Kho giống má trên cánh đồng chữ nghĩa!

Chủ Nhật, 8 tháng 2, 2015

Hóa ra Đông La cũng biết xin lỗi nhẩy?

XIN LỖI NGUYỄN QUANG THIều

Khoai@

"Nhà văn" Đông La đã có một cách hành xử rất văn hóa khi công khai lời xin lỗi Nhà văn Nguyễn Quang Thiều trên mạng.

Một hành động rất đáng trân trọng. Tre làng xin được giới thiệu đến bạn đọc.
*********

Nguyễn Quang Thiều viết thư cho tôi theo địa chỉ email cũ tôi ít dùng nên sau một tháng tôi mới đọc. Tôi trả lời Thiều rằng: “Giờ nói gì với ông cũng vô nghĩa. Nhưng tôi vẫn sẽ viết lời xin lỗi ông công khai và xóa đi các bài đã viết”. Vậy hôm nay tôi xin lỗi Nguyễn Quang Thiều về việc tôi đã nghĩ sai về thái độ của Nguyễn Quang Thiều đối với tôi trong việc tôi xin vào HNVVN. Tôi cũng xóa đi tất cả những bài tôi viết trong lúc tức giận, vì thực sự tôi luôn coi Nguyễn Quang Thiều là bạn thân nhất, mà còn hơn thế, là anh em. Riêng “Đơn khiếu nại” thì tôi giữ lại. Các cụ nói không sai: “Giận quá mất khôn”; “Thương nhau lắm cắn nhau đau”. Tôi cũng không dám trách người nói với tôi, vì cũng như tôi, anh đã tin và nói với tôi những điều không chắc chắn. Thật buồn vì bát nước đã hắt đi sao múc lại được? Tôi cũng quá xấu hổ vì cái tính quá nóng nảy của mình! Một lần nữa xin lỗi Nguyễn Quang Thiều!

6-2-2015
ĐÔNG LA
Phần nhận xét hiển thị trên trang

Thưởng kiểu gì vậy ta?

Thưởng Tết bằng một đêm với ngôi sao phim nóng


VNN - Một công ty công nghệ nổi tiếng thưởng Tết cho nhân viên đạt kết quả xuất sắc nhất năm bằng "một đêm" với ngôi sao phim nóng hàng đầu Trung Quốc cùng nhiều phần thưởng giá trị khác.

Công ty bảo mật công nghệ cao, Quihoo 360 năm nay đã thưởng Tết cho những nhân viên xuất sắc nhất của mình một món quà “không thể nào quên” – một đêm với ngôi sao phim nóng hàng đầu Trung Quốc được biết đến với nghệ danh là Julia.

Trong khi các công ty khác thường thưởng tiền hoặc trao bằng khen cho các nhân viên đạt kết quả cao và làm việc chăm chỉ trong dịp cuối năm thì công ty công nghệ nổi tiếng này mang đến một món quà hết sức “đặc biệt”, mà đó chỉ là một phần của quà thưởng Tết. Những nhân viên may mắn này cũng có thể chọn một kỳ nghỉ năm ngày đến Bali, hay một chiếc Porsche mới. Tuy nhiên, hiện tại cả ngôi sao phim nóng Julia và công ty Quihoo 360 đều từ chối trả lời về thông tin này.

Julia, 27 tuổi, là một ngôi sao phim "nhà nghèo" lớn ở Trung Quốc, cô từng đóng vai chính trong nhiều bộ phim nóng như J-Cup, Siêu vòng ba,…. Dịp tết Nguyên Đán ở Trung Quốc sẽ bắt đầu từ ngày 19 tháng 2.


Phần nhận xét hiển thị trên trang

Thứ Bảy, 7 tháng 2, 2015

Nhận quà Tết của công đoàn công ty tặng, công nhân đem ra sử dụng thì phát hiện gói hạt nêm trong hộp quà là hàng giả nên gần 6000 công nhân đã mang trả lại quà.


Sáng  6/2, Công ty Chutex (chuyên may mặc tại KCN Sóng Thần 2, thị xã Dĩ An, tỉnh Bình Dương) đã tiến hành thu lại hàng nghìn gói hạt nêm (tổng trọng lượng khoảng 5 tấn) trong hộp quà tặng cho công nhân vì phát hiện gói hạt nêm bị làm giả.
Trước đó, Công đoàn Công ty Chutex tặng 5.680 suất quà Tết cho công nhân công ty nhân dịp tết Ất Mùi.
Trong đó mỗi phần quà gồm 1 chai dầu ăn, 1 bịch đường và 1 bịch hạt nêm nhãn hiệu Knorr.
Sau khi nhận quà nhiều công nhân đem ra sử dụng thì phát hiện hạt nêm có vị đắng chát, khó chịu nên đem trả lại.
Số lượng hạt nêm giả bị phát hiện trong hộp quà tết của công nhân có khối lượng gần 5 tấn
Tiếp nhận phản ánh thông tin, sáng ngày 6/2, tỉnh Bình Dương đã thành lập đoàn kiểm tra liên ngành gồm Chi cục quản lý thị trường, Phòng Cảnh sát kinh tế, Công an thị xã Dĩ An và Chi cục An toàn vệ sinh thực phẩm. 
Qua kiểm tra, đoàn kiểm tra khẳng định gói hạt nêm nhãn hiệu Knorr loại 900g trong phần quà công ty tặng công nhân là hàng giả.
Xác minh hóa đơn mua hàng của công đoàn Công ty Chutex cung cấp thì đơn vị bán hàng là một Công ty có địa chỉ tại phường 25, quận Bình Thạnh, TP.HCM.
Công ty này đã bán 5.680 phần quà nói trên với tổng trị giá hơn 812 triệu đồng, trong đó riêng bột nêm gồm 5.680 gói, trị giá hơn 322 triệu đồng.
Ông Nguyễn Thành Danh, Phó Chi cục trưởng Chi cục quản lý thị trường tỉnh Bình Dương, Trưởng đoàn kiểm tra liên ngành cho biết, đoàn kiểm tra sẽ phối hợp với cơ quan chức năng liên quan tiếp tục truy xét nguồn gốc đơn vị làm giả bột nêm Knorr.
Cùng ngày, Phòng Cảnh sát kinh tế Bình Dương (PC46) và Công an thị xã Dĩ An cũng vào cuộc điều tra làm rõ vụ hàng giả này.
Phần nhận xét hiển thị trên trang

Thứ Sáu, 6 tháng 2, 2015

Lễ hội chọi trâu: Lại đưa trâu vào hậu trường giết thịt


VietNamnet

Sau ầm ĩ về lễ hội chém lợn khiến UBND tỉnh Bắc Ninh phải điều chỉnh nghi lễ này, Hội chọi trâu năm nay cũng tổ chức ở địa phương này sẽ không công khai giết trâu trước mặt dân chúng.

Năm ngoái, Hội chọi trâu tổ chức tại Phúc Thọ (Hà Nội) gây nhiều ồn ào dư luận bởi nhiều người cho rằng, hình ảnh những con trâu thắng - thua cuộc đều bị giết mổ khiến máu chảy lênh láng rất phản cảm. Nhưng với mong muốn xây dựng nếp sống nông thôn mới, muốn cho đời sống của người dân nông thôn thêm phong phú, năm nay, Báo Nông thôn ngày nay vẫn tiếp tục tổ chức Hội chọi trâu tại Bắc Ninh.

"Chúng tôi sẽ tổ chức mỗi năm ở một địa phương chứ không riêng gì Phúc Thọ hay Bắc Ninh. Sẽ có nhiều địa phương khác được xem Hội chọi trâu", ông Lưu Quang Định, TBT báo Nông thôn ngày nay cho biết trong buổi họp báo sáng 6/2.

.

Ông Định cho biết năm ngoái, việc buôn bán thịt trâu sau khi Hội kết thúc đã làm nóng dư luận. Tuy nhiên, việc giết thịt trâu không phải là chủ trương của BTC. "Ngày xưa, các ông trâu nào thi đấu đoạt chức vô địch thì bị giết và hiến tế. Sau này các nơi Đồ Sơn, Hải Lựu, Hàm Yên, trâu đều bị giết thịt. Trâu là tài sản của chủ trâu. Trâu tham gia chọi không hoàn toàn là trâu để sử dụng làm sức kéo như ngày xưa. Trâu bây giờ chủ yếu nuôi giết thịt. Chủ trâu sau thi xong tự động giết mổ. Không cho họ giết ở nơi tổ chức thì họ cũng sẽ mang đi nơi khác giết", ông Định nói.


Tuy nhiên, để tránh những ảnh hưởng không tốt như năm trước, ông Định cũng thông tin thêm rằng năm nay, trâu vô địch sẽ không mang đi giết mổ nữa mà sẽ được chăm sóc để phục vụ cho những cuộc thi khác. Còn các trâu khác thì tùy sử dụng của chủ trâu.

BTC cũng cho biết, năm nay khu vực giết mổ trâu cũng sẽ được quây kín bằng tôn tránh trường hợp để những hình ảnh máu me lọt ra ngoài.

Hội chọi trâu tổ chức tại Phú Sơn (Bắc Ninh) năm nay sẽ có tổng cộng 24 ông trâu, đến từ các tổ chức, cá nhân trong các địa phương trong cả nước. Các trâu chọi này được lựa chọn từ hàng hàng con trâu từ 8-15 năm tuổi, có đường vành đai ngực 200cm trở lên, nặng 650kg.

Vòng chung kết lễ hội sẽ diễn ra từ 8h các ngày 2-3/3/2015 (tức ngày 12 và 13 tháng Giêng, năm Ất Mùi) tại sân vận động Suối Hoa, TP.Bắc Ninh.
T.Lê

Phần nhận xét hiển thị trên trang

Vẫn CU Y NGUYỄN!

(Thời sự) - Khó có thể tưởng tượng nổi 2 tờ báo được coi là cơ quan ngôn luận của đảng Cộng sản Trung Quốc lại có thể thốt ra những lời thô bỉ, vu cáo bôi nhọ một cách…

Nhân Dân nhật báo, Thời báo Hoàn Cầu, cơ quan ngôn luận của đảng Cộng sản Trung Quốc ngày 5/2 đưa tin: “Philippines muốn xây dựng quan hệ đối tác chiến lược với Việt Nam, phản đối Trung Quốc đâm 3 tàu cá nước này” ở bãi cạn Scarborough.
2 tờ báo Trung Quốc dẫn nguồn tạp chí The National Interest ngày 3/2 cho rằng, chính phủ Philippines tuyên bố hy vọng xây dựng quan hệ đối tác chiến lược với Việt Nam để củng cố quan hệ 2 nước. Ngày 4/2, Philippines phản đối Trung Quốc dùng tàu công vụ đâm 3 tàu cá nước này tại bãi cạn Scarborough tuần trước.
Phó Thủ tướng kiêm Bộ trưởng Ngoại giao Phạm Bình Minh, ảnh: Thanhnien News.
Người phát ngôn Bộ Ngoại giao Philippines Charles Jose hôm 3/2 nói với báo giới, tuần trước Ngoại trưởng 2 nước Việt Nam và Philippines đã hội đàm tại Manila về việc xây dựng quan hệ đối tác chiến lược, Charles Jose được truyền thông Trung Quốc dẫn lời nói rằng: “Đây là hội đàm lần đầu tiên về nghiên cứu quan hệ đối tác chiến lược, hai bên vẫn đang đàm phán nhưng đều nhất trí rằng cần đưa quan hệ song phương lên tầm cao mới”.
Charles Jose không nhắc đến Trung Quốc, nhưng ông cho biết quan hệ đối tác chiến lược sở dĩ quan trọng là vì cả Việt Nam và Philippines đều có chung mối lo trong khu vực, đặc biệt là trên Biển Đông.
Nhân Dân nhật báo và Thời báo Hoàn Cầu bình luận, Charles Jose hình dung Biển Đông là một trong những “nhân tố thúc đẩy” kế hoạch xây dựng quan hệ đối tác chiến lược Việt Nam – Philippines, “một khi thành công thì Việt Nam sẽ trở thành đối tác chiến lược thứ 3 của Philippines sau Hoa Kỳ và Nhật Bản”.
Lâm Trí Thông, chuyên gia Philippines gốc Hán đã công khai bôi nhọ lãnh đạo Việt Nam “cầu cạnh Trung Quốc, ngoại giao 2 mặt” và được cơ quan ngôn luận của đảng Cộng sản Trung Quốc đăng tải đúng thời điểm 2 nước sắp kỷ niệm ngày thành lập quan hệ Việt – Trung.
Lâm Trí Thông, một chuyên gia quốc tế gốc Hán tại đại học Ateneo de Manila của Philippines nói với Thời báo Hoàn Cầu hôm 4/1 với giọng điệu xuyên tạc, bôi nhọ rằng, Phó Thủ tướng kiêm Bộ trưởng Ngoại giao Phạm Bình Minh thăm Philippines lần này đã “nói những điều Manila thích nghe, nhưng đồng thời vẫn cầu cạnh Trung Quốc, có màu sắc ngoại giao hai mặt”?!
Quả thật khó có thể tưởng tượng nổi 2 tờ báo được coi là cơ quan ngôn luận của đảng Cộng sản Trung Quốc lại có thể thốt ra những lời thô bỉ, vu cáo bôi nhọ một cách vô liêm sỉ đối với lãnh đạo Việt Nam đến thế ngay thời điểm 2 nước chuẩn bị kỷ niệm ngày thiết lập quan hệ ngoại giao – PV.
Theo tường thuật của tờ The New York Times hôm 4/2, vụ Trung Quốc đâm 3 tàu cá Philippines ngoài bãi cạn Scarborough xảy ra hôm 29/1. Tàu hải cảnh Trung Quốc đã đâm hỏng 3 tàu cá Philippines đang đánh bắt ở ngư trường truyền thống của họ, nhưng rất may không có thương vong về người. Trong một diễn biến khác, hôm 22/1 Trung Quốc đã phái ít nhất 24 tàu lớn ra vơ vét tài nguyên tại bãi cạn Scarborough.
Trung Quốc đã chiếm quyền kiểm soát bãi cạn Scarborough của Philippines vào tháng 4/2012 sau một bế tắc căng thẳng khi lừa Philippines rút 2 tàu khỏi bãi cạn trước tàu Trung Quốc trong lúc một cơn bão mạnh đang đến gần. Tàu Trung Quốc cũng đang bao vây một tiểu đội lính Philippines đồn trú ngoài bãi Cỏ Mây (nằm trong quần đảo Trường Sa thuộc chủ quyền Việt Nam – PV) bắt đầu từ năm 2013.
Việt Nam, Philippines, Malaysia đã phản đối một cách riêng biệt các hoạt động cải tạo xây dựng bất hợp pháp của Trung Quốc tại một số bãi đá trong quần đảo Trường Sa (thuộc chủ quyền Việt Nam) mà các bên lo ngại Bắc Kinh có thể đặt căn cứ không – hải quân và hậu cần quân sự bất hợp pháp tại đây nhằm củng cố yêu sách chủ quyền (vô lý và phi pháp) của họ trên Biển Đông.
Ảnh chụp màn hình bài báo trên Nhân Dân nhật báo, Thời báo Hoàn Cầu và những lời vu cáo thô bỉ, vô liêm sỉ của viên học giả gốc Hán tại Philippines đối với lãnh đạo cấp cao Việt Nam.
(Theo Giáo Dục)
Phần nhận xét hiển thị trên trang

Lại rờ đến CU PHẸT!

XE ĐIÊN




Bài của "đại vành rế" Nguyễn văng Ninh, thân phụ & sư phụ của " tiểu vành rế" Nguyễn Quảng aka Bín bần nông mặt .. trâu kính mến. Tôi chấm phẩy, ê - đít lại tí ti:))

XE ĐIÊN.


Định nghĩa:

Xe điên là loại xe không dừng lại... bằng phanh. Nó dừng lại bằng gì thì tùy theo hiện trường, có thể là dải phân cách, cột điện, xe máy, nhà dân...Bạn có thể thắc mắc rất công chính rằng: thằng lái ở đâu mà không đạp phanh? Xin thưa: thằng lái vẫn ngồi đó nhưng sợ cứng người, mất hết phản xạ, ôm chặt vô lăng, nhắm tịt hai mắt và đạp lút... chân ga.

Cái danh từ Xe điên này là do lá cải nó đặt, bần nông quen mồm adua rồi thành ra là thế chứ xe nó có điên cái con c nó í.

Cố đã lái đủ các loại xe, đi đủ các loại đường thậm chí đéo có đường. Cố từng chạy xe xuyên rừng xuyên núi dưới ánh sáng lờ mờ của ngọn đèn gầm, trên đầu là bom rơi ầm ầm rốc két bắn chiu chíu mà cố chưa từng thấy cái xe nào nổi điên đâm loạn xị. Thế mà bây giờ hơi tí là xe điên. Vừa xong vụ xe điên phố Huế thì búp phát lại xe điên đường Phạm Hùng. Nạn nhân chết như ngả rạ. Đang chờ đèn đỏ đông nghẹt mà vớ phải ông 4 bánh lao rầm rầm vào đít thì đỡ thế đk nầu được, có phỏng? Thậm chí đang ăn cơm trong nhà cũng bị nó phi vào giữa mâm, đang xi nhan cho nó vào bãi đỗ cũng bị nó tự dưng nổi điên lao cho gãy cẳng...,dcm vô số vụ, vụ nầu cũng vãi đái.

Hiện trạng cay đắng nầy đã, đang và sẽ tiếp tục khiến Cố không thể không múa phím ngõ hầu tránh những thảm họa tương tự trong tương lai.

Đầu tiên phải xác nhận với nhau rõ nét rằng xe nó không điên mà chính là thằng cầm lái nó điên. Chỉ vì cái xe không biết nói nên nhiều khi bị thằng lái điên sau khi gây tai nạn đổ oan cho những tội như nổ lốp, dính chân ga, mất lái, mất phanh...vân vân. Nếu cái xe mà biết nói Cố cam đoan nó sẽ nhỏ nhẹ nói với thằng lái rằng: mả cụ cái thàng lái khùng.

Sau khi nghe cái xe nó phát biểu như vậy Cố sẽ thay từ xe điên bằng từ lái khùng cho nó chuẩn.

Lái khùng là do đâu?

Có ba loại lái khùng: Loại bẩm sinh và loại tài non và loại tài say.

1- Loại bẩm sinh:

Trong cuộc đời cầm lái của mình Cố nhận ra rằng không phải ai cũng lái được xe ô tô. Có những người hoàn toàn không bao giờ nên lái xe ôtô vì họ không bao giờ có những phẩm chất về tinh thần và thể chất để làm việc đó. Nếu các bạn nghĩ rằng chỉ việc học, thi có bằng rồi nhảy lên xe và lái rồi dần thành tài già là các bạn đang sai lầm. Và đáng tiếc thay, sai lầm ấy chỉ được nhận ra khi quá muộn.

Rất nhiều người sinh ra không để lái xe, và nếu số phận buộc họ phải cầm lái thì tai nạn là cái đã được định sẵn ở cuối con đường, cho dù họ lái lâu đến đâu chăng nữa. Tuy nhiên cũng có những dấu hiệu cảnh báo sớm điều đó.

Hãy tự phán xét mình theo tiêu chí dưới đây: Tiêu chí này Cố soạn ra theo kinh nghiệm của mình. Nếu bạn đã lái trên 5000km mà vẫn có những triệu chứng sau thì bạn là loại bẩm sinh không thể lái xe, và do vậy bạn không bao giờ nên cầm lái:

1- Bạn đổ mồ hôi mỗi khi lái xe dù trời lạnh.
2- Bạn luôn có cảm giác bất an khi vượt xe.
3- Bạn luôn lo lắng về việc bị công an phạt.
4- Bạn luôn lo sợ và hoảng hốt mỗi khi đi trên con đường không quen thuộc.
5- Bạn luôn lấy xe máy dò đường trước khi đi bằng ô tô.
6- Bạn luôn đổ mồ hôi đít và nghẹo sái cổ mỗi khi lùi.
7- Bạn luôn phát điên khi thằng đằng trước không cho bạn vượt.
8- Bạn luôn liếc gương chiếu hậu vì bạn có cảm giác vừa chẹt qua cái gì/hoặc ai đó.
9- Và cuối cùng: Bạn không thể hòa nhập với xe bạn lái, cho dù bạn đã lái chiếc xe đó trên 15.000km. Hòa nhập nghĩa là bạn điều khiển chiếc xe đó như thể nó là một bộ phận trên cơ thể của mình.

2- Loại tài non:

Trước khi thành tài già bạn phải là... tài non. Chỉ có điều người ta chỉ được phép là tài non khi ở trường dạy lái xe mà thôi. Nếu điều khiển xe ra ngoài đường bạn không được phép non nữa. Sau khi có bằng mà vẫn non thì bạn phải học bổ túc tay lái với xe có hướng dẫn viên và phanh phụ cho đến khi bạn thành thục.

Phải thừa nhận rằng các trung tâm dạy lái xe ở Việt nam dạy như con ck. Cái quan trọng nhất là dạy lái xe trên thực tế thì dạy lơ là, người học chỉ nhăm nhăm học đi hình lùi chuồng để thi đỗ. Phần lớn xe con bây giờ là xe số tự động nhưng học và thi thì toàn xe số sàn. Một trung tâm giỏi lắm có 1 đến 2 xe số tự động để giới thiệu cho học viên là chính chứ không có trung tâm nào dạy kỹ lưỡng về loại xe phổ biến này. Ngoài ra bộ môn tâm lý lái xe thì hoàn toàn biến mất. Học viên không được học cách điều khiển tâm lý để sập cửa xe lại là sập luôn mọi tác động ngoại lai ví dụ như áp lực công viêc, áp lực gia đình...vào việc điều khiển xe.

Dạy dỗ kiểu ấy không sinh ra tài non mới là chuyện lạ.

3- Loại tài say:

Loại này đk cần bàn. Nốc đẫy vào rồi gây tai nạn. Tống cổ vào tù đéo nói nhiều.

Tình hình này thì hiện tượng lái khùng còn tái diễn. Cố rất quan ngại và khẩn thiết yêu cầu cải tổ tận gốc việc học và sát hạnh cấp bằng lái xe cho sát với thực tế. Cố cũng khẩn thiết yêu cầu các bạn đang ngày đêm bẻ vô lăng soi lại chính mình. Hãy rời vành lái ngay và luôn nếu bạn có các triệu chứng mà cố liệt kê phía trên.

Ngày xưa những người lái xe như Cố luôn được cần lao gọi một cách trân trọng bằng bác tài. Ngày nay, bi ai thay, đk ai còn gọi như thế nữa. Thay vào đó chúng gọi là...giặc lái.

Phần nhận xét hiển thị trên trang

Từ “nhậu nhẹt luận” đến “tình dục luận”


Người lang thang cuối cùng
Đây là một đề tài “xương xẩu”, hoàn toàn không dễ viết, bản thân mình cũng chưa dám chắc là nhận thức được về nó liệu có đi được đến hết những bước chân đầu tiên hay không, nhưng thôi vì bạn bè vẫn nhiều người băn khoăn chưa hiểu hết, cũng coi như là viết như cùng chia sẻ băn khoăn vậy.

Phàm là con người là có ham muốn, vì những ham muốn này nó gắn liền với cái “thân ngũ uẩn” – chuyện ham muốn bà con nói mãi rồi, thường thì với người đời chúng ta, chúng ta ham muốn những điều thuộc về cuộc sống vật chất và khi đã đủ đầy rồi, chúng ta ham muốn thêm những cái khác thuộc về cuộc sống tinh thần như danh tiếng.

Còn những ham muốn cao quý như Đức Phật mong muốn hóa độ chúng sinh… thì thuộc về lĩnh vực khác chúng ta không bàn đến.

Cần khẳng định một điều về mặt toán học là “nghiệp lực” của mỗi người, nó là một hàm số vô tận, không giới hạn, do đó không có ai giống ai cả. Điều này giải thích tại sao hai anh chị em sinh đôi giống nhau như hai giọt nước, nhưng vẫn có số phận khác nhau. Về khoa học thì không thể có thời gian chào đời cùng một lúc được – bao giờ cũng có sự khác biệt về thời gian. Theo “khoa học tử vi” thì một ngày chỉ chia có 12 giờ thôi, dẫn đến sự hạn chế của môn “khoa học” này. Còn theo Phật thì ai cũng có thể thay đổi số phận của mình – “tu chuyển nghiệp”, do đó Đức Phật không khuyến khích chúng sinh xem bói xem toán, còn với các đệ tử của mình, Ngài cấm hẳn luôn. Với các đệ tử của mình, dù xuất gia hay tại gia, Ngài yêu cầu “giữ giới” – không sát sinh, không trộm cắp, không tà dâm, không nói dối, không uống rượu (mở rộng ra “ma túy” nói chung.) Tất nhiên với chúng sinh nói chung, thì Đạo Phật khuyến khích ăn chay, giảm dần sát sinh đến ăn chay trường, không ăn mặn nữa để giảm nghiệp ác sát sinh của mỗi người.

Khổ cái, cái thân ngũ uẩn của chúng ta thì nó luôn thèm muốn những sự sung sướng phút chốc.

Con người là một giống linh trưởng, gần với khỉ, vượn… thì rõ ràng là ăn hoa quả, thực vật… nhưng sau khi săn bắn phát triển, rồi chăn nuôi, lại tìm ra lửa, con người ăn thịt. Và họ tìm thấy trong ăn uống sự sung sướng. Không còn là “ăn để mà sống” mà đã là “sống để mà ăn.” Hoàn toàn không lạ khi chúng ta thấy những người đứng trước một người ăn chay trường, lại rùng mình: “Ối xời ôi xợ thế, xợ thế… ăn chay ghê thế, iem không có thịt là iem không chịu được…” Chiều chiều các hàng bia, quán nhậu ở Việt Nam cứ là đông nghẹt. Nếu lên Google mà gõ từ khóa “tiêu thụ bia ở Việt Nam” thì thực là “phấn chấn” với “thành tích” 5 triệu con chó và 3 tỷ lít bia. Người ta phát hiện ra tiền uống bia của người Việt Nam lớn hơn vốn đầu tư nước ngoài vào đất nước. Vui cũng nhậu (để mừng, đương nhiên rồi) mà buồn thì cũng nhậu (cho quên đi cái buồn).

Giống như cái bác gì ở ban tuyên giáo thành ủy Hà Nội tuyên bố “cần bắn pháo hoa để bà con nghèo quên đi cái khó khăn.” Đúng là con người cần ma túy, trước là rượu chè, hút xách; nay có thêm cả… pháo hoa nữa.

Thực chất, con người còn thèm thuồng ăn nhậu, thịt thà cá mú… là do cái nghiệp của người ta còn nặng, nghiệp sát sinh vẫn còn chưa giải hết được. Điều này giống những người đi câu “sát cá,” có những người chẳng bao giờ câu được con cá nào cả, dù là bé tí; có những người cứ hễ quăng cần ra là câu được cá.

Sang chuyện “tình dục luận.”

Chuyện này cũng vậy thôi – thực ra người đời thường mơ hồ việc “tu là phải diệt dục hay không.” Đạo Phật không đi ngược lại với tự nhiên tạo hóa – vì tình dục chính là phương pháp của sự sinh sản tự nhiên. Con người với tư cách là một sinh vật bậc cao, sống thành tập đoàn người gọi là “xã hội” do đó sự ra đời của mô hình “gia đình cặp” là một sự phát triển văn minh của loài người. Tất nhiên trên thế giới vẫn còn những địa phương còn tồn tại những kiểu gia đình khác nữa, như “đa thê”, cá biệt còn có cả “đa phu” hay “quần hôn hạn chế” (vài cặp vợ chồng sống chung.) Nhưng về tổng thể thì con người đã lựa chọn cho mình hình thức ổn thỏa nhất, có sự phát triển về chất. Mẫu “gia đình cặp” còn có yếu tố tình cảm gắn kết – Các Mác đã viết ở đâu đó “Bản thân tình dục không có gì là xấu nếu như nó xuất phát từ tình yêu.” Như thế, tình dục đã biến từ mục đích, từ nhu cầu sinh sản, trở thành phương tiện của nhu cầu thể hiện tình cảm. Có nghĩa là, nó không còn là mục đích cuối cùng của tình yêu nữa, chỉ là một giai đoạn quan trọng mà thôi. Trong phạm vi gia đình, quan hệ vợ chồng là duyên, là tình nghĩa, là bổn phận với con cái… do đó với những gia đình Phật tử, tiến được đến mức cả hai cùng tu học mà bỏ được cái quan hệ xác thịt kia (ví dụ như cùng “thọ Bồ Tát giới”), cùng nhau tinh tấn thì là tuyệt vời nhất.

Cũng như ăn nhậu, nhu cầu tình dục của con người do đó, cũng là một thể hiện của “nghiệp” – nghĩa là người ta còn bị vướng mắc vào cái nhu cầu đó mà chưa dứt ra được, một khi còn vướng thì người thường hay hòa thượng xuất gia, đều có thể vẫn vướng mắc chứ chẳng riêng gì ai.

“Lãnh cảm” với y học có thể cho rằng là một loại bệnh lý, liên quan đến tâm thần. Còn chứng “bất lực” ngoài tâm thần còn có những nguyên nhân vật lý. Tuy nhiên với tùy cá nhân, người nào coi đó là cơ hội để tiêu trừ được cảm xúc ái dục, cũng là điều tốt, coi như “nghiệp xấu” với tình dục, đã giảm dần đến mức chấm dứt. Còn người nào coi đó là sự đau khổ, tìm cách chạy chữa… là còn vấn vương với ham muốn, “nghiệp xấu” chưa chấm dứt.

Chuyện ngoại tình hay “say nắng,” cũng vẫn là “nghiệp xấu,” (trong tử vi có yếu tố này – ví dụ khi xem “hạn”, có thể có kết quả “hạn tốt năm nay lên chức, hạn xấu năm nay có “họa đào hoa”…”) – với tư tưởng Phương Đông cũng đã cho rằng việc có “dính” thêm những mối quan hệ “ngoài luồng” như vậy là “họa”, hoàn toàn không phải là may mắn hay phúc đức gì. Nhưng mà người chưa hiểu ra thì có khi còn thấy khoái chí. Có những người tỉnh ra được quay về với vợ với chồng, theo Phật ở đây có “pháp sám hối” mở đường về cho người biết “quay đầu là bờ.” Nhân đây xin nhắn các bạn có vợ, chồng “say nắng,” khi họ đã biết lỗi, nên mở lòng tha thứ, đừng thả lỏng cho cái nóng giận trong mình mà thỉnh thoảng cứ sực nhớ ra chì chiết chồng/vợ mình, mà gây hại cho cái phúc đức của mình. Người ta đã hối hận và đang sửa chữa, là bắt đầu làm giảm cái nghiệp xấu và quay lại bồi dưỡng phúc đức, còn mình sân hận là hại mình thôi, các anh chị nhé!

Hầu hết những tác phẩm nghệ thuật theo hướng tình yêu… nhưng không xác định được rõ ràng giữa tình cảm chân chính trong “giới” như Đạo Phật đã chỉ; làm cho con người mê đắm, nhất là những cảm xúc dục lạc; thì những người tạo ra nó, truyền bá nó… hầu hết tạo nghiệp xấu, thường đọa địa ngục. Ví dụ như thể loại tranh, ảnh “khỏa thân;” chúng ta có thể coi “vẻ đẹp của cơ thể con người không có cảm xúc tình dục trong đó” (hầu hết là nghe thấy những lời lẽ như vậy). Nhưng con người từ lõa lồ Êva cũng biết kiếm lấy cái lá nho che chỗ kín, cũng là vừa che đậy sự trần truồng của mình, dần dần biết làm đẹp bằng quần áo, lại giữ ấm cơ thể… và con người văn minh mặc quần áo, còn có một lý do nữa là để khỏi phải làm khởi lên trong tâm những suy nghĩ “không bình thường” từ bất kỳ ai. Còn với những cộng đồng cứ trần truồng sống với thiên nhiên mà chẳng có tâm địa gì về tình dục cả, thì đúng là hoặc toàn thánh nhân, hoặc thuộc về một thể loại nào đó… không giải thích được và xin miễn bình luận.

Xin nói tiếp về chuyện “văn học nghệ thuật” – vì những lý do trên đây mà kể cả thi sỹ được đặt tên phố “quân tử có yêu thì cắm cọc” cũng chưa chắc đã thoát khỏi đọa địa ngục; vì kể cả những cái “đố tục giảng thanh” đó, tưởng là trí tuệ, nhưng không phải đưa đến cho người ta những suy nghĩ về tình dục, thì là cái giề chứ? Ấy thế mà có những bác sống đến 90% cuộc đời rồi, vẫn mê đắm nào là thơ, nào là ảnh… mê đắm vào ba cái chuyện chị em, son phấn… cũng thơ “thanh mà tục”, thơ nhạc, ảnh ọt, văn chương chỉ để… gạ tình; mê đắm không biết đến bao giờ mới thoát được ra. Ở đây không phải là “soi lỗi” người khác, mà là nhìn thấy phải biết cái gì là mê đắm chưa thoát được, biết để mà tránh và mong chính các bác ấy thoát ra được, càng sớm càng tốt. Bà con ai quan tâm đọc bài này cũng xin hãy nhìn nhận, đây là những lời từ một người đã từng đầy lỗi lầm, nhận ra được phần nào và thành tâm muốn sửa chữa bằng tu tập, không phải là lên giọng cao ngạo dạy đời.

Cả ham muốn ăn uống lẫn ham muốn xác thịt, đều xuất phát từ “thân ngũ uẩn” – mà thân mình thì có gốc là từ tình dục. Tình dục như trên đã nói, là phương pháp của sinh sản, nhưng vẫn là sự “nhơ uế”; do đó con người đã có “thân xác” là gắn liền với sự khổ, cái đau… cái sung sướng là cái ngắn ngủi mà cái khổ đau mới là cái kéo dài. Tất cả những điều này Đức Phật chỉ ra hết rồi, nhưng hầu hết chúng sinh là mê không nhận ra, thậm chí có những người nghiệp còn nặng hơn, đổ lỗi cho Trời, Phật “bắt họ chịu” những số phận không may mắn. Tất cả là do mình hết. Còn những người tưởng như không thích nhậu nhẹt, ăn chay; “lãnh cảm” hay thậm chí bị người khác cười cợt kiểu “quai bị chạy hậu” hay “xịt”… có khi người ta đã giải quyết được tất cả những vấn đề đó từ kiếp trước rồi, bây giờ đến kiếp này, đó không phải là những vấn đề của họ nữa mà họ đang đi trên con đường riêng của họ. Mỗi người một phúc một phận khác nhau, không dễ cười cợt được đâu; tưởng là họ rủi ro, đen đủi nhưng vấn đề nào chẳng có hai mặt của nó! Cũng do đó mong bà con đừng ai vội giễu cợt người khác, trước mắt là tạo “khẩu nghiệp” cái đã – không có tốt. Bình thường chúng ta hay nhặt nhạnh các lý do “thế lọ thế chai”; ví dụ như “các nhà tu hành ở Tây Tạng vẫn ăn thịt ta ăn thịt được…” hay “đến các Thày hòa thượng còn mê iPhone, ô tô đẹp… lại không thiếu thày vẫn vướng bụi trần những thú vui đào hoa…” Xin báo cáo bà con là ở Tây Tạng lấy đâu ra rau, bắt bà con ở trển ăn chay đã là khó khăn, đương nhiên nghiệp sát sinh vẫn là sát sinh; ai ăn người ấy tạo nghiệp; với bậc tu hành đắc đạo rồi như các Lạt Ma thì chuyện ăn thịt chắc gì đã tạo nghiệp sát sinh… hay chuyện các Thày ai làm người ấy chịu; ta người trần mắt thịt cứ biết cái thân ta đã; không nên vin lý do này nọ để ngụy biện.

Ai ăn cứ ăn, ai say cứ say… Đức Phật chẳng ép ai điều gì cả, nhưng “hồi đầu thị ngạn”, ai cũng có đường quay về, đừng lo. Chỉ sợ mê đắm đến lúc chết mà không kịp quay về mà thôi – mà ai biết ai chêt lúc nào?
Phần nhận xét hiển thị trên trang