Kho giống má trên cánh đồng chữ nghĩa!

Chủ Nhật, 16 tháng 7, 2017

Tại sao không trấn yểm cho chết hết bọn bán nước hại dân?


1- Có người hỏi Thầy ơi! Ông Quan Công không hiểu tiếng Việt ông Cao Biền không hiểu tiếng việt mình khấn tiếng Việt sao ông ấy hiểu?
2- Có người hỏi thánh nào uy lực cao? thánh nào giỏi tại sao?
3- Làm sao ông Quan Công có thể đến nước ta? Làm sao biết ông ấy đi hay chưa?
4- Làm sao thầy dám động đến Cao Biền và Quan Công?

Tôi xin trả lời:
1- Thưa các bạn. Khi người mất lâu rồi mà được dân chúng thờ cúng nhiều, họ sẽ tự "thông linh" họ sẽ hiểu được vạn sự, chúng ta cúng Phật bằng tiếng Việt tại sao Phật hiểu vì Phật thông linh. Tương tự như vậy bất kỳ vị thánh thần nào thông linh họ cũng hiểu được mọi ngôn ngữ, thậm chí tâm mình nghĩ sao thì họ đã hiểu.

2- Thánh cao hay thấp là do con người sùng tín và thờ cúng, vị nào được nhiều người sùng tín thì uy lực của vị đó sẽ ngày càng cao.

Ví dụ:

Thượng Đế hoặc các vị Thần vốn không phải là người trần mắt thịt mà tự sinh ra từ khi tạo lập vũ trụ theo khái niệm của con người thì họ là những vị thần cao nhất. Cho nên Thượng Đế luôn luôn cao nhất trong tất cả mọi đạo pháp.

3- Các vị là người trần mắt thịt được giác ngộ, hoặc họ là nguyên thần của các vị thần tiên giáng thế bằng xương bằng thịt, sau do tu luyện đắc pháp được người dân kính trọng mà phong thánh. Ai được nhiều người dân sùng tín tôn thờ thì người đó hiển thánh bậc cao.

Ví dụ:

Đức Phật cũng có khoảng gần 2 tỷ người sùng tín.

Đức Chúa cũng có hơn 2 tỷ người sùng tín.

Do vậy mức độ và uy lực của Phật và Chúa phi thường cao hơn mọi vị thánh khác.

4- Tại sao các vị thánh Trung Quốc có uy lực vượt trội?

Vì họ được nhiều người tôn thờ, với dân số 1,4 tỷ họ có lợi thế, ngoài ra còn các nước như Việt Nam, Đài Loan, Singapore, Malaysia, Indonesia, v.v.... cũng tôn thờ nên uy lực của họ cành mạnh.

Trong khi đó các vị Thánh của Việt Nam chỉ với dân số hơn 90 triệu, mà trong đó không phải ai cũng thờ, các nước khác họ ít thờ hoặc không thờ các vị Thánh của Việt Nam thì uy lực về tâm linh của các vị thánh nước ta sẽ bị hạn chế.

5- Khi dân chúng thờ cúng, tín ngưỡng và sùng bái ai đó thì người đó được hiển thánh trên quốc gia đó một cách tự nhiên, chúng ta thờ Phật ở Việt Nam thì Phật sẽ ở Việt Nam, tương tự như vậy khi dân chúng thờ Quan Công hay Khổng Tử v.v... thì họ đương nhiên sẽ hiển linh tại Việt Nam.

Khi làm phép tiễn Quan Công thì làm sao để biết Quan Công đồng ý đi hay không?

Khi bạn đến chùa, đến đền, v.v... bạn muốn hỏi điều gì thì bạn thường xin quẻ hoặc gieo quẻ để hỏi, bạn sẽ căn cứ vào quẻ để biết thần tiên có đồng ý hay không, tương tự như vậy khi làm lễ tiễn Quan Công tôi cũng gieo quẻ để hỏi, và đó là cách sòng phẳng nhất giữa dương gian và âm gian.

6- Cao Biền hay Quan Công cũng là người như tôi, cũng sinh lão bệnh tử chẳng khác nhau điều gì, khi họ chết đi thì họ được nhiều người thờ cúng mà hiển thánh.

