Kho giống má trên cánh đồng chữ nghĩa!

Thứ Tư, 31 tháng 12, 2014

Một cựu nhà văn viết về một gã đang khiếu kiện vì chưa được kết nạp vào HNV

...Đất nước làm sao đến thời điểm này vẫn còn những kẻ nói mớ giữa trưa hè nắng gắt như Đông La ?!
Trước đây đã đôi ba lần đọc bài của Đông La, đọc vì bất chợt thấy một bài viết có các tựa đề rất chi là “đao to búa lớn”; thế nhưng khi vào nội dung bài thì không thấy gì ngoài một mớ chữ nghĩa cóp nhặt, loè loẹt, lủng xủng loẻng xoẻng, chẳng đâu vào đâu- sản phẩm của một bộ óc cuồng viết, thích, viết và nói ngược với những điều mà nhiều người khác đã nói, viết như một kẻ đã mất hết trí khôn…
Đọc loạt bài mới của Đông La trên blog cá nhân của gã về nhà văn Nguyễn Quang Lập, nhất là bài viết “Nguyễn Quang Lập: đâm lao phải theo lao”…bài viết đã quy kết, vu cho Nguyễn Quang Lập và một số người khác một số tội, trong đó có tội nhận tiền viết những bài vi phạm luật pháp; Mặc du vu tội tày đình cho người khác nhưng Đông La không đưa ra được một bằng chứng nào cụ thể về chuyện Lập nhận tiền và không chứng minh được bài nào của Lập, trong đó có những ý kiến, hành vi phạm pháp luật nên bị bắt, bị truy cứu trách nhiệm hình sự?
Đọc loạt bài của Đông La viết về nhà văn-blogger Nguyễn Quang Lập, thấy buồn nôn vì chất lính tẩy và giọng điệu hung đồ theo lối “ ngậm máu phun người “ mạt hạng…Bởi vì những việc làm của Nguyễn Quang Lập làm công khai viết bài trên blog cá nhân, lấy một số bài trên các trang mạng khác về blog của mình mọi người đều biết, không giống như hoạt động hình sự khác.
Thử hỏi Đông La tự nhận mình là kẻ phò chính thống, cầm đèn chạy trước ôtô như vậy sao không đặt vế đề với một tờ báo chính thống nào đó, chính thức phát ý kiến, phân tích có lý có lẽ, có bằng chứng của mình thuyết phục dư luận để mọi người thấy Nguyễn Quang Lập bị bắt, bì tù là đích đáng, là không có gì quá đáng…
Sao Đông La không gây sức ép yêu cầu các báo chính thống viết bài phân tích, chỉ ra xem các blogger vi phạm pháp luật như thế nào, xâm phạm lợi ích hợp pháp của tổ chức, cá nhân những gì khiến cho các cơ quan chức năng phải huy động cả một bộ máy hùng hậu trừng phạt, bỏ tù mà chỉ đưa tin mấy trăm chữ…
Nếu những blogger này vi phạm pháp luật như lời Đông La vu vạ theo kiểu “ dậu đổ, bìm leo”, “theo voi hít bã mía”, “ ngậm máu phun người “ thì tại làm sao các phiên toà xử những người bị quy cho tội danh mà Đông La nêu lại không được tổ chức xử công khai, đàng hoàng để cho ai muốn đến để chứng kiến mà rút kinh nghiệp không vi phạm; Phần lớn những phiên toà xử loại tội danh như của Lập thường được tổ chức xử úp úp, mở mở, hạn chế người dân vào chứng kiến mặc dù danh nghĩa là xử công khai…
Các vị, các cơ quan bị các blogger, trang mạng cá nhân này xâm phạm lợi ích thì đó là lợi gì, cân đong đo đếm ra trước bạn dân thiên hạ để mà rút kinh nghiệm; mà tránh đừng vi phạm này. Các vị bị xâm phạm lợi ích, bị chống đối này có giống những đứa bé vị thành niên bị hiếp dâm đâu; đưa ra xét xử công khai, đàng hoàng, cho thông tin công khai chi tiết loang chuyện này làm ảnh hưởng tới đời tư sau này của các cháu…
Trong bài viết: Nguyễn Quang Lập đâm lao phải theo lao của Đông La: thấy mấy ý sặc khẩu khí “ ngậm máu phun người “, vu cho nhà văn- blogger Nguyễn Quang nhận tiền của người khác để viết blogger “ xâm phạm lợi ích hợp pháp “ của ai đó ?!
Trước hết: căn cứ vào bằng chứng nào để Đông La ngậm máu phun vào một số người:” Như vậy, giống việc tụ tập với những người cùng băng nhóm như Huy Đức, Huỳnh Ngọc Chênh, Đỗ Trung Quân, Phạm Xuân Nguyên để tính kế khi thấy Đào và Nhất bị bắt; giống như chuyện Lập bảo vợ khi bị bắt nếu 9 ngày không về thì 3 năm; “tiết lộ” của Phạm Thị Hoài như trên lại thêm một lần chứng tỏ Lập biết rất rõ việc mình làm là phạm pháp. Có điều lập mưu ngụy tạo danh tính pháp lý cho Phạm Thị Hòai chịu trận để mình có thể tiếp tục phạm pháp mà vô can, chứng tỏ Lập thật hèn và đểu khi muốn để cho một người đàn bà gánh tội, chặn đường về nước của Phạm Thị Hoài…”
Về quan hệ giữa nhà văn Nguyễn Quang Lập và Phạm thị Hoài xin để nhà văn này lên tiếng: có chuyện Nguyễn Quang Lập “muốn để cho một người đàn bà gánh tội”, đó là Phạm Thị Hoài như Đông La chỉ điểm không?
Riêng với những người có danh tính được nêu trong bài thì Đông Là đã dùng ngón nghề ma cô của một tên chỉ điểm mạt hạng… Lấy chứng cớ nào để chứng minh những người Đông La nêu là họ đã tập hợp nhau trong một băng nhóm như “Huy Đức, Huỳnh Ngọc Chênh, Đỗ Trung Quân, Phạm Xuân Nguyên”? Nếu đúng như Đông la viết, chắc cơ quan chức năng cũng không để họ yên; Trong khi đó các cơ quan chức năng chưa dám đưa ra kết luận đó…
Hãy nghe Đông La “ phun máu” tiếp:” Cả “đám” Nguyễn Quang Lập đều không phải là những nhà phản biện như thế. Xuất phát từ lòng tham, sự đố kỵ, trâu ăn ít ghét trâu ăn nhiều, tất cả đều ở trong thể chế, kể cả là Đảng viên, nhưng họ vẫn quậy để bắt cá nhiều tay, và vì thế giới còn phân cực, luôn luôn còn lực lượng chống phá Việt Nam kể cả những người coi việc chống VN như một cái nghề kiếm tiền, họ đã nhanh nhậy đánh hơi thấy cơ hội, tìm cách liên minh, liên kết. Chính vì thế mới có chuyện quái đản là đến tận hôm nay lại có những kẻ tìm cách chiêu hồi phe thua cuộc, đầu hàng mồ ma chế độ VNCH. Có thể họ “được” nhiều nhưng theo tôi cái mất lớn nhất khi chiêu hồi là họ mất tự do. Không chỉ có thể bị công an tóm mà họ còn bị những ông chủ mới buộc phải làm những điều họ không muốn. Có kẻ chấp nhận xé, dẫm lên cờ đỏ sao vàng, nhưng vẫn không dám xé và dẫm lên ảnh Bác vì vẫn biết sợ những điều thiêng liêng, sợ quả báo! Nhiều lần trò truyện với bạn bè làm trong những lĩnh vực liên quan, tôi hỏi tại sao có chuyện nhìn trắng nói đen, hay tại họ dốt về lịch sử? Họ cho tôi biết không phải vì dốt đâu mà đơn giản là vì tiền thôi. Mà khi đã ăn tiền thì phải “lập công” vì thế mới có chuyện biết nước sôi mà vẫn phải nhúng tay vào, biết buôn thuốc phiện có thể mất mạng vẫn đâm đầu vào. Tức là đã đâm lao thì phải theo lao! Thế đấy!” 
Thế hoá ra Nguyễn Quang Lập viết bài phản biện lại một ý kiến của TBT về chống tham nhũng là do Lập đối kỵ, phải làm nhà văn quèn không leo lên đến chức to, tức khí lên nên viết phản biện à ?!

Lời lẽ tởm lợm, tanh tưởi, sặc mùi vu vạ như thế thì đến hàng tôm hàng cá ngoài chợ cũng phải cháo thua; bởi khi thoá mạ ai những điều độc địa như thế phải có bằng chứng?
Đông La đã có bằng chứng nào về ai đó trong cái băng nhóm mà Đông La nêu là đã ăn tiền của ai đó và hãy cung cấp cho các cơ quan điều tra đi ? Còn cứ ngậm máu phun người lung tung như Đông La viết là “sẽ bị quả báo” đấy ?!
Để thêm “hành tỏi”, sự khả tín cho những “lô máu” tanh tưởi mà Đông La phun vào một loạt người, Đông La đã chìa các chứng chỉ của bản thân: “Bản thân tôi đây cũng là một chứng nhân. Bởi chính tôi đây là một cán bộ nghiên cứu khoa học viết văn, quen thân được với cả Chế Lan Viên, nên tôi rất thích đổi mới cả văn chương lẫn xã hội, tôi rất ngán tình trạng trì trệ, “đi đều bước”. Nên tôi từng thân với cả Nguyễn Quốc Chánh, Hoàng Hưng, rất thân với Nguyễn Quang Thiều, từng ca ngợi Nguyễn Huy Thiệp...”
Không rõ những vị có tên tuổi được Đông La đưa có lấy gì làm vinh hạnh để được đứng ra cấp chứng chỉ cho một tên du côn mạng như Đông La, cùng với những ngôn từ tanh tưởi của gã; nhất là trường hợp Chế Lan Viên, một người đã quá cố, tuổi bậc cha chú của Đông La; cuộc đời của Chế Lan Viên cũng như sự nghiệp viết lách của ông cũng có lúc cuối đời ông nhận là sai lầm; nhưng cái quan trọng là ông đã phản tỉnh; liệu người như Chế Lan Viên có để một con người như Đông La “quen thân được”, thế mới tài ?!
Hãy nghe Đông La chém gió: “Nhưng rồi thời gian dần phân ly, có thể tôi là người trọng lý hơn trọng tình, nên người thân, người quen mỗi người một ngả, có người ngược hẳn với tôi. Tôi thấy đa phần họ có năng khiếu, có thể rất tài năng nhưng có rất nhiều tri thức quan trọng họ không biết; có người rất ngông ngênh, coi mình là rốn vũ trụ nhưng về tri thức nền tảng thì rất dốt. Tôi từng viết nhiều bài phản biện nên có người nghĩ có thể tìm cách “lái” tôi sang hẳn phía chống đối. Tôi nhớ không lầm trước khi tôi biết bài về Các Mác, có lần một ông nhà thơ nói “Nguyễn Huệ Chi khen mày đấy”. Rồi ông Nguyễn Trung cũng nhờ nhà văn Bùi Bình Thi gọi điện làm quen với tôi. Tôi từng được mời “Anh viết cho  Đàn chim Việt đi, có đô đấy”. Tôi viết nhưng lại đi phê phán Dương Thu Hương, Đàn chim Việt không thích nhưng cứ đăng lên với mục đích là để tôi bị ném đá, vì thế mà chỉ có một lần duy nhất ấy thôi. Nếu tôi tham và ngu thì hôm nay chắc cũng như Nguyễn Quang Lập rồi. Tôi từng được kích động “nếu ông cứ viết thế sẽ có ngày được giải Nobel”; “Có ông… Việt kiều về nước, một trong hai người ở VN ông ấy muốn gặp chính là Đông La”; tôi còn được mời ăn tiệc để gặp Lê Công Định, Nguyễn Giang (BBC), từng được khuyên đọc BBC tiếng Việt và được cho biết, những người làm cho BBC như thằng nhạc sĩ Trần Lê Quỳnh, con ông Nhà văn Trần Hoài Dương mà tôi có quen, nhiều tiền lắm. Nhưng tôi, vốn không phải đi tu, dù rất thích nhiều tiền để chi tiêu thoải mái nhưng không chấp nhận làm tiền phi nghĩa. Tôi rất thích tiền nhưng tôi coi trọng sự đúng sai cao hơn tiền. Chính vậy tôi luôn là tôi và không như Nguyễn Quang lập hôm nay…”
Chà cao sĩ làm sao; Cao đạo làm sao ?
Và ở đoạn sau đây thì Đông La lộ nguyên hình là một tên đồ tể, một côn đồ mạng, một kẻ hung tợn đến mất trí:”Vì vậy, để nói chính xác và ngắn gọn về những người như Nguyễn Quang Lập: Họ chính là những kẻ cơ hội và phản bội chứ hoàn toàn không phải phản biện phản biếc, đấu tranh dân chủ dân chiếc gì hết. Họ mong được nhận “chuyển tiền” chứ không phải “chuyên chở sự thật”? “
Đất nước làm sao đến thời điểm này  vẫn còn những kẻ nói mớ giữa trưa hè nắng gắt như Đông La ?!


P.V.Đ.

Phần nhận xét hiển thị trên trang

Không có nhận xét nào: