Kho giống má trên cánh đồng chữ nghĩa!

Thứ Bảy, 11 tháng 7, 2015

ĐẠI HỘI... VỢ các NHÀ VĂN

  Đại hội ĐB Nhà văn lần thứ 9 (IX) mở màn cách đây 3 hôm, tối ngày 08/7/2015, bắt đầu với Hội nghị đảng viên nhà văn tham dự ĐH. Ngày 09/7 & 10/7 đại hội... thiệt tại hội trường khách sạn La Thành (Phố Đội Cấn, Ba Đình, Hà Nội). Hôm nay, 11/7, ngày cuối cùng ĐH sẽ... diễn ở Trung tâm Hội nghị Quốc tế Lê Hồng Phong, vì có VTVđến quay phim khi có anh Đinh Thế Huynh đến phát biểu chỉ đạo ĐH.

Tối nay, có một Nhà... Khoa - Văn (viết văn là nghề tay trái cho vui) inbox hỏi mình: "Anh không viết Note nào về ĐH Nhà văn à?". Khích bác nhau hè. He he..
Mình chẳng phải "nhà văn nhà veo", cũng không dự "đại hội đại heo" nào sao hắn hỏi thế nhỉ? Hi hi...

Vô mạng đọc một loạt "phóng sự phóng seo" về cái đại hội 9 của HNV, thấy cũng vui phết. Bổng sực nhớ cái entry cách đây 6 năm của Bọ Lập: ĐẠI HỘI VỢ CÁC NHÀ VĂN post trên Quê Choa's Blog (Yahoo!360Plus thì phải). Bài khá dài, đến 3730 chữ. 
Mình có lưu lại nên chừ post lên đây "coi như là..." "chào mừng thành công ĐH HNV 9" và chúc mừng Cụ Hữu Thĩnh vẫn.... "mặt đường khát vọng" với chức Chủ tịch Hội Nhà văn khóa 9! Hi hi...
_____________
Tường thuật trực tiếp... bỡi phóng viên kiêm Em-xi Đài TH Quê Choa, Bọ Lập 

Xin chào tất cả các bạn! Tôi muốn nói rằng, vâng, tôi muốn nói rằng tôi đang đứng trước hội trường Ha Dong Lion.
Điều đó có nghĩa là gì? Vâng, có nghĩa là chúng ta đang có mặt tại Đại hội vợ nhà văn lần thứ nhất (I). Đây là đại hội hết sức quan trọng, nhằm tổng kết một giai đoạn lịch sử... dan díu vợ các nhà văn đã giữ gìn dìu dắt các nhà văn như thế nào, và qua đó, vâng, tất nhiên qua đó đề ra phương hướng hoạt động cho giai đoạn tới.

Ờ… vâng, trước khi vào đại hội có rất nhiều khán giả, đọc giả viết thư hỏi chúng tôi tại sao lại tổ chức đại hội vợ các nhà văn, có phải vợ các nhà văn đang làm cái việc ôm rơm rậm bụng không?
Khờ khờ… một câu hỏi rất thú vị. Rơm ở đây là gì, vâng, tôi muốn nói rằng rơm ở đây là gì. Tất nhiên rơm ở đây là... chồng của các bà vợ nhà văn rồi.
Tôi đang dứng trước bà Trần Thị Thướt Tha, vợ nhà văn trinh thám loại hảo hạng, ông luôn luôn cho chúng ta biêt trước cuối cùng chuyện sẽ xảy ra như thế nào, giúp chúng ta không phải hồi hộp, khỏi tăng huyết áp.
- Vâng… chào bà…
- He he chào anh… anh lổi tiếng quá… cho em sờ tay anh cái…he he.
- Vâng… khờ khờ…bà rất vui tính. Xin bà cho biết vì sao phải tiến hành đại hội vợ các nhà văn?
- Dạ bá cáo anh… tiến hành chớ sao không tiến hành, ông bà ta từng nói không vợ ra chợ mà ở. Người thường đã thế, nhà văn cần vợ hơn người thường là nẽ tất nhiên.
- À vâng… có người nói làm thế là ôm rơm rậm bụng… bà nghĩ sao?
- Lói hay chửa, rơm là chồng chúng tôi, có rậm bụng cũng phải ôm, chúng tôi không ôm thì ai ôm!
... Vâng, thưa các bạn, bà Trần Thị Thướt Tha đã nói rất chân thành, rất thấu tình, rất đạt lý.

Và bây giờ, thưa các bạn và bây giờ chúng ta quay lại hội trường. Các bạn thấy hai khẩu hiệu lớn treo hai bên hội trường, vâng, chúng tôi muốn nói đó là hai câu khẩu hiệu lớn.Nhất vợ nhì trời và kính vợ đắc thọ. Khờ khờ khờ… hai câu khẩu hiệu rất độc đáo, rất tuyên ngôn, rất bặm trợn…
Vâng, đây rồi, tôi đang đứng trước bà Nguyễn Nghiêm Ngắn, vợ nhà thơ trào phúng, đọc thơ ông chúng ta không cầm được nước mắt.
- Thưa bà… bà nghĩ gì về câu ca dao "chồng ta áo rách ta thương,chồng người áo gấm xông hương mặc người'"
- Đó là một tất yếu lịch sử.
- À vâng, nhưng thưa bà… trong thời kì nền kinh tế thị trường, loại áo gấm xông hương ngày càng phát triển, có xu hướng ngày càng chèn ép loại áo rách, đấy là các nhà văn không chịu viết kịch bản phim ti vi và các nhà thơ không chịu viết báo, liệu quan niệm như thế có lỗi thời không?
- Không. Chồng ta áo rách ta thương, chồng ta áo gấm xông hương ta càng thương hơn.
Tuyệt vời!!
Thưa các bạn, đó là câu trả lời rất trung thực, rất tuyệt vời, rất sâu sắc. Điều đó có nghĩa là gì? Điều đó cho thấy vợ các nhà văn rất muốn tiến từ xông hương lá sả lên xông hương nước hoa Pháp. Vâng tôi muốn nói rằng việc các nhà văn viết kịch bản phim ti vi và các nhà thơ viết báo là một tất yếu lịch sử.
Chúng tôi còn biết các nhà văn nhà thơ hiện nay rất tích cực tổ chức thi hoa hậu từ thiện, trình diễn thời trang từ thiện, ca nhạc từ thiện… vân vân và vân vân. Ngoài ra họ còn đua nhau vẽ tranh trừu tượng. Vì sao không vẽ tranh tả thực? Vâng, khơ khơ khơ, lại một câu hỏi rất thú vị. Chúng tôi nghĩ rằng vẽ tranh tả thực vừa khó vẽ vừa khó bán, hay nói đúng hơn, thưa các bạn hay nói đúng hơn, tranh tả thực vừa không vẽ được vừa không bán được. Vâng đó cũng là một tất yếu lịch sử.

Thưa các bạn! Chúng tôi thấy về dự đại hội có 927 đại biểu, trong đó có 201 đại biểu chính thức, đó là những đại biểu đang là vợ các nhà văn, 726 đại biểu danh dự, đó là các đại biểu đã từng là vợ nhà văn… Con số này phản ánh thực trạng bi thiết nền văn học nước nhà. Tuy nhiên, vâng, thưa các bạn tuy nhiên, số đại biểu là khách mời dự bị, đó là đại biểu hoặc đang yêu hoặc sắp cưới các nhà văn: 3212 đại biểu! Vâng, thưa các bạn, một con số rất, rất và rất ấn tượng, cho thấy văn chương vẫn có khả năng làm mụ mị các trái tim chân dài như thế nào.
Và đây nữa, thưa các bạn và đây nữa, 201 đại biểu chính thức đều mặc áo dài tím. Màu tím có nghĩa là gì? Đó là màu của lòng chung thủy sắt son, màu của lý trí quản lý cảm xúc, màu của ý chí quyết tâm theo chồng đến cùng, một tấc không đi một ly không rời.

Và bây giờ, thưa các bạn, và bây giờ chúng tôi muốn nói giờ khai mạc đã điểm. Bà Phạm Phổng Phao, trưởng ban tổ chức đại hội, đọc diễn văn khai mạc. Bà là vợ nhà văn siêu việt, chuyên chuyển các phim chưởng Hồng Kông thành các áng văn Việt ấm áp tình người, sau khi đã việt hóa tên nhân vật.
Diễn văn của bà có tựa đề rất hoành tráng: Xây dựng nền văn hóa vợ tiên tiến, đậm đà bản sắc dân tộc với ba trục chủ đề chính gọi là ba kiên quyết:
- Kiên quyết nói không khi chồng hỏi tiền đâu.
- Kiên quyết bảo vệ đồ cũ, không để cho chồng lén lút vứt đi. Đồ nhiều nhà chật cũng ừ, quyết tâm chất đống cực chừ sướng sau.
- Kiên quyết mặc cả đến hơi thở cuối cùng. Tiết kiệm là quốc sách, hễ ra chợ là phải mặc cả, không sờn lòng không tiếc tuổi xanh.
....
Diễn văn của bà Phạm Phổng Phao vừa dứt, một dàn kèn đồng tấu vang hành khúc Không cho chúng nó thoát, bản nhạc chủ đề của đại hội.

Và bây giờ, thưa các bạn và bây giờ là phần sôi nổi nhất của đại hội: tham luận, tham luận và tham luận!
Thưa các bạn bản tham luận đầu tiên đã gây sốc đối với nhưng nhà văn đã là chồng, những nhà văn đang là chồng và những nhà văn sẽ là chồng.
Vâng, chúng tôi muốn nói đến bản tham luận: Đập tan luận điệu văn mình vợ người! Đó là tham luận của bà Ngô Nghiệt Ngã, bà là vợ nhà thơ tuyệt hảo, ông đã kết hợp tài tình thơ người và thơ mình để tạo nên những vần thơ bất hủ, suýt nữa được đem vào giảng dạy trong nhà trường.
Bản tham luận của bà Ngô Nghiệt Ngã được thực hiện theo phương thức của Bao Công đại nhân: Lý luận đi đôi với nhân chứng vật chứng. Bà nói chính chủ nghĩa sô vanh của tư bản đế quốc đã tạo ra lý thuyết văn mình và lối sống bệnh hoạn Tây Môn Khánh của bọn hủ nho phong kiến đã khiến các nhà văn đồng sàng dị mộng với vợ mình.
Vật chứng bà đưa ra là 117 cái bát, 19 bộ ấm chén, 40 cái đĩa, 62 chai rượu… tất cả đều vỡ tan tành. Đó là kết quả việc bạn chồng bà chê thơ chồng bà tại nhà bà. Vâng, thưa các bạn, điều đó giải thích vì sao nền văn học nước nhà luôn luôn mơ ước bao giờ cho đến ngày xưa. Và bây giờ chúng tôi thấy Bà Ngô Nghiệt Ngã đã gọi bà Thân Thị Thảm Thương lên diễn đàn.

Bà Thân Thị Thảm Thương là vợ nhà phê bình thuộc trường phái dọn vệ sinh, theo chủ thuyết: bẩn thỉu không tự nhiên xuất hiện không tự nhiên mất đi, nó chỉ biến từ dạng này sang dạng khác, từ nhà mình sang nhà người.
Rất ngạc nhiên, vâng, rất ngạc nhiên, chúng tôi thấy bà Thân Thị Thảm Thương dắt lên một con hươu sao, vâng, thưa các bạn đúng là một con hươu sao.
 Thân Thị Thảm Thương đang ôm con hươu sao nức nở khóc. Bà đang nói, chúng ta hãy nghe bà nói.
Dạ thưa bà con, à quên… thưa đại hội, chuyện như ri: Thời tui còn trẻ, chồng tui mần thơ tặng tui tràng giang đại hải, không cách chi nhớ như hết, tui chỉ nhớ mấy câu ni: “Em thiên thần vĩ đại của em, thế giới không có em thế giới thành vô nghĩa.” Chừ tui tra rồi, chồng tui hết mần thơ, chuyển sang mần phê bình. Anh ta muốn mần chi thì kệ cha anh ta, tui chỉ căm tức khi quê tui phát động phong trào nuôi hươu sao, anh ta nói với bạn bè: tau ước răng sáng mai ngủ dậy, nằm bên tau không còn mụ vợ tra của tau nữa, mà là một con hươu sao….
Cả hội trường xôn xao, thưa quí vị cả hội trường đang xôn xao.
- Thưa chị em… thưa đại hội… cứ tình trạng như ri thì chị em mình răng rồi cũng bị đem đi đổi vẹt Nam Mỹ, chó Nhật Bản, mèo Đài Loan… hu hu hu hu…
Cả hội trường bỗng òa khóc nức nở, vâng, chúng tôi thấy hết thảy đại biểu đều ôm nhau khóc rất, rất và rất khí thế. Điều đó có nghĩa là gì?
Điều đó chứng tỏ nước mắt của phụ nữ là vũ khí vô cùng đặc sắc, vô cùng độc đáo và vô cùng nguy hiểm. Nhưng bây giờ đã hết thời gian buổi sáng, điều đó có nghĩa là gì, có nghĩa là, vâng thưa các bạn, có nghĩa là các đại biểu của chúng ta phải nghỉ ăn trưa và cho chồng con bú. Xin chào và hẹn gặp lại!

Đại hộ Nhà Văn thiệt (bỏ phiếu)Đại hộ Nhà Văn thiệt (bỏ phiếu)
.....

Xin chào tất cả các bạn!
Vâng, trong giờ nghỉ trưa người không có phở thì về nhà ăn cơm, kẻ không có cơm thì bỏ nhà đi ăn phở, nhưng ai nấy đều có bữa trưa vui vẻ. Vâng, khờ khờ, fast food thì bao giờ cũng ngon, có phải không các bạn?
Điều cho thấy, vâng, điều đó cho thấy phần thảo luận buổi chiều nay sẽ diễn ra rất sôi nổi, sẽ có tham luận lấy tư cách cơm để đả phá phở, có tham luận lấy tâm trạng phở để phán đối cơm… khờ khờ khờ, rất vui.

Và bây giờ, vâng tôi không biết nói gì hơn là phải nhắc lại khẩu lệnh nổi tiếng đã làm nên tên tuổi tôi, vâng, thưa các bạn, và bây giờ chúng ta tiếp tục theo dõi các bản tham luận! Vâng, bây giờ chúng tôi thấy bà Lý Long Lanh đang lên diễn đàn.
Bà là vợ nhà thơ hậu hiện đại, thơ ông đọc rất hay nhưng không ai hiểu gì hết, vâng, đó là bí quyết của hậu hiện đại. Tham luận của bà Lý Long Lanh có tiêu đề Về quan niệm sai lầm: một miếng giữa làng bằng một sàng trong bếp.

Bà kể chồng bà hễ đăng được một bài thơ, lập tức thực hiện phương châm một miếng giữa làng. Nhuận bút được một trăm nghìn, ông đã mua một trăm tờ báo để tặng bạn bè hết năm triệu năm trăm ngàn đồng, tổ chức cuộc nhậu với hai mươi thực khách hết hai triệu chín trăm hai mươi sáu ngàn đồng chưa kể tiền gia vị, chưa kể tiền cà phê, tiền tiết canh lòng lợn, tiền bia hơi chả cá đãi đằng các biên tập viên tổng cộng lên tới năm triệu hai trăm chín mươi hai nghìn đồng. Thật kinh khủng, thưa các bạn thật kinh khủng, để có một miếng giữa làng nhà thơ hậu hiện đại đã đánh đổi hơn mười triệu đồng, trong khi quà sinh nhật cho vợ là một bông hồng nhỏ giá năm ngàn đồng, mua khéo chỉ ba ngàn rưỡi…thì không có.

- Chúng tôi không cần bông hồng, bá cáo đại hội chúng tôi không cần bông hồng…
Vâng, thưa các bạn, người đang nói là bà Vũ Vân Vê. Bà là vợ nhà nghiên cứu phê bình cấp tướng, ông luôn có các đường dây nóng lên cấp trên, sẵn sàng ứng phó với những nhà văn lạc hậu, chậm tiến. Đề tài của bà Vũ Vân Vê rất nóng hổi, vâng, cực kì nóng hổi.
- Chúng tôi không cần bông hồng, hoa hoét làm cái gì trong khi các ông chồng chuyên lậu thuế. Thuế môn bài trốn, thuế thu nhập cá nhân trốn, thuế giá trị gia tăng trốn nốt, thử hỏi chúng tôi làm vợ để làm cái gì...

Khờ khờ khờ đây là đề tài rất nhạy cảm, vâng thưa các bạn rất rất và rất nhạy cảm, chúng tôi không biết ban tổ chức đại hội có cho bà Lý Long Lanh tiếp tục không.
Có, thưa các bạn, đại hội đang rất rất và rất hưởng ứng, bà Lý Long Lanh vẫn tiếp tục phát biểu:
- Thưa đại hội, đêm nào đêm nấy nó nốc cho lắm vào rồi ngủ say như chết, cù nách nó không dậy, bịt mũi nó không dậy, giật tóc kéo tai nó không dậy. Đến khi nó dậy được rồi thì toàn là tay làm hàm nhai tay làm hàm nhai tay làm hàm nhai… rồi xong om. Khốn nạn!

Đại hội vỗ tay rào rào, vâng, thưa các bạn đại hội vỗ tay rào rào, điều đó cho thấy thuế má là vấn đề vô cùng nhức nhối đối với các bà vợ...
Bây giờ là tham luận của bà Tô Thị Tùng Tiệm. Bà là vợ nhà văn loại đa sắc thể, ông viết văn thì ra báo, viết báo ra thơ văn xuôi, viết phim ra kịch, viết kịch nói ra cải lương… bất luận viết cái gì lập trường cũng vô cùng vững chắc.
Tham luận của bà Tô Thị Tùng Tiệm có tiêu đề Quản lý chặt nhuận bút là nhiệm vụ cấp bách của chúng ta, một tham luận vô cùng quan trọng, chúng tôi cho đây là vấn đề trọng tâm của đại hội.
Bà Tô Thị Tùng Tiệm nói rằng tình trạng trả nhuận bút của báo chí xuất bản nước ta hiện nay đã gây thất thoát nghiêm trọng cho thu nhập gia đình và cản trở không nhỏ cho công tác quản lý ăn chơi của các đức ông chồng. Bà Tô Thị Tùng Tiệm đang sôi nổi phát biểu.
- Trong khi các nhà văn coi việc đưa nhuận bút cho vợ là một việc làm hết sức oan ức và ngang trái thì báo chí gần như đồng lõa với họ, trả nhuận bút lung tung xoèng chẳng biết đường nào mà lần.
Thưa các bạn, vâng, thưa các bạn! Tham luận bà Tô Thị Tùng Tiệm vừa dứt, chúng tôi thấy một rừng cánh tay đưa lên. Người chạy micro vô cùng vất vả. Micro đến tay bà Hà Hân Hoan.
- Đúng đúng. Một tác phẩm được in, nhuận báo này đủ mua vài cân củ cải, nhuận bút báo kia mua được cả tạ thịt lợn. Các nhà văn tất nhiên đem củ cải về nhà còn đem thịt lợn đi nhậu, vô lý chưa!
Micro đã đến tay bà Hồ Hừng Hực.
 - Tôi phải nói ngay, thưa đại hội tôi phải nói ngay. Chồng tôi là nhà thơ, khi mô hỏi nhuận bút cũng thở dài nói thơ phú người ta in cho là phúc. Hỏi ra mới biết nhuận bút một trang thơ mua được cả tạ gạo! Ghê gớm chưa!
Micro đã đến tay bà Hoàng Hồ Hởi.
- Đúng đúng! Chồng tôi là nhà văn có truyện in tuyển tập, hỏi nhuận bút đâu thì nói tái bản ai người ta trả nhuận bút, té ra trời ơi, té ra nhuận bút tuyển tập con còn gấp ba nhuận bút in báo trước đây. Tai quái chưa!
Micro đến tay bà Hồng Hiu Hắt
- Đúng đúng! Đã thế báo chí còn che dấu hành vi đen tối của các nhà văn. Mới hôm qua đây thôi, một cô biên tập báo đến nhà tôi đưa phong bì cho chồng tôi, tôi hỏi cái gì đấy, cô này nói dạ dạ giấy mời họp. Tôi giật lấy bóc ra, ối giời ơi hơn ba triệu đồng, kinh hoàng chưa!
....
Khơ khơ khơ… vâng, khơ khơ khơ… chúng tôi nói không sai, nhuận bút nhà văn tuy nhỏ bé nhưng vô cùng quan trọng, nó quan trọng đến nỗi nếu không có nhuận bút thì chẳng cần đến vợ nhà văn.

