết thắc mắc của cử tri về tôi?

- Vậy là bà chưa hiểu hết rồi, bà vẫn có thể phát biểu và vận động cử tri ở cấp cao hơn, sau buổi hiệp thương này cơ mà.

- Ơ hay, đây là buổi lấy phiếu tín nhiệm, đúng không ạ, tại đây tôi ko có cơ hội giới thiệu về mình, ko đc giải đáp những thắc mắc hoặc những điều vu khống tôi để cử tri hiểu mà bỏ phiếu cho tôi thì làm sao còn cơ hội để tôi phát biểu ở cấp cao hơn?

- Đó là quy định, chúng tôi chỉ thực hiện đúng theo quy định, mong bà về tìm hiểu kỹ luật bầu cử.
.....

Các ông giải thích rằng luật ko quy định luật sư hoặc trợ lý đi cùng tôi, vậy thì cũng ko có điều luật ngăn cấm việc này, và tôi hoàn toàn có thể đi cùng luật sư của mình!

- Không, không có quy định, nghĩa là bà chỉ được đến đó một mình.
.....

- Về việc kiểm phiếu, có hẳn một ban kiểm phiếu được bầu tại hội nghị, nên yêu cầu của bà về việc giám sát kiểm phiếu là ko cần thiết.

- Những người tham gia hội nghị đó đều do các ông chọn, nên cái việc bầu ra ban kiểm phiếu cũng như việc kiếm phiếu hoàn toàn ko có cơ sở để tin cậy nếu như ko có sự giám sát của một bên thứ 3 độc lập. Tôi phản đối!

- Đó là quy định, và chúng tôi làm việc rất khách quan theo đúng luật.

- VÂNG, CÁC ÔNG LÀM ĐÚNG LUẬT CỦA CÁC ÔNG, NHƯNG ĐÓ LÀ CÁI LUẬT SAI TRÁI!
Phần nhận xét hiển thị trên trang

Triều Tiên thông báo bắt 2 nghi phạm mưu sát Kim Jong Un


08/04/2016 06:19 GMT+7
TTO - Ít nhất hai nghi phạm âm mưu ám sát nhà lãnh đạo CHDCND Triều Tiên Kim Jong Un đã bị bắt theo các nguồn tin truyền thông tại quốc gia này.
Triều Tiên thông báo bắt 2 nghi phạm mưu sát Kim Jong Un
Một điều tra của các chuyên gia về CHDCND Triều Tiên ở Hàn Quốc cho thấy sự ổn định dưới chế độ ông Kim Jong Un thấp hơn so với thời của cha ông là Kim Jong Il - Ảnh: Business Insider
Theo UPI, các nghi phạm bị bắt giữ tại biên giới Trung Quốc gần sông Đồ Môn (Tumen River) khi chúng đang chuẩn bị tấn công ông Kim tại thành phố Hoeryong tỉnh Hàm Kinh Bắc (North Hamgyong).
Một nguồn tin riêng ở CHDCND Triều Tiên của hãng tin Asia Press của Nhật Bản cho biết anh đã nghe nói những kẻ khủng bố vẫn chưa vượt sông Đồ Môn (con sông ngăn cách biên giới giữa CHDCND Triều Tiên và Trung Quốc) thì đã bị lính biên phòng của CHDCND Triều Tiên vượt qua biên giới bắt giữ.
Nguồn tin này cũng nói các nghi phạm đã bị bàn giao cho Bộ công an Triều Tiên và những người lính biên phòng được tưởng thưởng sau chiến công này, trong đó có cơ hội trở thành đảng viên Đảng Lao động Triều Tiên.
Một trong số các nghi phạm là người CHDCND Triều Tiên đã bỏ sang Hàn Quốc, những người còn lại là công dân Trung Quốc.
Nhà báo Nhật Bản Jiro Ishimaru, sáng lập viên của hãng Asia Press, cho rằng việc bắt giữ các nghi phạm mưu sát ông Kim Jong Un có vẻ giống như một tin đồn mà chính quyền CHDCND Triều Tiên dàn dựng để củng cố thêm sự ủng hộ cho Đảng Lao động Triều Tiên trước thềm Đại hội đảng lần thứ bảy diễn ra vào tháng 5.
Công tác chuẩn bị đang được tiến hành tại CHDCND Triều Tiên cho kỳ đại hội được tổ chức lần đầu tiên trong hơn ba thập kỷ.
Nhà báo Ishimaru nhận định CHDCND Triều Tiên đang tăng cường kiểm soát an ninh trước kỳ đại hội, và thông qua sự phát tán của những tin đồn, chính quyền nước này có thể gây tâm lý sợ hãi với người dân.
Tất nhiên CHDCND Triều Tiên cũng tăng cường công tác kiểm soát còn vì nhiều lý do khác.
Một điều tra gần đây của các chuyên gia về CHDCND Triều Tiên ở Hàn Quốc công bố trên báo Donga Ilbo cho thấy sự ổn định dưới chế độ ông Kim Jong Un thấp hơn so với thời của cha ông là Kim Jong Il.
Gần 60% các chuyên gia phân tích tham gia điều tra cho biết họ tin rằng sự ủng hộ với ông Kim Jong Un ngay trong giới quan chức cũng thấp.
Gần 65% tin rằng sự ủng hộ của người dân CHDCND Triều Tiên với nhà lãnh đạo Kim Jong Un cũng thấp hơn so với cha mình.
D.KIM THOA
Phần nhận xét hiển thị trên trang

MỘT BÀI BÁO CHỐNG TRUNG QUỐC XÂM LƯỢC 1979 CỦA ĐT VÕ NGUYÊN GIÁP



   
  Trong cuộc chiến chống giặc Tàu bành trướng năm 1979, Đại tướng có viết một bài đăng trên báo Cộng Sản sau đây:
Tạp Chí Cộng Sản  số 3/1979
NHÂN DÂN VIỆT NAM NHẤT ĐỊNH THẮNG LỢI, GIẶC TRUNG QUỐC XÂM LƯỢC NHẤT ĐỊNH THẤT BẠI
           Đại Tướng Võ Nguyên Giáp
Cuộc kháng chiến cứu nước thần thánh chống giặc Trung Quốc xâm lược, bảo vệ Tổ quốc Việt Nam xã hội chủ nghĩa đang diễn ra quyết liệt ở các tỉnh biên giới phía bắc của nước ta.
Ngày 17 tháng 2 năm 1979, bọn cầm quyền phản động Bắc Kinh đã phát động cuộc chiến tranh xâm lược quy mô lớn chống nước cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam.
Từ những ngày đầu, quân và dân ta ở các tỉnh biên giới, từ Lai Châu, Hoàng Liên Sơn, đến Cao Bằng, Lạng Sơn, Quảng Ninh đã nêu cao tinh thần quyết chiến quyết thắng, chiến đấu cực kỳ anh dũng bảo vệ từng tấc đất thiêng liêng của tổ quốc, gây cho quân giặc những tổn thất nặng nề.
Hưởng ứng Lời kêu gọi của Ban chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam, nhân dân ta từ Bắc chí Nam, ức triệu người như một, nhất tề đứng lên, chiến đấu bảo vệ tổ quốc. Cả nước ta đang hướng về tiền tuyến phía bắc, sôi sục căm thù, tăng cường sẵn sàng chiến đấu, ra sức lao động quên mình, quyết tâm đánh thắng hoàn toàn giặc Trung Quốc xâm lược.
Chủ tịch nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam đã công bố lệnh tổng động viên trong cả nước, để bảo vệ tổ quốc Việt Nam xã hội chủ nghĩa: chủ trương quân sự hóa toàn dân, vũ trang toàn dân đang được khẩn trương thực hiện để đánh thắng hoàn toàn cuộc chiến tranh xâm lược của bọn bành trướng và bá quyền Trung Quốc.
I
Cuộc chiến tranh xâm lược do bọn cầm quyền phản động Trung Quốc gây ra đã ngang nhiên xâm phạm độc lập chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ của nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt-nam, chà đạp lên mọi tiêu chuẩn của luật pháp quốc tế và những nguyên tắc cơ bản trong quan hệ giữa các nước độc lập có chủ quyền.
Tập đoàn phản động Băc Kinh đã phát hành một cuộc chiến tranh xâm lược không tuyên bố, mở những cuộc tiến công quy mô lớn vào các tỉnh biên giới ở phía Bắc nước ta. Trong lúc đó, chúng rêu rao là đang tiến hành cái gọi là “một cuộc phản công tự vệ”

Chúng đã tuôn ra trên chiến trường một lực lượng quân sự trên nửa triệu quân gồm nhiều quân đoàn và sư đoàn với nhiều đơn vị xe tăng, pháo binh và không quân, ồ ạt đánh sang nước ta trên toàn tuyến biên giới. Chúng đã bị tiêu diệt hàng vạn sinh lực, hàng trăm xe tăng và nhiều phương tiện chiến tranh khác; mặc dù đã bị tổn thất nặng nề, chúng vẫn hung hăng tiếp tục chiến tranh. Trong lúc đó, chúng lại rêu rao là đang tiến hành cái gọi là “những hành động quân sự có tính chất hạn chế về không gian và thời gian” với những lực lượng được gọi là bộ đội biên phòng.
Chúng đốt phá làng bản, cướp bóc của cải, giết người già, trẻ em, hãm hiếp phụ nữ, gây ra những tội ác trời không dung, đất không tha. Chúng đến đâu cũng bị đồng bào, chiến sĩ ta đánh trả mãnh liệt. Thế mà, chúng lại rêu rao về cái gọi là thái độ “hữu nghị” với nhân dân địa phương.
Tại sao bọn giặc Trung Quốc xâm lược lại phải bưng bít giấu giếm, hành động xâm lược bỉ ổi của chúng như vậy ?
Đó là về cuộc chiến tranh xâm lược Việt Nam do chúng gây ra là một trong những cuộc chiến tranh phi nghĩa, tàn bạo nhất trong lịch sử. Cuộc chiến tranh ấy là cuộc chiến tranh bẩn thỉu và hèn hạ chống lại nhân dân một nước xã hội chủ nghĩa, một nước từ lâu đã từng là người bạn chiến đấu của nhân dân cách mạng Trung Quốc. Cuộc chiến tranh ấy đã xâm phạm độc lập và chủ quyền của một nước đã được thế giới coi là biểu tượng của chủ nghĩa anh hùng cách mạng, một nước đã từng hy sinh tất cả vì độc lập, tự do của Tổ quốc mình, vì sự nghiệp cách mạng và hòa bình của nhân dân các dân tộc trên thế giới, trong đó có nhân dân Trung Quốc.
Đó là vì, cuộc chiến tranh xâm lược nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam là biểu hiện tập trung bản chất phản bội, độc ác và nham hiểm của bọn cầm quyền phản động Trung Quốc. Cuộc chiến tranh ấy chính là sản phẩm của sự câu kết giữa tập đoàn phản bội Trung Quốc với các giới chống cộng khét tiếng ở Mỹ và các giới quân phiệt phản động ở Nhật.
Trong lịch sử phong trào cộng sản Quốc tế, cũng đã từng có bọn phản động đội lốt xã hội chủ nghĩa Mác để chống lại chủ nghĩa Mác, làm tay sai cho chủ nghĩa đế quốc để phá hoại phong trào cách mạng. Đặc điểm nổi bật của các thế lực phản bội Bắc Kinh là chúng đang lũng đoạn quyền bính trong một nước đất rộng người đông, có sẵn trong tay một tiềm lực kinh tế và quân sự đáng kể. Chúng luôn luôn nói đến chủ nghĩa Mác – Lênin để chống chủ nghĩa Mác – Lênin, đội lốt cách mạng để chống phá cách mạng. Chẳng thế mà chúng không ngới hò hét chiến tranh, tự hào là NATO của phương đông, là “người bạn nghèo” của chủ nghĩa đế quốc Mỹ và chủ nghĩa tư bản phương Tây. Chúng điên cuồng chống liên xô và các nước xã hội chủ ngĩa khác, chống phong trào giải phóng dân tộc, phá hoại hòa bình thế giới với hành động phiêu lưu quân sự xâm lược Việt Nam, chúng đã nghiễm nhiên trở thành một thứ sen đầm quốc tế mới, một tên lính xung kích của chủ nghĩa đế quốc quốc tế.
Chính vì vậy, mà bọn cầm quyền phản động Trung Quốc là bọn phản bội lớn nhất của thời đại. Chúng là kẻ thù trực tiếp và nguy hiểm của nhân dân ta, đồng thời là kẻ thù nguy hiểm của cả toàn bộ hệ thống xã hội chủ nghĩa, của phong trào độc lập dân tộc, dân chủ và hòa bình ở châu Á và trên thế giới.
Đối với nước Việt Nam ta, thì chính sách xâm lược tàn bạo của chúng chính là sự kế tục ở một thời kỳ mới của chủ nghĩa bành trướng đại dân tộc đã từng ngự trị trong lịch sử lâu đời của các triều đại phong kiến Trung Quốc. Chính sách ấy là sự biểu hiện tập trung của tất cả những gì là phản động nhất, độc ác và nham hiểm nhất trong quốc sách thôn tính nước ta mà bọn hoàng đế Trung Quốc đã từng theo đuổi qua mấy ngàn năm. Trước chí khí quật cường của dân tộc ta, quốc sách ấy đã bị đập nát tan tành.
Cũng cần nói rằng, chúng ta đã sớm phát hiện dã tâm của các thế lực bành trướng ngày nay, từ lúc chúng chưa có điều kiện xuất đầu lộ diện một cách trắng trợn, ngay trong những năm tháng nhân dân ta còn đang kề vai sát cánh với nhân dân cách mạng Trung Quốc, cùng nhau chống kẻ thù chung là chủ nghĩa đế quốc quốc tế. Dã tâm của bọn chúng là luôn luôn tìm mọi cách làm cho nước ta suy yếu, buộc nhân dân ta phải thần phục chúng. Đi vào quỹ đạo của chúng.
Ngay lúc đế quốc Mỹ mới phát động chiến tranh phá hoại bằng không quân đánh phá miền Bắc nước ta, nhân dân Trung Quốc đang ủng hộ và giúp đỡ nhân dân ta chiến đấu, thì giới cầm quyền Trung Quốc đã từng nói cho Mỹ biết: hễ Mỹ không đụng đến Trung Quốc, Trung Quốc không đụng đến Mỹ. Nói một cách khác, Mỹ có thể yên tâm đánh phá Việt Nam.
Đến lúc nhân dân ta giành được thắng lợi vang dội, quân đội viễn chinh Mỹ đang lâm vào thế bị suy sụp thì giới cầm quyền Bắc Kinh đã vội vã đón tiếp Ních-xơn, lợi dụng thắng lợi của ta để gây dựng nên cái gọi là “kỷ nguyên mới” trong quan hệ Trung Mỹ, một điều mà họ đã từng ước mơ từ lâu.
Tiếp đó, với sự thỏa thuận ngầm của Mỹ, họ đã thừa lúc ta còn phải dồn sức vào kháng chiến, ngang nhiên đánh chiếm quần đảo Hoàng Sa của nước ta.
Mùa xuân năm 1975, nhân dân ta phát động cuộc Tổng tiến công và nổi dậy, giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước, thì trong giới cầm quyền Băc Kinh lại có những kẻ trách cứ chúng ta không làm theo lời khuyên của họ: nên để công việc thống nhất nước nhà lại cho thế hệ con cháu mai sau.
Họ đã coi thắng lợi vĩ đại của cả nhân dân ta là thất bại thảm hại của đế quốc Mỹ, đồng thời là thất bại nghiêm trọng của chính bản thân họ.
Với thắng lợi hoàn toàn và trọn vẹn của cuộc kháng chiến chống Mỹ, cứu nước, nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam ra đời; ước mơ lâu đời của nhân dân ta đã biến thành hiện thực. Anh em bè bạn khắp năm châu đều đón mừng sự kiện vĩ đại ấy, coi đó là biểu tượng sức mạnh vô địch của độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội, của chủ nghĩa Mác – Lênin. Thế nhưng, đối với bọn bành trướng Trung Quốc thì lại khác. Chúng cho rằng, một nước Việt Nam xã hội chủ nghĩa ngày càng giàu mạnh, có đường lối cách mạng Mác – Lênin chân chính, độc lập và tự chủ là một trở ngại to lớn đối với cuồng vọng của chúng, là một nguy cơ không cho phép chúng dễ dàng bành trướng xuống các nước Đông Nam Châu Á.
