Kho giống má trên cánh đồng chữ nghĩa!

Thứ Bảy, 31 tháng 10, 2015

Những việc nên làm ngay và luôn!


Việt Nam nên phản ứng ra sao trước phán quyết của Tòa về vụ kiện đường lưỡi bò?


(GDVN) - Chúng ta nên tổ chức học tập, rút kinh nghiệm một cách nghiêm túc và cầu thị về quá trình khởi kiện của Philippines, rút ra được những bài học bổ ích để...
LTS: Tiến sĩ Trần Công Trục, nguyên Trưởng ban Biên giới Chính phủ gửi cho Báo Điện tử Giáo dục Việt Nam bài phân tích của ông về phán quyết của Tòa Trọng tài Thường trực (PCA) rằng Tòa có thẩm quyền xét xử vụ Philippines khởi kiện Trung Quốc áp dụng và giải thích sai Công ước Liên Hợp Quốc về Luật Biển 1982 (UNCLOS) và phản ứng Việt Nam nên lựa chọn trong trường hợp này với tư cách là một bên có liên quan. Xin trân trọng giới thiệu đến quý bạn đọc.
Ngày 29/10 Tòa Trọng tài Thường trực tại The Hague Hà Lan ra thông cáo báo chí về vụ kiện giữa Cộng hòa Philippines với Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, trong đó phán quyết rằng PCA có thẩm quyền thụ lý, xét xử vụ kiện này theo đúng quy định của UNCLOS.
Dư luận khu vực, quốc tế đặc biệt hoan nghênh phán quyết này và rất chờ đợi những bước tiếp theo của PCA. Phán quyết của PCA có thể nói chính là thắng lợi bước đầu của công lý, thắng lợi của chính UNCLOS và Hội đồng Trọng tài được thành lập theo Công ước trong xử lý tranh chấp về giải thích và vận dụng công ước ở một vùng biển phức tạp như Biển Đông.
Tiến sĩ Trần Công Trục, nguyên Trưởng ban Biên giới Chính phủ.
Những điều đáng chú ý trong thông cáo báo chí của PCA 
Tòa án được thành lập hợp pháp theo Phụ lục VII của UNCLOS. Đồng thời, trước việc Trung Quốc công bố văn bản thể hiện lập trường của mình về vụ kiện và phiên tòa trong tháng 12/2014, PCA đã ra phán quyết trong tháng 4/2015 rằng Tòa án sẽ xem xét bản tuyên bố lập trường này như một lời bào chữa liên quan đến thẩm quyền của PCA và Tòa triệu tập một cuộc điều trần về thẩm quyền của mình đối với vụ kiện này trong 3 ngày, 7,8 và 13/7/2015.
Thông cáo báo chí ngày 29/10 của PCA cho biết: Cả Trung Quốc và Philippines đều là một thành viên ràng buộc của UNCLOS có trách nhiệm và nghĩa vụ tuân thủ mọi điều khoản của UNCLOS. Việc Trung Quốc từ chối tham gia vụ kiện không làm mất thẩm quyền ra phán quyết của PCA.
PCA bác bỏ lập luận của Trung Quốc rằng Philippines chủ yếu khởi kiện các nội dung liên quan đến "chủ quyền" và phân định biên giới biển giữa 2 nước, do đó nó vượt qua thẩm quyền của PCA. Ngược lại Tòa khẳng định, bản chất vụ kiện của Philippines phản ánh tranh chấp giữa 2 nước liên quan đến việc giải thích và áp dụng UNCLOS.
PCA bác bỏ lập luận của Trung Quốc rằng Tuyên bố về ứng xử của các bên trên Biển Đông (DOC) ký giữa Trung Quốc với ASEAN năm 2002 là thỏa thuận để giải quyết tranh chấp Biển Đông thông qua thương lượng. Ngược lại, PCA phán quyết rằng DOC chỉ là một thỏa thuận chính trị mà không có ràng buộc pháp ý, do đó không liên quan đến các quy định trong UNCLOS về việc ưu tiên giải quyết tranh chấp thông qua bất kỳ phương tiện nào mà hai bên đồng ý.
Philippines khởi kiện tất cả 15 vấn đề, trong đó có 7 vấn đề PCA cho rằng cần phải xem xét thêm. Tòa đang yêu cầu Philippines giải trình thêm hoặc thu hẹp lại 7 vấn đề này và sẽ tiến hành tham vấn các bên, tổ chức điều trần về thẩm quyền của Tòa với 7 nội dung này. Những phiên điều trần này không mở cửa công khai, nhưng PCA sẽ phát hành thông cáo báo chí khi bắt đầu và kết thúc phiên điều trần và xem xét yêu cầu quan tâm của Trung Quốc và các đoàn quan sát.
PCA hy vọng có thể giải quyết các vấn đề pháp lý còn lại của vụ kiện trong năm 2016.
15 vấn đề Philippine Philippines khởi kiện có thể khái quát thành 3 nội dung liên quan đến quan hệ giữa Philippines và Trung Quốc ở Biển Đông. Một là Philippines đề nghị Tòa phán quyết về nguồn gốc của quyền, nghĩa vụ của các bên ở BIển Đông và ảnh hưởng của UNCLOS đối với tuyên bố "quyền lịch sử" của Trung Quốc trong phạm vi cái gọi là đường 9 đoạn.
Hai là Philippines đề nghị PCA ra phán quyết về đặc trưng pháp lý của một số thực thể mà cả Philippines và Trung Quốc đều yêu sách ở Biển Đông xem chúng là đảo, bãi đá hay bãi cạn lúc chìm lúc nổi theo UNCLOS vì điều này quyết định tình trạng pháp lý, hiệu lực pháp lý của các thực thể này với vùng biển xung quanh nó.
Ba là, Philippines đề nghị Tòa ra phán quyết về các hoạt động của Trung Quốc ở Biển Đông vi phạm UNCLOS trong việc ngăn cản Philippines thực hiện quyền chủ quyền và các quyền tự do theo UNCLOS.
Vai trò không thể thiếu của Việt Nam
Ảnh chụp màn hình phần tiêu đề Thông cáo Báo chí của PCA về vụ kiện đường lưỡi bò.
Trong thông cáo báo chí của PCA ngày 29/10 phần c mục 3 cho biết: Sau khi xác định các tranh chấp trình bày bởi đơn kiện của Philippines, PCA xem xét sự vắng mặt trong vụ kiện này của các quốc gia có yêu sách với các đảo ở Biển Đông như Việt Nam có phải là một rào cản đối với thẩm quyền xét xử của Tòa hay không.
Tòa án cho rằng phiên tòa này khác với các phiên tòa trước đây, trong đó một phiên tòa đã thấy rằng sự tham gia của một bên thứ 3 có liên quan là không thể thiếu. PCA sẽ không ra phán quyết về chủ quyền của Việt Nam và các nước khác; không cần phải được xác định trước khi phiên tòa có thể tiến hành.
Tòa cũng nhắc lại rằng, vào tháng 12 năm 2014, Việt Nam đã đệ trình "Tuyên bố của Bộ Ngoại giao Việt Nam" đối với phiên tòa này, trong đó Việt Nam khẳng định rõ rằng họ "không có nghi ngờ gì về thẩm quyền của Tòa trong việc thực hiện các thủ tục tố tụng".
Phán quyết của PCA là thắng lợi bước đầu, nhưng vô cùng quan trọng của UNCLOS và công pháp quốc tế
Phán quyết của PCA về thẩm quyền thụ lý vụ kiện của Philippines là thắng lợi bước đầu, nhưng vô cùng quan trọng của Công ước Liên Hợp Quốc về Luật Biển 1982, cũng như công pháp quốc tế. Có thể nói lần đầu tiên các tranh chấp về việc giải thích và áp dụng  UNCLOS 1982  theo các cơ chế thích hợp đã được vận để dụng để thụ lý và xét xử các vụ kiện  được đơn phương đệ trình.
Mặc dù phải chịu rất nhiều áp lực chính trị, kinh tế từ phía Trung Quốc, nhưng có thể thấy các thành viên Hội đồng Trọng tài của PCA đã rất công tâm, nỗ lực bảo vệ công lý, bảo vệ UNCLOS, bác bỏ những lập luận ngụy biện của Trung Quốc - một thành viên UNCLOS - chỉ muốn tuân thủ quy định nào có lợi cho mình và tự cho phép mình có cái gọi là quyền miễn trừ khỏi những quy định của UNCLOS bất lợi cho họ.
Hội đồng Trọng tài của PCA trực tiếp thụ lý vụ kiện của Philippines, từ trái qua phải là các Thẩm phán: Jean-Pierre Cot, Stanislaw Pawlak, Thomas A. Mensah (Chủ tịch Hội đồng), Rüdiger Wolfrum,  Alfred H. A. Soons. Ảnh: PCA.
Theo South China Morning Post ngày 31/10, học giả Ian Storey, một chuyên gia của Viện Nghiên cứu Đông Nam Á, Singapore, cho rằng, phán quyết của PCA là chiến thắng gián tiếp của các bên yêu sách khác. Zhang Xijun, một chuyên gia về luật biển từ Đại học Thanh Hoa, Trung Quốc cũng thừa nhận, trong ngắn hạn nó sẽ thúc đẩy phản ứng mạnh mẽ của các bên yêu sách khác ở Biển Đông.
Ông Trương Minh Lượng, một nhà nghiên cứu đại học Kỵ Nam cho rằng, việc từ chối tham dự phiên tòa sẽ làm hỏng hình ảnh Trung Quốc, dư luận quốc tế sẽ thấy Trung Quốc đã bất chấp các quy tắc của luật pháp quốc tế, chỉ tìm cách bắt nạt các nước nhỏ.
Học giả Ian Storey nhận xét, lý do thực sự khiến Trung Quốc từ chối tham dự phiên tòa này vì họ biết rằng yêu sách “lưỡi bò” ở Biển Đông không phù hợp với UNCLOS và nó sẽ bị bác bỏ.
Việt Nam nên phản ứng ra sao?
Theo tôi, việc đầu tiên là Việt Nam nên có động thái thích hợp để hưởng ứng kịp thời và rõ ràng đối với phán quyết có ý nghĩa này của PCA. Trước hết, chúng ta nên ca ngợi, đánh giá cao kiến thức, sự công tâm, trách nhiêm và lòng quả cảm của các Thẩm phán được cử tham gia Hội đồng PCA trong quá trình nghiên cứu, thụ lý hồ sơ vụ kiện lịch sử này.
Việc làm của họ tuy là bước đầu, nhưng có thể nói đó là những công hiến vô cùng quan trọng cho nhân loại trong việc góp phần bảo vệ công lý, lẽ phải và hiệu lực của UNCLOS 1982, tạo ra tiền lệ pháp lý để giải quyết những tranh chấp, bất đồng trên biển bằng biện pháp hòa bình, ngăn ngừa xung đột và chiến tranh.
Đồng thời, chúng ta nên tăng cường hơn nữa công tác truyền thông cho dư luận hiểu rõ về ý nghĩa của phán quyết này. Điều quan trọng hơn, chúng ta nên tổ chức học tập, rút kinh nghiệm một cách nghiêm túc và cầu thị về quá trình khởi kiện của Philippines, rút ra được những bài học bổ ích để tổ chức chuẩn bị mọi phương án đấu tranh trên mặt trận pháp lý, trong đó có việc sử dụng đến các cơ chế  tài phán quốc tế.  
 

Hồng Thủy
Phần nhận xét hiển thị trên trang

Nếu ông Tập thực tâm thì chả có gì khó: Ông chỉ cần những vùng biển và đảo của VN trả lại cho VN, không gây hấn với ngư dân, cắt cáp hay đâm chìm tàu như những năm vừa qua, thì tình hữu nghị giữa hai nước sẽ tốt đẹp như lời nói. Có thực mới vực được đạo, hy vọng lời nói và việc làm của "Đồng chí 4 tốt" không mâu thuẫn. Vậy đã là quá đủ dù phát biểu với ai hay bất cứ diễn đàn nào!



Ông Tập Cận Bình sẽ phát biểu trước Quốc hội Việt Nam

)(GDVN) - Ngoài việc hội đàm với các nhà lãnh đạo cấp cao Việt Nam, ông Tập Cận Bình sẽ có bài phát biểu trước Quốc hội Việt Nam.
Tờ Thanh niên Bắc Kinh ngày 31/10 đưa tin, ông Tập Cận Bình sẽ thăm chính thức Việt Nam tuần tới trên 2 cương vị Tổng bí thư đảng Cộng sản Trung Quốc và Chủ tịch nước Cộng hòa nhân dân Trung Hoa.
Ông Tập Cận Bình từng thăm Việt Nam trên cương vị Phó Chủ tịch nước, ảnh: BBC.
Phát biểu trước Quốc hội Việt Nam 
Trong cuộc họp báo giới thiệu về chuyến thăm hôm qua do ông Lý Quân - Trợ lý Trưởng ban Liên lạc đối ngoại đảng Cộng sản Trung Quốc và ông Lưu Chấn Dân - Thứ trưởng Bộ ngoại giao đồng chủ trì, hai ông cho biết ngoài việc hội đàm với các nhà lãnh đạo cấp cao Việt Nam, ông Tập Cận Bình sẽ có bài phát biểu trước Quốc hội Việt Nam.
Ông Lý Quân nhấn mạnh, giao lưu giữa hai Đảng là bộ phận quan trọng trong quan hệ Việt - Trung. Khi thăm Việt Nam, ông Tập Cận Bình sẽ có các cuộc hội đàm hội kiến với Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng, Chủ tịch nước Trương Tấn Sang, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng và Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng.
Dự kiến hai bên sẽ trao đổi về quan hệ song phương, chính sách đối nội cũng như đối ngoại của mình, các vấn đề khu ực và quốc tế cùng quan tâm để thúc đẩy tin cậy chính trị, nâng cao trình độ hợp tác, quy hoạch triển vọng phát triển quan hệ Việt - Trung trong tương lai. Ngoài ra ông Tập Cận Bình sẽ tham dự các hoạt động giao lưu hữu nghi giữa thanh niên hai nước Việt Nam, Trung Quốc.
Vấn đề Biển Đông
Trả lời câu hỏi của phóng viên xoay quanh mâu thuẫn, tranh chấp trên Biển Đông ảnh hưởng như thế nào đến quan hệ Trung - Việt, ông Lưu Chấn Dân nói:
"Trung Quốc và Việt Nam là láng giềng quan trọng, luôn luôn nỗ lực giải quyết vấn đề tồn tại trên biển giữa hai nước thông qua đàm phán 'song phương' một cách hòa bình, quan trọng hơn là dù trên biển có va chạm, hai bên đều luôn thông qua đàm phán hòa bình 'song phương' để giải quyết vấn đề, đó là nhận thức chung, cũng là kinh nghiệm, chúng tôi sẽ kiên trì tiếp tục thực hiện".
Tuy nhiên cần lưu ý, phát biểu của ông Lưu Chấn Dân đang cố tình chơi chữ, gài chữ 'song phương' để tuyên truyền với dư luận rằng Việt Nam đồng ý đàm phán 'tay đôi' với Trung Quốc trong vấn đề Biển Đông. Biển Đông rất rộng, có mâu thuẫn tranh chấp song phương như ở Hoàng Sa hay cửa vịnh Bắc Bộ mở rộng, có tranh chấp đa phương như ở Trường Sa và phạm vi đường lưỡi bò 9 đoạn.
Tranh chấp song phương thì có thể giải quyết qua đàm phán song phương nhưng cho đến nay phía Trung Quốc vẫn né tránh đàm phán về Hoàng Sa, không thừa nhận tranh chấp. Còn lại những tranh chấp đa phương buộc phải giải quyết thông qua cơ chế hòa bình đa phương với sự có mặt của các bên liên quan - PV.
Ông Lưu Chấn Dân nói tiếp, mười mấy năm qua Trung Quốc và Việt Nam vẫn duy trì liên hệ chặt chẽ thúc đẩy đàm phán giải quyết vấn đề Biển Đông thông qua các cơ chế đàm phán của chính phủ hai nước. Năm 2011 hai bên ký kết hiệp định nguyên tắc giải quyết các vấn đề trên biển.
Năm 2013 Thủ tướng Lý Khắc Cường thăm Việt Nam, lãnh đạo hai nước tăng cường nhận thức chung, cuối năm đó tổ công tác đàm phán khai thác chung trên biển được thành lập. Mục tiêu là đàm phán hợp tác cùng khai thác ở những khu vực tranh chấp trên Biển Đông trước khi đạt được giải pháp cuối cùng giải quyết tranh chấp.
Một lần nữa ông Lưu Chấn Dân đang mập mờ đánh lận con đen về phạm vi vùng biển cùng hợp tác khai thác giữa Việt Nam - Trung Quốc trên Biển Đông. Hai bên chỉ có thể bàn đến việc tạm gác tranh chấp cùng khai thác ở cửa vịnh Bắc Bộ mở rộng, nơi hai bên chưa thể phân định được vùng chồng lấn chứ không thể nói cả Biển Đông.
Ông Dân nói gác tranh chấp, cùng khai thác ở Biển Đông có nghĩa là đang muốn lôi Việt Nam vào tròng pháp lý mặc nhiên thừa nhận những vùng biển không tranh chấp thành có tranh chấp, thừa nhận đường lưỡi bò vô lý, phi pháp và bành trướng. Chuyện đó không bao giờ xảy ra - PV.
Bản tin trên Tân Hoa Xã tường thuật cuộc họp báo này không nhắc gì đến nội dung liên quan đến Biển Đông. Tân Hoa Xã chỉ dẫn lời ông Lý Quân nói rằng:"Mặc dù thời gian chuyến thăm này ngắn, nhưng dự kiến sẽ có nhiều kết quả. Chuyến thăm Việt Nam của ông Tập Cận Bình sẽ mở đầu giai đoạn mới của quan hệ song phương, hai bên đã đồng ý làm việc cùng nhau về sáng kiến Một vành đai, một con đường của Trung Quốc với kế hoạch Hai vành lang, một vành đai của Việt Nam".
Bình luận về chuyến thăm này, tờ Liên Hợp xuất bản tại Đài Loan hôm nay cho rằng, đúng thời kỳ "nhạy cảm", cuối tuần tới ông Tập Cận Bình thăm chính thức Việt Nam là có ý "thăm dò hư thực" trong vấn đề Biển Đông và "đánh động" Việt Nam.


Hồng Thủy

Phần nhận xét hiển thị trên trang

Khi người ở lẫn với ma, mời đọc thơ bạn:


MA VÉO
Ai vừa nỡ véo vào đêm
Gió xanh thon thót, giấc mềm nôn nao
Nằm nghe lá rắc lao xao
Lòng như cầm cố chiêm bao cuộc đời
Đang đêm đem mộng ra phơi
Cứ như vừa gặt trên trời về đây
Trên trời vừa được mùa mây
Được mùa mưa, nắng cho đầy hoàng hôn
Tối nằm nghe mộng du côn
Mơ toàn những thứ bồn chồn, rồi thôi
Hé ra chỉ thấy bồi hồi
Như vừa đánh mất nhân đôi nỗi niềm
Mùa trời như thể vụ chiêm
Ăn no sợ hết, dứt liềm là lo
Một mình một ngọn gió to
Để xôn xao lá, để vò võ đêm!
Bên ngoài vẫn tiếng êm êm
Cứ như ai véo vào thềm mơ xưa!
Halloween, 2015
Phần nhận xét hiển thị trên trang

Văn chương về nỗi đau con người giành Nobel 2015


  
Trong bối cảnh Nga đang căng thẳng với Mỹ, cùng nhiều nước Châu Âu, không ít người tin rằng việc trao giải Nobel Văn Chương 2015 cho bà Svetlana Alexievich là có động cơ chính trị. Nhưng bên cạnh đó, rất nhiều người được biết về bà Svetlana Alexievich, đã hiểu rằng cuối cùng là Nobel cũng đã chọn đúng được một con người đã âm thầm cống hiến cho các số phận và biên niên sử về đổ nát và cai trị trên thế giới này.
Và có lẽ để tránh gây ra những tranh cãi không cần thiết, tên của bà Svetlana Alexievich chỉ bất ngờ được xướng lên vào giờ chót, vượt qua các tên tuổi được đề cử năm nay là Haruki Murakami (Nhật), Ngugi Wa Thiong’o (Kenya), Jon Fosse (Na Uy), Joyce Carol Oates (Mỹ). Trong số những cái tên đề cử của Nobel Văn chương 2015, tỉ lệ cá cược phần thắng giành cho bà Svetlana Alexievich là rất ít ỏi. Thậm chí, bà Alexievich chỉ nhận được tin mình đoạt giải Nobel trước bản tin chính thức loan ra, cách đó 15 phút.
Đoạt giải Nobel Văn chương, nhưng nhiều tờ báo vẫn quen gọi bà Svetlana Alexievich là nhà báo, bởi việc bà đã bỏ ra nhiều năm để đi, tìm hiểu và ghi chép về những số phận con người trãi qua chiến tranh và sự cai trị chế độ Sô Viết cũ. Khi có người hỏi rằng bà có phải chỉ đang làm công việc chép lại lịch sử như một nhà báo hay không, bà Svetlana Alexievich dã lập tức trả lời rằng “tôi ghi lại lịch sử, nhưng bằng cảm xúc với những con người đã sống sót qua lịch sử”.
Số phận của bà Alexievich chứng kiến nhiều nghịch cảnh. Bà người Belarus, nhưng sinh ra tại Ukraine vào năm 1948. (mẹ bà là người Ukraine.) Khi cha của bà đã hoàn thành nghĩa vụ quân sự của mình, gia đình chuyển lại cho Belarus, nơi Alexievich học báo chí tại Đại học Minks. Nhưng nhờ vậy mà bà lại có cơ hội nhìn và cảm nhận được toàn bộ về chiến tranh, xung đột, thảm kịch ở Liên Xô cũ, cũng như các nước chịu ách thống trị của cộng sản Nga. Giới nghiên cứu và sinh viên vẫn luôn coi các tác phẩm của bà Alexievich là nguồn cảm hứng quanh các đề tài Chiến tranh thế giới II, Chiến tranh Xô-Afghanistan và các thảm họa Chernobyl.
Công việc của bà Alexievich được giới thiệu ở giải Nobel như một điều mới mẻ. Chưa bao giờ Nobel Văn chương lại nhìn thấy công việc của một nhà văn nào như bà. Bà không sáng tác, bà vẽ lại thế giới, làm đầy những phần bị mất hoặc sẽ lãng quên cùng nỗi đau và tội ác. Trong thông cáo của mình, Viện Hàn lâm Thụy Điển đã nói về nhà văn 67 tuổi này “Giải thưởng xin dành cho cho các tác phẩm đầy âm điệu của bà, một tượng đài ẩn nhẫn và quả cảm trong thời đại chúng ta”.
Thư ký thường trực mới của Viện Hàn lâm Thụy Điển, Sara Danius nói rằng 40 năm nghiên cứu con người của Liên Xô, mà nhà báo Belarus Svetlana Alexievich làm nên là “một cái gì đó vĩnh cửu, một cái nhìn thoáng qua để thấu đạt cõi đời đời.”
Nhà bình luận văn học Sarah Begley viết trên tờ Time rằng bà Alexievich là một bậc thầy về lịch sử truyền miệng. Khi phỏng vấn những người lính, phụ nữ và người dân về những cuộc đời của họ, bà Alexievich đã viết lại một cách tài tình, khiến cho câu chuyện của họ sống động trong một hình thức văn chương quyến rũ nhất. 
“Tôi đã tìm kiếm một thể loại mà sẽ là thích hợp nhất để chuyển tải được cái nhìn của tôi về thế giới, để truyền đạt được cách tai tôi nghe, mắt tôi thấy về cuộc sống này”, bà Alexievich viết trên website của mình như vậy, “Tôi đã cố gắng tìm kiếm và cuối cùng chọn một thể loại là để con người cất lên tiếng nói của chính họ.”
Alexievich trở thành người phụ nữ thứ 14 giành được giải Nobel về văn học, nhà báo đầu tiên và những nhà văn đầu tiên của dòng văn chương phi hư cấu, trong nửa thế kỷ qua. Lúc này bà Alexievich đang viết diễn từ của mình, để đọc tại lễ trao giải Nobel vào 10 tháng 12 tới đây trong sự lo ngại của chính quyền Belarus và Nga, bởi bà là người luôn viết và nói về những thứ mà cả hai chính quyền này đều muốn dân chúng phải lãng quên. 
Bà Alexievich cũng là một trong những trí thức đấu tranh ôn hoà, chán ghét độc tài. Khi báo chí Nga bình luận, tỏ vẻ muốn “giành” giải Nobel của bà cho dòng văn học Nga, bà Alexievich đã tuyên bố với báo giới rằng “Tôi mang trong mình một phần đời của Belarus, một phần của văn hoá Nga và còn lại thuộc về thế giới. Tôi yêu điều tốt đẹp, sự nhân ái của đời sống Nga, gồm cả văn chương, ballet, âm nhạc… Nhưng tôi không thể yêu nổi phần của Satlin, Beria, Putin và Shoigu” (chú thích: Sergei Shoigu là Bộ trưởng Quốc phòng Nga hiện nay). Vì không chấp nhận được xu hướng độc tài ở Belarus, bà Alexievich rời đi và định cư ở Tây Âu từ nhiều năm nay, viết sách bằng tiếng Nga. Alexievich đã dành nhiều năm sống bên ngoài Belarus, sau khi chỉ trích rằng Tổng thống Alexander Lukashenko cũng đang học đòi phong cách độc tài không khác gì Putin.
Cuộc đời của bà Svetlana Alexievich cũng cô đơn như những nhân vật trong tác phẩm của bà. Trong khi cả thế giới lên tin tức về một người mang văn hoá Nga, văn hoá Belarus vừa đoạt giải Nobel Văn chương, nhưng tất cả giới quan chức của Belarus và Nga đều im lặng như tờ, không khác gì Trung Quốc nghe tin Đức Đạt Lai Lạt Ma được trao giải Nobel Hoà Bình. Khi được hỏi về điều này, bà Svetlana Alexievich nói “chính quyền Belarus lâu nay đã coi như tôi không tồn tại, họ đã không cho phát hành sách của tôi, và tôi cũng không được quyền nói trước công chúng ở bất cứ đâu”.
Trước bà Svetlana Alexievich, nữ văn sĩ người Đức Herta Muller, cũng là người ẩn nhẫn và kiên định với văn chương và thái độ tố cáo tội ác..., cũng đã nhận giải Nobel vào năm 2009.
Kể từ tháng 1, nàm 2006, khi Hội đồng nghi viện của Uỷ Hội Châu Âu (gồm 46 quốc gia) thông qua nghị quyết 1481 tại Strasbourg (Pháp), khẳng định  tội ác chống lại con người, dường như, văn chương phản ánh nỗi đau con người dưới các loại chế độ.. luôn được trân trọng vinh danh. Đây là chi tiết mà nhiều báo tiếng Việt trong nước vẫn không muốn nhắc đến.
———————-
(AP Photo/Sergei Grits)

Phần nhận xét hiển thị trên trang

Đúng một cách khốn nạn và đầy bi thảm!

Một bạn trên facebook viết - 
Chốn giang hồ không có chỗ cho kẻ yếu đuối. Nơi lầu xanh không có chỗ cho người tiết hạnh. Môi trường tham nhũng không có đất cho kẻ thanh liêm. Chốn địa ngục không thể có thánh thần ngự trị. Và mạng xã hội không có đất diễn cho các nhà tuyên giáo.
Sống trong xã hội người gù, ai thẳng lưng chính là người dị dạng !


Phần nhận xét hiển thị trên trang

TRÊN BỨC TƯỜNG MÀU TRẮNG





Trên bức tường màu trắng có tên Hạnh Phúc, tôi vẽ một bầy lừa lông trắng đang gặm cỏ. Bởi vì hạnh phúc chỉ đơn giản thế thôi.
Trên bức tường màu trắng có tên Tự Do, tôi vẽ một bầy cừu lông trắng đang gặm cỏ. Bởi tự do chỉ đơn giản thế thôi.
Trên bức tường màu trắng có tên là Tình Yêu, tôi vẽ một con chim lông trắng đang uống nước. Bởi tình yêu chỉ đơn giản thế thôi.
Trên bức tường màu trắng có tên là Cuộc Sống, tôi vẽ tôi lông trắng đang trèo lên bức tường màu trắng. Bởi vì cuộc sống chỉ đơn giản thế thôi...
Xung quanh chúng ta là những bức tường màu trắng. Không phải tôi bịa chuyện đâu. Chúng được dựng lên để ngăn cản tôi và bạn lún sâu vào những ám ảnh về tự do, hạnh phúc, tình yêu hoặc điều gì đó tương tự. Và trong phạm vi những bức tường trùng điệp bủa vây ấy, bạn tha hồ mà viết mà vẽ mà mơ tưởng, rồi sau đó tự sung sướng với những thứ mình vừa vẽ ra.
"Ồ, tự do! Ồ hạnh phúc! Ồ tình yêu!”
Trong cơn phấn khích của các tế bào thần kinh bị kích động, bạn quên mất rằng tất cả những thứ đó vừa được vẽ nên bởi chính bàn tay đau đớn của mình... Chúng chưa bao giờ hiện hữu trên thế giới này!
Xuyên qua bức tường này, bạn sẽ gặp một bức tường khác, mãi mãi là thế. Cuộc chiến diễn ra cho đến khi bạn gục ngã đâu đó dưới chân tường. Vì nó màu trắng nên có khi bạn sẽ không nhìn thấy, và bạn sẽ hân hoan nghĩ mình đã vượt thoát thành công, chỉ đến một lúc nào đó niềm vui dâng trào, đầu bạn bất ngờ húc vào tường đau đớn, lúc nhận ra thì đã u đầu.
Tôi đang sống với tâm trạng của một chiến binh cảm tử. Húc đầu vào tường là chuyện thường ngày. Nhưng tôi láu cá từ lúc còn là tinh trùng, nên tôi nghĩ ra cách để đánh lừa mình và lừa luôn cả người thân và bạn bè bên cạnh. Tôi vẽ đủ thứ mơ ước lên tường rồi nói to về nó. Nói vài chục lần, nó vẫn chưa thành sự thật, thì tôi sẽ nói đến vài trăm hoặc vài nghìn lần, cho đến khi nào tôi lừa được chính mình thì thôi.
Hôm qua, tôi vẽ một gương mặt thân thương lên bức tường màu trắng và hét to: “Tình yêu!” Tôi hét đến chừng một ngàn lần như thế, rồi ngủ quên lúc nào không nhớ...
Câu thần chú được hét lên khoảng 1.000 lần thì nó sẽ không còn linh nghiệm nữa, cả nhân loại đã biết bí mật của bạn. Hãy tưởng tượng xem, cả biển người đông đúc, ai cũng viết vẽ lên tường điều mình mơ ước rồi hô to điều đó. Ồn ào, nhốn nháo, và còn nguy hiểm hơn nữa là đám đông có thể sẽ hỗn loạn đến mức không thể kiểm soát nổi. Cảnh này chẳng khác gì mấy cảnh chen lấn giẫm đạp tập thể của những người hành hương ở một quốc gia Hồi giáo nào đó. Người ta đạp nhau đến chết, thi thể nát bét, đè lên nhau trên con đường đi tìm điều mình ao ước.
Có những ngày nắng lên không màu, mưa rơi không tiếng, tôi phát hiện một số người lạ mặt đang lén lút vẽ lên bức tường của tôi đủ các loại khẩu hiệu: Tự Do, Hạnh Phúc, Công Bằng, Dân Chủ, Văn Minh, vân vân, và sau đó thì họ hét vang lên như đang hát quốc ca đầu tuần lễ ở trường tiểu học... Và họ làm chuyện tương tự trên tường của nhiều người khác nữa, và họ hét to, họ thuê luôn những kẻ rỗi hơi cùng hò hét. Nhưng tôi đã biết tỏng mánh khoé của họ rồi. Và tôi bịt tai lại, và tôi nhắm mắt lại. Tôi phản ứng một cách yếu đuối, bởi vì họ rất đông và rất hung hãn. Còn tôi, tôi chỉ có câu thần chú cũ mèm không còn linh nghiệm. Nhưng biết đâu đấy, tôi vẫn có chút hi vọng nào đó chứ! Tôi vẫn làm đi làm lại, nói đi nói lại cho đến hết đời…
Trên bức tường màu trắng có tên Hạnh Phúc, tôi vẽ một bầy lừa lông trắng đang gặm cỏ. Bởi vì hạnh phúc chỉ đơn giản thế thôi.
Trên bức tường màu trắng có tên Tự Do, tôi vẽ một bầy cừu lông trắng đang gặm cỏ. Bởi tự do chỉ đơn giản thế thôi.
Trên bức tường màu trắng có tên là Tình Yêu, tôi vẽ một con chim lông trắng đang uống nước. Bởi tình yêu chỉ đơn giản thế thôi.
Trên bức tường màu trắng có tên là Cuộc Sống, tôi vẽ tôi lông trắng đang trèo lên bức tường màu trắng. Bởi vì cuộc sống chỉ đơn giản thế thôi...


-------------
Bấm vào đây để đọc những tác phẩm của Nguyễn Văn Thiện
Phần nhận xét hiển thị trên trang

Khất Thực - Hoàng Xuân Sơn

chúng ta có vài lần hay đã nhiều lần
đi trên lối mòn tự sự
[chất ngọc của đời cẩn men say]
chúng ta luôn thả nổi cuộc buồn
hành trạng tôn thờ loe hoe chữ nghĩa
lá chắn chiều bao la
ở một góc cạnh nào. cái nhìn tu hú
ậm ừ huýt gọi mùa nước lên
nơi bề dày của gian truân cuộc tình rất mỏng
những lá lúa nhâm nhi cọ quẹt mùa màng
chúng ta sống lẫn cùng vôi vữa
rêu mù và đá cách
bên cạnh sườn chênh chao
băng hà não trạng
khi côn trùng chảy nước
là khi trăng non chịu án tử hình
 
Phần nhận xét hiển thị trên trang