Riêng Cao Biền ông ấy luyện các pháp thuật của đạo giáo, nên biết trấn yểm, nhưng ông ấy chuyên làm những việc đại nghịch nên sau này đã bị Lưu Khuông Thì chém chết, do vậy ông ta cũng chưa phải được xếp vào hàng thánh thần, mà chỉ là một ông đạo sỹ đơn giản.

7- Về phần tôi:

Tại sao tôi dám làm những chuyện này?

Thứ nhất: tôi có niềm tin vào Thượng Đế và các vị Thần Tiên, các vị mà tôi tôn vinh là sư tổ của tôi, các vị không phải là người trần mắt thịt, mà các vị tự sinh ra trong nguyên thuỷ của vũ trụ, đó là đức tin của cá nhân tôi.

Thứ hai: tôi là người nghiên cứu các pháp thuật của đạo giáo, tôi không nặng về mặt lý thuyết mà tôi tập chung vào việc thực hành và chiêm nghiệm tất cả những thành quả của việc thực hành đó, những pháp thuật cao nhất của Cao Biền cũng chỉ nằm trong những pháp thuật mà tôi đã học được và thực hành, chính vì vậy khi phá trấn của Cao Biền tôi hoàn toàn tự tin là mình chiến thắng.

Thực tế chứng minh rằng: từ ngày 10-10 năm 2016 khi tôi làm phép bắt các thuộc hạ của Cao Biền đến nay mọi vấn đề liên quan đến Cao Biền đối với tôi đều bình an.

Việc làm lễ hoà giải và tiễn Quan Công về Trung Quốc là dựa vào giấc mơ báo mộng của hai vị vua nổi tiếng nhất Nhà Trần đó là Trần Nhân Tông và Trần Thánh Tông.

Các vị báo rằng cách đây gần 3 tháng có hai người thầy phong thuỷ Trung Quốc đã sang Việt Nam trấn yểm họ dựa vào pháp lực của Quan Công làm hộ pháp để làm hại nước ta!

Liên hệ thực tế tôi biết có hai người đó sang Việt Nam thật, thậm chí họ còn muốn gặp tôi, nhưng không hiểu vì lý do gì họ chỉ sang 3 ngày rồi về mà không đến gặp tôi?! Cũng nên lưu ý rằng tất cả bọn họ đều đi bằng visa du lịch thông thường.

Tôi đã làm lễ xin phép tại điện kính thiên và xin làm việc này, tôi làm theo mọi sự chỉ dẫn về mặt tâm linh chứ không phải tự mình quyết định.

Trong quá trình hành lễ, Tôi không xúc phạm Quan Công và cũng không phỉ báng ông ấy, tôi chỉ muốn thực hiện theo điềm báo của các vị Hoàng Đế Việt Nam, điều đó hoàn toàn chính nghĩa và hợp pháp về mặt tâm linh. Chính vì đức tin ấy mà tôi dám làm những việc có thể gọi là "tày đình về mặt tâm linh"!

Tôi có sợ không?

Tôi không sợ, vì tôi tin Thượng Đế và các vị Sư Tổ của tôi đủ pháp lực để giúp tôi thực hiện những việc mà mình muốn làm.

Vậy mục đích của việc làm và đưa lên mạng xã hội để làm gì?

Xin thưa rằng:

Mục đích của việc làm là xuất phát từ lương tâm, trách nhiệm và sự báo mộng của các vị tiên đế, tôi làm việc này để giải quyết những bất ổn về mặt tâm linh.

Còn đưa lên mạng xã hội là vì tôi muốn truyền đi thông điệp với tất cả mọi người rằng: Cái gì cũng có giới hạn của nó, không phải Phật Thánh cứ thờ cúng mà xin là được, và mọi người cũng đừng có quá sợ Phật Thánh, đừng sợ đến mức nói cũng không dám phạm tên huý, các vị đó họ đơn giản như chúng ta vậy thôi, họ có chính kiến của họ, họ biết đúng sai, họ biết mọi điều và họ có lòng tự trọng cao hơn con người, vì họ là thánh, họ tôn trọng lẽ phải và công bằng.

Tôi cũng muốn gửi đi thông điệp rằng "mồ cha không khóc mà đi khóc mồ người"! Nếu người dân thường thờ cúng Quan Công hay ai đó... thì còn có thể chấp nhận vì họ chỉ là người dân, nhưng nếu các vị quan chức cao cấp, thậm chí là lãnh đạo đất nước mà thờ Tướng của một nước luôn luôn tìm cách xâm chiếm nước ta, cho dù ông ấy hiển thánh, hay có biện luận gì thì cũng không thể chấp nhận về ý thức độc lập, tự chủ, tự tôn dân tộc, hay về mặt lịch sử, cũng như tâm linh, tôi tin rằng thời xưa các vị Đế Vương Việt Nam các triều đại không thờ ông Quan Công, bởi chúng ta chưa thấy thông tin nào nói về việc khai quật được những bức tượng cổ của Quan Công trong Hoàng Thành Thăng Long hoặc các khu di tích lịch sử!

Vậy tại sao tôi phải mời Quan Công về nước?

Chúng ta thừa biết lịch sử hàng ngàn năm đời nào cũng vậy, các nhà phong thuỷ Trung Quốc luôn luôn muốn làm một cái gì đó để khống chế Việt Nam, họ dựa vào uy linh của Quan Công, hay các vị khác,... để làm pháp thuật trấn yểm tại Việt Nam, cũng vì các vị đó là thánh nhân của họ, họ tín ngưỡng và tôn sùng nên trong quá trình hành pháp họ đã làm phép thỉnh mời Quan Công trợ pháp để uy lực của pháp thuật được cao hơn. Đó chính là lý do buộc tôi phải mời Quan Vũ về Trung Quốc!

Tôi làm điều này không phải để oai, hay vô bổ, mà đều có mục đích cả về mặt tâm linh và dương thế.

Cuối cùng tôi cũng xin cảm ơn đa số các bạn đã ủng hộ việc làm này của tôi, và tôi cũng nhắn nhủ các bạn chưa hiểu hết ý nghĩa của việc tôi làm thì đừng có comemt những lời bất nhã và thậm chí là hằn học cay cú, bởi tôi chẳng động đến các bạn thì các bạn đừng động đến tôi!

Chúa Giê Su nói:

"các ngươi chưa đủ tư cách phán xét người khác"!

Tôi không làm điều ác được, nên các bạn bảo tôi trấn yểm cho nó chết hết bọn bán nước hại dân, hay những gì gì đó v.v... thì tôi không thể làm được!
Tôi chỉ can thiệp những gì mà nó có hại đến lợi ích dân tộc, hoặc những gì ảnh hưởng đến tính mạng của người dân Việt Nam thì chắc chắn tôi sẽ làm, tôi không đòi hỏi các bạn phải trả tôi tiền công, mà tôi chỉ cần trái tim của các bạn đối với tôi.

Còn bất kỳ người nào có ý định bôi xấu tôi, hoặc cố tình hạ thấp uy tín của tôi trên mạng xã hội... thì các bạn sẽ tự ngẫm xem từ ngày nói xấu tôi các bạn có thấy tốt hơn không? hay ngày càng tệ hại cả về kinh tế, sức khoẻ và tinh thần?

Tôi chẳng làm gì các bạn đâu, nhưng tôi tin Thượng Đế và các vị sư tổ của tôi sẽ không cho phép bất kỳ kẻ nào động đến đệ tử của các vị.

Qua những coment tôi cũng đã thanh lọc được nhiều đối tượng không cùng chính kiến với mình và họ sẽ vĩnh viễn không có cơ hội được gặp tôi cũng như vào trang facebook của tôi.

Một lần nữa tôi cảm ơn các bạn đã đồng hành cùng tôi trong mọi sự việc của xã hội con người.

Hà nội ngày 15-7-2017

Người bạn của các bạn.
Võ sư.Gs Vs Lương Ngọc Huỳnh

(FB Lương Ngọc Huỳnh)
Lương Ngọc Huỳnh - kỳ nhân võ thuật, lương y gia khoa

NGÀY 24 THÁNG 02, 2015 - Lương Ngọc Huỳnh từng được trao tặng Huân chương Pirogov và Huân chương Vì sự nghiệp an ninh Liên bang Nga do những đóng góp to lớn của ông trong lĩnh vực y học.

Nghe danh Giáo sư, Viện sĩ (GS.VS) Lương Ngọc Huỳnh, người sáng lập môn phái Lâm Sơn Ðộng đã lâu và biết dù nay đang sống ở nước Nga xa xôi, nhưng hàng năm anh vẫn có nhiều chuyến về Việt Nam, tôi đã “săn tìm” được người đàn ông này.

GS.VS. Lương Ngọc Huỳnh được Học viện An ninh Quốc gia Liên bang Nga phong hàm Giáo sư. Trước đó, ông được Viện Hàn lâm Chiêm tinh Mông Cổ phong danh hiệu Viện sĩ do đã chọn Viện Hàn lâm này để gửi đề án về cách dùng khí công nâng cao sức khỏe và hiệu quả chữa bệnh. GS.VS. Lương Ngọc Huỳnh hiện là Phó Chủ tịch Học viện An ninh Quốc gia Liên bang Nga.


GS.VS. Lương Ngọc Huỳnh (giữa) nhận học hàm Giáo sư của Học viện An ninh Quốc gia Liên bang Nga

Kỳ nhân võ thuật

GS.VS. Lương Ngọc Huỳnh có một tuổi thơ không êm đềm. Mẹ anh đã đẻ rơi anh khi bà đang cặm cụi công việc ở chuồng trâu. Một bà hàng xóm đã nhanh chân chạy sang dùng cật nứa cắt rốn cho mẹ con anh. Đó là năm 1964. Người mẹ nhẩm tính khi sinh anh, bà mới mang thai được 7 tháng 20 ngày. Có lẽ do sinh thiếu tháng, nên người anh lúc ra đời bé tẻo teo, chỉ nặng 1,7kg. Và thật không may, mới 3 ngày tuổi anh bị nhiễm trùng uốn ván. Anh được nhanh chóng chuyển đến Bệnh viện Gồ (thị xã Sơn Tây, Hà Tây cũ). Tại đây, các bác sĩ Việt Nam và Đức đã cứu sống anh. Nhưng, di chứng để lại với anh thật thảm hại - anh bị bại liệt hoàn toàn, chân tay co quắp.

Sinh ra trong một gia đình có truyền thống về võ thuật và y học, đó là sự may mắn của anh Lương Ngọc Huỳnh. Bố mẹ anh sinh được 7 người con, 6 trai, 1 gái và anh là con thứ năm. Bà nội của anh - cụ Nguyễn Thị Tỵ, người kế thừa những tinh hoa của dòng họ để lại, đã vận dụng tất cả kiến thức về khí công võ thuật lẫn y học cổ truyền để chữa bệnh cho đứa cháu nội kém may mắn. Ngày ấy, khi cậu bé Huỳnh bị bại liệt, bà nội thường xuyên vào rừng Phú Mãn, cách nhà (ở xã Đồng Quang, huyện Quốc Oai, tỉnh Hà Tây cũ) 13 cây số, để hái các lá cây thuốc Nam về sắc lấy nước cho anh uống. Không ai biết những lá thuốc ấy tên gì. Chỉ biết cùng với việc uống thuốc lá rừng, hàng ngày bà miệt mài châm cứu, bấm huyệt cho đứa cháu nội. May mắn, năm lên 4 tuổi, cậu bé Huỳnh bắt đầu chập chững biết đi - những bước đi đầu tiên của cuộc đời. Thương cháu nội ốm yếu, sau khi cậu bé Huỳnh đã biết đi, sang 5 tuổi bà nội liền truyền dạy võ, với mong muốn duy nhất: học võ người cháu sẽ có cơ thể khỏe mạnh. Bài tập đầu tiên, bà nội dạy cậu bé Huỳnh là hàng ngày xách hai viên gạch đã được cột vào dây thừng, mỗi ngày xách gạch đi mười vòng quanh sân nhà. Năm 8 tuổi, Lương Ngọc Huỳnh chính thức làm lễ nhập môn võ gia truyền của dòng họ. Bà nội cũng bắt đầu dạy cho anh châm cứu. Trước tiên là bắt anh học các huyệt đạo cơ bản. Hồi ấy, đi học cấp một trường làng, anh đã bị thầy giáo bắt để tay lên bàn đánh mấy roi vì tội... vẽ bẩn lên tay. Thầy không biết đó là những huyệt đạo bà lấy bút khoanh tròn ghi tên lên đó để anh dễ nhớ. Càng lớn lên, anh được bà nội truyền sâu những bài thuốc Nam gia truyền.

GS.VS. Lương Ngọc Huỳnh từ nhỏ cũng đã sớm bộc lộ năng khiếu âm nhạc. Bố anh là người đã dạy cho anh đánh đàn bầu. Còn nhớ, năm 1972, khi máy bay B52 của Mỹ ngày đêm đánh phá Hà Nội, anh và người bố đã đi biểu diễn ở trận địa để phục vụ cho tinh thần chiến đấu của các chiến sĩ bảo vệ Thủ đô, bất chấp tiếng bom rơi đạn lạc. Vì những thành tích ấy, tháng 12 năm 1972 anh đã được biểu diễn báo cáo Chủ tịch nước Tôn Đức Thắng và các lãnh đạo của Nhà nước tại Nhà hát Lớn Hà Nội và vinh dự được Chủ tịch nước tặng danh hiệu “Nghệ sĩ tí hon”. “Đó chính là động lực thúc đẩy tôi cố gắng trong cuộc sống. Cũng từ đó, hàng ngày tôi đam mê tập luyện âm nhạc, bên cạnh tập luyện võ thuật và học những bí quyết về y học của dòng họ” - anh nói. Sau khi tốt nghiệp trung học phổ thông, anh làm đơn xung phong đi bộ đội và phục vụ trong quân đội 3 năm.Cuối năm 1988, hoàn thành nghĩa vụ quân sự trở về quê hương, đó là lúc như anh nói, cuộc sống kinh tế gia đình hết sức khó khăn. Để mưu sinh, anh mở lớp dạy võ cho thanh, thiếu niên trong làng. Dần dần nhiều em nhỏ, thanh niên các làng bên nghe tiếng anh đã tìm đến học võ. Không lâu sau, lò luyện võ của anh nổi tiếng khắp huyện Quốc Oai, rồi lan ra các huyện trong tỉnh Hà Tây cũ.

Ngày 23/9/1990 là một ngày đáng nhớ với GS.VS. Lương Ngọc Huỳnh. Đó là ngày anh sáng lập ra môn phái Lâm Sơn Động khi được sự đồng ý và cho phép của chính quyền tỉnh Hà Tây (nay thuộc Hà Nội). Cùng đó, nhiều võ đường được mở ra, và chỉ ba năm sau, năm 1993, số võ sinh theo học môn phái Lâm Sơn Động lên tới 10 ngàn người. Danh tiếng của võ sư Lương Ngọc Huỳnh sớm vượt ra ngoài biên giới. Trong hai năm 1998 và 1999, anh được mời sang Pháp dạy võ tại Trung tâm Võ thuật Paris và Tổ chức Cảnh sát GINGEN, là một tổ chức cảnh sát đặc biệt tinh nhuệ nhất của nước Pháp. Đến nay, môn phái này đã đào tạo hàng trăm võ sư - huấn luyện viên Lâm Sơn Động và chữa bệnh cho hàng ngàn người ở các địa phương trong nước. Sau hơn 30 năm tu luyện võ thuật và nghiên cứu về y học, GS.VS. Lương Ngọc Huỳnh đã dồn tâm trí, gửi gắm hết kinh nghiệm nghề nghiệp của mình trong hai cuốn sách “Khí công - Kungfu Lâm Sơn Động” và “Lương gia Y khoa”.


GS.VS. Lương Ngọc Huỳnh (bên trái) với vị lãnh đạo Học Viện An ninh Quốc gia Liên bang Nga

Thành công ở nước Nga

Hồi ấy, hàng ngày vừa dạy võ, vừa chữa bệnh tại võ đường ở quê nhà Hà Tây, GS.VS. Lương Ngọc Huỳnh vừa nghiên cứu để tìm ra những phương pháp chữa bệnh mới, hiệu quả hơn. Anh đi khắp mọi nơi tìm thầy để bổ trợ thêm kiến thức về y học cổ truyền. Lương y Lê Văn Sửu là người thầy mà anh đã theo học suốt trong vòng 6 năm.

Năm 2001, Hội Võ thuật Việt Nam tại Liên bang Nga mời anh sang làm Phó Chủ tịch thứ nhất của hội. Từ đây anh đã sống và làm việc, dạy võ, chữa bệnh cho cộng đồng người Việt ở Nga và cả công dân Nga. Ở Nga, anh học tại Trường ĐH Y khoa Matxcơva để lấy bằng bác sĩ. Đến nay, GS.VS. Lương Ngọc Huỳnh có 3 trung tâm khám chữa bệnh theo phương pháp Y học cổ truyền Việt Nam tại Thủ đô Matxcơva, với trên chục bác sĩ Đông y hàng ngày bắt mạch chữa bệnh cho khoảng 50 bệnh nhân. Nhóm bệnh mà anh và cộng sự mát tay chữa, cho hiệu quả cao là các bệnh liên quan xương khớp, như thoái hóa đốt sống, thoát vị đĩa đệm, viêm khớp và cong cột sống. 

Bên cạnh là các bệnh anh và cộng sự chữa thành công liên quan hệ thần kinh, như liệt dây thần kinh mặt, thần kinh tọa, thần kinh ngoại biên, thần kinh thực vật..., bệnh rối loạn chức năng tạng phủ như gan, tụy, dạ dày, hành tá tràng... 

Anh cùng các bác sĩ trung tâm sử dụng bốn nguyên tắc cơ bản chữa bệnh, đó là:tư vấn cho người bệnh về mặt tinh thần, giúp họ không còn hoang mang, lo lắng về bệnh tật. Tiếp đến, điều trị theo phương pháp y học cổ truyền, gồm châm cứu, bấm huyệt, nắn chỉnh (với người bị bệnh cột sống, đĩa đệm, vẹo xương, cong cột sống) và uống thuốc Đông y (nguyên liệu mang từ Việt Nam sang). Hướng dẫn người bệnh tập luyện khí công phù hợp từng loại bệnh nhằm tăng hiệu quả chữa bệnh. Sau cùng là định hướng người bệnh tìm thấy giá trị đích thực của cuộc sống để quyết tâm chữa khỏi bệnh. 

Phần lớn bệnh nhân người Nga, các nước ở Nga tìm đến trung tâm của anh đều có một cảm giác đặc biệt. Họ không thể lý giải nổi, vì sao không dùng máy móc hiện đại như siêu âm, chụp Xquang, xét nghiệm, mà các bác sĩ Đông y Việt Nam (chỉ dùng phương pháp Tứ chẩn) lại xác định đúng bệnh của họ đang mắc phải (đã được Tây y chẩn đoán, kết luận). Điều đó khiến họ rất ngạc nhiên.

Thành công ở nước Nga, GS.VS. Lương Ngọc Huỳnh hàng năm vẫn đều đặn trở về Việt Nam để có những đóng góp tích cực và hiệu quả cho đất nước. Anh hiện đồng thời là Viện phó Viện Y học cổ truyền Phương Đông, trực thuộc Hiệp hội Khoa học Đông Nam Á của nước ta. “Hiện tại, tôi đang làm việc với Trung tâm Cai nghiện Gia Minh (Thủy Nguyên, Hải Phòng) để nghiên cứu các phương pháp cai nghiện hiệu quả nhất cho các nạn nhân xã hội. Bên cạnh kết hợp với Trường đại học Nguyễn Trãi tiến tới thành lập Viện Nghiên cứu ứng dụng thực hành về y học và võ thuật Lâm Sơn Động” - GS.VS. Huỳnh cho biết. Bên cạnh, anh cũng đang tham gia huấn luyện môn võ thuật phái Lâm Sơn Động cho lực lượng cảnh vệ Việt Nam. Với mong muốn truyền đạt kiến thức cho thế hệ trẻ, hiện GS.VS. Huỳnh đang dồn tâm sức để viết hai cuốn sách “Lương gia mạch học” và “Trường thi sử toàn thư” - viết về lịch sử Việt Nam và thế giới hoàn toàn bằng thơ.

GS.VS. Lương Ngọc Huỳnh từng được Ủy ban giải thưởng Quốc gia Liên bang Nga trao tặng Huân chương Pirogov (Huân chương cao nhất về Y học của Liên bang Nga) và Học viện An ninh Quốc gia Liên bang Nga trao tặng Huân chương Vì sự nghiệp an ninh Liên bang Nga.

Nam Hoàng
http://suckhoedoisong.vn/luong-ngoc-huynh-ky-nhan-vo-thuat-luong-y-gia-khoa-n92440.html

Phần nhận xét hiển thị trên trang

Không có nhận xét nào: