Kho giống má trên cánh đồng chữ nghĩa!

Chủ Nhật, 9 tháng 3, 2014

TỌA ĐÀM VỀ CÁC CUỘC CHIẾN TRANH BẢO VỆ BIÊN GIỚI, HẢI ĐẢO VÀ CHỦ QUYỀN




TỌA ĐÀM
"Bảo tồn và phát huy những giá trị lịch sử cùa các cuộc chiến tranh bảovệ biên giới, hải đảo và chủ quyền quốc gia thời hiện đại"
 
Sáng nay, 9.3.2014, Hội Khoa học Lịch sử Việt Nam đã tổ chức cuộc tọa đàm chủ đề: "Bảo tồn và phát huy những giá trị lịch sử cùa các cuộc chiến tranh bảo vệ biên giới, hải đảo và chủ quyền quốc gia thời hiện đại".

Đến dự có đông đảo các giáo sư, tiến sĩ, các chuyên gia và nhà quản lý và một số phóng viên báo chí: Phan Huy Lê, Vũ Minh Giang, Trần Đức Cường, Nguyễn Thị Hậu, Bùi Văn Tiếng, Lê Mã Lương, Lê Mậu Hãn, Bùi Đình Thanh, Vũ Dương Ninh, Dương Trung Quốc, Lê Mạnh Hà, Trần Trọng Hà, Trịnh Vương Hồn, Lưu Trần Tiêu, Nguyễn Xuân Diện...

Chủ tọa cuộc tọa đàm là các vị: Phan Huy Lê, Vũ Minh Giang, Dương Trung Quốc. 

Nhà sử học Dương Trung Quốc phát biểu mở đầu tọa đàm. GS. Vũ Minh Giang điều khiển tọa đàm.

Lần lượt là các phát biểu của các vị: Phan Huy Lê, Vũ Minh Giang, Lê Mạnh Hà, Trần Trọng Hà, Nguyễn Thị Hậu, Lê Mã Lương, Bùi Đình Thanh, Vũ Dương Ninh, Bùi Văn Tiếng, Dương Trung Quốc....

GS. Phan Huy Lê phát biểu tổng kết tọa đàm.

Một số hình ảnh của cuộc tọa đàm:






















Tin và ảnh: Lâm Khang
Phần nhận xét hiển thị trên trang

Nhiều điểm "lạ" trong vụ máy bay mất tích

TTO - Cả khu vực Đông Nam Á đang dõi theo vụ máy bay Boeing B777-200ER chuyến bay MH370 từ sân bay quốc tế Kuala Lumpur đang trên đường bay tới Bắc Kinh (Trung Quốc) thì bị mất tích vào lúc nửa đêm về sáng 8-3.



Chuyện thời gian quả là rối tung rối mù. Có những nguồn tin nói là máy bay cất cánh lúc 0g21 sáng (tức 16g21 theo giờ quốc tế GMT, hay 23g21 ngày 7-3 theo giờ VN).
Nhưng sau đó, hầu hết nguồn tin chốt lại giờ xuất phát là 0g41 giờ Malaysia (khoảng 23g41 giờ Việt Nam,  16g41 GMT).
Rối nhất là thời điểm máy bay mất liên lạc. Nhà chức trách Malaysia liên tục nói rằng đài kiểm soát không lưu Subang (bang Selangor, Malaysia) mất liên lạc với MH370 lúc 2g40 sáng (theo giờ địa phương). Nghĩa là sau khi bay được 2 tiếng đồng hồ.
Trong khi đó, vùng thông báo bay FIR TP.HCM cho biết theo tiến trình sẽ tiếp nhận điều khiển MH370 vào lúc 0g22 giờ Việt Nam (tức 17g22 GMT).
Khi làm thủ tục tiếp nhận, họ liên lạc với tổ lái MH370 thì không thấy tăm hơi. Trên màn hình rađa cũng không có số hiệu của chuyến bay này.
Phía bạn cũng báo đã mất liên lạc và tín hiệu của  MH370. Như vậy, máy bay mất tích chỉ sau khi bay 40 phút. Trong bản tin lúc 20g30 của Hãng tin Anh Reuters cũng đã sửa lại thời gian mất tích sau khi bay của MH370 là "gần 1 giờ".
Thời gian này mới phù hợp với vị trí tình nghi máy bay mất tín hiệu.
Bình thường từ Kuala Lumpur tới TP.HCM chỉ mất 1g30 bay, nếu mất tích sau 2 giờ bay thì lúc đó máy bay đã ở khoảng Đà Nẵng rồi.
Không có ghi nhận nào về sự bất thường của thời tiết ở khu vực này, ngay cả theo tình hình chung mọi năm hay trong thực tế.
Nhà khí tượng học Michael Palmer, thuộc kênh dự báo thời tiết Mỹ The Weather Channel, cho biết: “Bầu trời cực kỳ trong trẻo từ Malaysia đến Việt Nam và cả khu vực Đông Nam Á" vào thời điểm máy bay mất tích.
Vào lúc mất tích, chiếc máy bay đã đạt tới độ cao 35.000 feet (khoảng 10.670m). Nếu như giả thiết là máy bay bất ngờ bị nổ tung ở độ cao đó thì ít nhất hệ thống hộp đen của máy bay cũng có khả năng phát tín hiệu định vị lên vệ tinh.
Nếu như máy bay bị không tặc cướp rồi cho nổ tung thì đội bay có khi cũng có thể báo động ngay khi bị cướp. Còn từ độ cao đó bị sự cố kỹ thuật khiến máy bay phải lao xuống biển thì vẫn còn thời gian để phi công báo động.
Nhà phân tích hàng không Marc-Antoine Plourde nói với kênh News Channel của đài truyền hình Canada CTV rằng chuyện một máy bay mất liên lạc với đài kiểm soát không lưu là "rất hiếm".
Vụ máy bay biến mất không một dấu hiệu từng xảy ra ngày 1-6-2009 khi một chuyến bay của Hãng Air France đâm xuống Nam Đại Tây Dương giết chết toàn bộ 228 người trên máy bay.
Phải hơn 2 tuần sau, người ta mới phát hiện được một số mảnh vỡ và thi thể nạn nhân. Và tới gần 2 năm sau, người ta mới tìm và thu hồi được phần xác chính của chiếc Airbus 330 và những chiếc hộp đen của nó nằm sâu dưới đáy biển.
Tổ lái của MH370 này là những phi công Malaysia có kinh nghiệm. Phi công chính Zaharie Ahmad Shah, 53 tuổi, có tổng cộng 18.365 giờ bay và gia nhập hãng từ năm 1981. Phi công phụ Fariq Ab.Hamid, 27 tuổi, có 2.763 giờ bay và làm cho hãng từ năm 2007.
Trả lời phỏng vấn đài BBC, ông Andrew Herdman, tổng giám đốc Hiệp hội Các hãng hàng không châu Á - Thái Bình Dương, cho biết: “Thật sự đây là một điều bí ẩn”.
Ông nói mình rất ngạc nhiên vì B777-200 là loại máy bay có hệ thống thông tin liên lạc hiện đại. Chuyên gia hàng không Mark Miller nói với kênh CTV News Channel rằng đây là loại máy bay "cực kỳ hiện đại" và có thành tích "an toàn mẫu mực".
Kể từ khi được đưa vào sử dụng trong gần 20 năm qua (từ năm 1995), dòng máy bay này chưa xảy ra một tai nạn chết người nào cho tới khi có vụ một chiếc B777-200 của Hãng hàng không Hàn Quốc Asiana Airlines chở 291 hành khách và 16 thành viên đội bay lâm nạn khi đáp xuống sân bay San Francisco (Mỹ) khiến 3 hành khách là nữ sinh Trung Quốc tử vong.
Malaysia Airlines là một trong những hãng hàng không có thành tích an toàn tốt nhất ở khu vực châu Á - Thái Bình Dương.
Trong đội bay khoảng 100 chiếc, hãng có 15 chiếc B777-200. Tai nạn chết người gần đây nhất của hãng này xảy ra năm 1995 gần thành phố Tawau (Malaysia) làm 34 người chết.
Chịu tang thương nặng nhất là người Trung Quốc với 160 người đi trên chuyến bay định mệnh này. Trong số này có 24 nghệ sĩ và người thân của họ sang Kuala Lumpur trong một chương trình trao đổi nghệ thuật.
Chính quyền tỉnh Tứ Xuyên cho biết trên chuyến bay đó có nhà thư pháp nổi tiếng Zhang Jinquan. Kế đó là chủ nhà Malaysia với 38 nạn nhân.
Có 6 người Úc, 4 người Pháp, 3 người Mỹ, Áo, Ý. Nhưng mới nhất hai nước Áo và Ý xác nhận hai công dân của họ dù có tên trong danh sách mất tích nhưng vẫn an toàn và trước đó họ làm mất hộ chiếu.
Trong ngày 8-3, máy bay của Malaysia, Việt Nam và Singapore đã tham gia tìm kiếm trong khu vực tình nghi rộng hơn 11.000km2.
Vào lúc chiều tối, trực thăng cứu hộ của Việt Nam phát hiện hai vết dầu loang rộng bất thường. Nhưng trời tối, máy bay không thể hoạt động được.
Trong đêm nay, mọi sự chỉ có thể trông chờ vào hàng chục tàu cứu hộ và tàu chiến của các nước trong khu vực, trong đó có Việt Nam.
PHẠM HỒNG PHƯỚC