Chính vì vậy, mà ngay từ những ngày đầu nhân dân ta giành được toàn thắng, các thế lực bành trướng Bắc Kinh ngày càng công khai theo đuổi một chính sách thù địch có hệ thống đối với nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam.
Chúng không ghê tay sử dụng một bọn đồ tể man rợ là bọn Pôn Pốt – Iêng-xa-ry để tàn sát cho hết những người dân yêu nước Cam-pu-chia. Biến nước này thành nước chư hầu và căn cứ quân sự của chúng, gây ra cuộc chiến tranh biên giới ngày càng đẫm máu ở Tây nam nước ta. Trong lúc đó, chúng xúc tiến mọi mưu đồ nham hiểm, dựng nên cái gọi là “Nạn kiều” mượn cớ cắt hết viện trợ gầy ra tình hình căng thẳng ở biên giới phía bắc, chuẩn bị thế trận thôn tính nước ta từ hai hướng, buộc nước ta phải khuất phục chúng.
Nhân dân ta hết sức bình tĩnh, vững vàng, quyết không rời bỏ con đường cách mạng chân chính của mình. Tiếp tục theo sự vùng lên đấu tranh thắng lợi của nhân dân Cam-pu-chia anh em, trận đồ bát quái của chúng đã bị phá vỡ. Tập đoàn phản bội Trung Quốc bèn điên cuồng phát động chiến tranh xâm lược nước ta hòng thực hiện mưu đồ đen tối của chúng.
Cuộc xâm lược quy mô lớn vào nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam đã làm cho tập đoàn phản động Trung Quốc lộ rõ nguyên hình. Chúng là bọn phản bội lớn nhất của thời đại, phản cách mạng, phản chủ nghĩa Mác – Lê nin. Chúng là một “bầy quạ đội lốt công”, đã vứt bỏ cái mặt nạ giả danh cách mạng. Cuộc chiến tranh xâm lược nước ta thực chất là một bộ phận của chiến lược bành trướng đại dân tộc và bá quyền nước lớn của chúng, của chiến lược toàn cầu phản cách mạng của chúng, đồng thời là một bộ phận của chiến lược toàn cầu phản cách mạng của chủ nghĩa đế quốc quốc tế.
Chúng là những tên tội phạm chiến tranh độc ác hơn cả Hít-le, gây ra những tội ác tày trời trên đất nước ta, coi thường xương máu của bản thân nhân dân nước chúng. Chúng đantg ra sức kế tục và hoàn thiện hơn nữa cái thứ đạo đức kinh tởm mà một nhà văn vô sản vĩ đại Trung Quốc dã từng mệnh danh là “đạo đức ăn thịt người” của các triều đại phong kiến (1). Chúng đã làm ô nhục truyền thống và thanh danh của nhân dân cách mạng Trung Quốc và của những người cộng sản Trung Quốc chân chính. Chúng muốn biến nước cộng hòa nhân dân Trung Hoa, thành quả cách mạng của nhân dân Trung Quốc thành dinh lũy của một tập đoàn phát xít hiếu chiến, biến quân giải phóng nhân dân Trung Quốc thành một công cụ bành trướng xâm lược.
Các thế lực phong kiến phương Bắc cũng như các nước đế quốc đã mang quân xâm lược nước ta đều đã phạm sai lầm chiến lược, do đó mặc dù hung hăng, tàn bạo đến đâu, cuối cùng đều đi đến thất bại nhục nhã.
Tập đoàn phản động Bắc Kinh hãy coi chừng. Chúng hẵn chưa lường hết những thất bại thảm hại trước mắt và cả lâu dài đang chờ đợi chúng.
Tổ quốc Việt Nam anh hùng từng là mồ chôn của tất cả mọi kẻ thù xâm lược. Bọn bành trướng ngày nay nhất định không thể nào thoát khỏi quy luật của lịch sử. Chúng sẽ cùng chung một số phận, chuốc lấy thất bại hoàn toàn.
II
Dân tộc Việt Nam là một dân tộc độc lập, có hơn bốn nghìn năm văn hiến, một quốc gia có chủ quyền từ thuở xa xưa. Với một sức sống và chiến đấu mãnh liệt, nhân dân ta đã sớm cùng nhau chung lưng đấu cật, đem hết sức lực và trí tuệ để dựng nước và giữ nước, rèn luyện nên một khí phách kiên cường, một truyền thống bất khuất chống mọi kẻ thù xâm lược.
Qua các thế hệ, chúng ta đã biết bao phen đứng lên chiến đấu và chiến thắng bọn phong kiến xâm lược phương Bắc, giữ gìn độc lập, chủ quyền của Tổ quốc. Hết diệt Tần, chống Hán, phạt Đường, lại đánh Tống, thắng Nguyên, bình Ngô, phá Thanh. Dân tộc ta có thể tự hào rằng, vào thế kỉ XIII, nước đại Việt đã đánh thắng giặc Nguyên là kẻ xâm lăng hung bạo nhất bấy giờ, không những bảo vệ được nền độc lập của mình mà còn góp phần quan trọng ngăn chận giặc Nguyên tràn xuống Đông – Nam châu Á.
Bước vào thời kì lịch sử hiện đại, dưới sự lãnh đạo của Đảng ta, nhân dân Việt Nam đã tiến hành cuộc chiến tranh chống ngoại xâm oanh liệt nhất trong lịch sử của dân tộc. Nhân dân ta có thể tự hào rằng, trải qua ba mươi năm chiến tranh giải phóng và chiến tranh giữ nước dân tộc ta đã lần lượt đánh đổ chủ nghĩa phát xít Nhật, dánh thắng chủ nghĩa đế quốc Pháp, đánh thắng chủ nghĩa đế quốc Mỹ là tên đế quốc đầu sỏ có tiềm lực kinh tế và quân sự hết sức to lớn.
Ngày nay, đi theo vết xe cũ của bọn phong kiến Trung Quốc và bọn đế quốc thực dân, tập đoàn phản động Bắc Kinh lại ngang nhiên phát động chiến tranh quy mô lớn nhằm thôn tính nước ta, nô dịch nhân dân ta. Chúng ta đang đứng trước một sứ mệnh lịch sử mới, một nhiệm vụ trọng đại không những có ý nghĩa quyết định đối với vận mệnh của dân tộc ta, mà còn có ý nghĩa thời dại sâu sắc. Dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam, toàn dân ta cả nước một lòng đứng lên tiến hành cuộc kháng chiến thần thánh cứu nước nhằm bảo vệ Tổ quốc xã hội chủ nghĩa, bảo vệ độc lập, chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ nước ta. Cuộc kháng chiến của nhân dân ta còn mang tính chất một cuộc đấu tranh giai cấp quyết liệt nhằm đánh bại kẻ thù nguy hiểm của hòa bình, độc lập dân tộc, dân chủ và chủ nghĩa xã hội.
Trong cuộc đụng đầu lịch sử mới giữa chính nghĩa và phi nghĩa, giữa văn minh với bạo tàn, giữa cách mạng với phản cách mạng, dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam, nhân dân Việt Nam ta nhất định thắng lợi, giặc Trung Quốc xâm lược nhất định sẽ thất bại.
Chúng ta nhất định thắng, bởi vì chúng ta chiến đấu cho hòa bình, cho độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội. Chúng ta có đường lối Mác – Lê nin đúng đắn và sáng tạo của Đảng ta. Chúng ta có sức mạnh của chế độ làm chủ tập thể xã hội chủ nghĩa, của nền kinh tế mới, nền văn hóa mới và con người mới xã hội chủ nghĩa.
Chúng ta nhất định thắng, bởi vì chúng ta có sức mạnh tổng hợp vô địch của chiến tranh nhân dân bảo vệ Tổ quốc và của nền quốc phòng toàn dân vững mạnh, có lực lượng vũ trang nhân dân anh hùng, có khoa học giữ nước ưu việt và nghệ thuật quân sự sáng tạo.
Chúng ta nhất định thắng, bởi vì chúng ta có sự đồng tình, ủng hộ và giúp đỡ quốc tế to lớn và có hiệu lực của Liên xô, của các nước xã hội chủ nghĩa anh em khác, của nhân dân các nước yêu chuộng hòa bình và công lý trên thế giới, kể cả nhân dân cách mạng Trung Quốc. Chúng ta có sức mạnh to lớn của dân tộc kết hợp với sức mạnh của ba dòng thác sức mạnh của thời đại.
Không kể tập đoàn phản động Bắc Kinh gây ra chiến tranh xâm lược với quy mô nào, sử dụng lực lượng và phương tiện vũ khí như thế nào, không kể mưu mô và thủ đoạn của chúng tàn bạo và nham hiểm như thế nào, nhân dân ta quyết dứng lên giết giặc cứu nước, quyết đưa cuộc kháng chiến thần thánh chống giặc Trung Quốc xâm lược đến thắng lợi hoàn toàn, làm tròn nghĩa vụ dân tộc vẻ vang và nghĩa vụ quốc tế cao cả của mình trong giai đoạn mới của cách mạng.
Phải chăng giặc Trung Quốc xâm lược cho rằng, nước chúng lớn, dân chúng đông, quân chúng nhiều thi nhân dân Việt Nam phải sợ chúng, phải khuất phục chúng ?
Tập đoàn phản động Bắc Kinh phải biết rằng: Dân tộc Việt Nam không hề biết sợ. Ngay từ thuở xa xưa, khi số dân nước ta mới trên dưới một triệu người, dân tộc ta đã từng đứng lên chiến đấu thắng lợi, lật đổ ách thống trị của bọn phong kiến phương Bắc. Với số quân ít hơn địch, chúng ta đã từng chiến thắng oanh liệt những đội quân đông hơn mình gấp nhiều lần, từ những đội quân xâm lược của các triều đại phong kiến Trung Quốc cho đến những đội quân xâm lược của các nước đế quốc.
Bọn xâm lược Trung Quốc phải biết rằng: đất nước chúng rộng, người chúng nhiều, nhưng sức chúng nào có mạnh; quân chúng đông mà lại yếu. Đó là vì sức mạnh kháng chiến của cả một dân tộc, cả nước đứng lên chiến đấu, dũng cảm và thông minh, quyết đánh và biết đánh, bao giờ cũng là một sức mạnh vô địch. Đó là vì cuộc chiến chúng gây ra là phi nghĩa, lòng dân ly tán, nội bộ lục đục, làm sao có đủ sức để cướp nước ta. Đó là vì nước Việt Nam ta có chủ; non sông Việt Nam là của người Việt Nam; bất cứ kẻ thù nào đến xâm phạm, nhất định nhân dân Việt Nam ta dánh bại.
Phải chăng tập đoàn phản động Bắc Kinh cho rằng, với đường biên giới chung dài trên một nghìn ki lô mét – một đường biên giới mà nhân dân hai nước bao giờ cũng mong muốn xây dựng thành đừơng biên giới hữu nghị – chúng có thể lợi dụng địa thế nước ta ở gần nước chúng mà mang quân ồ ạt đánh chiếm nước ta, buộc chúng ta phải khuất phục chúng chăng ?
Bọn chúng hẵn còn nhớ: 600 năm trước đây, giặc Nguyên đã từng cho rằng, nước Nam ở gần như trong lòng bàn tay, còn Gia-va thì xa hơn như ở đầu ngón tay, vì vậy cần phải xâm lược nước Nam trước để mở đường tràn xuống các nước khác sau. Và chúng đã ba lần phát động chiến tranh xâm lược nước Nam, đã ba lần bị đánh bại hoàn toàn. Xưa nay, nước ta vẫn ở gần Trung Quốc, những điều kiện địa lý ấy nào có cứu vãn được cho các đạo quân xâm lược đông đảo từ đời Tần, đời Tống, cho đến đời Nguyên, Minh, Thanh tránh khỏi số phận bị nhân dân ta đánh bại. Chúng ta càng thấy rõ, nhân tố quyết định thắng bại trong chiến tranh đâu phải là đường đất xa gần; bọn xâm lược bao giờ cũng là kẻ thù địch, xa lạ đối với nhân dân ta, đất nước ta. Vì vậy, chúng làm thế nào lường được hết sức mạnh to lớn của dân tộc ta trong thời đại mới khi vùng lên chiến đấu vì đại nghĩa. Chúng làm thế nào hiểu được núi sông, cây cỏ, bầu trời và vùng biển của Việt Nam, làm thế nào hiểu được cái thế thiên hiểm của địa hình Việt Nam, “bất cứ nơi nào trên đất nước ta cũng là những Chi Lăng, Đống Đa, sông biển ta đều là những Bạch Đằng, Hàm Tử”.
Phải chăng tập đoàn phản động Bắc Kinh đang muốn diễn lại thế trận xâm lược Việt Nam của các thế lực bành trướng phương Bắc dưới thời phong kiến ?
Chúng ta đều biết rằng mỗi khi muốn đánh nước ta thì bọn phong kiến phương Bắc thường đánh chiếm Lâm ấp, Chiêm Thành để tạo nên thế trận bao vây từ hai hướng. Ngày nay, để chuẩn bị xâm lược Việt Nam, tập đoàn phản động Bắc Kinh lại ra sức biến Cam-pu-chia thành căn cứ quân sự vững chắc của chúng, và để phối hợp với quân của chúng từ phía Bắc đánh xuống, vừa để chuẩn bị cho cuộc chinh phục Đông Nam châu Á sau này. Thế nhưng, nhân dân Cam-pu-chia đã vùng lên làm chủ vận mệnh của mình, khôi phục tình hữu nghị lâu đời với nhân dân Việt Nam anh em, giáng cho bọn bành trướng một đòn chí mạng, thế trận nham hiểm của chúng đã bị phá vỡ.
Phải chăng tập đoàn phản động Bắc Kinh cho rằng, chúng là tập đoàn cầm quyền ở một nước lớn đang đội lốt Mác – Lê nin, lại câu kết chặt chẽ với chủ nghĩa đế quốc quốc tế và mọi loại phản động nhất trên thế giới, thì chúng đã có vây cánh hơn trước, cho nên đã đủ sức để phát động chiến tranh xâm lược quy mô lớn thôn tính nước ta, buộc nhân dân ta phải khuất phục ?
Ngang nhiên xâm lược nước cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam, chúng đã lộ rõ bộ mặt phản cách mạng trước dư luận tiến bộ toàn thế giới. Không những nhân dân ta đang quyết tâm chống lại chúng, đánh bại chúng, mà nhân dân Liên-xô và các nước xã hội chủ nghĩa anh em khác, nhân dân tiến bộ cả thế giới đều đứng lên chống lại chúng; những người cộng sản chân chính và phong trào cộng sản và công nhân khắp trái đất đang kiên quyết chống lại chúng. Ngay nhân dân cách mạng Trung Quốc và những người cộng sản Trung Quốc chân chính cũng đang đứng lên và sẽ đứng lên ngày càng đông đảo chống lại chúng. Chúng không nghe thấy tiếng thét phẩn nộ của giai cấp công nhân và nhân dân lao động toàn thế giới nguyền rủa chúng, lên án chúng đó sao ?
Hơn thế nữa, những kẻ đồng minh của chúng là chủ nghĩa đế quốc quốc tế và mọi loại phản động hiện đang trên con đường suy yếu, nội bộ đầy mâu thuẫn, làm sao có thể hà hơi tiếp sức để cứu vớt chúng khỏi cảnh cô lập. Còn ba dòng thác cách mạng của thời đại thì đang ở trên thế tiến công mạnh mẽ. Hệ thống xã hội chủ nghĩa ngày nay mạnh hơn bao giờ hết, không ngừng phát huy tác dụng là nhân tố chủ yếu quyết định sự phát triển của xã hội loài người trong thời đại mới, bất chấp sự phản bội của các thế lực bành trướng đại dân tộc và bá quyền nước lớn câu kết với chủ nghĩa đế quốc, bất chấp sự giãy giụa điên cuồng của chủ nghĩa đế quốc liên minh với các thế lực bành trướng và bá quyền nước lớn.
Chúng phải biết rằng, chỉ có chủ nghĩa Mác- Lê-nin chân chính, chỉ có lý tưởng độc lập và chủ nghĩa xã hội, chỉ có nhân dân cách mạng và những người cộng sản chân chính mới có sức mạnh vô địch, sức mạnh đó nhất định sẽ đánh bại tất cả mọi thế lực phản động, kể cả bọn phản động Trung Quốc xâm lược.
III
Tổ quốc ta một lần nữa dang đứng trước nguy cơ còn mất.
Toàn quân và toàn dân ta hưởng ứng lời kêu gọi của Trung ương Đảng, với niềm tin vô hạn, với tinh thần quyết chiến quyết thắng cao nhất, đang anh dũng lên đường ra trận, giáng cho quân xâm lược Trung Quốc những đòn chí mạng.
Tiếp theo cuộc chiến tranh giải phóng chống đế quốc Pháp và đế quốc Mỹ, cuộc chiến tranh bảo vệ Tổ quốc chống giặc Trung Quốc xâm lược là một cuộc chiến tranh toàn dân phát triển đến những đỉnh cao mới. Trong lịch sử chống ngoại xâm, chúng ta đã từng lấy nhân nghĩa thắng bạo tàn, lấy chính nghĩa thắng phi nghĩa, lấy những giá trị cao quý nhất của con người mà thắng sức mạnh của sắt thép.
Ngày nay, vì độc lập, chủ quyền của đất nước, vì sự sống còn của dân tộc, vì chủ nghĩa xã hội, vì sự trong sáng của chủ nghĩ Mác – Lê-nin, chúng ta nhất định đánh thắng hoàn toàn chủ nghĩa bành trướng đại dân tộc và bá quyền nước lớn, đánh thắng hoàn toàn cuộc chiến tranh xâm lược của bọn cầm quyền phản động Trung Quốc.
Bí quyết bách chiến bách thắng của dân tộc ta là cả nước chung sức lại, toàn dân đoàn kết chiến đấu, phát động và tổ chức chiến tranh toàn dân, phát huy đến trình độ cao sức mạnh của cả nước đánh giặc, thề không đội trời chung với kẻ thù xâm lược. Từ miền biên cương đến các hải đảo, từ thành thị đến nông thôn, toàn thể đồng bào các dân tộc trong cả nước, các tôn giáo, các đảng phái, bất kể già, trẻ, gái, trai, hễ là người dân Việt Nam thì đều kiên quyết đứng lên giết giặc, cứu nước; năm mươi triệu đồng bào từ Bắc chí Nam kết thành đội ngũ chiến đấu là 50 triệu dũng sĩ giết giặc Trung Quốc xâm lược.
Hơn lúc nào hết, sự nghiệp giữ nước vĩ đại đòi hỏi ở mỗi người chúng ta những hy sinh lớn lao. Trên con đường đi đến thắng lợi, khó khăn gian khổ còn nhiều. Tuy nhiên, sức mạnh giữ nước của dân tộc ta ngày nay lớn mạnh hơn bao giờ hết, chúng ta có những điều kiện cơ bản hơn bao giờ hết.
Đã qua rồi những ngày mà nhân dân ta chưa có một tấc đất tự do, chưa có một tấc sắt trong tay, trong khi nhiệm vụ đề ra là phải chớp lấy thời cơ đưa Tổng khởi nghĩa tháng Tám đến thắng lợi. Cũng đã qua rồi những năm tháng của hai cuộc kháng chiến thần thánh, lúc đầu còn phải chiến đấu với gậy tầm vông và súng kíp, về sau cũng chỉ mới có nửa nước được giải phóng làm hậu phương.
Bước vào kỷ nguyên mới, đất nước ta đã thay đổi và khác xưa. Cả nước Việt Nam đã hoàn toàn độc lập và thống nhất, đang vững bước tiến lên chủ nghĩa xã hội. Trên cơ sở chế độ xã hội mới, với sự nhất trí chính trị và tinh thần, với lòng yêu nước xã hội chủ nghĩa và tinh thần làm chủ tập thể xã hội chủ nghĩa ngày càng cao, chúng ta đã xây dựng được nền quốc phòng toàn dân vững mạnh, một lực lượng vũ trang hùng mạnh hơn bao giờ hết.
Cả nước một lòng, phát huy truyền thống đấu tranh bất khuất chống ngoại xâm của dân tộc, nhân dân ta quyết nâng cao hơn nữa những kinh nghiệm đánh giặc, cứu nước, phát triển hơn nữa khoa học và nghệ thuật quân sự của chiến tranh nhân dân bảo vệ Tổ quốc.
Ngày nay, chiến tranh nhân dân ở các địa phương trên mọi miền đất nước đã có một bước phát triển mới, một sức mạnh chiến đấu mới hết sức to lớn. Mỗi một người dân là một chiến sĩ. Mỗi bản làng, xí nghệp, nông trường, hợp tác xã, thị xã, quận huyện, là một pháo đài kiên cường chống giặc. Mỗi tỉnh, thành là một đơn vị chiến lược có đủ sức mạnh tiêu diệt hàng vạn quân địch. Cả nước ta là một chiến trường rộng lớn. Thực tế đó đã được chứng minh ngay từ những ngày đầu kháng chiến khi giặc Trung Quốc xâm lược đặt chân lên mảnh đất biên cương của Tổ quốc ta. Trong cuộc đọ sức với dân quân tự vệ và bộ đội địa phương của ta, quân đội chính quy của chúng đã bị giáng trả những đòn trừng phạt nặng nề. Mỗi một ngọn đồi ở biên cương là một Chi Lăng chồng chất xác thù. Mỗi một con suối, dòng sông là một Bạch Đằng nhuộm đỏ máu giặc. Ý nghĩa quan trọng của những thắng lợi đầu tiên của quân và dân ta là ở chỗ đó.
Ngày nay, quân đội ta đã có những binh đoàn chủ lực hùng mạnh, có sức đột kích lớn, khả năng cơ động cao, sức chiến đấu mạnh, đã từng tiêu diệt hàng chục vạn quân địch trong một trận tiến công, dù kẻ địch đông như thế nào, hung hãn và được trang bị như thế nào. Trước họa xâm lăng, phối hợp chặt chẽ với cuộc chiến đấu tại chỗ của nhân dân, cả ba thứ quân đều đánh giỏi. Lục quân, hải quân, không quân đều đánh giỏi. Bộ đội thường trực phải thật tinh. Lực lượng hậu bị phải thật mạnh. Vừa chiến đấu vừa rèn luyện, nêu cao tinh thần quyết chiến quyết thắng, nâng cao kỷ luật trong toàn quân, làm chủ mọi thứ binh khí kỹ thuật hiện đại, nâng cao trình độ hiệp đồng tác chiến, tạo nên chất lượng chiến đấu thật cao, sức mạnh và hiệu lực chiến đấu thật lớn. Các lực lượng vũ trang nhân dân Việt Nam quyết làm tròn xuất sắc mọi nhiệm vụ, phát huy tác dụng to lớn trên chiến trường, tiêu diệt quân giặc Trung Quốc xâm lược.
Trong cuộc kháng chiến thần thánh bảo vệ Tổ quốc hiện nay, với ý chí chiến đấu cao, với những kinh nghiệm sẵn có, với những tổ chức đã được hình thành, với những thế trận đã được bố trí, quân và nhân dân ta nhất định phát huy lên một trình độ mới khả năng chủ động và sáng tạo của mình, đánh bại hoàn toàn quân xâm lược. Nhanh chóng phát hiện và nắm vững quy luật của chiến tranh, bám sát và nắm chắc quân địch, nhanh chóng phát hiện chỗ yếu cơ bản và chỗ mạnh tạm thời của quân địch. Lấy đó làm cơ sở để thực hiện chiến lược làm chủ đất nước để tiêu diệt địch, tiêu diệt địch để giữ vững quyền làm chủ đất nước. Làm chủ chiến trường trong từng trận chiến đấu, trong từng hướng chiến dịch cũng như trong toàn bộ cuộc chiến tranh. Luôn luôn chủ động, luôn luôn quán triệt tư tưởng tiến công, Kiên quyết và linh hoạt, giỏi đánh địch bằng mọi hình thức, tiến công dũng mãnh, phản công kiên quyết, phòng ngự ngoan cường. Bất luận trong tình hình so sánh lực lượng như thế nào, điều kiện và phương tiên vũ khí như thế nào đều phải tạo nên sức mạnh tổng hợp áp đảo, đánh địch trên thế mạnh, giành chủ động về ta, dồn địch vào thế bị động. Đó chính là biểu hiện cao nhất của tư tưởng cách mạng tiến công, là biểu hiện tập trung của tinh thần làm chủ tập thể ở trên chiến trường.
Cuồng vọng của bọn bành trướng Trung Quốc và vô hạn độ. Mưu đồ độc ác và nham hiểm của chúng là trường kỳ tiêu hao lợc lượng của ta, trường kỳ phá hoại công cuộc hòa bình xây dựng đất nước ta. Mục đích sâu xa mà chúng theo đuổi là dùng trăm phương nghìn kế làm sao cho nước Việt Nam ta không thể trở nên một nước xã hội chủ nghĩa giàu mạnh để chúng dễ dàng khuất phục, dễ dàng thôn tính.
Chính vì vây, mà trong lúc tập trung sức lực ra chiến trường để tiêu diệt chúng, quét sạch chúng ra khỏi bờ cõi, bảo vệ độc lập, chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ của nước ta, thì nhân dân ta phải ra sức phấn đấu, vừa chiến đấu, vừa xây dựng, hoàn thành xuất sắc nhỡng nhiệm vụ cấp bách mà Trung ương Đảng để ra, thực hiện kỳ được phương sách giữ nước và dựng nước về lâu dài.
Trên mặt trận, đồng bào và chiến sĩ ta phải chiến đấu kiên cường cũng cảm, đánh bại quân xâm lược. Ở hậu phương, khắp cả nước, đồng bào và chiến sĩ ta phải luôn luôn sẵn sàng chiến đấu, chi viện cho tiền tuyến và ra sức xây dựng kinh tế, phát triển văn hóa, ổn định đời sống của nhân dân. Lao động quên mình với năng suất cao, luyện tập quân sự để sẵn dàng ra trận. Giai cấp công nhân và nhân dân lao động trong cả nước phải có sự cố gắng vượt bậc về mọi mặt, kết hợp kinh tế với quốc phòng, quốc phòng với kinh tế, thực hiện càng đánh càng thắng, càng đánh càng mạnh.
Để bảo vệ độ lập, chủ quyền của tổ quốc, chỉ có một con đường là tiêu diệt hoàn toàn giặc Trung Quốc xâm lược. Để làm cho nước ta ngày càng giàu mạnh lên, chỉ có một con đường là vừa giành thắng lợi trên mặt trận, vừa giành thắng lợi trong lao động sản xuất, chăm lo đời sống cho chiến sĩ và đồng bào ta trong cả nước. Đó là nhiệm vụ cao nhất mà Đảng và Tổ quốc đề ra cho các chiến sĩ lực lượng vũ trang nhân dân, cho giai cấp công nhân, giai cấp nông dân tập thể, tầng lớp trí thức xã hội chủ nghía, cho mỗi một người công dân yêu nước trong lúc này. Hơn lúc nào hết, với tính sáng tạo phi thường, toàn dân và toàn quân ta nhất định sẽ lập nên những chiến công vang dội trên tiền tuyến, đồng thhời lập nên những chiến công to lớn trong công cuộc xây dựng kinh tế, xây dựng đất nước.
Trước tình hình mới, chúng ta cần ra sức biến tiềm lực mọi mặt của đất nước thành sức mạnh quân sự trên chiến trường, chuyển sức mạnh tổng hợp của nền quốc phòng toàn dân thành sức mạnh lớn nhất của chiến tranh nhân dân bảo vệ tổ quốc, muốn vậy cần căn cứ vào kế hoạch đã được chuẩn bị và tình hình diễn biến thực tế của chiến tranh mà nhanh chóng động viên sức người, sức của phục vụ tốt nhất cho chiến tranh và quốc phòng, đồng thời tiếp tục đẩy mạnh sản xuất, bảo đảm đời sống của nhân dân.
Đây là một công tác tổ chức thực tiễn cực kỳ quan trọng, có liên quan đến mọi mặt đời sống của xã hội. Chúng ta phải làm thật tốt công tác tổ chức thực tiễn ấy, vừa tập trung lực lượng để đánh thắng quân xâm lược, vừa tăng cường quản lý kinh tế – xã hội, nâng cao kỷ luật lao động và hiệu quả kinh tế trong tất cả các ngành, các địa phương. Có làm được như vậy, chúng ta mới phát huy được tính ưu việt của chế độ xã hội chủ nghĩa, động viên được mạnh mẽ và kịp thời sức người, sức của cho tiền tuyến, thực hiện “Tất cả để đánh thắng giặc Trung Quốc xâm lược”, đồng thời bảo vệ tính mệnh, tài sản của nhân dân, xây dựng hậu phương ngày càng vững mạnh.
Trong những thế kỷ trước đây, trước họa xâm lăng, chúng ta chứ hề có những bạn đồng minh lớn mạnh như bây giờ. Tuy vậy, dân tộc ta đã nêu cao tinh thần chiến đâu bất khuất, tự lực tự cường và tài thao lược kiệt xuất, đánh thắng các cuộc chiến tranh xâm lược của các thế lực bành trướng thống trị ở Trung Quốc lúc bấy giờ.
Ngày nay, trong thời đại mới, sự nghiệp chiến đấu chính nghĩa của nhân dân Việt Nam ta có một ý nghĩ quốc tế to lớn. Đứng lên chiến đấu vì độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội dân tộc Việt Nam đã được coi như lương tri và trái tim của cả loài người. Dựa vào sức mình là chính, chúng ta có cả loài người tiến bộ cổ vũ và ủng hộ mạnh mẽ. Chúng ta só sự ủng hộ và giúp đỡ to lớn và có hiệu lực của Liên-xô -nước xã hội chủ nghĩa đầu tiên trên trái đất- và của các nước xã hội chủ nghĩa anh em khác. Chúng ta có tình đoàn kết chiến đấu keo sơn của nhân dân Lào và nhân dân Cam-pu-chia anh em” “Hết lòng ủng hộ Việt Nam”, “không được đụng đến Việt Nam”, đó là ý chí và hành động của mặt trận nhân dân thế giới ủng hộ Việt Nam chống Trung Quốc xâm lược. Trong lịch sử của dân tộc, chưa bao giờ bằng lúc này, kể cả trong những năm kháng chiến chống Mỹ, nhân dân Việt Nam ta lại được sự đồng tình, ủng hộ quốc tế mạnh mẽ, rộng rãi, kịp thời và kiên quyết như ngày nay.
“Không có gì quý hơn độc lập, tự do”
Cả nước lên đường ra trận.
Giương cao ngọn cờ của Chủ tịch Hồ Chí Minh vĩ đại, dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam quang vinh đứng đầu là đồng chí Lê Duẫn kính mến, với quyết tâm cao, với niềm tin lớn, quân và dân ta kiên quyết tiến lên, đánh thắng cuộc chiến tranh phi nghĩa của giặc Trung Quốc xâm lược, đưa sự nghiệp bảo vệ và xây dựng Tổ quốc Việt Nam đến toàn thắng, góp phần xứng đáng vào sự nghiệp đấu tranh chung của nhân dân thế giới vì hòa bình, độc lập dân tộc, dân chủ và chủ nghĩa xã hội.
Bọn phản động Trung Quốc xâm lược nhất định sẽ thất bại !
Nhân dân Việt Nam nhất định thắng lợi !
Tổ quốc Việt Nam xã hội chủ nghĩa muôn năm !
Chú thích
(1)- Lỗ Tấn: “Mở lịch sử ra tra cứu … Chỉ thấy trên mỗi tờ giấy viết xiêu xiêu những chữ nhân, nghĩa, đạo đức … mà nhìn thấu đến giữa những dòng chữ thì ra cả cuốn đều chép rặt có ba chữ: “Ăn thịt người” … “.
 Đăng lại trên
“Đại Tướng, Tổng Tư lệnh Võ Nguyên Giáp”
Vị Tướng Của Hòa Bình
PGS-TSKH Bùi Loan Thùy chủ biên
NXB Văn Hóa Sài Gòn 5/2009
Phần nhận xét hiển thị trên trang

HKMH LIÊU NINH VÀ CHUYỆN TRUNG QUỐC CHƠI XẤU CHÍNH ĐỒNG BÀO HỌ !



Trần Bá Thoại
LIÊU NINH
 Từ Tăng Bình chỉ tay vào tàu sân bay Liêu Ninh,3/2002 Ảnh: SCMP

Năm 1996, Trung Quốc đang “ẩn mình chờ thời”, việc mua con tàu  cần tiến hành bí mật sợ Mỹ phát hiện, đề phòng. Phó Tư lệnh hải quân Trung Quốc Hạ Bằng Phi tiếp cận với Từ Tăng Bình, một đại gia Hồng Kông, nhờ hỗ trợ mua lại tàu sân bay cũ Varyag của Ukraine. 
 Do Ukraine không bán tàu vì mục đích quân sự, Từ Tăng Bình phịa ra lý do là để cải tạo Varyag thành sòng bạc nổi lớn nhất thế giới. Để ngụy trang, ông lập một công ty “ma” ở Macau và chi 800.000 USD để mua giấy phép mở sòng bạc, đồng thời lập thêm một văn phòng ở thủ đô Kiev của Ukraine với hàng chục chuyên gia, kỹ sư hàng hải. Cuối cùng, nhờ khéo “bôi trơn”, ông Từ đã vượt các đối thủ cạnh tranh đến từ Mỹ, Úc, Hàn Quốc và Nhật Bản để mua được tàu Varyag với giá 20 triệu USD vào ngày 19.3.1998.
Chưa hết, phải qua rất nhiều cửa ải khó khăn, hao tổn “đi đêm”, cuối cùng chiếc HKMH “đầu tiên” cũng về được Trung Quốc vào tháng 3/2002 với cái giá lên tới 120 triệu đô la.  Sau khi tân trang tu bổ cả chục năm cuối cùng được đổi tên thành Liêu Ninh tháng 9.2012.
Nhưng, Trung Quốc là láo lường, “nói một đường làm một nẻo”, hiện nay Từ Tăng Bình chưa được nhận lại xu nào !!!
 Trung Quốc đã đối xử với đông bào họ như thế, chúng ta phải coi chừng !!! 
Phần nhận xét hiển thị trên trang

Từ ‘vụ án mạng đầu tiên’ đến chủ nghĩa khủng bố hiện đại


cainabel
Tác giả:  Nghiêm Anh Thảo
Chắc hẳn ai trong chúng ta cũng từng ít nhất một lần nghe qua câu chuyện về Cain và Abel trong Kinh Thánh. Cain và Abel là hai người con trai đầu tiên của Adam và Eve. Cain làm ruộng, và Abel chăn chiên. Chuyện kể rằng, khi hai người mang lễ vật của mình đến dâng lên Chúa Trời, Ngài chỉ nhận lễ vật của Abel, còn khước từ phần của Cain. Điều này làm Cain rất buồn bực và tức tối trong lòng. Một ngày nọ khi hai anh em đang ở ngoài đồng, Cain đã xông đến tấn công và giết chết em trai mình.
Câu chuyện vẫn còn tiếp diễn, nhưng đọc đến đây, chắc hẳn nhiều người sẽ không khỏi thắc mắc: “Tại sao Chúa chỉ nhận lễ vật của Abel?” “Cain đã có lòng mang của tế lễ đến dâng hiến, tại sao Ngài lại từ chối?” “Nếu Chúa nhận của cả hai người thì chẳng phải mọi chuyện đã tốt đẹp cả rồi sao? Tại sao Ngài lại có một quyết định gây hiềm khích như vậy?”
Kinh Thánh là một văn bản có bối cảnh, vì thế chúng ta không thể lý giải những chi tiết trong Kinh Thánh bằng suy luận hoặc nhân sinh quan thông thường của xã hội hiện đại. Thay vào đó, để diễn giải chính xác những thông điệp trong Kinh Thánh, ta cần gắn kết chúng chặt chẽ với cả bối cảnh lịch sử và bối cảnh văn học của câu chuyện.
Theo đó, trong ngôn ngữ Hebrew (ngôn ngữ gốc của bản văn Cựu Ước), tên gọi “Cain” là “kaniti”, có nghĩa “đạt được, giành được, chiếm hữu được”. Ý nghĩa này được xác định rõ ràng trong câu chuyện, khi sinh ra Cain, bà Eve đã thốt lên: “Tôi đã ‘đạt được’ (kaniti) đứa con này, nhờ sự giúp đỡ của Chúa Trời” (4:1). Trong các bản Kinh Thánh thông dụng, từ này chỉ được dịch đơn thuần là “sinh ra”, “tạo ra”, “làm nên” – như vậy đã không truyền tải trọn vẹn được ý nghĩa của nguyên bản.
“Abel” trong tiếng Hebrew là “hevel”, có nghĩa là “hơi thở”. Trong văn hoá Do Thái, “hơi thở” là hình ảnh ước lệ dùng để chỉ linh hồn. Điều này có thể được quan sát thấy ngay trong câu chuyện Sáng tạo, sau khi nắn nên hình người từ bụi đất, Chúa Trời đã “hà hơi thở” vào để ban cho họ sự sống và linh hồn. Những từ ngữ khác nhau trong tiếng Hebrew dùng để chỉ linh hồn – nefesh, ruach, neshamah, đều miêu tả những kiểu vận động hít thở khác nhau. “Hevel” còn một ý nghĩa khác, là “vô ích, phù phiếm”. Từ ngữ này được sử dụng rất nhiều trong sách Truyền Đạo (được cho là sách của vị vua khôn ngoan Solomon), khi tác giả nói: “Hư không của hư không, hư không của hư không. Mọi sự đều hư không!” (1:2). Hai tầng nghĩa này kết hợp nói lên một trong những nguyên tắc nền tảng của triết lý Do Thái: cuộc sống này chẳng có gì nhiều hơn một hơi thở, mọi vinh hoa vật chất cuối cùng sẽ chẳng có giá trị gì, vì tất cả những gì phân cách loài người giữa sự sống và cái chết rốt lại chỉ là một hơi thở mỏng manh. Con người thực chất không sở hữu gì cả. Tất cả mọi sự, từ thiên nhiên, sức khoẻ, sự sống, của cải, quyền lực, đều thuộc về Chúa Trời. Như vậy, cái tên “Abel” nhằm ám chỉ sự hữu hạn của cuộc sống loài người, qua đó thừa nhận địa vị của vật thọ tạo và thái độ thuận phục đối với Đấng Tạo Hoá.
Ngược lại, cái tên “Cain” đại diện cho thái độ chiếm hữu, cho khát khao có được thành tựu, cho nguyên tắc sống “ta làm chủ cuộc đời ta”. Danh xưng “Baal”, vị thần tối thượng của dân Canaanite, cũng mang một ý nghĩa tương tự. Cain là khởi nguồn của lý tưởng sống “ta được định hình bằng những gì ta đạt được”, hay nói cách khác, “những gì ta sở hữu sẽ cho ta quyền lực”. Khi Cain dâng của lễ cho Chúa Trời, ông không dâng lên với sự nhận biết mình hữu hạn, ông không dâng lên với nỗi kính sợ của kẻ biết mình nhỏ bé chỉ tồn tại duy bởi một hơi thở mỏng manh. Trái lại, ông đã dùng của lễ như một vật đánh đổi lấy quyền lực, “ta đưa ra những gì ta có để được công nhận, để được cất nhắc lên cao”. Chính vì lẽ đó, Chúa Trời đã khước từ của lễ được dâng lên bởi một thái độ ngạo mạn, một triết lý tôn thờ bản thân, vì đơn giản đó là một cuộc đổi chác.
Cain đã giết chết em trai mình, vì Abel chọn một nguyên tắc sống khác biệt. Cain đã giết chết em trai mình, để độc tôn thụ hưởng và thực thi quyền lực trên đất. Ngày nay, chủ nghĩa khủng bố cũng vận hành bởi một triết lý tương tự. Nếu như câu chuyện Cain-Abel là câu chuyện huynh đệ tương tàn, thì Chủ nghĩa Khủng bố cũng là sản phẩm của dòng Hồi giáo cực đoan với mục tiêu công kích và tận diệt các “tôn giáo anh em” còn lại trong nhóm tôn giáo gốc Abraham (Abrahamic religions, bao gồm Do Thái giáo, Thiên Chúa giáo, và Hồi giáo). Nhân danh tôn giáo, họ gieo rắc kinh khiếp và chết chóc để mưu cầu quyền lực cá nhân. Nhân danh tôn giáo, họ tiêu diệt những người không cùng quan điểm với mình. Đó cũng chính là lựa chọn của Cain ngày xưa.
Giết chóc trên danh nghĩa Thượng Đế là một vết nhơ trong lịch sử tôn giáo nhân loại. Chưa có linh hồn nào từng được cứu bởi sự thù ghét. Chưa có sự cứu rỗi nào từng đạt được qua các cuộc thánh chiến. Chẳng có tôn giáo nào được tôn trọng khi chèn ép và giày đạp kẻ thù của mình. Tất cả đều là những mưu cầu chính trị ích kỷ đội lốt đức tin. Khủng bố là phiên bản cô đọng nhất của hành động tôn thờ thần tượng, tội lỗi gớm ghiếc nhất trước mặt Chúa Trời. Ngôn ngữ của chúng là bạo lực, hành động của chúng dựa trên sự tự tôn năng lực bản thân. Nhà nước Hồi giáo tự xưng ISIS từng tuyên bố sẽ thiết lập lại vương quốc Hồi giáo Ottoman lừng lẫy một thời, “chiếm hữu” lại phần lãnh thổ trải dài từ Israel đến Tây Ban Nha, thâu tóm quyền lực tối thượng vào tay những kẻ giải quyết xung đột bằng phương pháp ban sơ và mông muội nhất của xã hội loài người: giết chóc.
Chủ nghĩa khủng bố là sản phẩm hư hoại của tôn giáo khi niềm tin được diễn giải và lợi dụng để phục vụ cho các động cơ hiểm ác của con người. Ngày nay, các tôn giáo cần đứng lại với nhau để bảo vệ sự sống còn của nhân loại, bảo vệ sự thánh khiết và quý báu của cuộc sống, bảo vệ quyền tự do tôn giáo của mỗi cá nhân, và bảo vệ vinh hiển của chính Chúa Trời. Nếu có ai đó giết chóc nhân danh “Chúa của Abraham, Isaac, và Jacob”, xin hãy nhớ rằng Ngài là Chúa của sự sống. Nếu có ai đó đang gây tổn thương, đang chà đạp công lý, đang gieo rắc tai hoạ và nỗi khiếp kinh, xin hãy nhớ rằng, “Chúa của Abraham” là Đấng từng đoái đến và giải cứu những kẻ bất lực, là Đấng quan tâm và chăm sóc những kẻ nghèo hèn, cô đơn, những kẻ bị đẩy ra bên rìa của xã hội, Ngài cũng chính là Đấng đã truyền phán những người theo Ngài phải yêu thương và cầu nguyện cho kẻ thù của mình. Khi tôn giáo biến con người thành kẻ giết chóc, Chúa sẽ trả lời, như Ngài từng nói với Cain: “Tiếng của máu em con từ dưới đất đã kêu thấu đến Ta!” (Sáng Thế 4:10)
Nghiêm Anh Thảo tốt nghiệp cao học ngành Khoa học chính trị tại Vrije Universiteit Amsterdam và hiện đang theo học tại Yale Divinity School. 
Bài viết được truyền cảm hứng từ quyển sách “Đừng nhân danh Chúa – Cách đối diện với bạo lực tôn giáo” (Not in God’s Name: Confronting Religious Violence) của Rabbi Jonathan Sacks, người đứng đầu Do Thái giáo tại Vương quốc Anh.
Hình: Tác phẩm miêu tả Cain sát hại Abel của Frans Floris (1516-1570). 
- See more at: http://nghiencuuquocte.org/2016/04/07/an-mang-dau-tien-den-chu-nghia-khung-bo-hien-dai/#sthash.d3lHfcs4.dpuf
Phần nhận xét hiển thị trên trang