Kho giống má trên cánh đồng chữ nghĩa!

Thứ Ba, 16 tháng 12, 2014

Quá kinh hãi bác L!

Tuần báo Văn Nghệ Tp.Hồ Chí Minh lại có bài phê phán "Đèn cù"

Hôm trước, ở số 327 (ra ngày 13/11/2014), tuần báo này đã có bài đầu tiên phê phán Đèn cù (xem lại ở đây).

Ở số 329, tức là chỉ cách một số 328, thì tuần báo này có bài thứ hai, của Đông La. Mà thật ra, số 328 là đăng kì số 2 của bài phê phán đầu tiên, cho nên, có thể nói: trong khoảng 3 tuần qua, báo này đã liên tục đăng bài về Đèn cù.

Tác giả bài viết có lời tự giới thiệu như sau:

"Báo VNTPHCM lại mới đăng bài viết của tôi về cuốn Đèn cù của Trần Đĩnh, không ngờ nhiều người rất thích đọc, có người còn photo đóng thành tập gởi cho bạn bè. Tiếc là trang giấy của báo viết có hạn, không đăng hết bài, mà nhiều độc giả đứng tuổi lại không “thèm” đọc mạng. Có người còn hỏi sao tôi viết được như thế? Nếu người ta đọc hết các bài tôi viết liên quan đến khoa học, triết học và lý luận văn học thì không biết họ sẽ nghĩ thế nào?
"

Ở cuối entry này, tạm chép nguyên từ blog Đông La để lưu (khi nào bản của tuần báo xuất hiện, sẽ chép bổ sung thêm).
Giao Blg

Phần nhận xét hiển thị trên trang

Việt Nam ủng hộ Philippines kiện Trung Quốc ra trước tòa án Liên Hợp Quốc

(Biển Đảo- Blg NTD) - Lập trường có tính gây hấn của Bắc Kinh trên Biển Đông có thể buộc Hoa Kỳ phải tăng cường sự hiện diện trong khu vực để ngăn chận những hành vi khó lường của Trung Quốc, theo một bài báo đăng trên ấn bản Hoa ngữ của tờ Want China Times của Đài Loan hôm nay.
    Tờ báo dẫn lời bà Linda Jakobson, một nhà nghiên cứu độc lập thuộc Viện nghiên cứu Lowy ở Sydney, nhận định những hành động của Trung Quốc trên Biển Đông đã chuyển “từ kiềm chế sang cương quyết”. Theo nhà nghiên cứu này, Bắc Kinh có thể điều một số lớn tàu hải giám ra để đối đầu với lực lượng Việt Nam trong Biển Đông.
Hành động leo thang này có thể buộc Hoa Kỳ phải can thiệp quân sự. Bà Jakobson nói có nhiều phần chắc Hoa Kỳ sẽ không có lựa chọn nào khác hơn là thiết lập thêm căn cứ quân sự tại các nước đồng minh ở khu vực Á Châu-Thái Bình Dương, để trong trường hợp cần thiết, có thể triển khai phi đạn chống các tàu hoạt động trong các vùng biển lân cận.
Chính sách về Biển Đông của Bắc Kinh ngày càng “khó lường hơn”, theo nhà nghiên cứu này, bởi vì các chính quyền địa phương, cơ quan thi hành luật pháp, quân đội Trung Quốc, các công ty khai thác tài nguyên và ngư dân Trung Quốc đã lợi dụng chính sách đó để xin tài trợ và xin giấy phép để tăng cường các hoạt động của họ, cũng như phát triển các địa điểm du lịch.
Tàu tuần duyên Trung Quốc đang tìm cách cắt đường tàu tiếp tế Philippines trên đường đến bãi Second Thomas Shoal (Trường Sa) ngày 29/03/2014.
Tờ báo của Đài Loan hôm thứ Bảy tường trình rằng một hộ tống hạm trang bị tên lửa hành trình của Trung Quốc đã đối đầu với một tàu hộ tống tàng hình lớp Gepard và một tàu hộ tống khác của Việt Nam gần bãi Gạc Ma, tức Johnson South Reef, thuộc quần đảo Trường Sa, nơi Trung Quốc đang xây một phi đạo dài 2000 mét.
Hôm Chủ nhật, Bộ Ngoại giao Philippines ra thông báo nói rằng việc Việt Nam tuyên bố lập trường trước tòa án trọng tài Liên Hiệp Quốc có lợi cho vụ khiếu kiện của Philippines, vì sự tham gia của Việt Nam “cổ vũ cho quyền pháp trị, và nỗ lực tìm những giải pháp hoà bình, không bạo động để giải quyết tranh chấp chủ quyền Biển Đông, dựa trên luật pháp quốc tế.”
Giáo sư Ngô Vĩnh Long thuộc Đại học Maine cho rằng làm như vậy không phải là Việt Nam đã tham gia vụ kiện của Philippines, mà đó chỉ là một bước tối thiểu, vì giới lãnh đạo Việt Nam vẫn đang thống nhất, có nên khởi kiện Trung Quốc hay không.
“Việc khởi kiện Trung Quốc rất là quan trọng bởi vì không những nó sẽ bảo vệ các quyền lợi của Việt Nam, mà còn cho thế giới thấy là Việt Nam đang bảo vệ an ninh hàng hải, và an ninh cũng như ổn định trong khu vực. Nhưng mặc dù hiện nay thế giới và các nước trong khu vực đang mong chờ một hành động cụ thể rõ ràng từ Việt Nam thì trong giới lãnh đạo họ chưa thực sự đồng tình để làm cái chuyện đó.”
Hôm 11 tháng 12, người Phát ngôn Bộ Ngoại giao Việt Nam Lê Hải Bình tái khẳng định lập trường trước sau như một của Việt Nam. Đó là “kiên quyết bác bỏ yêu sách của Trung Quốc đối với quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa và vùng nước phụ cận, cũng như các quyền mà Trung Quốc mô tả là “lịch sử” của họ đối với các vùng biển bên trong “đường đứt đoạn” mà Bắc Kinh đã “đơn phương đưa ra”.
Trung Quốc vẫn một mực bác bỏ tuyên bố chủ quyền của Việt Nam tại Biển Đông là “bất hợp pháp và không có hiệu lực”, đồng thời gay gắt đả kích Philippines là “hành động như trẻ con” khi đưa Trung Quốc ra tòa án trọng tài quốc tế. Bắc Kinh nói Philippines lẽ ra phải hành động hợp lý hơn, xét các quan hệ kinh tế giữa Trung Quốc và các nước ven Biển Đông, kể cả Philippines, ngày càng gắn kết chặt chẽ với nhau hơn.
Tòa án Trọng tài thường trực ở La Haye cho Trung Quốc tới ngày 15 tháng 12 để trả lời đơn kiện của Philippines.
Trong cuộc họp báo thường lệ hôm 15 tháng 12, người phát ngôn của Bộ Ngoại giao Trung Quốc Tần Cương tuyên bố, tòa án La Haye không có quyền tài phán đối với với các cuộc tranh chấp chủ quyền Biển Đông.
Giáo sư Ngô Vĩnh Long nhận định rằng trong cuộc tranh chấp biển đảo, Trung Quốc sẽ tiếp tục duy trì thái độ cứng rắn, tuy nhiên nếu cứ tiếp tục gạt bỏ những đòi hỏi chính đáng của các nước khác và vơ lấy hết quyền lợi về cho riêng mình, thì dần dà dài Bắc Kinh sẽ phải trả giá cho thái độ bất hợp tác với quốc tế. Giáo sư Ngô Vĩnh Long:
“Lẽ dĩ nhiên là Trung Quốc tiếp tục ương ngạnh và theo đuổi cái chính sách tằm ăn dâu, tiếng Anh gọi là salami slicing đó, thì Trung Quốc sẽ tiếp tục chiếm và xây dựng ở trên các đảo Hoàng Sa và Trường Sa, nhưng tới một lúc nào đó thì các nước sẽ cùng nhau phản ứng, và khi các nước cùng phản ứng, thì Mỹ và các cường quốc khác sẽ có lý do để cùng đứng ra bảo vệ an ninh cho khu vực.”
PV: Thưa Giáo sư, Trung Quốc không chấp nhận phán quyết của Tòa án trọng tài quốc tế, nhưng nếu tòa xử Philippines thắng kiện, thì điều đó có sẽ lót đường cho Việt Nam khiếu kiện Trung Quốc ra trước tòa án không?
“Vâng, nếu Phi Luật Tân thắng kiện thì nước được lợi lớn nhất là Việt Nam bởi vì chủ yếu vụ kiện của Phi Luật Tân là về đường 9 đoạn, tức là đường lưỡi bò, cho nên nếu Philippines thắng Trung Quốc trong cái vụ kiện này thì Việt Nam sẽ là nước dĩ nhiên là được lợi nhất.”
Theo lịch trình, tòa án trọng tài của Liên Hiệp Quốc sẽ ra phán quyết vào cuối năm tới hoặc đầu năm 2016.
Phần nhận xét hiển thị trên trang

Góc khuất buồn ít người biết đến ở phố Tây Sài Gòn


29 500x330 Chùm ảnh: Góc khuất buồn ít người biết đến ở phố Tây Sài Gòn
Nhắc đến phố Tây (gồm các con đường Bùi Viện, Phạm Ngũ Lão, Đề Thám) ở Sài Gòn, người ta nghĩ ngay đến những nhà hàng, quán bar sôi động hay những tiệm bán đồ lưu niệm rực rỡ màu sắc… – (Ảnh: Quỳnh Trân)
chum anh goc khuat buon it nguoi biet den o pho tay sai gon Chùm ảnh: Góc khuất buồn ít người biết đến ở phố Tây Sài Gòn
Phố Tây còn được mệnh danh là khu phố không bao giờ ngủ, bởi từ sáng đến khuya, những con đường ở khu phố này đều ồn ào, náo nhiệt, ánh đèn sáng rực. Chính vì những hàng quán nằm san sát nhau, những ánh đèn sáng suốt đêm mà ít ai để ý đến những con hẻm nhỏ dọc theo các con đường của phố Tây - (Ảnh: Quỳnh Trân).
chum anh goc khuat buon it nguoi biet den o pho tay sai gon Chùm ảnh: Góc khuất buồn ít người biết đến ở phố Tây Sài Gòn Đi một vòng các hẻm 26, 57, 107 Bùi Viện; 14 Đỗ Quang Đẩu; 182 Đề Thám, người ta sẽ thấy quần áo được phơi trên những bức tường phủ đầy rong rêu bụi bẩn. Bên trong các con hẻm, dù buổi sáng hay ban đêm cũng đều tối om, mùi hôi khó chịu bốc lên nồng nặc. Người đi vào đây phải vịn 2 vách tường, lần dò từng bước khó khăn mới đi được.
chum anh goc khuat buon it nguoi biet den o pho tay sai gon Chùm ảnh: Góc khuất buồn ít người biết đến ở phố Tây Sài Gòn Đầu con hẻm là nhà của bà Bùi Thị Hoa (SN 1949, người Sài Gòn). Căn nhà chỉ rộng chừng 16 mét vuông. Đây là nơi trú ngụ của đại gia đình bà gồm 12 thành viên, trong đó có 3 trẻ nhỏ. Những người trong gia đình bà làm đủ công việc để mưu sinh như chạy xe ôm, làm bảo vệ, người bán hàng rong… Đến tối mịt, họ trở về nhà, 6 người ngủ trên gác, 6 người ngủ dưới nhà. 
chum anh goc khuat buon it nguoi biet den o pho tay sai gon Chùm ảnh: Góc khuất buồn ít người biết đến ở phố Tây Sài Gòn Cuối hẻm 107 ở đường Bùi Viện là một căn nhà gác gỗ xập xệ, xuống cấp, dây điện treo lòng thòng. Ghi nhận ở những con hẻm khác cho thấy hệ thống các đường dây điện chằng chịt, vá víu, cũ kỹ khiến nguy cơ cháy nổ rất cao, nhất là vào thời điểm hanh khô.
chum anh goc khuat buon it nguoi biet den o pho tay sai gon Chùm ảnh: Góc khuất buồn ít người biết đến ở phố Tây Sài Gòn Ngay sát đó là ngôi nhà của anh Tấn (SN 1969) một người bán vé số dạo. Ngôi nhà chỉ rộng chừng 2 mét vuông, nhưng đó là nơi trú ngụ của anh và 3 đứa con nhỏ.
chum anh goc khuat buon it nguoi biet den o pho tay sai gon Chùm ảnh: Góc khuất buồn ít người biết đến ở phố Tây Sài Gòn Khó ai có thể hình dung được căn nhà nhỏ xập xệ này lại nằm ở một khu phố Tây. Bên trong căn nhà này, đồ đạc ngổn ngang, diện tích chỉ chừng 10 mét vuông, là nơi ở của cụ Nguyễn Thị Ba (SN 1934, quê Đồng Tháp).
chum anh goc khuat buon it nguoi biet den o pho tay sai gon Chùm ảnh: Góc khuất buồn ít người biết đến ở phố Tây Sài Gòn Cụ Ba có 5 người con, nhưng hai người không may đã mất. Hiện tại, cụ ở chung với 4 đứa cháu nhỏ. Cụ chia sẻ: “3 đứa con còn lại của tôi vất vả lắm. 2 đứa chạy xe ôm mưu sinh, 1 đứa thì làm công nhân vệ sinh môi trường nhưng cũng đã nghỉ việc. Thấy bọn nó cực khổ nên tôi đón 4 đứa cháu về ở chung”. Mọi sinh hoạt hàng ngày của 4 bà cháu đều diễn ra trong căn phòng ọp ẹp này.
chum anh goc khuat buon it nguoi biet den o pho tay sai gon Chùm ảnh: Góc khuất buồn ít người biết đến ở phố Tây Sài Gòn Dù tuổi già, bệnh tật triền miên nhưng hàng ngày cụ vẫn phải đi nhặt ve chai để kiếm sống. “Không đi nhặt ve chai thì biết làm gì để có tiền mua miếng cơm ăn” – cụ thở dài.
chum anh goc khuat buon it nguoi biet den o pho tay sai gon Chùm ảnh: Góc khuất buồn ít người biết đến ở phố Tây Sài Gòn Đứa cháu gái của cụ Ba phải đọc sách trong điều kiện thiếu sáng trầm trọng. Bé phải đưa sách cận mặt mới có thể thấy chữ được. Bé nói: “Con chỉ ước có được một nơi ở rộng hơn một chút, có đủ ánh sáng để mấy anh em con học thôi”.
chum anh goc khuat buon it nguoi biet den o pho tay sai gon Chùm ảnh: Góc khuất buồn ít người biết đến ở phố Tây Sài Gòn “Tôi già rồi, không còn sống được bao lâu nữa nên cũng không có mơ ăn ngon mặc đẹp hay nhà cao cửa rộng. Chỉ tội nghiệp cho mấy đứa cháu. Bọn nó còn nhỏ mà phải ở trong căn phòng như thế này thì làm sao mà học hành được. Cứ mỗi lần học là bọn nhỏ phải mang ra trước hẻm, tôi lại ứa nước mắt. Nhưng nhà nghèo quá, ăn còn không đủ thì lấy tiền đâu ra kiếm nơi ở mới”, cụ Ba chia sẻ.
chum anh goc khuat buon it nguoi biet den o pho tay sai gon Chùm ảnh: Góc khuất buồn ít người biết đến ở phố Tây Sài Gòn Sát bên nhà cụ Ba là nhà của cụ Hòa (SN 1945, người Sài Gòn), cũng là một căn phòng có diện tích chừng 15 mét vuông. Nơi đây được cụ cho 4 người bán vé số dạo thuê với giá 10.000 đồng/ngày làm nơi trú ngụ.
Theo Hải Âu / Trí Thức Trẻ

Phần nhận xét hiển thị trên trang

CÁI CHẾT CỦA NGƯỜI NÓI THẬT

Truyện ngắn của DƯƠNG KỲ ANH

chinh             “Tàn hại người nói thật là tàn hại chính mình, sao người đời không nhớ lấy …”
Nguyễn Hữu Chỉnh quê ở làng Đông Hải , một vùng đất phát tích nhiều chuyện lạ . Cha Chỉnh nhờ buôn bán mà trở nên giàu có. Thủa nhỏ , Chỉnh sáng dạ, học đâu nhớ đấy. Năm 16 tuổi, Chỉnh đã đậu hương cống.
   Gia quyến Chỉnh vẫn nương nhờ dưới cửa quận Việp . Một hôm , Chỉnh theo cha lên núi Côn Bằng , nơi có ngôi mả tổ . Cha Chỉnh muốn chọn một nơi có thế đất đẹp làm Sinh phần . Có cả thầy địa lý cùng đi . Ngắm nhìn thế đất , thầy địa lý nói rằng : Ngàn vạn con rồng , con hổ …xưng bá , xưng vương đều được như ý . Chỉnh khoái lắm , tự đặt tước hiệu cho mình là Bằng lĩnh hầu .
      Những ngày ở Tràng An , Chỉnh tụ họp rất nhiều bạn bè , xướng hoạ và được coi là bậc phong lưu công tử .
    Khi quận Việp vào đánh phương Nam , Chỉnh được đi theo giúp việc bút nghiên .
   Quận Việp vừa qua đời , có kẻ tố cáo Chỉnh , trong lúc làm việc quan đã đánh cắp hàng ngàn lạng bạc . Việc này có liên can đến cả quận Huy . Chỉnh bị tống ngục , bị tra tấn nhưng quyết không khai , nhờ thế quận Huy được vô can . Khi quận Huy làm trấn thủ Nghệ An , Chỉnh được tha , được quận Huy rất tin cậy , giao cho Chỉnh làm hữu tham quân , chỉ huy việc luyện tập binh lính  , chống giặc biển . Chỉnh trở thành vô địch trong nghề thuỷ chiến . Chỉnh tự nhận mình là con chim Hải Ưng .
   Quận Huy về triều , trở thành trụ cột của chúa và tuyên phi Đặng thị Huệ , quyền lực nghiêng thiên hạ …Rồi chúa Trịnh Sâm băng hà , kiêu binh nổi loạn giết quận Huy , phế Trịnh Cán , lập Trịnh Tông .. . Nguyễn hữu Chỉnh hay tin , sợ liên luỵ đến mình , liền dong buồm cùng gia quyến thẳng ra biển đông chạy vào đất Tây Sơn .  Ở đất Tây Sơn , Chỉnh kể hết mọi điều cho Nguyễn Nhạc , được Nhạc tin dùng . Chính làm nội ứng cho thượng công Nguyễn văn Bình tức Nguyễn Huệ , em Nhạc , tiến đánh Phú Xuân .
 Chiếm được Phú Xuân , Chỉnh bày mưu cho Nguyễn Huệ kéo quân ra Bắc với danh nghĩa phù Lê diệt Trịnh . Nhà Tây Sơn vào Thăng Long , Chỉnh ép vua Lê gả công chúa Ngọc Hân cho Nguyễn Huệ .
   Khi Nguyễn Huệ  trở về Nam , Nguyễn hữu Chỉnh thâu tóm mọi quyền hành vào tay mình  , Chỉnh mượn oái vua để sai khiến cả nước , tự tiện làm oai , làm phúc , đem quân đi trừ khử những ai chống lại mình . Bắt  Trọng Tế, giết Phùng Cơ , đuổi Án Đô Vương ra khỏi phủ chúa …Binh đao không dứt,   dân chúng muôn phần khốn đốn … Gia quyến Chỉnh nhờ đó mà vơ vét vàng bạc châu báu không biết bao nhiêu mà kể  …Quần thần rất căm tức nhưng không ai dám nói gì …
          Bấy giờ có Đỗ Thế Long , người huyện Thanh Trì vì tội can gián phải vào ngục. Chỉnh quen Long ở trong tù , khi Chỉnh  vì lạm tiền công quỹ cũng ở tù cùng Long. Trong tù Chỉnh và Long thường đàm đạo chuyện đời , chuyện văn chương …ra vẻ tâm đầu , ý hợp … Chỉnh rất thích Long ở tính nói thẳng , không biết sợ ai , coi cái chết như không …
    Khi Chỉnh có mọi thứ trong tay , quyền nghiêng thiên hạ , liền nghĩ tới Long . Biết Long vẫn ở trong tù , Chỉnh sai người thả Long , đối đãi  với Long như thượng khách .
   Chỉnh có một thú vui từ nhỏ là thích xem chọi Gà . Làng Đông Hải quê chỉnh nổi tiếng nghề Gà chọi , Chỉnh sai người đưa gánh chọi gà từ quê ra , cùng dân chọi gà  Kinh Bắc mở hội Gà chọi ngay gữa kinh thành Thăng Long . Suốt mấy ngày liền những chủ Gà mặc áo tứ thân , đội khăn nhiễu đỏ…ôm những sát thủ gà trống bặm trợn , hò reo cùng nhịp trống …Chỉnh say sưa ngắm chú gà thắng trận , cái mào đỏ dựng ngược , đôi cánh dương cao vỗ bành bạch , cất tiếng gáy vang , trông thật hùng dũng , oai phong , hệt viên tướng bách chiến , bách thắng giữa trận tiền …
    Bữa ấy , Long cùng Chỉnh vừa uống rượu , vừa xem hội chọi Gà .
    Long chỉ con gà trống mào đỏ như cục tiết , đã hạ gục hàng chục con gà danh giá của vùng Kinh Bắc, đang vênh mỏ rất hách , bảo Chỉnh : Trông nó oai phong chưa ! tiếc rằng nó sắp bị xẻ thịt !
  Chủ của phường Gà chọi vô địch vừa nhận một xâu bạc trắng tiền thưởng , đang rất vui mừng , mặt mày rạng rỡ , dập đầu thưa :
  _  Bẩm quan lớn , chúng con xẻ thịt xin đâng quý quan xơi ạ !
Nguyễn Hữu Chỉnh trong lòng không vui , nhưng vẫn  bảo :  Thôi , thôi , cho các ngươi lui , mang gà về đi …
   Long  trầm ngâm một lúc rồi như nói với Chỉnh như nói với chính mình  : Bắt được con mồi , chó săn sẽ bị làm thịt , húc đổ cả đàn trâu , con trâu thắng cuộc sẽ bị phanh ra , thịt bán đi hoặc chia cho cả làng , con gà chọi vô địch kia chưa kịp hưởng niền vui chiến thắng đã phải chết …lẽ đời xưa nay là vậy.
 Đến cả con người cũng không có ngoại lệ , những vị tướng tài , bách chiến , bách thắng , chưa kịp ngồi ấm chổ trên đỉnh vinh quang , nguy cơ bị hại đã rình rập sau lưng ! thương thay!
  “ Chỉ con gà , con chó , nó suy ra lắm chuyện thế” Chỉnh nghĩ vậy , nhưng lại bảo : Tôi rất thích cái tính thẳng thắn của ông , mai , tôi mời ông đến uống rượu , ông hãy nói hết ý nghĩ của ông về tôi . Long vỗ vai Chỉnh : Được lắm ! được lắm !
Người dân kinh thành ai cũng nói , cung vua vắng tanh,  chỉ có nơi Chỉnh ở là tấp nập ,quả không sai . Quyền lực ở đâu , người ta đến đó luồn cúi …Đỗ thế Long lắc đầu , nhìn những viên quan khúm núm ra vào …
    Nguyễn hữu Chỉnh cố ý để Long ngồi phía dưới mình , khác những lần trước . Long vừa ngồi xuống , Chỉnh đã nói ngay : Đỗ thế Long hôm nay , phải là Đỗ thế Long đấy !
    Long nhìn trướng phủ  : một đôi Giao Long bằng vàng , thanh kiếm mạn bạc , con Hải Ưng đúc bằng đồng…Người ta thường ví Chỉnh với con chim Ưng ở biển Nam Hải …Phủ Chỉnh ở bây gìơ còn hơn cả cung vua !
 Đổ Thế Long nhớ những ngày trong ngục tối cùng Chỉnh “ Hoàn cảnh thay đổi , con người cũng thay đổi , quả không sai” .
_Tôi sắp chết trong tù , ông đã cứu tôi ra . Đó là cái ơn cứu mạng .Sống ở trên đời không có cái ơn nào bằng ơn cứu mạng . Ơn cứu mạng chỉ có thể dùng mạng mình để trả ơn . Tôi sinh ra là Đỗ thế Long , dù ở trong tù hay ngoài đời , là quan hay là dân , được làm thượng khách hay bị xua đuổi …Tôi vẫn là Đỗ Thế Long . Nay tôi dùng cái mạng mình để đền ơn người đã cứu mạng , ông thấy có được không ?
Nguyễn hữu Chỉnh vỗ vỗ vai Long : Đã là bạn bè sao còn lắm lời nhiêu khê thế!
 _ Những ngày ở trong ngục tối , ông rất thích nghe tôi nói thật . Tôi nói về những kẻ mang danh là giữ vững cương thường , mà thật ra là đang huỷ hoại cương thường , đạo lý …nay tôi nói sự thật về ông …Ông có chịu được không ? xưa nay , nghe nói về sự thật xấu xa của người khác , không liên quan đến mình thì ai cũng thích nghe , nhưng , nghe người khác nói sự thật xấu xa của mình , liệu có được mấy người thích nghe , nhất là những người có quyền lực . Họ không những không nghe , mà còn tìm mọi cách bức hại người nói thật . Những kẻ giành quyền lực bằng bạo lực và sự bất chính , rất sợ lời nói thật  . Nay tôi nói thật về ông , có thể ông sẽ giết tôi , nhưng , như tôi đã nói , cái mạng tôi là do ông cứu , nay ông lấy đi cũng chẳng sao !
  Nguyễn hữu Chỉnh rót hai chén rượu , bảo :  Thôi , thôi  ,  Hôm nay tôi mời ông đến là để nghe nói thật … xin cạn chén này vì sự thật  !
Đỗ Thế Long nhìn Chỉnh , lại nhìn lên trướng phủ  , nhìn bức tượng con Hải Ưng đầy uy quyền . Xưa nay , có ai không thích quyền lực đâu . Muốn thâu tóm quyền lực vào tay mình phải thủ đoạn , phải tàn bạo . Con Hải Ưng kia , khi nó bay trên trời , bay trên biển thật uy vũ  …Rồi nó  tàn hại đồng loại để trở nên vô địch . Ai đã đúc bức tượng con Hải Ưng thật khéo . Nó viên mãn thế . Viên mãn trên quyền lực là con đường dẫn đến tàn hại . Chỉnh muốn nghe sự thật hay chỉ  muốn thử mình ?
 _ Tôi đã rửa tai …để nghe ông nói đây _ Chỉnh đùa .
 _ Được lắm , ông đọc sách ,  ông thừa biết ,  xưa nay theo người mới mà phản  người cũ là bất nghĩa ;  Bới lỗi lầm để lập công lao là bất nhân . Đã bất nghĩa,  bất nhân tức là tàn hại . Ông đang ở cái thế tàn hại đó !
 Chỉnh tái mặt , lặng đi hồi lâu mới đáp :
 _  Gây dựng ơn riêng là của mỗi người , cương thường là nghĩa lớn của thiên hạ . Tôi vì sự cương thường mà phải làm những việc bất đắc dĩ ! Chẳng phải hoàng đế Chu nguyên Chương xưa đã từng nói : Tướng sỹ có thẻ bỏ , giang sơn thì không thể bỏ …
 _  Vì sự cương thường , vì giang sơn  ư ? _ Long phá ra cười . Nhìn bề ngoài tưởng là ông đang vì giang sơn ,vì sự cương thường , thực ra ông đang vì quyền lợi của chính ông , của gia tộc ông , của một nhóm người vây quanh ông …Ông ăn lộc chúa bấy nhiêu năm , khi nhà chúa rối ren , ông bỏ chúa theo theo nhà Tây Sơn , là điều bất nghĩa , ông bới lỗi lầm của nhà chúa để lập công lao , là điều bất nhân . Ông mang binh đao đến làm hại bao nhiêu người , nhà tan cửa nát …Chém giết , rồi chém giết , ở đâu cũng nhuốm máu người …Ai không cùng chứng kiến với ông là ông giết , ông bắt  ông tàn hại cả gia đình người ta …Ông mượn cái uy của quý quốc < Chỉ nhà Tây Sơn > để lật đổ một triều đại , ngỡ rằng  sẽ dựng lên một triều đại mới tốt đẹp, ai ngờ triều đại mà ông dựng lên nó còn tàn bạo , thối nát hơn cả triều đại cũ … Tôi đồ rằng sự tàn hại không chỉ đến với ông , còn đến với nhiều người đã ngây thơ tin vào ông …
   Chỉnh giận tím ruột , răng nghiến lại , nhưng vẫn làm ra vẻ tươi cưòi:
 _  Vậy thì ông bạn của kẻ tàn hại này , hãy bảo cho tôi biết phải làm thế nào?
_ Ông có dám từ bỏ quyền lực của ông , của những người đang vây quanh ông để … vì một nền cương thường mới , thực sự vì dân không ? Tôi chắc là ông không dám từ bỏ , mà ông có muốn từ bỏ , đám người vây quanh ông cũng không cho ông từ bỏ !
    Chỉnh  muốn rút gươm chém phăng đầu kẻ ngông cuồng kia , nhưng lại bảo : Để tôi nghĩ xem đã . Bây giờ ông hãy về nhà đi , rồi đem lời nói thật của ông nói cho những người thích nghe ông nói , chắc sẽ được vẻ vang đấy!
Long vừa ra khỏi cửa phủ , Chỉnh liền bảo mọi người : Rồng ( Ám chỉ Long) thì phải cho xuống nước , để trên cạn nó làm mê hoặc thiên hạ . Rồi Chỉnh sai người chặn bắt Long , trói lại , ném xuống sông Nhị Hà .
Sau khi bức hại Đỗ Thế Long ,  Không một người nào dám nói thật với Chỉnh . Đám quần thần vây quanh , tìm cách lấy lòng Chỉnh , tâng bốc Chỉnh lên tận mây xanh , khiến Chỉnh càng trở nên chủ quan , tự cho mình nhất thiên hạ , tự thấy mọi việc xung quanh mình đều yên ổn , không có gì phải lo nghĩ …Bụng Chỉnh chỉ còn e dè mỗi Bắc Bình Vương mà thôi.Chỉnh thường nói riêng với những người thân tín rằng : Nguyễn Huệ là người anh hùng hào kiệt ở phương Nam , ta cũng không thua . Hắn quỹ quyệt hơn ta , nhưng ta khôn ngoan hơn hắn . Ta đã từng cộng sự với hắn , nay ta nhường hắn một nước cờ …Đợi khi mọi việc hoàn toàn yên ổn , ta sẽ tập hợp binh mã , giao tranh với hắn một trận , để hắn biết ta là người thế nào !
Khi hay tin anh em nhà Tây Sơn trang giành quyền lực với nhau , Nguyễn Hữu Chỉnh liền bảo : Anh em nhà hắn nồi da nấu thịt đến nơi rồi , Ta phải đòi lại quê ta  mới được . Rồi Chỉnh tâu vua cử bình chương Trần Công Xán vào kinh đô Phú Xuân làm thuyết khách .
  Trần công Xán người huyện Đông Anh , đỗ tiến sỹ khoa nhâm thìn<1772>, từng làm thượng thư bộ hình , là người cương trực , có tài ứng biến , lại là thầy học khi xưa của Chỉnh .
  Lúc Bắc bình vương  vào kinh đô Thăng Long , vua Lê sai các quần thần tới yết kiến , thấy khí sắc Nguyễn Huệ rạng rỡ , uy nghiêm , Ai cũng run sợ . Huệ đẻ ý chỉ có Trần công Xán là không thay đổi nét mặt , Huệ hỏi gì , Xán nói đâu ra đấy , khí phách rất hiên ngang . Bắc Bình Vương bảo với tả hữu rằng : Ta nghe Bắc Hà rất nhiều người tài , nay đến tận nơi chỉ thấy có Trần công Xán mà thôi .
  Trước khi lên đường , Xán bảo Chỉnh :
 _  Người Tây Sơn hành binh như bay , đi lại vùn vụt như thần , bụng dạ Bắc Bình Vương lại rất khó lường , ta đi chuyến này e việc không thành , ngươi hãy lo phòng bị cho tốt , chớ sơ suất mà dẫn đến nguy hại .
 Chỉnh cười cười :
 _ Thầy cứ yên tâm ra đi , rồi mau chóng trở về . Vạn nhất có biến , há lại không làm nổi một trận vang trời , cho sướng cái bụng hay sao !
     Bắc Bình Vương Nguyễn Huệ  sai tư mã  Ngô văn Sở đón tiếp Trần Công Xán rất thịnh tình . Huệ nói với Sở : Xán là người giỏi   Bắc Hà , ta muốn dùng hắn , chắc hắn không chịu , các người thử hiểu dụ hắn một lần nữa xem sao .
  Một người thân tín của Bắc Bình Vương là Lê văn Ký đến tận nhà trọ đón Xán.
   _ Sao ông không vào trong phủ mà ở , lại tự làm khổ mình như vậy.
 Xán nói :
   _ Cái số tôi ở khổ quen rồi !
  _  Quân tử có khi không cần theo số mệnh , ví như đánh bạc , đồng tiền một sấp , một ngửa , ta theo kẻ được mà đánh , thiên hạ sẽ khen ta đánh giỏi.
     Xán cười :
 _   Bởi thế cho nên đó là phường cờ bạc , chớ không phải đạo của người quân tử .
 Kỷ đem chuyện đó nói lại với Bắc Bình Vương . Vương bảo : để ta gặp Xán một lần nữa xem sao .
  Bắc Bình Vương tiếp Xán rất thân tình . Rồi nói :
   _   Ông là người thẳng thắn , nghe danh đã lâu , nay muốn được ông nói thật , những suy nghĩ của ông về ta .
  Gương mặt Trần công Xán không hề thay đổi , chỉ cúi đầu thưa :
 _   Bắc bình Vương là vị anh hùng , Ai cũng biết , Nhưng … nay vua Tây Sơn gửi thư ra kể tội Bắc Bình Vương và sắp phái quân ra đánh …Xưa nay mọi cái hoạ đều bắt đầu từ trong  nhà  …
 Bắc Bình Vương Nguyễn Huệ lặng người đi . Chưa một người nào dám nói thẳng , nói thật với Huệ như vậy . Bắc Bình Vương đứng dậy , nói : Việc trong nhà ta , ta sẽ tự giải quyết , người cứ về đi , việc của người ta cũng coi là việc nhà , chẳng phải ta là con rể của quý quốc đó sao !
 Bề ngoài ,  Huệ sai người mang vàng bạc , lụa là , chẩn bị thuyền cho sứ giả về nước . Thực ra , Huệ muốn thủ tiêu Xán .
 Huệ nói với đám thân tín rằng : Bắc Hà có những con người trung nghĩa như vậy , các ngươi chớ coi thường . Nay hắn đã biết hết  mọi việc trong nhà  ta  ,mà người biết hết ruột gan người khác , biết hết sự thật , lại dám nói lên sự thật , xưa nay phải chết mới hết chuyện . Ta tuy kính trọng hắn , nhưng vì đại sự , cũng chẳng còn cách nào khác . Rồi Huệ sai người , hễ thuyền chở Trần Công Xán ra xa , thì đục thuyền , dìm cả bọn xuống biển và phao tin thuyền bị đắm do bão .
     Sau khi dàn hoà với vua Tây Sơn <Tức Nguyễn Nhạc , anh ruột Huệ > Bắc Bình Vương Nguyễn Huệ liền trở về Phú Xuân , mở hội tướng sỹ , bảo họ rằng :  Nguyễn Chỉnh là người sắp chết , ta cứu hắn , vẽ mày , vẻ mặt cho hắn , lẽ ra hắn phải cảm ơn ta mà lo việc vỗ về trăm họ yên ổn làm ăn … nay hắn lại rắp tâm cắn lại ta , cái thằng phản trắc ấy phải giết đi mới được .
  Tức thì Bắc Bình Vương sai  Ngô văn Sở , Phan Văn Lân hợp cùng Võ Văn Nhậm , mang quân ra Bắc .
       Ở kinh thành Thăng Long , Chỉnh chỉ nghe những lời dối trá , đường mật , rằng dân chúng hoan ca , yên ổn làm ăn …Rằng anh em nhà Tây Sơn đang cắn xé nhau … Ngày , Chỉnh mãi xem chọi Gà , xướng hoạ , đêm , yến tiệc liên miên …Kịp khi hay tin , quân của Võ Văn Nhậm đã đến núi Tam Điệp , Chỉnh mới hội tướng sỹ cất quân đi …
  Đến trạm Bình Vọng , chợt thấy gío Nam thổi vù vù , có đám mây đen chạy suốt từ Tây đến Nam , Chỉnh cho là điều gở , đang chần chừ chưa muốn tiến quân , thình lình lại có đàn ong vo vo bay đến sà xuống nhằm cổ Chỉnh mà đốt …Đám tướng sỹ đi đầu hoảng hốt quay lại nói : Thế giặc rất mạnh , không thể chống cự nổi , chi bằng rút quân về , chặn ngang sông Nhị Hà giữ lấy Kinh Bắc .
  Chỉnh đành lui quân .
Bấy giờ kinh thành Thăng Long rối loạn . Bất kể sang hèn , mạnh ai nấy chạy . Tiếng kêu khóc vang động trời đất . Ai cũng cho rằng , tại Chỉnh phản trắc mới đến nông nỗi này . Chỉnh cũng biết điều đó . Đám quân dưới trướng Chỉnh mạnh ai nấy chạy , Chỉnh cũng chẳng làm gì được…Đến núi Tam Tằng , con trai Chỉnh là Hữu Du , thấy quân địch đến gần , liền thưa : Thân phụ đi đi , để con liều với chúng . Du múa đao cùng thủ hạ chém được vài chục tên , quân Nhậm vòng sau núi đánh úp , Hữu Du bị chém chết tại trận .
  Chỉnh nhảy lên ngựa nhằm hướng Bắc mà chạy . Nhìn quanh , chẳng có tên quân nào , Chỉnh than : Tàn hại , tàn hại ! đã đến lúc tàn hại chính ta ư ?
 Quân Nhậm dùng tên bắn , Chỉnh ngã ngựa , đám lính thi nhau chĩa mũi giáo vào ngực Chỉnh, Chỉnh kêu : Xin bắt sống mà dâng . Bọn lính trói Chỉnh lại , bỏ cũi đưa về kinh .
  Chỉnh muốn gặp Nhậm để nói một câu , Nhậm không cho gặp , dù khi xưa Chỉnh và Nhậm cùng dưới trướng của Nguyễn Huệ .  Nhậm sai người kể tội Chỉnh rằng :  Mày là kẻ theo người mới mà phản người cũ làm điều bất nghĩa , bới lỗi lầm để lập công lao làm điều bất nhân …Những kẻ bất nghĩa , bất nhân , người có tha ,  trời cũng không tha …Mi đã làm nhiều điều tàn hại, mi phải chịu lấy sự tàn hại . Ta phải phanh xác mi ra để làm gương cho đời sau .
   Buổi hành hình Chỉnh dân chúng kinh thành Thăng Long xúm đen , xúm đỏ . Những người căm gét Chỉnh ai cũng muốn nhìn tận mắt cái kết cục phải đến này . Giữa đám đông ồn ào , có một  người dáng vẻ nho nhã  bỗng nói to:
   _Tàn hại người nói thật là tàn hại chính mình …Thương thay ! Sao người đời không nhớ lấy !
      Người đó, chính là con trai của Đỗ Thế Long .
                                  Nhà vườn Sóc Sơn năm con ngựa
                                         Rút từ tập truyện “ Người lấy hai vua”

Phần nhận xét hiển thị trên trang

Một thông tin đáng buồn từ TP. Hồ Chí Minh!


Bùi Hoàng Tám
(Dân trí) - Thời buổi công nghệ thông tin này, không biết sử dụng Internet nói chung, hộp thư điện tử nói riêng cho công việc của mình chẳng khác mấy cái anh… mù chữ, không biết đọc, biết viết.

Đó là thông tin 50% lãnh đạo TP.HCM không dùng email được chính vị Phó chủ tịch UBND TP.HCM Lê Mạnh Hà nói tại phiên chất vấn của ĐB HĐND, theo Vietnam Net ngày 11/12.

"Tin buồn là tính chung chỉ có 50% lãnh đạo sử dụng thư điện tử. Sử dụng hiệu quả từ giải quyết thủ tục hồ sơ, trao đổi nhanh lắm, chủ tịch quận, huyện làm rất nhanh nhưng chúng ta không chịu" – Ông Hà nói.

Ông Hà còn không ngần ngại chỉ ra lãnh đạo hai đơn vị là Sở LĐ-TB-XH 100% không sử dụng và Sở Xây dựng chỉ có 13% lãnh đạo sử dụng hộp thư điện tử.

Có lẽ không cần phải chứng minh những tiện lợi của Internet, chỉ lấy vài con số để tham khảo, đó là càng ở các quốc gia phát triển, tỉ lệ sử dụng Internet càng cao.

Cụ thể con số thống kê năm 2012: Na Uy là 94,9%, Thụy Điển 92,5%, Hoa Kỳ 78,1%, Nhật Bản 79,5%, Đức 83%, Anh 83,6%…

Tại Việt Nam, số người sử dụng Internet cũng gia tăng nhanh chóng, lọt vào top 20 quốc gia sử dụng Internet nhiều nhất thế giới.

Riêng đối với hộp thư điện tử, có lẽ hàng triệu người Việt Nam giờ đây sẽ không thể tưởng tượng được nếu một ngày nào đó trên thế giới không tồn tại phương tiện này.

Nó đã trở thành công cụ lao động như là cái cày, cái cuốc của người nông dân. Như con thuyền, tấm lưới của ngư dân hay cái cưa, cái rìu của người thợ mộc.

Thời buổi công nghệ thông tin này, không biết sử dụng Internet nói chung, hộp thư điện tử nói riêng cho công việc của mình chẳng khác mấy cái anh… mù chữ, không biết đọc, biết viết.

Thế nên thật ngạc nhiên khi tại TP Hồ Chí Minh, một trung tâm kinh tế, khoa học nước nhà với lớp cán bộ được coi là trẻ trung, năng động nhưng lại có đến 50% số cán bộ lãnh đạo không sử dụng hộp thư điện tử.

Và càng ngạc nhiên hơn khi những cơ quan đáng ra phải rất coi trọng phương tiện này như Sở LĐ-TB&XH và Sở Xây dựng lại có tỉ lệ thấp đến… thê thảm.

Điều này có lẽ đủ để lý giải vì sao công việc của họ luôn trì trệ.

Trong khi đó, người viết bài này đã từng chứng kiến các cụ U90 như lão Nhà báo Phan Quang, Nhà báo Hữu Thọ hay nguyên Phó Thủ tướng Chính phủ Đoàn Duy Thành… thường xuyên sử dụng hộp điện tử trong giao dịch.

Một câu hỏi đặt ra là những máy tính, laptop, Ipad… được cơ quan trang bị đã được dùng làm gì? Cho con, cho cháu hay chỉ là phương tiện chơi game, xem phim giải trí…?

Nỗi thất vọng này được Phó Chủ tịch Hà than thở bằng một câu nói đầy hình ảnh: "Ta trang bị xe hơi mà không biết lái thì vô phương".

Vâng, sắm ô tô dù có là Rolls-Rovce, Benley hay BMW mà không biết sử dụng thì cũng chỉ là... cục sắt..

Có lẽ đã đến lúc cán bộ lãnh đạo phải công bố công khai hộp thư điện tử như một qui định bắt buộc để họ “làm quen” đồng thời cũng là phương tiện để tiếp nhận những phản ánh từ người dân.


Phần nhận xét hiển thị trên trang

THÊM MỘT TỬ TÙ ĐƯỢC HỦY ÁN ĐỂ ĐIỀU TRA LẠI

Báo Kiến Thức

Tử tù Đàm Phạm Hoài Nam (Quảng Bình) được Viện KSND tối cao quyết định hủy bản án với mức tuyên phạt tử hình và điều tra lại vụ án.


Sau hơn 2 năm kêu oan, tử tù Đàm Phạm Hoài Nam, trú tại TP Đồng Hới (Quảng Bình) đã được chuyển từ phòng biệt giam sang phòng giam bình thường của các bị can. Đồng thời, Viện kiểm sát nhân dân tối cao đã quyết định hủy toàn bộ bản án để điều tra lại Vụ án Đàm Phạm Hoài Nam can tội Giết người mà TAND tỉnh Quảng Bình đã tuyên phạt Nam mức án cao nhất là tử hình vào ngày 5/9/2012.

Tử tù Đàm Phạm Hoài Nam

Vào khoảng 23h30, ngày 5/10/2011, tại quán Bar Hoàng Đế ở tiểu khu 1, phường Đồng Phú, TP Đồng Hới, cho rằng trong lúc đi vệ sinh, anh Nguyễn Hoài Nam đã để nước tiểu bắn vào người mình, Trần Ngọc Huy đã cầm ly thủy tinh đánh vào đầu của anh Nam. Khi bảo vệ đến can ngăn, Huy tiếp tục ném ly sang bàn anh Nam đang ngồi cùng bạn làm anh bị thương. 


Bực tức trước hành vi của Huy, anh Lý Đức Toàn, người đi cùng anh Nam to tiếng đòi đánh lại nhóm Huy. Sau đó, giữa anh Toàn và Đàm Phạm Hoài Nam, Trần Ngọc Huy xảy ra xô xát. Trong lúc đến can ngăn, Lê Xuân Tiến bị anh Toàn đánh vào mặt.

Cay cú, Nam và Huy đuổi theo anh Toàn để đánh. Khi đuổi kịp, Nam liền rút dao đâm 1 nhát vào ngực trái và đâm tiếp 3 nhát vào người gây thủng tim và phổi. Anh Toàn gục tại chỗ. Sau khi gây án, cả 3 đối tượng Đàm Phạm Hoài Nam, Tiến và Huy đến lẩn trốn tại nhà nghỉ Thảo Trang, ở phường Nam Lý rồi sau đó chuyển về nhà nghỉ Hạ Đông ở phường Hải Đình (Đồng Hới).

Đến sáng hôm sau, nghe tin anh Toàn chết, Nam và Huy đã đến công an đầu thú.

Ngày 9/5/2012, phiên tòa xét xử sơ thẩm của TAND tỉnh Quảng Bình đã tuyên Đàm Phạm Hoài Nam lãnh án tử hình vì tội Giết người. Do Nam khai nhận mình là người đã đuổi theo dùng dao Thái Lan đâm chết anh Toàn.



Tuy nhiên, sau khi phiên tòa kết thúc, Đàm Phạm Hoài Nam mới kêu oan, cho rằng: Bị cáo không ngờ mức án lại quá nặng như vậy và Nam đã khai nhận rằng mình đã nhận tội thay bạn.

Ngày 18/5/2012, Đàm Phạm Hoài Nam đã làm đơn kháng cáo kêu oan và khai rằng chính Lê Xuân Tiến mới là người cầm dao đâm anh Toàn, còn Nam chỉ đứng ra nhận tội thay. Nam khai rằng, sau khi gây án, Nam cùng Tiến và Huy vào nhà nghỉ để lẩn trốn. Tại đây, cả ba cùng bàn bạc và thống nhất lời khai trước khi ra đầu thú. Do Nam có hoàn cảnh gia đình nghèo nhất nên Nam sẽ là người nhận hết tội, đổi lại Tiến và Huy ở ngoài sẽ phải chạy án cho Nam để Nam chỉ phải chịu mức án 7 - 10 năm tù, đồng thời sẽ lo cho cuộc sống của mẹ và anh trai Nam đầy đủ. Nhưng mọi việc không đúng như thỏa thuận, Tiến và Huy không những không chạy án cho Nam mà Nam phải chịu mức án cao nhất là tử hình .

Tuy nhiên, khi đối diện với bản án tử hình, Nam đã quyết định khai lại toàn bộ sự thật để minh oan cho mình.


Hiện, cơ quan chức năng đang điều tra, làm rõ vụ án.

Theo Đời sống & Pháp Luật  
_______________ 

Còn đây là hình ảnh vợ chồng ông Nguyễn Trường Chinh, bố mẹ của tử tù Nguyễn Văn Chưởng tọa kháng tại vườn hoa Lý Thái Tổ sáng ngày hôm nay 16/12/2014 để kêu oan cho anh Chưởng.


 

Phần nhận xét hiển thị trên trang

DYNOMAK MẶT TRỜI NHÂN TẠO LÀM RA NĂNG LƯỢNG SẠCH

Ngày 17 tháng Mười năm 2014 vừa qua, tại Hội nghị khoa học Vật lý toàn cầu tổ chức ở cơ quan năng lượng nguyên tử Saint Petersburg của nước Nga, một báo cáo thiết kế động cơ Dynomak của giáo sư Thomas R. Jarboe cùng cộng sự là nghiên cứu sinh Derek Sutherland thuộc khoa Vật Lý của University of Washington, bang Washington ở bờ Tây nước Mỹ, đã trình bày một động cơ có tên là dynomak. Dynomak được xem là mặt trời nhân tạo sinh ra nguồn năng lượng nhiệt hạch tách từ nước của các phân tử Helium và Hydro.


Động cơ Dynomak tạo ra phản ứng nhiệt hạch như một mặt trời nhân tạo. Ảnh của University of Washington

Trước đó, ngày 08/10/2014 trên tập san Vật lý học hàng đầu thế giới và trên website của University of Washington đồng loạt đăng bài viết về Dynomak: UW: fusion reactor concept could be cheaper than coal - University of Washington: Lý thuyết lò phản ứng nhiệt hạch có thể rẻ hơn dùng than đá.

Phản ứng nhiệt hạch có cùng bản chất với phản ứng hạt nhân, nhưng không sinh ra phóng xạ gây hại sự sống, mà chỉ sinh ra năng lượng nhiệt không gây hiệu ứng nhà kính, không ảnh hưởng môi trường.

Đây là kết quả của nửa thế kỷ của một dự án tốn đến hơn 5 tỷ Euro do các nhà khoa học Đức đã đề xuất cho tình hình an ninh năng lượng toàn cầu từ năm 1964. Hầu hết các hãng năng lượng lớn trên thế giới đều đóng góp tham gia, và có nhiều trung tâm nghiên cứu ở các trường đại học của các quốc gia cùng tham gia như Mỹ, Nga, EU, Nhật, Trung Quốc, Ấn, Hàn Quốc, với hy vọng tạo ra một mặt trời nhân tạo sản sinh ra nguồn năng lượng nhiệt hạch sạch với môi sinh.

Năm mươi năm qua, 2 khó khăn lớn nhất là làm sao tạo ra một lò phản ứng nhiệt hạch có giá trị thực tế là:

1. Lò phản ứng phải có giá thành rẻ hơn một nhà máy nhiệt điện chạy bằng than cùng công suất.

2. Lò phản ứng phải chịu đựng được nhiệt độ và áp suất cao để làm ra hydro và helium tan chảy thành plasma. Sau đó là lò phải giữ được điều kiện nhiệt hạch để plasma được tạo ra phản ứng nhiệt hạch phóng thích năng lượng như mặt trời và các hành tinh tạo ra năng lượng của nó. 

GS Thomas R. Jarboe với lò phản ứng nhiệt hạch Dynomak.

Dưới mô hình của GS hàng không vũ trụ Thomas R. Jarboe có sẵn, nghiên cứu sinh Derek Sutherland được đào tạo thiết kế lò phản ứng hạt nhân từ MIT - Massachusetts Institute of Technology - đã hoàn thiện Dynomak để nó đáp ứng được 2 yêu cầu trên.

Các thành viên khác của đội ngũ thiết kế UW gồm Kyle Morgan khoa vật lý; Eric Lavine, Michal Hughes, George Marklin, Chris Hansen, Brian Victor, Michael Pfaff, và Aaron Hossack của khoa hàng không và du hành vũ trụ; Brian Nelson kỹ thuật điện; và, 2 người trước đây thuộc WU là Yu Kamikawa và Phillip Andrist.

Theo các nhà khoa học chỉ trong 2 thập niên tới, những gì trong phòng thí nghiệm hôm nay sẽ được áp dụng thực tế cuộc sống. Nó sẽ là nguồn năng lượng vô tận, không gây ảnh hưởng môi trường, có giá thành rẻ phục vụ cho con người. 

Các nhà nghiên cứu UW làm một bài toán đơn giản là, một nhà máy điện nhiệt hạch sản xuất 1 gigawatt (1 tỷ watt) sẽ có chi phí 2.7 tỷ đô la, trong khi một nhà máy điện chạy bằng than có cùng một sản lượng sẽ có chi phí 2,8 tỷ USD, theo như mô hình của họ đang làm hiện nay. Nhưng nhà máy điện nhiệt hạch của họ lại không tiêu tốn gì khác ngoài chỉ một ít nước để tạo ra phản ứng nhiệt hạch!

Hết vắt đá ra dầu để không còn phụ thuộc năng lượng trong một thế giới phụ thuộc lẫn nhau, nay các nhà khoa học Mỹ vắt nước ra điện để phục vụ nhân sinh. Có lẽ, nền chính trị và văn hóa dễ thay đổi của nước Mỹ sẽ còn là đại ca toàn cầu không chỉ 1 thế kỷ nữa?

Hy vọng của nhân loại không còn lo lắng đển hủy hoại môi sinh đã được mở cửa. Một thời đại mới không còn lo một ngày nào đó, than đá và dầu hỏa cạn kiệt đã có thể được gác lại. Và giá dầu thế giới tiếp tục rớt giá để các quốc gia không sáng tạo, mà chỉ biết ăn bám vào tài nguyên ông cha để lại mãi làm thân nô lệ cho ngoại bang giày xéo.

Asia Clinic, 15h38' ngày thứ Ba, 16/12/2014
Phần nhận xét hiển thị trên trang