nhận xét hiển thị trên trang

Truyện thứ hai:

Giới thiệu tác phẩm mới:
Có một số bạn tò mò muốn biết, gọi điện hỏi mình về tập bản thảo " Nghe nói là sai định hướng, không đúng tiêu chí tài trợ của hội hàng năm.." Hư thực như thế nào? Mình xin trả lời ngay: Vẫn cơ chế xin cho như hiện nay cộng với sự hoành hành của các nhóm lợi hại, việc gì cũng có thể xảy ra. Chất lượng bản thảo ở mức nào mình chưa nói, nhưng đảm bảo không có gì phản động, kích động bạo lực, truyền bá bậy bạ gì gì nữa.. Nhận định của các nhờ văn "Hàng đầu" của hội về bản thảo này mình thất vọng quá. Vậy mà lúc nào cũng hô hoán anh em "nâng cao chất lượng sáng tạo..Phấn đấu tìm đỉnh cao cho văn học nước nhà.." Thấy buồn cười! Chả biết các bác ấy " hàng đầu" ở chỗ nào? Hay là hàng đầu đội ngũ có cách chỉ điểm, bới móc văn chương rất sáng tạo theo lối hũ nút? Để thật vô tư, minh bạch, sáng rõ, từ hôm nay mình sẽ đăng từng truyện một trong tập bản thảo này. Đúng sai các bạn góp ý cho mình nha. ( Biết đâu, mình sai, các nhờ văn nhớn kia đúng cũng nên? ) Cái giề cũng có thể mờ:
Truyện thứ hai:



BÊN KIA CÂY CẦU
          
                            Truyện ngắn Hồng Giang
    ( ảnh mang tính minh họa, mượn của nhà thơ LN )

Lần thứ hai mình vào quán của em. Một cái quán nhỏ, sâu hun hút, ẩm thấp, độ âm so với mặt gương đường.
Vốn dĩ nó là cửa hàng photo coppy không ăn khách, em thuê lại. Lòng quán hẹp chỉ kê duy nhất một dãy ba cái bàn gỗ ép, chân bàn bằng sắt uốn, có thể gấp lại được. Ban ngày khoảng trống ấy dùng làm chỗ ngủ, những hôm em không có việc gì, đi đâu đó..
Một gian xép làm chỗ đun nấu, chỉ nhóm bếp lò đun than vào lúc xâm xẩm tối.
Quán như thế, không thể bán hàng ăn buổi sáng, buổi trưa hay buổi chiều vì không chứa được bao nhiêu khách.
Dĩ nhiên rồi.
 Em chỉ bán về đêm, cho những khách cơ nhỡ dọc đường. Như mình chẳng hạn. Hoặc cánh lái xe, người đi chợ đêm ngoài thành phố. Đông nhất là đám con bạc, kẻ ăn sương ( chỉ có giời mới biết là họ đang làm những gì )!
Em có vẻ mừng khi thấy mình đỗ xe trước cửa:
- Cứ tưởng không có khi nào còn được gặp nữa.. Em đang mong anh đây!

Mình sướng. Một gã như mình vẫn có người mong chờ, ngóng đợi nữa hay sao?
Chả cứ mình, trừ những thằng ngu ra, ai chả sướng khi có người khác quan tâm đến mình, còn bảo là “đợi” nữa? Người “mong” ấy lại là một cô nàng có bề ngoài khả ái, nom “đường được” như thế này?
Nhưng không biết chuyện gì mà em mong?
Mình không phải đợi lâu. Em pha cho mình cốc trà chanh nóng, đúng như sở thích của mình. Còn cẩn thận đưa cho mình cái khăn lạnh lau mặt. Cử chỉ này khiến mình nhớ đến cô vợ lành hiền chất phác ở quê của mình. ( Tất nhiên về mặt nhan sắc, vợ mình chả ăn thua con mẹ gì với cô chủ quán này đây ). Nói thế cho vui. Vợ bao giờ chả “Năm pờ oăn”? Gái đời có xinh bằng mười, cũng không thể hơn vợ quê của mình được!
( Ngàn đời nay, truyền thống gia đình Việt “vẫn là”, “mãi là” thế mà! )
Bởi vì vợ ngoài chữ “tình”, còn hơn cái “nghĩa” ở đời với nhau. “Bồ hay đến mấy, mãi chỉ là bồ”.
Mình thề!

Em dạo khúc đầu:
- Thật là ngại quá! Mới quen biết mà nhờ anh chuyện này em thấy áy náy thế nào í.. Nhưng vì gấp quá rồi, em cứ đánh bạo. Được thì được, không được thì thôi, anh đừng cười nhé?
- Gì mà cứ phải úp mở như thế?
- Còn một ngày nữa, em phải trả nốt số tiền cho người ta. Dạo này buôn bán ế ẩm quá, dự tính của em không thành công. Có hai triệu bạc mà khó như người ta cả trăm, cả tỷ.. Nếu anh có, cho em mượn tạm. Chỉ một tuần đổ lại em sẽ trả đầy đủ..
Không cần em nói, mình quá biết sự buôn, sự bán hiện thời như thế nào. Buôn thua bán lỗ đâu chỉ mình em?
Hàng trăm siêu thị, nhà hàng trong nam ngoài bắc có ngày không bán được đồng tiền hàng nào. Khách ra vào chủ yếu để “xem” và “ngắm”.
Tiền bạc như có trí khôn, và rất kỹ tính, cứ tìm cách chui vào két sắt các đại gia, các ông to bà lớn, chả thèm để ý đến cái ví lép xẹp của người nghèo, đến người buôn bán phọt phẹt, công chức quèn như tôi với em.
Bạc tiền ở một đất nước không thiếu, bởi quê hương nền tảng của nó là: “rừng vàng biển bạc, rẽ cá mới thấy nước” hết chiến, hết loạn rồi, “đang phới phới đi lên”. Bảo hết tiền hết gạo là cớ làm sao?
Em một thân một mình. Ăn tiêu đáng bao nhiêu, để mang công mắc nợ?

-  Em hận cái thằng chồng cũ của em nên cố mua cái xe này ( Em chỉ cái xe tay ga hình như mua lại vì không được mới cho lắm ). Hơn ba chục vé đấy anh ạ. Cứ nghĩ thiếu một tý, dành dụm trả dần.
Lần đầu tiên mình thấy có người hỏi vay tiền khách qua đường là mình, như em!
Ít ra nó cũng phải “có quá trình”, “hình thành và phát triển”, cái gọi là tình củm một chút với nhau!
Chưa hề cầm tay, chưa hẹn hò, thề thốt, ai lại làm quả hỏi “vay đứng” như thế này?

Em bảo nếu không thể trả cả một lần, em sẽ trả làm mấy đợt.”mỗi đợt hai trăm”. Thật, mà lại không thật. Có chút gì ẩn ý, điêu điêu, kín hở ở trong?
Có lẽ là em hiểu sai mình. Mình đến không phải vì “chuyện ấy”, vì cách cho vay “kiểu ấy”! Nhưng dù sao thì vẫn ý tứ, tế nhị kín đáo hơn cách tiếp thị của kẻ chuyên nghiệp, không trắng trợn vì mới vào nghề.
Hai triệu bạc không phải số tiền to, nhưng cũng không nhỏ. Bằng cả tháng lương giáo viên tiểu học của đứa em dạy hợp đồng. Bằng cả vụ “nông nhàn” vất vả của chị gái anh ở quê. Và nữa, bằng bữa “ăn rượu” vô tư nhà hàng của bọn môi giới đủ hạng đãi nhau.. Bằng..và không bằng gì gì nữa? Chả cần quan tâm!
Rất may là mình có lý do chính đáng. “Đêm hôm nằm một mình ở chân cầu mang tiền theo làm gì?”
Em cười, tin là thật. Em biết thừa mình đang làm ở đội thi công cầu. Một cây cầu cách đây không xa. Cầu khởi công hơn ba năm rồi vẫn chưa xong. Không phải vì thiếu vật liệu. Vật liệu thời nay có thừa. Máy móc thiết bị cũng sẵn, chả thiếu thứ gì. Thời hội nhập, mở cửa ra với thế giới bên ngoài, máy móc thiết bị cần gì cũng có. Chỉ thiếu mỗi tiền..
Mà cũng chả giống ai. Cầu xây gần xong rồi, giải phóng mặt bằng vẫn chưa xong ở hai bên đầu cầu!
Đáng lẽ ra chuyện này phải “đi trước, đón đầu một bước”. Ban quản lý dự án “chơi theo kiểu du kích”, đánh tỉa. Tưởng đâu bớt được chút tiền đền bù.
Đâm ra thất cách.
Khi giải ngân lại mỗi nhà một giá, không làm đồng loạt, kẻ trước người sau. Người nhận sau lại đòi thêm một tý. Người sau nữa đòi lên một tý nữa..
Từ giá theo quy định chung, thành giá ảo.. Người dân vì vậy mà không nhận tiền đền bù, không biết đâu là giá “chuẩn”, đòi ngước mãi lên.. May mà chưa có kiện cáo nào xảy ra.

Chỉ tạm dừng công trình. Công ty tạm đưa người, máy móc, thiết bị làm công việc khác.
Giá như làm đồng loạt, sự thể đã không nên nỗi. Có phải “chiến thuật du kích”, cò con bất cứ lúc nào cũng áp dụng tốt được cả đâu?
Tiến độ thi công chậm, bên A “ách lại” không giải ngân!
Ông “Tổng”, ông “Giám” cong đít lên mà “chạy”, huy động nguồn vốn. Mà đồng tiền bấy giờ như có “tinh”, thấy chỗ mắc mớ, “có vấn đề”, vướng víu một tý là nó liền thắt hầu bao lại. Trừ đi vay “xấp”, “tín dụng đen”. Nhưng đó là cái “lỗ đen” chết người. Các ông ấy còn do dự chưa dám “ vào chơi”.
Đã không ít nạn nhân chui vào cái lỗ này để rồi chả bao giờ có đường ra. Công ty chúng anh là không có dại, chả dám dây vào!

Để lại hai thằng anh ở lại trông nom thiết bị, với kho vật liệu đợi chờ.. Ăn vật, nằm vạ gần cả năm nay. Cứ như hai thằng tù lỏng, chỉ quanh quẩn hai bên đầu cầu, chả dám đi đâu xa.
Đến hàng của em như trường hợp này chỉ là việc hãn hữu.

Em có biết đâu lương bọn anh chậm cả hai tháng nay rồi, chưa nhận được đồng nào?

Vợ ở quê cứ liên chi hồ điệp gọi điện, nhắn tin. Nào là mua xe cho thằng anh lớn chuẩn bị đi làm. Nào là đóng học phí, tiền trọ cho con bé em đang học ở Hà Nội..
Từ lâu nhà nước đã “Xã hội hóa giáo dục và đào tạo”, quả bóng giáo dục đá hẳn sang sân ở phía người dân.
Sự học của con trẻ tất tần tật cha mẹ phải lo chả được miễn phí như xưa. Tiền đóng gạo góp như biết đường lên trời, mỗi ngày mỗi tăng!
Không như hồi xưa anh đi học chuyên nghiệp trung cấp. Tiền đã chả mất đồng nào, lại có thêm học bổng. Dù chỉ số ít, dưng mờ an tâm vô cùng em ạ!
Chỉ là tiền xà phòng đánh răng, tiền cơm hai bữa, nhưng mà đỡ khối. Không như bây giờ.
Ai chê thời bao cấp điểm nào thì chê. Chứ anh thì anh thấy thời ấy đi học khá thuận lợi, lại trong sáng, tử tế hơn bây giờ nhiều. Còn được nhà nước quan tâm.
Giờ khó thế đấy, theo được thì theo. Mặc!
Vợ chồng anh bóp mồm bóp miệng gửi hầu hết số tiền kiếm được của mình cho con. Em đâu có biết chuyện này? Đừng nghĩ bọn anh ở “Đội công trình số 4” tiền như nước sông, “Đông như quân Nguyên” mà lầm, em ạ!
Kể ra thì cũng không phải. Phái yếu, đang kỳ cơ nhỡ như em mở lời mà không giúp được, cũng cảm thấy ngượng, và áy náy thế nào trong lòng. Nhưng con người ta có phải điều gì muốn cũng làm được cả đâu?
Đêm nằm lại nghĩ. Chắc là em nói đùa thế, chứ em chả đến nỗi nào, hoặc là thấy cảnh nhếch nhác của bọn anh muốn đuổi khéo. Sợ anh ghi sổ nợ, ảnh hưởng đến quán của em.
( Nếu đúng thế, hẳn là em không biết. Giai cấp công nhân chúng anh bao giờ cũng mẫu mực, làm gì có chuyện nhố nhăng, chằng bửa? )
Hoặc em nghĩ: Không có gì chấm dứt nhanh, chấm dứt ngay được sự hiện diện của kẻ mình không thích dây dưa bằng cách hỏi vay tiền!
 Nhất là trong quan hệ của hai bên khác giới với nhau. Bảo “yêu”, bảo “mến” ư? Cứ thử hỏi vay tiền là biết ngay.
Cũng chẳng cứ quan hệ khác phái.
Ngay như bọn đực dựa với nhau, chơi bời, qua lại bao nhiêu năm giời.. Có lúc hứng lên nói như thể sẵn sàng cởi áo cho nhau mặc. Nhưng phép thử “Vay tiền” là biết hết!

Chung quy, bởi lòng tin giữa con người với con người. Hình như có điều gì đó không ổn. Đề cao lối sống vật chất, thổi nó lên to hơn cả con voi, trọng tiền bạc, đúng nó là khắc tinh của truyền thống tình nghĩa đời nay.
Mà đâu phải do khó khăn, bần hàn quá gây nên?
Dù sao so với ngày trước, còn chán vạn lần hơn, có khó cũng một trời, một vực. Có còn ai phải thèm ăn, thèm mặc, đói rách quá thể nữa đâu?
Tinh thần và vật chất đáng lý ra phải hài hòa, bỗng nhiên mâu thuẫn, thành con đường hai chiều, hai lối đi trái ngược hẳn với nhau.
Đỡ va chạm thật, dưng mờ buồn, lỏng lẻo hết cả chân tay!
**
Lần đầu mình đến quán của em là bởi do sếp.
Nếu “Giám” không đưa tới, mình cóc biết chỗ này là chỗ quái nào đâu? Một là không có “xiền”, hai là lo lắng công việc, chả dám đi đâu xa. Quanh quẩn ngày ngày bên hai chân cầu, sợ thằng nào vô phúc phá hoại, trộm cắp gì đó thì gay.
Công trình chưa hoàn thiện đã bàn giao được với “cơ quan chức năng” đâu? Trông coi chủ yếu vẫn hai thằng mình.
Chín giờ tối “giám” đột xuất đến! Đây là kiểu kiểm tra bất ngờ chưa từng có trong lịch sử quản lý nhân viên công ti mình.
May, mình lúc ấy đang soi đèn “kiểm tra kho bãi”. “Giám” có vẻ hài lòng. Lão ấy nói:
- Tinh thần các cậu thế là tốt. Tớ chả mang theo gì. Bây giờ hai cậu lên xe, ra quán thích gì tớ đãi một chầu!
Lão để tài xế ở lại trông lán thay mình, tự tay lái xe. Hai thằng lộc ngộc lên xe. Bấy giờ mình mới để ý đến cái xe của lão. Không phải “con” bóng mượt, long lanh trước kia. ( “Con ấy” mấy tỷ kia, chứ không ghẻ như con này! ). “Con” bây giờ như “xe bà già”, đời cũ lắm rồi. Có lẽ “giám” đã đổi xe để “xén” ra tý vốn?
Mình nghĩ thế nhưng không dám hỏi. Lão bực, điên lên chả hay ho gì vào lúc này. Người ta không nên gợi câu chuyện buồn những khi không phải lúc!
Dầu sao vẫn là đi “xế hộp”, không phải đi bộ là được rồi.
Mấy khi được sếp ưu ái, đãi ngộ như này?
Chả cứ công ty mình, chỗ quái nào cũng vậy. Phần nhiều nhân viên đãi sếp. Mấy khi sếp đãi nhân viên? Chả hóa ra là “đãi ngược” à? “Giám” đãi nhân viên như này là trời “để chân” ra ngoài!
Hiếm có lắm!
Thật là không may! Xe mới chạy được quãng, ạch ạch mấy cái rồi lịm hẳn. Thằng bảo vệ cùng cánh với mình có võ vẽ biết sửa xe một tý. Hắn vốn là lái xe đổi nghề. Mò mẫm mãi, hết cả pin điện thoại, cũng không biết nó là cái bệnh tội nợ gì?  Đành bó tay chấm than!

Sếp bảo cái tật của xe này chỉ tay lái xe nó biết. Thường vẫn xảy ra luôn. Chả biết tay ấy nó sờ sờ, mó mó thế nào lại chạy tốt?
Mình mới bảo:
- Thôi sếp cứ ngồi lên xe, bọn em đẩy về lán cho anh ấy sửa. Chả đi hôm này, đi hôm khác. Với lại bữa chiều bọn em vớ được con rắn ráo, thêm hai xị cũng khơ khớ rồi. Chẳng qua sếp bảo thì chúng em phải đi cùng cho vui thôi. “Điện” nạp đã đủ, sếp không cần lăn tăn!

Câu này mình thực tâm. Thỉnh thoảng mình với gã cùng làm “công tác bảo vệ” có kiếm thêm. Ở gần sông cũng phải biết “hưởng lợi” từ nguồn sông chứ? Cải thiện thêm “chất”, có sức khỏe để cống hiến lâu dài. Chiều nào cũng thả vài cái dọ tôm, nhờ tài lẻ từ hồi còn bé của mình, hôm nào cũng có đĩa tôm kho. Cứ đậu phụ mãi, nhạt miệng, chịu sao nổi?
Sếp không chịu. “Ai lại làm thế? Các cậu là công nhân viên nhà nước, với mình bình đẳng như nhau. Có phải quan hệ chủ tớ đâu để các cậu đẩy xe như thế? Phong kiến, lạc hậu bỏ mẹ!”
Câu này khiến mình rưng rưng cảm động. Mình nghĩ ra một cách:
- Hay là sếp cứ lên xe ngồi đây. Em chạy một lèo gọi lái xe ra?
Sếp không nói gì, nhìn quanh. Chợt thấy gần đó có ánh đèn, một quán ăn thì phải?
Ba thày trò đẩy xe đến trước cửa quán. Đúng ngay quán của em, mình đang kể trong câu chuyện này.
Quán nghèo, chả có gì vì em mới mở được nửa năm, chưa kịp “phát triển kinh doanh”. Mấy tháng trước còn có món chân gà nướng, nhưng giờ thì không.
Thiên hạ rỉ tai nhau, rồi truyền thông cũng đưa tin: “Chân gà nhập ngoại là thực phẩm không hợp vệ sinh, chứa nhiều độc tố của hóa chất bảo quản. Có khi đọng trong kho ba bốn năm mới sang đến nước mình”. Khách chê nên em cũng không nhập về nữa. Em bảo:
- Kể ra người mình cũng khôn các anh nhỉ?
Hỏi khôn làm sao?
- Không dùng thực phẩm bỏ đi, đầu thừa đuôi thẹo của nước ngoài kém phẩm chất. Ưu tiên dùng hàng Việt cho kinh tế Việt có cơ hội cạnh tranh với nước ngoài ngay sân nhà, mà lại an toàn thực phẩm. Em cho đó là giải pháp khôn ngoan!
Sếp không để ý đến lời em nói. Có lẽ mấy câu này ông nghe quen tai, nghe nhiều ở các hội nghị. Nhưng mình phục.
Tuổi em ý, lại quán khiêm tốn thế này, nghĩ được tầm “Vĩ mô” như thế không phải chủ quán nào cũng nghĩ được. Thậm chí chủ các nhà hàng to lớn, sang trọng chưa tất đã nghĩ ra. Chắc là em ấy có ăn học. Hoàn cảnh thế nào mới rẽ bước, sang ngang bôn bán như này?
Quả này là mình đã đoán không sai?
Chuyện được một lúc, chợt sếp của mình nhớ ra chuyện từng quen biết chồng em thời gian đã lâu, đã từng ăn cơm với vợ chồng em tại tư gia!
Chủ khách không nhận ra nhau, vì sếp không ngờ gặp em trong tình cảnh này.
Chồng em cũng là “giám” của một công ty đã tuyên bố phá sản cuối năm ngoái. Không biết giờ đang lưu lạc nơi đâu?
Em không tin người ta nói chồng em đang làm thợ xây bên Lào. Ngôi biệt thự của hai vợ chồng hiện ngân hàng đang thông báo bán thanh lý nhưng chưa có người mua. Em là kế toán trưởng của công ty giờ chuyển sang dịch vụ “bán hàng ăn đêm” cho khách qua đường.
Món nhậu đã sơ sài thì chớ, vì chỉ có trứng vịt lộn ăn với lá dăm, thêm câu chuyện buồn nữa, rượu như nhạt hẳn đi.
Mình chả có số đào hoa, gặp toàn chuyện buồn là chuyện buồn.
Và bây giờ là lần gặp thứ hai!
**
Ba tháng sau.
Mình hỏi tình hình “cây cột cái” bây giờ ra sao rồi? Em lặng im không nói. Mắt rơm rớm lệ, em tảng lờ như không nghe thấy. Mình hẫng, ai lại vô duyên hỏi em như thế? Mình có là cái gì của em đâu mà đi sâu vào đời tư người ta?
Định đứng dậy ra về. Lúc ấy em mới bảo:
- Hôm qua quán em không có khách. Nồi cháo gần như còn nguyên, buồn hết cả chân tay anh ạ! Cũng bởi tại em ham mua cái xe này. Nhà em về bảo mang đi để lấy phương tiện làm ăn, em không cho. Thế là sinh sự. Hắn bảo viết đơn ly dị. Em bực, ly dị thì ly dị, em cóc cần. Không ngờ hắn làm thật. Đơn đã gửi ra tòa rồi, chỉ chờ ngày tòa gọi.. Anh bảo em nên làm sao bây giờ?
Thì ra không phải em khinh mình. Tôn trọng, tin cậy là đằng khác!
Sở dĩ không trả lời ngay câu mình hỏi là vì tâm trạng không được vui. Mình chả biết góp ý với em thế nào?
Xui người ta làm phúc, ai giục người làm tội bao giờ?
Chia rẽ vợ chồng người ta, các cụ ngày xưa bảo: “sau này xuống âm phủ bị tội cưa đầu xẻ tai”. Là một cái tội không nhỏ.
Nhưng bảo em cứ ràng buộc với người chồng không còn yêu thương mình nữa như em kể liệu có nên? Mà mình biết nội tình hai người ra sao mà góp với chả ý? Nhỡ chỉ là quá bức xúc nhất thời mà xung đột, mình thêm dầu vào lửa, là chuyện chẳng nên gì.
Mình nước đôi:
- Cái này phải là người trong cuộc mới tự quyết định được. Người ngoài dễ phiến diện, chủ quan lắm!
Em cười gượng:
- Anh nói cứ như nhà đài. Nói thế em còn hỏi anh làm gì?
Rồi em thêm:
- Thực ra em đâu có tiếc anh ấy? ( Em đổi cách gọi tên chồng, có lẽ để giữ ý ). Nhưng anh có biết bây giờ anh ấy thế nào không? Chán ở bên Lào chả mang được đồng nào về thì thôi chả nói làm gì.. Vợ chồng với nhau không phải thấy lúc xa cơ nhỡ bước mà chia lìa. Thôi thì cùng nhau làm lại từ đầu, no đói có vợ có chồng, mãi rồi cũng qua..
Hai tay em cứ đan vào nhau, nói như thể với mình chứ không phải cho người khác nghe: “Người ta nói mưa to, gió lớn mới biết cây cứng mềm. Thiếu gì người lên voi, xuống lợn cuối cùng cũng nên người? Đằng này vấp váp một tý đã hoang mang, chán nản. Tệ nhất sinh ảo tưởng hoang đường.. Phát mại tài sản còn một chút đầu tư vào chứng khoán. Em nói thực, người Việt mình còn lâu mới chơi được trò ghê gớm, đáo để này. Đấy là cách mấy anh giàu non học làm sang, mấy anh nữa chết đuối mơ vớ được cọc!  Lại thêm máu mê đỏ đen cờ bạc, số đề. Anh ấy bảo “ Giẫm phải gai phải lấy gai mới nhỉ được, cần cù ăn dè hà tiện biết đến bao giờ trả hết công nợ?” Chịu, không thể hiểu cái  kiểu tính toán, kiểu hy vọng của anh ấy. Vay mượn chả thiếu đâu. Hết chỗ mới tính cái xe của em.
Em nói cái xe này là em mua chịu, người ta cho trả dần. Không phải để làm sang, cốt lấy chân đi. Cốp xe rộng là nơi cất giấy tờ, vài thứ quan trọng khác không biết để đâu. “Anh tính quán xá thế này, tủ ỷ chả có, những thứ ấy cất vào đâu? Đã không thương vợ thì chớ, đến nước này còn dồn thêm, em chịu làm sao được?”
Không nói mình cũng biết. Từ đây ra chợ cũng khá xa. Không có xe máy hàng ngày em đi chợ bằng gì?
Trông cái dáng người có vẻ quý bà của em, nếu không biết chuyện, ngay đến mình cũng không thể biết em đang khổ sở đến cỡ nào?

Chuyện khủng hoảng suy thoái đâu phải là chuyện bên Tây, bên Tầu? Nó ở ngay trước mũi mình. Chính bản thân mình cũng đang là nạn nhân của nó?
Tình hình lúng túng này rồi sẽ ra sao? Đã lâu mình mù tịt, chả có thông tin gì. Có mỗi hai “nhân dân” thằng mình, công ty chả bố trí một cái ty vi. Báo chí cũng ù suông nốt.
Sống gần thành phố mà như chỗ không có con người, như trên cung trăng hay nơi hoang mạc..
Một kẻ như thế, không có tiền giúp cho em vay thì chớ, đến câu góp ý thỏa đáng trong trường hợp em cũng tịt luôn.
Có thằng mù thông tin nào chỉ dẫn được cho người sáng bao giờ không?
Quá tam ba bận. Đây là lần nữa đến quán em, toàn gặp những điều khó nói.
Đành âm thầm cầu chúc cho em chân cứng đá mềm, qua khỏi cái đận này!
Đừng trách nhau, tội nghiệp!

==========



Phần nhận xét hiển thị trên trang

Thứ Bảy, 8 tháng 3, 2014

Tử vi hằng tuần (08/03/14)



tu vi 2
Văn phòng Tử Vi Tuyết Lưu
Toronto, CANADA

Tuổi Tý:
Trong tuần thứ hai tháng 2 âm lịch người tuổi Tý, gặp tháng xấu, nhưng trên lộ trình có cải thiện về tài chính, việc làm tạm ổn định. Tuy nhiên, nên săn sóc an khang hơn nữa.
Đối với nam giới: Có cơ may trong sự nghiệp nhưng áp lực do cạnh tranh gia tăng. Sinh hoạt trong ngoài nên thận trọng, nhất là sức khỏe nên bồi dưỡng. Nguồn tiền chính bảo đảm nguồn phụ vừa phải. Nhà cửa nên đóng khóa kỹ khi ra ngoài.
Đối với nữ giới: Có xáo trộn về sức khỏe như dị ứng hay đau nhức. Sự nghiệp có cạnh tranh nhưng cũng có quý nhân phù trợ. Tình cảm giao hòa. Phòng trộm đạo hay mất đồ. Tài chính ổn định hơn dạo Tết.
Đối với giới cao niên: Nên tìm cơ hội thư giãn. Có việc vui mừng trong nhà và nên lạc quan đón mùa hoa nở.

Tuổi Sửu:
Người tuổi Sửu trong tuần thứ hai tháng 2 âm lịch, gặp tháng trung bình, nên bước vào giai đoạn vận trình có biến chuyển chưa như ý: Tiền bạc tạm ổn. Có áp lực về việc làm và tình cảm. Tin mong chưa tới.
Đối với nam giới: Nguồn tiền chính bình thường, có chi tiêu bất ngờ dù là món nhỏ nhưng tạo hao thoát. Nhiều biến cố ngoài ý muốn trong việc làm, nhất là có mâu thuẫn nơi làm việc hoặc với người cộng tác.
Đối với nữ giới: Có dấu hiệu tranh cãi hay bất hòa trong giao tế. Tình cảm có rắc rối. Tài chính dù chưa vượng nhưng có món quà hay phần thưởng hoặc “bonus”. Việc làm có cạnh tranh hoặc buôn bán chậm, nguồn hàng thừa.
Đối với giới cao niên: Cần điều độ trong sinh hoạt và ẩm thực. Tin mong đợi chưa tới nhưng tương lai lạc quan.

Tuổi Dần:
Trong tuần thứ hai tháng 2 âm lịch người tuổi Dần, gặp tháng xấu, nên cảm thấy sự nghiệp và tài chính tiếp tục kém ổn định. Nhận tin vui và hứa hẹn lạc quan.
Đối với nam giới: Tình cảm phấn khởi được người thông cảm dù bản thân vất vả hay bệnh hoạn. Công việc tuy chưa trôi chảy, nhưng nơi làm việc hay học hành thuận lợi hơn. Tiền bạc kể hai nguồn chính và phụ đều bấp bênh nhưng nguồn chính đủ chi tiêu hoặc được tài trợ.
Đối với nữ giới: Tiền bạc ổn định dần, nhưng coi chừng mất mát hay mua lầm một món đồ. Chưa nên vay mượn hay bảo đảm vay mượn. Việc làm có kết dù bận rộn hơn, nhờ có cơ may hoặc có người tương trợ.
Đối với giới cao niên: Di chuyển hay sinh hoạt nên thận trọng. Có tin vui trong gia đình hay từ bè bạn hoặc từ một công việc làm trước đây.

Tuổi Mão:
Trong tuần thứ hai tháng 2 âm lịch người tuổi Mão, gặp tháng trung bình, nên cảm nhận sự nghiệp có chuyển biến không được như trước, tiền bạc tạm ổn nhưng tinh thần có áp lực.
Đối với nam giới: Tiền bạc tuy ổn nhưng có khoản chi tiêu bất ngờ nên phải lo nghĩ. Mâu thuẫn trong gia đình hoặc giao tế xã hội, lại thêm công việc tốn sức, lao tâm nên tạo áp lực vô hình trên tinh thần. Nên thư giãn và lạc quan.
Đối với nữ giới: Tài chính ở mức bình thường nhưng chưa có của hoạnh tài nên tránh đỏ đen và mua sắm nhiều. Dịch mã động, di chuyển nhiều nhưng phòng mâu thuẫn trong giao tế, kể cả với người thân. Phòng rủi ro trong ngoài. Việc làm có cạnh tranh nhưng có người thông cảm và giúp đỡ.
Đối với giới cao niên: Nên khoan dung cho “trong ấm ngoài êm”. Tài chính ổn định và có tin vui về sức khỏe, nên tiếp tục lạc quan vì tương lai nhiều hỷ sự.

Tuổi Thìn:

Người tuổi Thìn trong tuần thứ hai tháng 2 âm lịch, dù gặp tháng tốt nhưng trên lộ trình khó tránh áp lực về tài chính và sức khỏe. Việc làm có kết quả nhưng không được nhàn hạ.
Đối với nam giới: Di chuyển nên thận trọng và phòng cảm cúm. Nhiều chi tiêu cho sức khỏe hay cho thân thích, giải trí nên tài chính chưa ổn. Áp lực công việc giảm, được sự ủng hộ nhưng có nhiều thay đổi nên tốn công, tốn sức.
Đối với nữ giới: Coi chừng mệt mỏi, ho suyễn, đau nhức hay rủi ro trong sinh hoạt. Có tin vui về một thương lượng, về thân thích đoàn tụ hay thành công. Tiền bạc có dấu hiệu hao thoát kể cả hai nguồn chính và phụ.
Đối với giới cao niên: Tinh thần thoải mái. Chi tiêu nhiều trong tuần nhưng có nhiều cơ hội giải trí, họp bạn. Có nguồn vui tinh thần từ một tin mong đợi.

Tuổi Tỵ:
Người tuổi Tỵ trong tuần thứ hai tháng 2 âm lịch, gặp tháng trung bình, nên cảm thấy có vài biến chuyển khả quan như việc làm đạt mục tiêu mong đợi. Tiền bạc bớt chi và có ngoại tài nho nhỏ đủ khuyến khích.
Đối với nam giới: Liên hệ gia đình có cơ hội cải thiện. Bận rộn nhưng việc làm có thành quả. Tiền bạc tiếp tục hao thoát cho đến cuối tuần mới ổn định. Khách khứa hay tiệc tùng trong tuần. Chưa phải lúc có quyết định quan trọng.
Đối với nữ giới: Nguồn tiền chính tạm ổn định, nguồn phụ chưa có, khoan có quyết định mua sắm lớn hay tiệc tùng trong tuần. Nhiều mâu thuẫn về tình cảm cần hóa giải và coi chừng khẩu thiệt thị phi. Dịch mã động, có cơ hội đi xa hay rời nhà, nhất là trong dịp học sinh bãi trường.
Đối với giới cao niên: Có cơ hội du lịch nhưng coi chừng rủi ro khi di chuyển. Có tin vui cho dù hoàn cảnh vật chất chưa như ý.

Tuổi Ngọ:
Trong tuần thứ hai tháng 2 âm lịch người tuổi Ngọ, gặp tháng xấu, nên cảm thấy áp lực công việc tăng, tiền bạc hao thoát, khiến tinh thần khó ổn định. Nhưng thử thách chỉ là tạm thời, nên lạc quan.
Đối với nam giới: Có món cần chi bất ngờ trong tuần nhưng để tuần sau chi thì hơn. Sự nghiệp có áp lực, đừng quá để tâm tới ế ẩm, dao động, cạnh tranh vì khó khăn chỉ là tạm thời. Hãy chú ý tới cải thiện giao tế, phòng thủ và tiết kiệm vì cơ may sẽ tới mau hơn dự tưởng.
Đối với nữ giới: Tiền bạc tạm ổn định, chưa thể vì nôn nóng mà đầu tư vội vàng. Cần thủ hơn công, cần tiết kiệm hơn nữa. Nên lạc quan vì mâu thuẫn đã giải quyết, sức khỏe tốt. Cuối tuần có tin mà bạn mong đợi hoặc gặp lại người quen hay được thăm viếng.
Đối với giới cao niên: Trong tuần có tin vui gia đình. Nên có kế hoạch nghỉ ngơi hay thư giãn và phòng rủi ro khi di chuyển.

Tuổi Mùi:
Người tuổi Mùi trong tuần thứ hai tháng 2 âm lịch, gặp tháng tốt, nên hy vọng có nhiều di chuyển và thành quả công việc phát huy cao. Có nhiều cơ hội làm ăn hay tiếp xúc mới nhưng coi chừng sự hùn hạp tiền nong chưa lợi.
Đối với nam giới: Có chuyển biến tốt nhờ gặp cơ hội hay có quý nhân giúp đỡ. Nhưng đề nghị về tài chính cần suy nghĩ kỹ vì có dấu hiệu bất trắc. Việc làm hay việc học có kết quả nhờ óc sáng tạo phát huy cao. Phòng rủi ro khi di chuyển.
Đối với nữ giới: Gia đình có tin vui, cá nhân đề phòng đào hoa. Nên phòng khẩu thiệt thị phi và khi ra ngoài. Tiền bạc có hao thoát nhưng vì mục tiêu lễ nghi hoặc giải trí có ích. Có người quan tâm và giúp đỡ nhưng coi chừng phiền lụy về sau.
Đối với giới cao niên: Nhiều cơ hội giao tế xã hội. Có thể đi xa và gặp nhiều thích thú bất ngờ. Nhưng coi chừng mọi rủi ro trong sinh hoạt.

Tuổi Thân:
Người tuổi Thân trong tuần thứ hai tháng 2 âm lịch, gặp tháng trung bình, nên có nhiều biến chuyển khả quan về sự nghiệp. Tài chính trước kia hao hụt vì khoản chi bất ngờ hay mất mát nhưng nay đã dần dần ổn định.
Đối với nam giới: Việc làm tiến triển hơn trước vì có quý nhân hứa giúp đỡ. Tinh thần còn căng thẳng vì tiền bạc chưa như ý và thân nhân có nhiều phiền muộn. Tuy nhiên, nhìn chung, xu hướng ổn định dần vào cuối tuần. Cần săn sóc kiện khang và an toàn của bản thân và thân nhân.
Đối với nữ giới: Giải tỏa mâu thuẫn trong gia đình hoặc bị bạn bè hiểu lầm. Tiền bạc tạm ổn nhưng chưa thể mua sắm món lớn, nhất là món định tâm từ lâu. Thận trọng khi di chuyển và có thể phải lo về chuyện đau nhức, ho cảm. Có cơ hội du lịch hay du ngoạn.
Đối với giới cao niên: Có tin vui về nhà cửa, thân thích nhưng phòng rủi ro trong sinh hoạt, lúc ăn uống hay khi di chuyển.

Tuổi Dậu:
Trong tuần thứ hai tháng 2 âm lịch người tuổi Dậu, gặp tháng xấu, nhưng có nhiều thuận lợi hơn nhờ áp lực việc làm giảm, tiền bạc tạm ổn định nhưng coi chừng tình cảm có xáo trộn. Hãy tránh các cuộc vui trong tuần vì dễ gây mâu thuẫn.
Đối với nam giới: Tiền bạc chưa vượng vì nguồn phụ chưa khá, chưa thể chơi trò may rủi hay mua sắm hay giải trí quá mức. Áp lực và khó khăn trong công việc xuất hiện ít hơn. Chưa có người giúp đỡ và cơ may tới tay. Được săn sóc và thông cảm giúp tinh thần phấn chấn.
Đối với nữ giới: Tình cảm gia đình xáo trộn. Có người quan tâm nhưng cũng có người gây phiền phức, Có khoản chi bất ngờ vì thuốc men, hiếu hỷ, tiệc tùng trong tuần. Tin mong chưa tới, tin muốn tránh lại tới mau.
Đối với giới cao niên: Cần theo dõi sức khỏe và tìm cơ hội thư giãn thân tâm. Cần lạc quan đón vận hội mới. Phòng bệnh và an toàn khi ra ngoài.

Tuổi Tuất:
Người tuổi Tuất trong tuần thứ hai tháng 2 âm lịch, gặp tháng tốt, nên cảm thấy có nhiều biến chuyển tích cực: công việc thuận lợi hơn, tiền bạc tạm ổn định nhưng sức khỏe gây áp lực.
Đối với nam giới: Nguồn tiền chính không thay đổi nhưng dự án tài chính mới chưa nên thi hành. Có thay đổi trong kế hoạch nhờ yếu tố mới thuận lợi và có người giúp đỡ thực hiện. Tinh thần căng thẳng vì áp lực bên ngoài và trong gia đình. Sinh hoạt phải lấy an khang làm chính.
Đối với nữ giới: Coi chừng ho cảm hay đau nhức. Có tin vui về tài chính, có món quà, phần thưởng hay được mời tiệc tùng, hội họp. Tránh tranh cãi vì tuần này tranh tụng bất lợi. Có cơ hội đi xa, du lịch hay du ngoạn.
Đối với giới cao niên: Có cơ hội hội họp tiệc tùng hoặc thăm viếng. Đề phòng ho cảm hay té ngã.

Tuổi Hợi:
Trong tuần thứ hai tháng 2 âm lịch người tuổi Hợi, gặp tháng tốt, nên cảm thấy tài chính cân bằng chi thu, tình cảm hòa hài, công việc tuy có thử thách nhưng kết quả khả quan và được tán thưởng.
Đối với nam giới: Sức khỏe ổn định nhưng vẫn phải lấy an toàn làm ưu tiên. Gia đạo hài hòa. Tài chính vượng dần. Việc làm có đổi thay, áp lực tăng và tốn nhiều công lao mới có kết quả. Được người quan tâm và khuyến khích.
Đối với nữ giới: Tiền bạc khả quan, kể cả phụ thu, nhưng vì phải chi ngoài dự trù nên cần tiết kiệm. Tình cảm phát triển phức tạp, nhưng lạc quan vì có cơ hội đoàn tụ hoặc gặp gỡ hoặc cải thiện giao tế. Phòng ho suyễn hay cảm cúm.
Đối với giới cao niên: Có cơ hội tiệc tùng và du lịch. Có thể đi xa nghỉ ngơi. Một tuần bận rộn vì khách khứa hay thăm viếng hay giao tế.

Phần nhận xét hiển thị trên trang

Thơ K54 cực ngắn của bạn trên Phây bờ:

Hùng Ban Tuấn 

Tôi cười anh khóc thế thôi

Hai ta chung một kiếp ngươi giản đơn .....

Nói hay nói dở nguồn cơn

Úp voi bằng thúng thiệt hơn khó gì? ( Ngố xin lỗi, thêm 2câu này cho nó khỏi đứt, gãy và hoành )

hai ta nghề có khác chi


Kẻ cười người khóc 


Cũng vì miếng cơm.

Đọc xong bài đek muốn gì nữa bạn nhở?

Phần nhận xét hiển thị trên trang