Đại hội sôi nổi đến nỗi quên mất giờ giải lao, tiếp tục tham luận của bà Nguyễn Ngân Ngao Ngán:
- Rượu, nỗi khổ đau này không phải của riêng ai,..
... sau Bà Nguyễn Ngân Ngao Ngán là tham luận của bà Lê Lúng Liếng:
- Karaoke và giải bàn tay vàng, một tệ nạn xã hội cần phải trừng trị,..
... sau bà Lê Lúng liếng là tham luận của bà Lý Luật Lệ:
- Nâng cao cảnh giác với đối tượng trữ tình của các nhà thơ, một tham luận rất quan trọng,...
 vâng, cực kì quan trọng, chúng tôi thấy cả hội trường im phăng phắc.
Bà Lý Luật Lệ khẳng khái tuyên bố: bất cứ đối tượng trữ tình nào của chồng bà cũng đều nhằm vào một con đĩ nào đó, cho dù chồng bà có ghi cho em LLL, thương nhớ gửi em LLL hay gì gì đi nữa thì cũng đều cho lờ lờ lờ hết...
 Bà kêu gọi đại hội hãy cảnh giác ngay cả khi các nhà thơ nói về con chim, con bướm, con lợn, con gà thì cũng nhằm vào lờ lờ lờ hết.
- Vâng, đều lờ lờ lờ hết, cha tiên nhân chúng nó. Có lần chồng tôi vịnh cái cối xay: rào rào rào/ xoay xoay xoay/ em xoay/ em quay/ anh loay hoay/ mệt nhoài, mướt mồ hôi/ ôi ôi ôi…Tôi mừng thầm vì tôi cũng hao hao cái cối xay. Hóa ra không phải. Tôi đã phát hiện ra một cái cối xay khác còn khủng khiếp hơn cối xay của tôi, cha tiên nhân chúng nó chứ.
Vâng, bản tham luận vô cùng đanh thép, cho thấy tính hai mặt của văn chương là vô cùng nguy hiểm, cấp trên nhắc nhở chúng ta quả không thừa.
Vâng, đây là bản tham luận cuối cùng, tham luận của bà Mai Mũm Mĩm, vợ của nhà phê bình trường phái Tiếng chim hót trong bụi mận gai, ông luôn đi đầu chứng minh văn thơ cấp trên luôn luôn bất hủ. Tham luận của bà Mai Mũm Mĩm rất thơ, vâng, thưa các bạn rất rất và rất thơ
- Về quan niệm lỗi thời: nhà văn phải khác người ta, nếu mà tắm rửa thì ra người thường.
Khờ khờ khờ.. tuyệt vời phải không các bạn? Bà Mai Mũm Mĩm cho rằng nếu các nhà văn để tâm hồn treo ngược cành cây, còn thân thể hôi hám phó thác cho các bà vợ là hết sức không công bằng.
- Dzâng, đúng dzậy đó. Tâm hồn không biết dùng dzào dziệc gì, các ông muốn treo đâu thì treo, còn thể xác các ông phải để chúng tôi khai thác có hiệu quả, có phải không đại hội?

Hội nghị lại vỗ tay rào rào, rõ ràng tham luận của bà Mai Mũm Mĩm đã đánh trúng tâm trạng của chị em. Vâng, như người ta vẫn thường nói: thân thể thối tha thì tư tưởng tồi tệ, tư tưởng tồi tệ thì thơ tất tắc tị, thơ tắc tị tất tài tiêu tan, tài tan tất tiền tan, tiền tan tất tình tan.
Điều đó có nghĩa là gì, có nghĩa là khi tình tan thì làm gì có đại hội nhà văn vô cùng trọng đại này, có phải không các bạn?
Thưa các bạn, rất ngạc nhiên thưa các bạn, từ đoàn chủ tịch bà Phạm Phổng Phao đứng lên, bà dơ cao đôi đũa, không biết bà định nói gì.
- Thưa đại hội, tôi đọc blog quê choa, thấy có phổ biến kinh nghiệm dùng đũa gắp chim chồng rất hiệu quả, không biết chị em có biết kinh nghiệm này không?
Từ dưới hội trường của chúng ta hơn một nghìn đôi đũa dơ cao, vâng,hơn một ngàn đôi đũa của các đại biểu chính thức, các đại biểu danh dự và các đại biểu dự bị.
Điều đó có nghĩa là gì, vâng, điều đó có nghĩa là blog là tiếng nói của một cá nhân rất hữu ích và rất thú vị, việc đem tiếng nói cá nhân vào quản lý là rất chí lý, rất chí tình và rất chí công vô tư, thể hiện tính ưu việt vô cùng của xã hội ta...

Và bây giờ, thưa các bạn và bây giờ trong tay tôi có danh sách Ban chấp hành của Hội vợ các nhà văn. Đó là những ai, vâng, vô cùng hồi hộp. Vâng, thưa các bạn, đó là bà Phạm Phanh Phui, bà Lý Luật Lệ, bà Cù Cảnh Cáo, bà Trần Trừng Trị, bà Dư Giam Giữ, bàChu Chặt Chẽ...
Số điểm của các bà rất, rất và rất cao. Chín, chín phẩy năm, chín phẩy năm… mười, mười, mười, và… mười!
Xin cảm ơn và xin cảm ơn!


16/06/2009 
Nguyễn Quang Lập
....
trường phái kể tội chồng lây vào vọe các nhà văn..trường phái kể tội chồng lây vào vọe các nhà văn..

PB Hào Trần

Phần nhận xét hiển thị trên trang

Truyền thông Trung Quốc xuyên tạc chuyến thăm Mỹ của TBT Nguyễn Phú Trọng như thế nào?

Địa chính trị

Trong khi giới truyền thông quốc tế (trong đó có nhiều hãng tin lớn trên thế giới) đánh giá cao cuộc hội đàm lịch sử giữa Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng với Tổng thống Barack Obama, đồng thời cho rằng, lịch sử Việt-Mỹ tuy có những chương buồn, nhưng 2 nước đã gác lại quá khứ, để xây dựng quan hệ đối tác toàn diện, thì giới truyền thông Trung Quốc lại có những bài viết, phát ngôn mang tính xuyên tạc, chỉ trích và đả kích.
Ngày 8/7, website đài truyền hình Vân Nam (yntv.cn) phát clip bình luận chuyến thăm của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đến Mỹ, và đã đặt câu hỏi đầy khiêu khích rằng "Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng là người lãnh đạo cao nhất của Đảng, nhưng không phải là người đứng đầu Nhà nước, không có chức vụ trong Chính phủ, nhưng lại được mời sang Mỹ và được Tổng thống Barack Obama tiếp đón tại Phòng Bầu dục. Điều này truyền tải những thông điệp gì?".
Và Thiếu tướng Doãn Trác đã cho rằng, Tổng thống Barack Obama mời Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng sang thăm là “có mục đích chính trị”, “muốn lôi kéo Việt Nam đứng về phía Mỹ, Nhật Bản và Philippines để chống lại Trung Quốc trong những vấn đề về biển đảo”. Thậm chí Doãn Trác còn cho rằng, Mỹ sẽ dùng việc này để "thực hiện cách mạng màu ở Việt Nam”.
Chuyên gia về Việt Nam của Học viện Khoa học xã hội Trung Quốc Phan Kim Nga cũng có những phát ngôn láo xược, gây mất đoàn kết quan hệ Việt-Trung. Theo bà Phan Kim Nga, xét từ góc độ Washington, chuyến thăm này không hẳn là “một sự lựa chọn nào đó” của Việt Nam và cũng không có nghĩa Mỹ “hoàn toàn loại bỏ thái độ đối địch với các quốc gia xã hội chủ nghĩa”.
Trước đó (7/7), Tân Hoa xã và tờ Thời báo Hoàn cầu cũng đăng bài chỉ trích chuyến thăm Mỹ của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng, khi cho rằng Mỹ đã lôi kéo Việt Nam thực hiện âm mưu chống lại Trung Quốc. Thậm chí còn cho rằng “Một số nhà quan sát Mỹ muốn đưa Việt Nam vào phe Mỹ để chống lại Trung Quốc. Nhưng mục tiêu này không thể đạt được”.
Thời báo Hoàn cầu ngang ngược bình luận “Washington muốn Hà Nội phối hợp trong chiến lược tái cân bằng của Mỹ ở châu Á-Thái Bình Dương và tăng áp lực đối với Bắc Kinh, trong khi việc Hà Nội xích lại với Washington có thể giúp Việt Nam giải quyết vấn đề tranh chấp lãnh thổ với Trung Quốc ở Biển Đông”.
Ngoài ra, Thời báo Hoàn cầu còn xuyên tạc "Mặc dù Việt Nam coi Trung Quốc là một thách thức đối với an ninh quốc gia, nhưng Việt Nam đang tận hưởng những động lực phát triển kinh tế từ Trung Quốc, cũng như sự hỗ trợ từ hệ thống xã hội chủ nghĩa của Trung Quốc”. Và đe dọa, quan hệ Việt-Mỹ một phần là nhằm vào Trung Quốc, nhưng sẽ phải đối diện với những biện pháp chống trả từ Bắc Kinh và khi đó Việt Nam sẽ là quốc gia phải hứng chịu nhiều nhất.
 

Xem thêm:

Ngày 5/7, Nhân Dân nhật báo dẫn thông tin từ Tân Hoa xã cho rằng: "Một số học giả và giới truyền thông phương Tây dựng chuyện Việt Nam - Trung Quốc căng thẳng trên Biển Đông nên trước chuyến thăm của Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng, Việt Nam mới nâng Mỹ lên thành một trong những đối tác quan trọng nhất trong chính sách ngoại giao của mình"?
Cũng trong ngày 5/7, tờ Tin tức tham khảo (phụ san của Tân Hoa xã) cho rằng, Việt Nam đang tìm cách cân bằng trong quan hệ giữa Trung Quốc và Mỹ.
Trước đó (29/6), Tân Hoa xã đưa tin, năm nay tròn 40 năm kết thúc Chiến tranh Việt Nam, cũng là dịp kỷ niệm 20 năm bình thường hóa quan hệ Việt-Mỹ, nên Việt Nam và Mỹ đều tích cực chuẩn bị cho chuyến công du tới Mỹ của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng, đồng thời cũng xúc tiến để cuối năm nay Tổng thống Barack Obama có thể thăm chính thức Việt Nam.
Tân Hoa xã coi đây là một sự thay đổi "đầy kịch tính" - từ thù địch không đội trời chung, sang đối tác hợp tác toàn diện. Tân Hoa xã còn dẫn tuyên bố của cố Thủ tướng Anh Churchill: không có bè bạn mãi mãi, cũng không có kẻ thù vĩnh cửu, chỉ có lợi ích là vĩnh hằng.
Trước đây, để bình thường hoá quan hệ Mỹ-Trung, Bắc Kinh từng bán rẻ lợi ích của Việt Nam. Và để phục vụ “lợi ích cốt lõi”, Trung Quốc đã và đang bỏ qua lợi ích chính đáng của các nước hữu quan. Bởi đối với Trung Quốc, lợi ích dân tộc hẹp hòi là trên hết và cách hành xử của Bắc Kinh tại Biển Đông và biển Hoa Đông, cũng như những tranh chấp khác đang khiến dư luận vô cùng quan ngại.

Phần nhận xét hiển thị trên trang

CHỮ “L” NGƯỢC VÀ 2 VỤ THẢM SÁT CHẤN ĐỘNG

Có nhiều điểm tương quan trùng hợp ngẫu nhiên hay chính là sự sắp đặt của số phận trong vụ thảm sát 6 người ở Bình Phước vừa qua. Đó chính là yếu tố về phong thủy trong việc xây dựng nhà cửa. Chữ L ngược trong vụ thảm sát này cũng “vô tình” trùng với chữ L ngược trong vụ thảm sát của sát thủ Lê Văn Luyện.
Cổng nhà ông Mỹ ở Bình Phước
Trong những vài vừa qua, dư luận đã rất bàng hoàng và quan tâm theo dõi diễn biến cũng như tình tiết mới của vụ thảm sát này, nóng lòng muốn tìm ra hung thủ từ cơ quan chức năng. Tối qua, ngày 10.7, các cơ quan chức năng đã bắt được 2 nghi phạm là Nguyễn Hải Dương (sinh năm 1991), quê An Giang, nghi phạm thứ hai tên Vũ Văn Tiến (sinh năm 1991). Các nghi can đã thừa nhận hành vi phạm tội của mình Tuy nhiên, công an vẫn đang mở rộng điều tra vụ án để tạo sự chính xác, minh bạch nhất, xử lý đúng người đúng tội, những nút thắt cần được sáng tỏ.
Trong vụ thảm sát 6 người ở Bình Phước đang gây hoang mang trong dư luận đã làm những người quan tâm liên tưởng đến vụ thảm sát của Lê Văn Luyện ở Bắc Giang cách đây 4 năm. Điểm chung đó là nhắm vào những người giàu có, ra tay bằng thủ đoạn vô nhân tính, tận diệt đến người cuối cùng và vẫn còn một mầm sống sót. Tuy nhiên, còn một điểm chung nữa về phong thủy mà mọi người ít bàn đến, đó là dáng chữ L ngược trong hai vụ thảm chấn động này
Hai gia đình bị thảm sát có cùng dáng chữ L ngược
Theo phong thủy, chữ L ngược ở phần cổng tựa như cái máy chém, là thế nhà phạm Đoạn Hổ Sát và là một thế nhà rất xấu. Nhà hình chữ L được coi là xấu vì nó trông giống cao dao phay và vị trí đại hung (xấu nhất) là chỗ “lưỡi dao”. Nếu phòng trẻ em đặt ở vị trí này, chúng sẽ cảm thấy bị cô lập và có thể nghĩ ra nhiều trò quỷ quái mà không ai phát hiện được. Nếu người lớn tuổi ở trong phòng đó, họ có thể cảm thấy bị bạc đãi.
Thêm nữa là nhà xưởng hình chữ L như một lưỡi đao chém vào phần nhà ở. Đây là thế nhà phạm phải Đao Trảm Sát. Về phong thủy cần có hàng rào ngăn cách bảo vệ nhưng ở đây hoàn toàn không có. Nhà xưởng lại ở ngay sau lưng nhà, sẽ tạo ra sự bị động tất yếu, người sống trong nhà luôn có sự bất an.
Tiệm vàng Ngọc Bích trong vụ thảm sát ở Bắc Giang
Mặt khác, chúng ta có thể dễ dàng nhận thấy nhìn thấy dáng cổng của gia chủ ở Bình Phước và dáng ở khung cửa trên tầng của chủ tiệm vàng Bắc Giang có “tương đồng đáng sợ”gói gọn trong chữ L ngược. Có thể là sự trùng hợp ngẫu nhiên, nhưng đây là điều đáng để suy nghĩ về phong thủy mà không ai có thể phủ nhận được.
Ngoài ra, 2 chữ L ngược này đáng sợ và nghiệt ngã hơn, khi tạo ra 2 vụ thảm sát gây chấn động dư luận trong cả nước. Đưa hai vụ án này trở thành tâm điểm của dư luận trong thời gian dài, bởi hành động gây ra đều rất dã man và sát đến tận cùng. Nhẹ nhõm nhất cho dư luận trong vài ngày qua, đó là sự sống sót của em bé 18 tháng tuổi, đây cũng là một điểm trùng khớp với sự thảm sát của Lê Văn Luyện khi bé Ngọc Bích – con của chủ nhà cũng may mắn sống sót.
Sự trùng khớp về 2 chữ L ngược đã vượt qua cái giới hạn của ngẫu nhiên mà đã lớn hơn trong hai chữ sinh mệnh của con người. Đây là vấn đề nhạy cảm và phức tạp thuộc về một phạm trù không cùng tận “phong thủy”.
Hy vọng rằng, sự vọng này sớm sáng tỏ để những nạn nhân vô tội được yên nghỉ.

Phần nhận xét hiển thị trên trang

Thị trường chứng khoán đổ sập sẽ cuốn kinh tế Trung Quốc xuống bùn


 Thiên Hà - Một Thế Giới – 10 July 2015
trungquoc-kinhte2
Những ngày qua, tin tức liên tục về sức khỏe suy yếu trầm trọng của thị trường chứng khoán Trung Quốc đã khiến cho giới đầu tư cả thế giới hoang mang. Điều quan trọng nhất, nếu thị trường chứng khoán đổ sập sẽ cuốn kinh tế Trung Quốc xuống bùn thì khi đó một cuộc khủng hoảng kinh tế mới lại bắt đầu.
Sức khỏe của nền kinh tế Trung Quốc ngày nay rất quan trọng với thế giới, đặc biệt là khi nước này đã là nền kinh tế lớn thứ 2 toàn cầu và thế giới chỉ mới phải trải qua một cuộc khủng hoảng tài chính vào 7 năm trước nên việc thị trường chứng khoán đổ sập sẽ cuốn kinh tế Trung Quốc xuống bùn có thể làm cho kinh tế toàn cầu suy thoái một lần nữa.
Thật khó có thể tin, chỉ một năm trước bỗng nhiên thị trường chứng khoán Trung Quốc tăng trưởng một cách kinh khủng khi mà chỉ trong vòng 7 tháng vốn hóa toàn thị trường tăng gấp đôi, số công ty niêm yết lên sàn cũng tăng chóng mặt, thế rồi chỉ trong vài tuần qua từ đầu tháng 6 đến nay, thị trường này đã bốc hơi hơn 30% khiến chính phủ Trung Quốc phải ra tay bảo vệ thị trường.
Bảo vệ bằng mọi giá
Trung Quốc đã làm mọi cách để bảo vệ thị trường chứng khoán của mình, dù đa phần phương thức của họ chỉ có lợi trong tính ngắn hạn.Theo chỉ đạo của cơ quan chức năng, các vụ phát hành cổ phiếu lần đầu ra công chúng (IPO) bị hoãn lại, các quy định về cho vay ký quỹ chứng khoán được nới lỏng, thậm chí các nhà đầu tư được phép dùng căn nhà của họ để cầm cố vay tiền mua cổ phiếu.
Chính sách trên không ăn thua, thế là ngày 27.6, Ngân hàng Trung ương Trung Quốc (PBoC) cắt giảm lãi suất cơ bản và giảm tỷ lệ dự trữ bắt buộc tại một số ngân hàng thương mại.
Vài ngày sau, PBoC “tung tiền” ra cung cấp hỗ trợ tài chính cho một nhóm gồm 21 công ty môi giới chứng khoán cam kết mua 120 tỉ nhân dân tệ (tương đương 19,3 tỉ USD) cổ phiếu và nắm giữ lượng cổ phiếu này trong 1 năm để kìm đà giảm giá
Tiếp đó, ngày 8.7, Ủy ban Chứng khoán Trung Quốc ban lệnh cấm cổ đông với cổ phần trên 5% tại các công ty niêm yết, các nhà điều hành doanh nghiệp và thành viên hội đồng quản trị bán ra cổ phiếu trong vòng 6 tháng.
Giá vẫn giảm kịch sàn
Nhưng cho đến nay, các động thái trên của Bắc Kinh hầu như không phát huy được tác dụng cứu thị trường nếu không muốn nói là chúng còn làm khủng hoảng lòng tin của các nhà đầu tư hơn trước.
Kể từ mức đỉnh thiết lập hôm 12.6, chỉ số Shanghai Composite Index đến nay đã sụt khoảng 32%, trong đó có những phiên chỉ số này sụt trên 5%.
Áp lực bán ra trên thị trường chứng khoán Trung Quốc căng thẳng đến nỗi vào ngày 8.7, khoảng 1.300 công ty niêm yết đã dừng giao dịch cổ phiếu trên các sàn chứng khoán ở Trung Quốc, khiến lượng cổ phiếu trị giá 2,6 nghìn tỉ USD bị đóng băng, tương đương 40% tổng mức vốn hóa của thị trường.
Ngày 7.7, đến lượt thị trường chứng khoán Hồng Kông theo chân thị trường đại lục rơi vào trạng thái thị trường giá xuống (bear market), hôm 8.7 tới lượt thị trường chứng khoán Mỹ cũng bị lôi theo đà giảm giá.
Sẽ kéo kinh tế Trung Quốc xuống bùn
Lo lắng trước “sức khỏe” của thị trường chứng khoán Trung Quốc, mặc dù so với năm ngoái giá trị toàn thị trường vẫn đang ở mức tăng 8%, nhưng IMF vừa thông báo dự đoán mức tăng trưởng kinh tế năm nay của Trung Quốc chỉ là 6,8%.
Con số 6,8% vẫn có thể là một con số cao so với mặt bằng chung của thế giới, tuy nhiên đối với Trung Quốc việc tăng trưởng dưới 7% một năm có thể được xem là trì trệ, và nguy hiểm vì Trung Quốc vốn là một nước xuất khẩu chính.
Khi bong bóng chứng khoán vỡ, nó cơ cản trở những nỗ lực giải cứu các công ty bất động sản, doanh nghiệp và chính quyền địa phương nợ đầm đìa của chính phủ Trung Quốc.
Những “bữa tiệc” tín dụng và đầu tư mạnh cho cơ sở hạ tầng và các dự án nhà ở đã giúp nước này đạt tốc độ tăng trưởng GDP hằng năm 10% trong thời gian từ 1980 – 2012. Giờ đây, kinh tế Trung Quốc chỉ còn tăng trưởng 7% mỗi năm và ngập trong nợ nần từ việc thị trường nhà đất bị tụt giảm.
Không chỉ có như vậy, chứng khoán gần đây được xem là một kênh huy động vốn hữu hiệu của những công ty đáng lý ra phải phá sản. Cứ lên sàn là có “một mớ tiền”, để tránh điều đó xảy ra, những công ty này như những tế bào ung thư thay vì phải được loại bỏ khỏi nền kinh tế, thì lại được “di căn” sang thị trường chứng khoán.
Kết quả là nếu lấy hệ số giá/thu nhập (P/E) là căn cứ để so sánh, các cổ phiếu thuộc chỉ số Shanghai Composite Index đắt gấp 3 lần so với cổ phiếu ở bất kỳ thị trường nào trong số 10 thị trường chứng khoán lớn nhất thế giới.

Trung Quốc bưng bít các vụ tự tử vì chứng khoán?

Thảo Mai – Bizlive – 11 July 2015

Nạn nhân đầu tiên là các tờ báo dám đưa tin về những vụ tự tử vì chứng khoán, tờ Epoch Times cho hay.

Sau khi bứt phá lên đỉnh cao 7 năm vào tháng Sáu, thị trường chứng khoán Trung Quốc đã quay đầu “rơi tự do”. Chỉ số Shanghai Composite trên sàn Thượng Hải sụt tới 29% chỉ trong vài tuần.
Tính từ khi thị trường chạm đỉnh vào ngày 12/6, hơn 2,5 nghìn tỷ USD giá trị cổ phiếu đã bốc hơi, nhóm lên một cơn hoảng loạn chính trị.
Bộ Tài chính và các nhà môi giới lớn đã ra tay, hứa hẹn bơm gần 20 tỷ USD vào thị trường để ổn định giá cả.
Tính đến ngày 8/7, gần một nửa số công ty đã ngừng giao dịch trên sàn giao dịch Thượng Hải và Thâm Quyến. Điều này đồng nghĩa giá cổ phiếu sẽ bị đóng băng tại thời điểm giao dịch cuối cùng, “nhốt” luôn vốn liếng của nhà đầu tư.
Ngoài thị trường, chính quyền Bắc Kinh cũng có những biện pháp mang tính “đặc thù”: Dập tắt các tin đồn không có lợi, hô hào người dân tiếp tục bỏ tiền mua cổ phiếu thông qua các đầu báo nhà nước.
“Nạn nhân” đầu tiên của chiến dịch này là các tờ báo dám đưa tin về những vụ tự tử vì chứng khoán.
Ngày 4/7, Ủy ban điều hành chứng khoán Trung Quốc tuyên bố xử phạt ba công ty truyền thông Trung Quốc vì đã đưa “thông tin giả mạo”. Văn Phòng an ninh công cộng còn được huy động hỗ trợ vụ việc.
Những bài báo bị điều tra vì đưa tin về các vụ nhảy lầu hay tự sát tại Trung Quốc thời gian qua. Tuy nhiên giới chức tuyên bố các vụ việc này không xuất phát từ việc nạn nhân mất tiền vì chứng khoán. Họ cũng không trình bày chi tiết quy trình đi tới kết luận này.
“Chính quyền Trung Quốc đang ra sức điều tra nguồn gốc của những tin đồn để người dân không dám đăng tải lên mạng những vụ tự tử vì chứng khoán”, ông Zhu Xinxin, cựu biên tập viên tại Đài Phát thanh nhân dân Hà Bắc, cho hay.
Bắc Kinh lo ngại những thông tin thất thiệt như vậy có thể dẫn đến bất ổn xã hội. Ông Zhu cho biết trong quá khứ, những vụ thị trường chứng khoán sụp đổ từng gây ra tình trạng hoảng loạn trong người dân.
Khi các thông tin tiêu cực bị xóa sổ, thì nhiều đầu báo nhà nước như Tân Hoa Xã hay Nhân dân nhật báo hối hả chạy tin ca ngợi thị trường với những dòng tít rất kêu như: “Tự tin trong việc duy trì một thị trường chứng khoán ổn định”, “Niềm tin vào thị trường chứng khoán ổn định và lành mạnh” hay “Giao dịch chứng khoán là một quá trình trau dồi”.
Một trong các bài báo khẳng định: “Thị trường đã trải qua 20 năm phát triển. Nó hoàn toàn có khả năng thoát khỏi cuộc khủng hoảng tạm thời lần này. Thật nguy hiểm khi bán tháo thiếu suy nghĩ khi chỉ số đi xuống, trong khi thực tế là thị trường đang được điều chỉnh”.
Song hành theo đó là những câu chuyện giàu có qua đêm nhờ chứng khoán.
Tờ Legal Evening News đưa tin cụ bà Sun 78 tuổi đã dành 20.000 nhân dân tệ (3.215 USD) để mua cổ phiếu vào năm 1994. Tính đến ngày 10/6, trị giá của của chúng đã vọt lên 600.000 nhân dân tệ (96.500 USD).
“Tôi dự đoán và giao dịch cổ phiếu bằng cách theo sát các chính sách của chính phủ”, tờ báo dẫn lời bà Sun.
Phần nhận xét hiển thị trên trang

Trung Nam Hải đánh giá thế nào về quan hệ Việt - Mỹ?


Trung Nam Hải với vai trò là 'chướng ngại vật mang tính tự nhiên' của quan hệ Việt - Mỹ hiểu rõ như lòng bàn tay nên vẫn "mắt lạnh bàng quan" không thèm để ý.
Tờ Phương Đông xuất bản tại Hồng Kông hôm nay có bài xã luận: "Tổng bí thư Đảng Cộng sản Việt Namthăm Mỹ, Trung Nam Hải mắt lạnh bàng quan" cho rằng, quan hệ Việt - Mỹ phát triển chắc chắn sẽ động đến quan hệ Trung - Việt.
Trung Quốc là "vật chướng ngại tự nhiên của quan hệ Việt - Mỹ"
Cũng như các tờ báo của nhà nước Trung Quốc, Phương Đông xoáy vào chi tiết Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng không nắm chức vụ nào trong bộ máy Nhà nước, Chính phủ mà "được" ông Obama tiếp ở phòng Bầu Dục của Nhà Trắng. Điều này cho thấy truyền thông Trung Quốc không hiểu gì về lịch sử, và cũng không biết gì về người Mỹ - PV.
Tuy nhiên Phương Đông nhận định, đây là dấu hiệu cho thấy Mỹ thừa nhận vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam và Washington không có ý lật đổ chính quyền Việt Nam mà chỉ muốn phát triển quan hệ, củng cố lòng tin giữa hai nước.
Phương Đông cho rằng kể từ khi bình thường hóa quan hệ, quan chức cấp cao 2 nước Việt - Mỹ thường xuyên thăm viếng nhau cho đến việc đàm phán TPP hôm nay, thậm chí là lĩnh vực giao lưu hợp tác quốc phòng vốn "nhạy cảm" (đối với Trung Nam Hải) cho thấy quan hệ Việt - Mỹ cũng "gần như đồng minh" bởi lẽ người Mỹ muốn "câu con cá to phải có mồi lớn"?!
Vẫn thủ đoạn quen thuộc tuyên truyền chống phá quan hệ Việt - Mỹ thường thấy của truyền thông nhà nước Trung Quốc, Phương Đông cho rằng "giá trị chiến lược lớn nhất của Việt Nam là kiềm chế Trung Quốc"?!
Luận điệu của Phương Đông xem chừng cũng "na ná" Thời báo Hoàn Cầu: "Mỹ chỉ lợi dụng vấn đề Biển Đông để ly gián quan hệ Trung - Việt nên việc Hoa Kỳ mời ông Nguyễn Phú Trọng sang thăm chính thức là một chiến lược đối với Việt Nam. Còn phía Việt Nam đang phải chịu áp lực rất lớn từ Trung Quốc ở Biển Đông, cần mượn sức mạnh của Mỹ để cân bằng với ảnh hưởng của Trung Quốc.
Người Việt hy vọng mua được vũ khí trang bị 'giá rẻ' một chút từ Hoa Kỳ, thậm chí Hà Nội còn hy vọng rằng, nếu chẳng may Trung - Việt xảy ra chiến tranh ở BIển Đông thì Mỹ có thể ra tay nghĩa hiệp, thậm chí rút đao tương trợ"?!
Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng và Tổng thống Mỹ Barack Obama tại Nhà Trắng.
Phương Đông kết luận: "Trung Nam Hải với vai trò là 'chướng ngại vật mang tính tự nhiên' của quan hệ Việt - Mỹ hiểu rõ như lòng bàn tay nên vẫn "mắt lạnh bàng quan" không thèm để ý. Trục quan hệ tam giác Mỹ - Việt - Trung hình thành cũng bởi Biển Đông, nếu Biển Đông sóng yên biển lặng thì Trung - Việt lại gần chống Cách mạng màu của Mỹ, nếu Biển Đông nổi bão, Mỹ - Việt lại cùng liên thủ đối phó với Bắc Kinh. Quan hệ 3 bên chỉ là lợi dụng và chống lợi dụng, phát triển trong sự cảnh giác lẫn nhau".
Đài Phát thanh Quốc tế Trung Quốc ngày 10/9 có bài xã luận với luận điệu không khác. Đài này kết luận rằng: "Quan hệ Việt - Mỹ bề ngoài xích lại gần nhau, nhưng thực chất không bên nào yên tâm hợp tác với bên nào. Mỹ là một nước dân chủ, lẽ tự nhiên xung đột với chế độ xã hội chủ nghĩa?!"
Ô hay, nếu nói về sự khác biệt chế độ chính trị, hệ thống chính trị là lý do để đối đầu thay cho đối thoại thì năm 1959 Tổng thống Dwight Eisenhower đã không mời Tổng bí thư Đảng Cộng sản Liên Xô Nikita Khrushchev thăm Mỹ, cũng làm gì có chuyện Richard Nixon thăm Trung Quốc năm 1972 gặp Mao Trạch Đông?
Nếu nói tương đồng về ý thức hệ, tại sao Trung Quốc muốn phát triển quan hệ với Hoa Kỳ nhưng lại lôi chiêu bài ý thức hệ ra chống phá quan hệ Việt - Mỹ? Đối thoại là một xu thế không thể đảo ngược của thời đại. Muốn đối thoại, đầu tiên phải có sự tôn trọng và thừa nhận lẫn nhau. Người Mỹ hiểu điều này, người Việt hiểu điều này, trò trẻ con của truyền thông Trung Quốc chẳng thể mảy may tác động. Càng điên cuồng chống phá, càng bộc lộ dã tâm! PV.
Trục quan hệ Mỹ - Việt - Trung và cảnh báo của cụ Nguyễn Du
Kinh dị hơn, ngày 8/7 Thời báo Hoàn Cầu, một trong những cơ quan ngôn luận của đảng Cộng sản Trung Quốc ra bài xã luận: "Việt Nam không thể giống trẻ con chạy vào vòng tay của Mỹ" với những luận điệu kích động, miệt thị không thể tưởng tượng nổi: "Hà Nội không thể không lo lắng, Washington đưa cho viên kẹo, thực chất là một viên thuốc độc". Những lời lẽ này của Thời báo Hoàn Cầu và truyền thông nhà nước Trung Quốc đúng là "thuốc độc", nhưng họ đang đầu độc chính người Trung Quốc, còn người Việt và người Mỹ đã biết từ lâu.
Cỗ máy tuyên truyền khổng lồ của nhà nước Trung Quốc ra sức bôi đen quan hệ Việt - Mỹ thành "âm mưu kiềm chế Trung Quốc", miệt thị Việt Nam như "trẻ con", còn Hoa Kỳ là một con ngáo ộp đáng sợ, chỉ có Trung Quốc mới là chính nhân quân tử hay "chỗ dựa tin cậy", nhưng lại đang từng ngày từng giờ la liếm lãnh thổ láng giềng không từ một thủ đoạn nào - PV.
Trải qua các cuộc chiến tranh và luôn là tâm điểm cạnh tranh ảnh hưởng của các cường quốc, người Việt quá thấm thía việc ngả theo bất kỳ cường quốc nào, phụ thuộc vào họ cũng dẫn đến suy vong. Chỉ có độc lập tự chủ, tự lực tự cường, bắt tay hợp tác với tất cả các nước và dân tộc tiến bộ, yêu chuộng hòa bình và công lý, luôn cảnh giác với những kẻ bành trướng miệng Nam mô bụng một bồ dao găm mới là lối thoát.
Phó Tổng thống Mỹ đã lẩy hai câu Kiều trong Truyện Kiều của đại thi hào Nguyễn Du trong bữa tiệc chiêu đãi Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng cho thấy họ rất hiểu người Việt, thực sự thiện chí muốn ngồi lại hợp tác với nhau, mang lại lợi ích thiết thực cho người dân hai nước. Điều này khiến người Viết chợt nhớ đến câu chuyện của Từ Hải, một lời cảnh tỉnh của cụ Nguyễn Du đối với Việt Nam trong quan hệ bang giao với các nước lớn:
Từ rằng: Quốc sĩ xưa nay,
Chọn người tri kỷ một ngày được chăng?
Sân bay quân sự, đảo nhân tạo Trung Quốc bồi lấp, xây dựng bất hợp pháp trên đá Chữ Thập, quần đảo Trường Sa thuộc chủ quyền Việt Nam luôn là lời nhắc nhở.
Chọn bạn đã khó, chọn tri âm tri kỷ còn khó hơn nhiều. Một cá nhân đã như vậy, một quốc gia cũng không khác. Từng bị "đồng chí, anh em" dạy cho nhiều bài học trả bằng xương máu, người Việt quá rõ điều này. Suy nghĩ của Từ Hải khi Hồ Tôn Hiến tìm cách chiêu an mà thực tế là tiêu diệt đối thủ cho ta một bài học cảnh giác với các nước lớn:
Một tay gây dựng cơ đồ,
Bấy lâu bể Sở sông Ngô tung hoành!
Bỏ thân về với triều đình
Hàng thần lơ láo phận mình ra đâu?
Áo xiêm ràng buộc lấy nhau,
Vào luồn ra cúi công hầu mà chi?
Sao bằng riêng một biên thùy.
Sức này đã dễ làm gì được nhau?
Chọc trời quấy nước mặc dầu,
Dọc ngang nào biết trên đầu có ai?
Theo Thiền sư Nhất Hạnh, Vua Minh Mạng là người rất mê Truyện Kiều, dù phật ý và phạt thi sĩ Nguyễn Du 3 chén rượu vì câu: "Chọc trời khuấy nước mặc dầu, dọc ngang nào biết trên đầu có ai", nhưng phạt rồi Vua vẫn phải thừa nhận: "Nhưng mà hay! Phạt thì phạt nhưng thơ rất hay! Vì vậy trẫm thưởng cho khanh", Vua sai người mang 3 tấm lụa tặng cụ Nguyễn Du may áo, giai thoại này vẫn được truyền đến hôm nay.
Nhưng trong Truyện Kiều của Nguyễn Du, Từ Hải đã không vượt nổi ải mỹ nhân mặc dù trước đó nhìn quá rõ bụng dạ của "triều đình". Những lời ngon ngọt cùng với lễ hậu mà Hồ Tôn Hiến sai người mang vào hậu trướng gặp Thúy Kiều đã khiến cơ đồ của Từ Hải thành mây khói:
Tin lời thành hạ yêu minh,
Ngọn cờ ngơ ngác trống canh trễ tràng
Việc binh bỏ chẳng giữ giàng,
Vương sư dòm đã tỏ tường thực hư.
Hồ công quyết thế thừa cơ,
Lễ tiên binh hậu khắc cờ lập công.
Kéo cờ chiêu phủ tiên phong,
Lễ nghi phục trước bác đồng phục sau.
Để rồi: 
Đang khi bất ý chẳng ngờ,
Hùm thiêng khi đã sa cơ cũng hèn.
Người Mỹ hiểu Việt Nam, hiểu Truyện Kiều của Việt Nam thì không lý do gì chúng ta lại quên lời cảnh tỉnh của tiền nhân mà sao nhãng việc phòng thủ của đất nước, đặc biệt là với thủ đoạn nham hiểm "tiên lễ hậu binh" của đối phương. Những lời ngon ngọt hay kích bác, đều chỉ nhằm đánh gục ta mà thôi. Vì vậy hãy nên tỉnh táo, đừng để rơi vào cảnh "hùm thiêng khi đã sa cơ cũng hèn", tệ hơn nữa là cái kết câu chuyện Mỵ Châu mà Tố Hữu kể:
"Nỏ thần vô ý trao tay giặc,
Nên nỗi cơ đồ đắm biển sâu."
Hồng Thủy/GDVN
Phần nhận xét hiển thị trên trang